Cổ Tư ăn món mà Chu Hằng bón cho ngay trước mặt mọi người, điều này có ý nghĩa gì?
Thân mật, rất là thân mật!
Sao thế này! Tại sao lại thế này!
Liễu Thánh Kiệt rốt cục mắt phun ra lửa, hắn không thể nhịn được, rõ ràng là nữ nhân mà hắn đang theo đuổi sao lại ngã vào trong lòng Chu Hằng? Tiểu tử này là nhất định là đối đầu với ta hay sao, đầu tiên là An Ngọc Mị, hiện tại lại là Cổ Tư, hắn nhìn trúng ai liền cướp đi kẻ đó!
Chết! Nhất định phải làm chết hắn!
– Cổ cô nương, trước kia cô đã quen biết với Chu Hằng?
Hắn lại đè xuống lửa giận, không cam lòng thất bại như thế, ít nhất cũng muốn biết thua như thế nào.
– Quen biết!
Trước nay Cổ Tư luôn trực tiếp đơn giản, càng là những người nàng không thích, lại càng tiếc chữ như vàng.
Quá lạnh nhạt!
Liễu Thánh Kiệt như bị chùy vạn cân hung hăng nện xuống, nụ cười trên mặt ngày càng gượng gạo. Hiện tại hắn cũng không còn ý hỏi cho kỹ càng, thật muốn kiếm cớ bỏ chạy.
– Hình như Liễu huynh có chuyện gấp, vậy cứ đi nhanh đi!
Chu Hằng cười nói, kỳ thật người như hắn cũng rất trực tiếp, thích sát phạt quyết đoán. Mà trước mắt hắn còn chưa có thực lực chém giết Liễu Thánh Kiệt, tự nhiên không muốn nhìn thấy người này ở trước mặt mà ảnh hưởng tâm tình.
– Hắc, ta bỗng đột nhiên nhớ ra, quả thật còn có một chuyện quan trọng!
Liễu Thánh Kiệt thừa dịp đứng lên, nói với Cổ Tư:
– Cổ cô nương, hôm khác lại mời cô ra nói chuyện riêng!
Hắn vẫn không cam lòng chịu thua, nhất là bị thua không rõ ràng.
– Miễn đi, lén hẹn gặp nữ nhân của người khác là rất không có giáo dưỡng!
Chu Hằng nhàn nhạt nói.
– Ngươi nói cái gì!
Liễu Thánh Kiệt lập tức lộ ra vẻ dữ tợn, hắn kiêng kỵ chỉ là lực lượng sau lưng Chu Hằng, mà không phải là bản thân Chu Hằng.
– Lỗ tai không xài được hả?
Chu Hằng ngay cả con mắt cũng không nhìn tới hắn.
Ánh mắt Liễu Thánh Kiệt chuyển sang Cổ Tư, lại thấy nữ nhân này không chút biểu tình, càng không có ý muốn nói gì. Nhưng thân thể nàng dựa sát vào Chu Hằng, mặc kệ hắn vòng tay ôm eo nàng.
Không cần nghĩ cũng biết nàng ngầm thừa nhận!
Tiểu súc sinh đáng chết, ta nhất định sẽ giết ngươi!
Trong lòng Liễu Thánh Kiệt sôi trào sát khí, miễn cưỡng cười một tiếng, liền ra khỏi phòng riêng.
– Đúng rồi Liễu huynh…
Đột nhiên Chu Hằng gọi lại.
Liễu Thánh Kiệt chợt ngừng bước, chẳng lẽ tiểu tử này muốn cầu hòa với mình? Trễ rồi, bọn họ đã định sẵn là không chết không ngừng, Chu Hằng nhất định phải chết, bằng không sỉ nhục hôm nay sẽ làm hắn cả đời cũng không ngóc đầu nổi!
– Đừng quên trả tiền!
– Hừ!
Liễu Thánh Kiệt giận dữ đến bùng nổ, tiếp tục đi, bước chân nặng nề muốn đạp thủng cả sàn gác.
Trong phòng riêng, bốn người Chư Chí Hòa đều cười ha hả, tranh đấu giữa hai đại hệ phái Nhị điện chủ, Tam điện chủ đã đến lúc gây gấn, bọn họ tự nhiên vui vẻ thấy Liễu Thánh Kiệt bị thiệt thòi.
Cơm no rượu say, sáu người rời đi, Liễu Thánh Kiệt coi như có chút phong độ, tính xong hóa đơn, tuy nhiên xem chừng lúc hắn trả tiền cũng âm thầm nhỏ máu.
Phồng má giả làm người mập!
Chu Hằng lẩm bẩm một câu, nếu đổi lại là hắn, hai bên vốn là kẻ địch, cần gì phải làm chuyện sĩ diện này, trực tiếp phủi mông bỏ đi là được.
Lâm Phức Hương lại bị kéo đi bế quan, lần này nếu nàng không thể vào Tụ Linh Cảnh, vậy gia gia nàng sẽ không cho nàng chạy ra nữa. Cô gái nhỏ khóc sướt mướt, lập tức bảo Chu Hằng uy vũ không khuất phục, tuyệt không thể cưới hồ ly tinh An Ngọc Mị kia.
Chu Hằng khẽ cười, sau đó tự xét lại, hắn đối với Lâm Phức Hương có cảm tình thế nào.
Thích thì thích, nhưng còn không đạt đến yêu ghi lòng khắc dạ. Lâm Phức Hương như thế, An Ngọc Mị cũng vậy, hắn thích các nàng, nhưng nói tới yêu, lại không nói được là ai.
Chẳng lẽ mình không biết yêu hay sao?
Lâm Phức Hương, An Ngọc Mị, Cổ Tư, người nào không phải tuyệt sắc nhân gian, đều có đặc sắc riêng, đều có phong tình riêng, nhưng hắn cũng chỉ có thưởng thức, không một ai có thể khiến hắn cuồng nhiệt như võ đạo.
Hắn suy nghĩ đến to cả đầu, cảm thấy vấn đề này càng khó lý giải hơn cả cảnh giới Vực, liền ném sang một bên, hắn vẫn chuyên tâm võ đạo thì hơn, chuyện cảm tình, thuận theo tự nhiên đi.
An Ngọc Mị gọi hắn trở về An gia, nói là mấy người Chu Định Hải sắp đến, Chu Hằng tự nhiên mừng rỡ. Nhưng đến An gia mới phát hiện, căn bản không có chuyện đó, mà là An Ngọc Mị quá nhớ hắn!
Lúc này đã chia tách nhau 1 tháng, hai người đều nhiệt tình bùng nổ, không nhịn được liền quấn lấy nhau.
Chu Hằng toàn thân bắp thịt dồn sức vào cặc, con cặc như định hải thần châm thúc vào lồn An Ngọc Mị!
– Ư… ư… ư… Ứ… A… Ư… ư… sướng… Quá! Ưm… Ư… Ư… A… ứ… ưm… nữa… mạnh nữa… Ưm… Ư… nữa đi… a… ư… Ư…
An Ngọc Mị điên cuồng rên rỉ, vừa há miệng thở dốc, vừa lắc mông liền tục. Hai tay nàng chống lên cửa phòng, thân thể hoàn mỹ gợi cảm nổi lên từng mảng đỏ hồng, con cặc trong lồn nàng cực kỳ to lớn dũng mãnh, đã hơn một canh giờ vẫn chưa hạ hỏa.
Hai tay Chu Hằng bóp lấy cặp vú hồng hào của An Ngọc Mị, hai núm vú cương lên bị bắn day day trong tay, nhiệt lượng từ thân thể nàng truyền đến không sót chút nào, khiến hắn đắm chìm vào bên trong.
Chu Hằng cúi đầu xuống, há miệng liếm lên cần cổ mềm mại của An Ngọc Mị, lưỡi hắn giống như một con rắn ma mị liếm láp khắp trên gáy nàng.
Con cặc to lớn như núi nhỏ bị từng múi thịt ướt át kẹp chặt, Chu Hằng chỉ cảm thấy sung sướng như lên mây, mỗi lần nhấp là lút cán không chừa lấy một phần nào ra ngoài.
Chu Hằng hai mắt sung huyết, con cặc vì quá sung sướng mà bành trướng lên như nắm tay, gân guốc dữ tợn nổi đầu thân cặc, đầu khấc dữ tợn liên tục chào hỏi miệng ngoài tử cung An Ngọc Mị!
– Thật sướng, càng chơi ngươi ta càng sướng, thật đúng là vưu vật trời sinh!
Chu Hằng không nhịn được hừ lên, mỗi lần hắn chơi ba người An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương, Cổ Tư đều có cảm giác như mới lần đầu, con cặc quá khổ dù dùng bao nhiêu lần vẫn khít như thường.
Chu Hằng run lên một cái, hai tay ôm chặt eo An Ngọc Mị ngửa ra sau, con cặc giật giật, bắn hết tinh trùng vào âm đạo An Ngọc Mị.
– A!
An Ngọc Mị rên lên một tiếng, thân thể mất sức ngả vào lòng Chu Hằng, bộ ngực căng mịn hồng hào trập trùng lên xuống theo từng hơi thở dốc của nàng.
Chu Hằng thấy vậy, con cặc không những không xìu xuống, mà còn lớn lên một chút. Hắn nắm lấy hai tay An Ngọc Mị kéo ra sau, khiến nàng chúi người xuống trước, con cặc vẫn nhịp đều vào lồn nàng nói:
– Đến giờ cơm rồi, đi ăn thôi.
Dứt lời, Chu Hằng vung tay tét vào mông trái nảy nở mê người của nàng, bên trên lưu lại một dấu bàn tay đỏ bừng nóng hổi.
– Ưm… ăn… ta… ư… Ư… sao… Sao… có thể… ư… Ư… a… ứ… ăn… như… Ưm… ư… như… vậy… ư… ư… ch… chứ… ưm… A… ưm…
An Ngọc Mị rên rỉ không ra hơi nói, nàng bị địt hơn một giờ, mặc dù không đến nỗi sức lực rút hết, nhưng để nàng như vậy ăn cơm, nàng thật sự rất xấu hổ.
Chu Hằng cười khà khà dâm dục, một tay hắn kéo hai tay An Ngọc Mị ra sau, con cặc tăng nhanh nhịp nhấp vào lồn nàng, tay trái dùng sức tét từng cú vang dội lên cặp mông lớn đầy đặn.
Bép!
– Có đi không?
– Không đi! Ư… Ư… A…
Bép!
– Có đi không!?
– Ưm… ư… Ứ… Không… Không đi!
Bép! Bép! Bép!
– Đừng… ư… ư… đừng… haa… haaa… haaa… đánh… ư… ư… Ư… đừng đánh nữa! Ưm… a… Ứ… ư… ưm… ta… ta đi… ưm… ưm… ư…
An Ngọc Mị rốt cuộc không chịu nổi, đành phải khuất phục trước dâm uy của Chu Hằng.
Chu Hằng cười khoái trá, một tay kéo tay nàng, một tay bóp chặt cặp mông lớn, ngón cái ngựa quen đường cũ lần mò đến lỗ hậu phớt hồng như nụ hoa của nàng.
– Ưm… ngươi… ưm… Ư… ư… A… ứ… Ưm… a…
An Ngọc Mị quay đầu lại, miệng vừa há ra định nói thứ gì, nhưng ngay lập tức bị con cặc bá đạo của Chu Hằng cắt ngang. Chỉ có thể uất ức rên rỉ.
An Ngọc Mị cong lưng xuống, cất từng bước đến phòng ăn, mỗi bước đi đều chậm rãi khó khăn. Chu Hằng từ phía sau nắc vào lồn như cái máy, con cặc khủng bố kia lấp đầy bên trong nàng, từng đường nét thân cặc được vách lồn nàng nhớ kỹ.
Hai ngươi vừa nện nhau vừa bước đi, dọc đường không gặp phải người hầu khác. An Ngọc Mị đã sớm cho lui người hầu, chỉ để lại một nha hoàn nấu cơm và một nha hoàn hầu hạ việc tắm rửa giặt giũ.
Hai người đi qua sân vườn, Chu Hằng thả hai tay An Ngọc Mị ra, khiến nàng mất điểm tựa ngã xấp xuống, nhưng con cặc khổng lồ trong lồn mạnh mẽ, kéo lại thân thể nàng.
Hai tay An Ngọc Mị vù vẩy trong không khí, Chu Hằng giữ eo nàng, con cặc giống như hóa thành thú hoang thoát cương, nhấp vào lồn nàng như cái máy.
Đúng lúc này, nha hoàn Tiểu Thúy mang chậu quần áo ra phơi, nàng nghe thấy âm thanh rên rỉ, vì vậy len lén trốn phía sau một thân cây.
Nhìn thấy tiểu thư và cô gia nện nhau như vậy, trong lồn Tiểu Thúy không tự chủ được rỉ nước, dâm thủy như đê vỡ, một khi đã hứng lên, liền nhanh chóng tràn ra.
– A! Đứng! Ưm… ứ…
Bỗng nhiên Tiểu Thúy thất thanh la lên, nàng bị hai người bắt lại. Đó là hai nam nhân trần truồng.
Hai người này giống Chu Hằng như đúc, con cặc khoa trương dưới háng càng không thể giả.
Tiểu Thúy chỉ là người thường, nên dễ dàng bị hai phân thân bắt lại, một tên đè lưng nàng xuống, bóp miệng, đút con cặc to dài vào khoang miệng nhỏ bé của nàng. Một tên khác hất váy nàng lên, lộ ra quần lót màu trắng bị dâm thủy thấm ướt.
Phân thân số hai không thể đợi được, hắn chỉ kịp thô bạo kéo rách quần lót, con cặc to lớn kinh người chớp mắt đã đâm vào lồn Tiểu Thúy!
Hai mắt Tiểu Thúy lim dim đê mê, lần đầu tiên nàng được hưởng thụ khoái cảm nam nữ, mặc dù màng trinh bị phá khiến nàng đau đớn. Nhưng con cặc trong lồn lại cực kỳ thần diệu, mang đến cho nàng một loại cảm giác sung sướng chưa từng có.
Chu Hằng nhìn thấy dòng máu trinh chảy ra khỏi khe lồn Tiểu Thúy, trong lòng vui vẻ, hắn lại có được một cái lồn trinh nữa!
Biết được đây là lần đầu của nàng, Chu Hằng liền nhẹ nhàng hơn, con cặc dần dần tiến vào bên trong, mỗi lần một chút, cuối cùng chỉ còn thừa vài cm ở ngoài.
Phân thân số một biến mất, Tiểu Thúy há miệng vừa rên rỉ, vừa thở hồng hộc không ra hơi.
Nàng vừa xấu hổ vừa sung sướng, con cặc vi diệu phía sau mang lại cho nàng một loại cảm giác xưa nay chưa từng có.
Chu Hằng vừa hưởng thụ một cái lồn trinh nguyên, vừa hưởng thụ một cái mồn mây mưa ướt sũng, nhất thời trong lòng dâng trào, con cặc tăng nhanh tốc độ nện vào âm đạo An Ngọc Mị, khiến nàng rên lớn xin tha!
Dừng lại một chút, Chu Hằng tiếp tục lên đường, An Ngọc Mị liếc mắt nhìn thấy phân thân số 1 nâng hai chân Tiểu Thúy, con cặc và âm đạo không rời một tấc.
Mà bản thân nàng thì vừa bị địt tới tấp, vừa phải bước đi.
Nhưng trong lòng An Ngọc Mị không những không tức giận, mà còn cảm thấy có chút may mắn vì có người chia sẻ áp lực, nếu chỉ có một mình nàng, không chừng sẽ bị Chu Hằng địt ngất đi.
Chu Hằng đương nhiên sẽ không quan tâm đến An Ngọc Mị nghĩ gì, theo hắn thấy, hai nha hoàn này là cố ý giữ lại cho hắn dùng.
Các nàng dung mạo cũng thuộc hàng hiếm thấy, thân thể càng là cực kỳ gợi cảm, chỉ nhìn thôi cũng thấy thèm.
3 người vừa nện nhau vừa đi đến phòng ăn, hai con cặc nằm gọn trong hai cái lồn dâm thủy lênh láng, một cái bất động như núi, một cái ra vào tới tấp như gió!
Thanh âm rên rỉ phóng đã không ngừng truyền ra.
Nha hoàn Tiểu Ngọc đang nấu cơm cũng nghe được, mặt nàng đỏ lên như gấc. Nàng biết được phía sau là cảnh tượng gì, thế nhưng không dám quay lại xem. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc trong lồn nàng rỉ nước lênh láng.
Tiểu Ngọc không phải thiếu nữ mới lớn, nàng đã vụng trộm hưởng qua 2 lần trái cấm, vì vậy cũng coi như có kinh nghiệm. Cho nên trong người càng bị kích thích hơn, âm đạo ngứa ngáy như kiến bò, chỉ mong có một con cặc lấp đầy bên trong.
– A!
Đột nhiên, một bàn tay to lớn bắt lấy mông nàng. Tiểu Ngọc theo bản năng hét lên một tiếng quay đầu lại, nhưng khi nhìn thấy gương mặt người bóp mông nàng, thân thể không khỏi run lên.
Con cặc to dài kia, thân thể cường tráng kia…
Tiểu Ngọc nuốt nước bọt một cái, ánh mắt không tự chủ được bị con cặc Chu Hằng hấp dẫn.
Chu Hằng thấy vậy cũng không thèm để ý. Gần đây hắn phát hiện ra, chỉ cần nữ nhân nhìn thấy con cặc của hắn liền bị hấp dẫn, vì vậy không hề bất ngờ với biểu hiện của Tiểu Ngọc.
Chu Hằng thô bạo xé váy Tiểu Ngọc thành hai mảnh rơi trên đất, lộ ra thân thể tuyệt hảo bên trong.
Ngực lớn lủng lẳng rung rinh, hai núm vũ đỏ hồng cương cứng, nàng cư nhiên không mặc áo ngực, bên dưới là tấm lưng bằng phẳng, eo cong thon gọn, cặp mông trắng nõn mê người, đôi đùi thon dài mềm mại.
Chu Hằng liếm môi một cái, Tiểu Ngọc và Tiểu Thúy mặc dù không ngon lành như các nàng An Ngọc Mị, nhưng hoàn toàn cùng cấp bậc với Lữ Tố Nga. Hỏi hắn làm sao nhịn nổi!?
Chu Hằng lập tức cùi đầu hôn lên tấm lưng của nàng, liếm một đường xuống đến giữa mông. Chiếc quần lót lọt khe màu đen ngăn chặn tầm mắt của hắn, nhưng khe lồn ướt đẫm dâm đãng vẫn lộ ra đường nét.
Chu Hằng kéo quần lót sang một bên, quần lót của Tiểu Ngọc chỉ lớn bằng hai sợi dây, miễn cưỡng lắm mới che đi cái lồn hồng hào nhiều nước của nàng, lúc này giống như vật vô hình, không còn chút công dụng nguyên thủy nào cả.
Chu Hằng liếm liếm môi, vục mặt vào giữa hai chân Tiểu Ngọc, cái lưỡi thè ra, đâm sâu vào lồn nàng, miệng mút lấy từng giọt dâm thủy.
Tiểu Ngọc lúc này mới hoàn hồn, nàng hoảng hốt nói:
– Cô, cô gia… Ưm… ư… ngươi… ngươi không thể… ưm… làm… làm như… vậy… ưm… ư…
Bép!
– Im lặng nấu cơm, ngươi dâm đãng thả rông như vậy, còn không phải là chủ động câu dẫn ta? Từ nay không cho phép mặc đồ trước mặt ta! Tiếp tục làm cơm, không cho phép chậm trễ.
Chu Hằng tiện tay tét một cái vang dội lên mông Tiểu Ngọc, vừa ngấu nghiến âm đạo nàng vừa nói. Trong giọng nói ẩn chứa ý uy hiếp rõ ràng.
Tiểu Ngọc chỉ có thể ủy khuất quay đầu lại, vừa xào rau, vừa rên rỉ liên tục. Cái lưỡi trong lồn nàng vừa thô vừa dài, chỉ cần to lên nữa thì chả khác gì một con cặc chưa trưởng thành lắm.
Chỉ bú liếm không thể thỏa mãn Chu Hằng, hắn rời khỏi lồn Tiểu Ngọc, con cặc hưng phấn khó nhịn nhắm ngay giữa hai mép thịt nhấn vào.
Quy đầu ngoại cỡ khó khăn tách hai mép lồn nàng ra, con cặc gân guốc nổi đầy từng chút một tiến vào thân thể Tiểu Ngọc, mỗi vào một chút, nàng lại rên lớn một tiếng.
Chu Hằng không dùng nhiều sức lắm đã đút vào ⅔, hắn nghiến răng dùng sức hẩy hông, con cặc to lớn mạnh mẽ đâm sâu vào âm đạo Tiểu Ngọc!
– A!! Ư… không… không được! Ưm! Cô… cô gia… ưm… ư… nô… nô tì… ư… ứ… Ann… không… không được rồi!
Tiểu Ngọc lần đầu được một con cặc mạnh mẽ và kỳ diệu như thế địt, nàng há miệng rên lớn, nước miếng rơi vào chảo rau mà không biết. Hai mắt Tiểu Ngọc trợn tròn, một tay run rẩy chống đỡ lên tường, cổ họng không ngừng truyền ra tiếng thở gấp gáp.
Chu Hằng phân thân cũng nghiến răng sung sướng, cái lồn bót chặt như bưng, từng tấc thịt mềm ôm chặt thân cặc của hắn, cho dù muốn động cũng khó. Dù sao phân thân ngoài việc tinh lực vô cùng dồi dào, bằng ⅓ bản thể ra, cũng chỉ có thực lực hơn một người trưởng thành mà thôi.
– Ai cho ngươi dừng lại? Tiếp tục nấu cơm!
Chu Hằng gần như nằm bò lên tấm lưng mềm mại của Tiểu Ngọc quát, con cặc hắn động đậy nhấp từng cú nặng nề vào lồn nàng, hai tay xoa bóp cặp vú mê người.
Tiểu Ngọc ủy khuất ứa nước mắt, nàng vừa phải nấu cơm, vừa phải mặc chống cự một con cặc khủng bố khiếp người bên trong lồn.
Bên kia, phân thân số 1 cảm nhận được Tiểu Thúy dần thích nghi với con cặc trong lồn nàng, vì vậy bắt đầu nhấp nhẹ, đưa đẩy từ từ. Máu trinh kèm theo nước lồn chảy ra, nhỏ từng giọt xuống sàn nhà.
An Ngọc Mị bên này thì bị Chu Hằng địt như lên mây, nàng ngồi trên đùi Chu Hằng, cặp mông đỏ bừng dấu bàn tay không ngừng nhún nhảy trên cặc hắn. Thân cặc thoáng ẩn thoáng hiện giữa khe lồn nàng.
Khuỷu tay An Ngọc Mị chống lên mặt bàn, thân thể gợi cảm chảy đầy mồ hôi ướt át, dinh dính. Chu Hằng vừa sờ vú vừa ngậm chặt núm vú phấn hồng, con cặc dựng đứng, mặc cho An Ngọc Mị rong ruổi lên xuống.
Nhất thời, trong phòng bếp chỉ còn thanh âm da thịt va chạm cùng tiếng rên rỉ mê người.
Tiểu Ngọc vừa bị địt tới tấp vừa nấu cơm, nàng vất vả xào nấu từng món ăn, trong lồn vẫn luôn có một con cặc không kiêng nể gì nện vào.
Đến khi Tiểu Ngọc tưởng như sắp không kiên trì được nữa, nàng cuối cùng cũng làn xong một mâm cơm.
Chu Hằng nâng hai đầu gối của Tiểu Ngọc lên, con cặc vẫn cắm trong lồn nàng, để hai tay nàng bưng từng món ăn lên bàn.
Tiểu Ngọc phải cực kỳ dùng sức mới có thể không làm đổ đồ ăn.
Đồ ăn đã đủ, Chu Hằng liền ngồi lên ghế trước bàn, 2 phân thân cũng ngồi xuống xuống đối diện. Trên đùi hai người còn có hai nữ nhân không ngừng rên rỉ.
An Ngọc Mị đối mặt với Chu Hằng, vì vậy nàng không thể tự gắp đồ ăn.
Chu Hằng tạm thời ngừng nhấp, con cặc vẫn nằm gọn chờ đợi tròn 3 cái lồn mềm mại.
Tiểu Ngọc và Tiểu Thúy được lệnh của hắn, bắt đầu tự cầm bát đũa ăn cơm, nhưng thân thể các nàng thỉnh thoảng vẫn vặn vẹo vòng eo, con cặc trong lồn khiến các nàng mỗi giây mỗi phút đều như bay lượn trên chín tầng mây.
An Ngọc Mị thì được Chu Hằng đích thân bón bằng miệng, hắn gắp một miếng rau, ngậm vào mồm, sau đó mới hôn sâu truyền vào miệng nàng.
Một bữa ăn cứ thế diễn ra.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317