Trận chiến Tụ Linh Cảnh tham dự Đại Diễn Thịnh Hội đã bắt đầu, Chu Hằng tự nhiên lũ chiến lũ thắng, nhưng sau khi đánh vào nhóm 10 hắn liền từ bỏ chiến đấu tiếp theo, hoàn toàn không cần thiết… Giành được hạng nhất, cũng không có chỗ tốt gì.
Có mạnh mẽ hay không, không phải do danh hiệu hạng nhất quyết định, mọi người đều nhìn thấy rõ.
Dù nói thế, An Ngọc Mị, Lâm Phức Hương vẫn chúc mừng hắn, lúc này Chu Định Hải đã quay lại Cửu Linh Tông, hắn cũng đột phá Tụ Linh Cảnh, có được thêm trăm năm thọ nguyên, có đầy đủ tư cách chờ đợi. Mà Chu Hằng lại cho hắn rất nhiều linh thạch cùng một trái Phong Linh Quả cuối cùng, với tư chất của hắn thậm chí có hy vọng đột phá Sơ Phân Cảnh!
An Ngọc Mị cùng Lâm Phức Hương vẫn đối chọi gay gắt như trước, lúc ăn vẫn không ngừng đấu võ mồm, oanh oanh yến yến khiến hắn cảm thấy đau đầu.
Chu Hằng cảm thấy không thể dung túng các nàng làm bậy trong lúc ăn, vì thế cần phải trừng phạt.
– Đang ăn cơn không được làm việc khác, ta phải phạt các ngươi mới được.
Chu Hằng trừng phạt hai nàng bằng cách vừa ăn cơm bữa địt các nàng.
An Ngọc Mị một tay cầm bát cơm, một tay cầm đũa ngồi trên đùi Chu Hằng. Áo trên người vẫn còn nguyên, chẳng qua váy không biết đã biến mất đi đâu, cặp đùi trắng muốt, làn da nõn nà, cùng cái lồn hồng hào hiện ra.
Con cặc khủng bố của Chu Hằng liên tục nắc vào lồn nàng, hai mép lồn đỏ hồng như cánh đào, bị thân cặc khổng lồ tách ra.
– A… a… A… ưm… ư… ưm… ưm… ư…
An Ngọc Mị sung sướng rên rỉ, thân thể nàng không tự chủ được, theo bản năng nhún nhảy trên cặc Chu Hằng, từng cú nhấp mang theo khoái cảm vô tận đánh úp đại nào nàng.
Chu Hằng vừa địt An Ngọc Mị, vừa ăn cơm như thường.
Bên kia, Lâm Phức Hương còn thảm hơn, hai tay nàng chống lên ghế, thân thể trần trụi gợi cảm đỏ bừng, mông tròn chổng lên. Một phân thân không ngừng nhấp vào lồn nàng từ phía sau, con cặc gân guốc mạnh mẽ tách đôi mép lồn, tiến vào âm đạo chật hẹp.
– Ư… Ư… ư… Ư… quỷ… ư… A… ư… ứ… Quỷ… hẹp… ư… á… a… ư… Ư… ưm… ngươi… ưm… ngươi… làm… như… ưm… Ưm… ưm… vậy… ưm… a… ư… a… a… nữa… ưm… Sướng… ta… Ta… sướng chết mất!
Lâm Phức Hương thỏa sức rên rỉ, nàng cùng An Ngọc Mị không biết bị Chu Hằng địt chung bao nhiêu lần rồi, cần thấy đã thấy, không cần thấy cũng thấy, vì vậy cũng không có gì phải kiềm chế.
Phân thân bắt lấy cặp mông săn chắc mềm mại của Lâm Phức Hương xoa bóp, từng luồn xúc cảm co dãn truyền đến Chu Hằng.
Hắn vừa ăn cơm, vừa tận hưởng khoái cảm từ hai con cặc truyền đến.
Chu Hằng đột nhiên ngừng động tác, An Ngọc Mị cũng ngừng rên rỉ, chỉ có Lâm Phức Hương còn chưa phản ứng, vẫn phóng đãng ngoáy mông, eo nhỏ vặn vẹo, nhưng thấy An Ngọc Mị ngừng nhảy trên đùi Chu Hằng, lúc này mới phát hiện hai người khác thường.
– Có… Ưm… ư… có… chuyện… gì… thế?
Nàng không rõ ràng hỏi, phận thân phía sau vẫn nhấp đều như cái máy khiến nàng muốn ngừng mà không được.
An Ngọc Mị sắc mặt ửng hồng, trong lồn ngứa ngày, tức giận nói:
– Nếu đã đến, vậy đừng lén lút, xuất hiện đi!
Đang sung sướng đột nhiên bị cắt ngang, nàng không tức mới là lạ.
– Cái… cái… Ưm… Ưm… ư… Ưm… a… ưm… ta… ư… Ứ… ư… Ai… Lén… lén… Ưm… Ưm… ư… lút?
Lâm Phức Hương nghĩ rằng An Ngọc Mị đang nói nàng, lập tức tiếp lời. Nhưng con cặc trong lồn nắc quá mãnh liệt, mỗi cú lút cán, làm nàng không thể nói câu hoàn chỉnh.
– Không mời tự đến, mong ba vị thứ lỗi!
Một bóng người hiện lên, xuất hiện trước mặt ba người Chu Hằng là một nữ nhân mặt trang phục bó cực sát màu đen, hiện rõ đường cong gợi tình trên cơ thể.
Cặp vú đồ sộ có hai điểm nhọn lồi lên, cái bụng phẳng lì trơn nhẵn, hai mép lồn in rõ ràng lên lớp vải, cặp đùi thon dài, bờ mông nảy nở to tròn, nói là mặc quần áo, nhưng cũng như không.
Trên mặt nàng đeo khăn đen, che đi khuôn mặt.
Lâm Phức Hương thế mới biết An Ngọc Mị không phải nói chuyện với nàng, không khỏi xấu hổ muốn chui xuống đất.
Đột nhiên bị người lạ bắt gặp nàng bị Chu Hằng nện như cái máy thế này, cư nhiễm lại khiến Lâm Phức Hương cực kỳ kích thích, trong lồn siết chặt thân cặc, vách thịt mềm mịn như có một loại lực hút nào đó, ôm chặt con cặc không buông.
Bị người bắt gặp, nhưng Chu Hằng vẫn nhấp như thường vào lồn Lâm Phức Hương, người đến là một nữ nhân, vì vậy hắn không có gì phải giấu giếm cả, cùng lắm thì địt cả nàng mà thôi.
– Lữ Tố Nga?
Chu Hằng nhướng mày, cho dù võ giả cùng cảnh giới, khí tức cũng có chút khác biệt, hắn lập tức nhận ra đối phương.
– Ta là Lữ Tố Nga, chào Chu công tử, An tiểu thư!
Nữ nhân áo đen gỡ khăn che mặt xuống, duyên dáng hành lễ với ba người Chu Hằng, cặp vú treo lủng lẳng trước ngực nàng lắc qua lắc lại. Về phần Lâm Phức Hương bị hoa lệ không nhìn, dù sao địa vị của nàng quá thấp, thực lực quá kém.
– Ngươi đến đây làm gì?
Chu Hằng hỏi, hắn vừa nhấp vào lồn An Ngọc Mị khiến nàng cắn môi rên khẽ, vừa đặt bát cơm xuống.
– Ta có chuyện cơ mật phải báo cho Chu công tử!
Lữ Tố Nga chớp mắt, ý là nơi này có quá nhiều người.
– Nói ở đây đi, cũng không có người ngoài!
Chu Hằng nhàn nhạt nói, con cặc mạnh mẽ đánh vào tử cung An Ngọc Mị, cặp mông tròn trịa của nàng lại tiếp tục nảy lên nảy xuống trên đùi hắn.
An Ngọc Mị thì không có gì, nàng đã là vị hôn thê của Chu Hằng, Lâm Phức Hương thì trong lòng vừa mừng vừa sợ, khe lồn thít càng chặt hơn, không có người ngoài, vậy là người mình! Sao tiểu tử thúi này có thể thổ lộ trước mặt mọi người như thế, nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý mà!
Lữ Tố Nga chần chờ một chút, lấy trong ngực ra một bọc giấy nhỏ, nói:
– Chu công tử, đây là Tang Dương Tán!
– Tang… ư… Ư… ư… Ưm… Ư… ư… ưm… Dương… ư… a… ư… ư… ưm… Tán… ư… a… A… ư…
Ánh mắt An Ngọc Mị lập tức trở nên sắc bén, nàng tự nhiên biết đây là thứ âm hiểm cỡ nào, trên người một nữ nhân cất giấu thứ này, còn không rõ đánh chủ ý gì hay sao?
– Ai… ưm… a… Ưm… a… A… A… Ưm… cho… ưm… ưm… ưm… Ư… ưm… ngươi?
Nếu Lữ Tố Nga đã nói ra, tự nhiên sẽ không che giấu nữa, nói ra mệnh lệnh mà Liễu Thánh Kiệt muốn nàng làm. Đương nhiên trong miệng nàng, tự nhiên là nàng hết sức vô tội, bởi vì không chống đỡ được uy thế ép người của Liễu Thánh Kiệt mới bị ép buộc đi làm bậy, nhưng chưa mất lương tri, giả vờ nhận lợi sau đó bỏ tối sang sáng.
– Liễu Thánh Kiệt!
Chu Hằng toát ra cười lạnh, hắn biết tên này nhất định sẽ không chịu bỏ qua, lại không ngờ tới tên này uổng là cao thủ Sơ Phân Cảnh, thậm chí ngay cả dũng khí đối địch trực diện với hắn cũng không có, lại bỉ ổi như thế!
– Bà… ưm… Ưm… ư… cô… muốn… ưm… Ứ… ưm… Ư… a… chém… ưm… ưm… ư… chém… ư… a… an… á… em… hắn!
An Ngọc Mị sắc mặt đỏ hồng giận dữ, nàng thật vất vả mới tìm được một nam nhân lọt vào mắt, lại có người muốn làm hại Chu Hằng, làm sao mà không giận được?
– Hắn là của ta, nàng không được nhúng tay!
Chu Hằng thò tay vào vạt áo xoa bóp cặp vú đồ sộ của nàng, địa điểm mở rộng trên Đại Diễn Thịnh Hội, bên trong khó tránh một phen chiến đấu, mà chỉ cần hắn đột phá Sơ Phân Cảnh, trừ khi Liễu Thánh Kiệt còn yêu nghiệt hơn hắn, bằng không tên kia chết là chắc rồi!
Hắn nhìn sang Lữ Tố Nga, nói:
– Từ giờ trở đi, đừng lại xuất hiện trước mặt ta!
Lữ Tố Nga toát ra sắc mặt vui vẻ, khom mình nói:
– Cảm tạ Chu công tử! Cảm tạ Chu công tử!
Nhưng Lữ Tố Nga không lập tức rời đi, nàng chần chứ một lúc, không biết phải mờ lời thế nào. Thế nhưng trong lồn ngứa ngáy khó chịu khiến nàng vứt bỏ hết liêm sỉ.
Lữ Tố Nga đột nhiên xé rách vải áo tước ngực, cặp vú trắng nõn được giải phóng bung ra, hai núm vú sớm đã cứng lên. Nàng quỳ xuống, quay mông về phía Chu Hằng, hai tay tự xé rách phần vải dưới háng sang hai bên, cái lồn rậm lông hồng hào cùng với lỗ đít hơi thâm hiện ra.
Mép lồn Lữ Tố Nga nước nôi lênh láng ướt nhẹp, nhìn cảnh tượng ân ái trong phòng, nàng không nhịn được hồi tưởng lúc bị Chu Hằng địt banh lồn banh đít.
– Chu công tử, ta biết yêu cầu này rất quá đáng, nhưng xin công tử hãy địt nô gia một lần cuối! Xin công tử hãy địt nát lồn nô gia! Nô gia thật sự không chịu nổi nữa rồi!
Lữ Tố Nga quay đầu nhìn Chu Hằng, trên mặt dâm tiện như một con đĩ thấp kém nứng lồn, từ lần trước bị Chu Hằng chơi, nàng vẫn nhớ nhung không quên. Nàng phản bội Liễu Thánh Kiệt, khẳng định không thể ở lại Hắc Thủy Điện nữa, Liễu Thánh Kiệt có thừa biện pháp lặng lẽ xử lý nàng, vì vậy trước khi chạy trốn, Lữ Tố Nga muốn được trải nghiệm con cặc mạnh mẽ của Chu Hằng lần cuối.
Chu Hằng trầm ngâm một chút, hắn nhớ lại lần trước cưỡi Lữ Tố Nga cực kỳ sung sướng, tất cả dồn nén phát tiết trên thân nàng cũng không tệ.
An Ngọc Mị thấy Lữ Tố Nga dâm tiện như vậy, liền muốn đuổi đi. Nhưng không đợi nàng nói ra lời, Chu Hằng đã hôn sâu lên cặp môi chín mọng của nàng, lưỡi hắn quấn quýt lấy lưỡi nàng, con cặc bắt đầu tăng tốc nhấp vào âm đạo.
An Ngọc Mị lập tức lâng lâng đê mê, không còn sức suy nghĩ linh tinh nữa.
Lâm Phức Hương thì bị đòn từ đầu đến cuối, lúc này đang giẫm mông chân lên ghế, một chân chống đất, thân thể ngửa ra trước, hai tay bị phân thân kéo ra sau. Con cặc mạnh mẽ khiếp người thúc vào lồn nàng không một chút khoan nhượng.
Lữ Tố Nga quỳ dưới đất, hai tay banh lồn ra. Cặp mắt dâm đãng lẳng lơ nhìn chằm chằm con cặc Chu Hằng.
Đột nhiên, 4 phân thân xuất hiện xung quanh nàng. 4 con cặc cương cứng nhô cao, chỉ thẳng vào thân thể lồi lõm gợi dục của nàng.
4 phân thân đều kết nối với ý thức của Chu Hằng, hắn nhào tới thân thể Lữ Tố Nga, một tên vật nàng nằm ngửa lên người hắn, con cặc cứng rắn mạnh mẽ xông pha lỗ đít nàng. Một tên khác vác cặc nhấn vào âm đạo rỉ nước, hai tên còn lại chăm sóc cặp vú đồ sộ và cái miệng nhỏ bé.
4 con cặc như chày giã gạo nện ầm ầm vào thân thể Lữ Tố Nga, để nàng đầu óc phiêu hốt, giống như lên mây.
4 con cặc 4 bút cùng vẽ, không ngừng tiến sâu vào thân thể Lữ Tố Nga, hai mắt nàng mờ mịt đê mễ trong lồn ngứa ngáy được thỏa mãn, lỗ đít co thắt, quần chặt thân cặc. May mắn Lữ Tố Nga đã sớm bôi thuốc trơn vào đít, nếu không không chảy máu là không thể.
Chu Hằng một mình cân 3 nàng, nhưng không hề đuối sức, bản thể hắn vừa hôn môi An Ngọc Mị, vừa xoa bóp cặp vú mềm mịn của nàng, con cặc ở sâu trong lồn nàng lắc qua lắc lại, quy đầu ma sát tử cung liên tục.
An Ngọc Mị trong cổ họng ư ử không ngừng, thân thể nhạy cảm của nàng nóng bừng như lửa thiêu, nhất là trong lồn bị con cặc nóng hổi của Chu Hằng khuấy đảo càng sung sướng hơn.
– A… ư… ư… nữa… mạnh… ưm… ưm… đừng… ư… hơ… hơ… ứ… a… ưm… A… a… ưm… ứ… nữa… a… dừng… đừng… ưm… sướng… Ư… ư… ư…
Lâm Phức Hương thoải mái há miệng rên rỉ, nàng bị Chu Hằng nện không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi khi con cặc hắn tiến vào thân thể, nàng lại có thể cảm nhận được vui sướng như lần đầu.
Chỉ cần được con cặc Chu Hằng đút vào âm đạo, Lâm Phức Hương lại giống như quên hết mọi thứ, đắm chìm vào khoái cảm nhục dục do hắn mang lại.
4 người thác loạn trong phòng, hơn một giờ sau mới ngừng lại.
Chu Hằng một mình có 6 con cặc, nếu không phải hắn sức chiến đấu phi thường, lại thêm đã ăn quả Kim Dương Thảo Vương, thì sớm đã bih hút sạch. 3 nàng kia càng không phải nói.
Kỹ thuật của Chu Hằng tiền bộ thần tốc, khiến các nàng bị địt cho đê mê muốn ngất.
Lữ Tố Nga trên người đầy tinh trùng thỏa mãn rời đi, về phần có thật sự chịu bỏ qua ân oán với Chu Hằng hay không, vậy chỉ có bản thân nàng mới biết.
– Thật không ngờ tới, Liễu Thánh Kiệt lại là người như vậy!
Lâm Phức Hương lười biếng ngồi trong lòng Chu Hằng tức giận nói, ấn tượng của nàng với Liễu Thánh Kiệt cũng không tệ lắm. Bởi vì gia gia nàng là Bạch Ngân trưởng lão, cũng coi như có chút địa vị ở Hắc Thủy Điện, Liễu Thánh Kiệt cũng không ngại thu nàng làm thị thiếp để lấy được một cao thủ Sơ Phân nhị trọng thiên phụ trợ, bình thường biểu hiện đầy phong độ ở trước mặt nàng.
– Biết người biết mặt khó biết lòng!
Chu Hằng thuận miệng hôn lên vú nàng nói một câu.
– Đúng nha, thật là khó hiểu lòng người nào đó!
An Ngọc Mị mệt lử ngồi một bên ăn cơm, liếc xéo Chu Hằng, nàng vẫn luôn oán giận Chu Hằng có một chân với Lâm Phức Hương, Cổ Tư, Nguyễn Giai Oánh, làm nàng rất không có cảm giác an toàn.
Chu Hằng cười khẽ đánh mông nàng một cái, quyết đoán không tiếp lời, đấu võ mồm với nữ nhân sẽ không có kết cục hay, ngay cả có lý cũng sẽ bị nói thành vô lý, còn không bằng trực tiếp đánh mông hầu hạ, bảo đảm nghe lời!
Bốn ngày sau, 10 đại tuấn kiệt Tụ Linh Cảnh Thiên Hàng Thành tham dự Đại Diễn Thịnh Hội lần này đã sinh ra, trong đó có 7 người xuất thân chín núi Thiên Hàng, 3 người khác là thiên tài tông môn nhỏ. Còn bên phía cường giả Sơ Phân Cảnh, ngoài An Ngọc Mị ra, toàn bộ những người khác đều đến từ chín núi Thiên Hàng, tổng cộng 17 người.
Trong 27 người chỉ có bảy nữ giới, có thể thấy được nam nhân chiếm cứ ưu thế tuyệt đối trong võ đạo, bởi vì nam nhân càng thêm khát vọng mạnh mẽ hơn nữ nhân, điều này ghi trong máu của bọn họ, khích lệ bọ họ càng thêm cố gắng.
Bởi vì mỗi một võ giả Sơ Phân Cảnh còn có thể mang theo một tùy tung, cho nên toàn bộ đội ngũ trên lý thuyết nhiều nhất có thể đến 44 người, nhưng An Ngọc Mị không có tùy tùng, danh ngạch của Cổ Tư thì bị Lâm Phức Hương nhõng nhẽo lấy đi, bởi vậy tổng cộng là 43 người.
Cộng thêm mấy vị cường giả Ích Địa Cảnh hộ tống, đội ngũ này khá khổng lồ, hùng hổ xuất phát đi đế đô.
Trong đám đông, ánh mắt Chu Hằng quét qua, chỉ thấy Liễu Thánh Kiệt không chút một chút chột dạ, giống như căn bản không phát hiện Lữ Tố Nga phản bội, không thể không làm Chu Hằng thừa nhận lòng dạ người này vô cùng thâm trầm.
Mà điều này càng khiến hắn kiên quyết phải giết!
Đoàn người đi hơn một tháng, vượt qua ngàn núi sông, cuối cùng đi đến đế đô Thịnh Nguyên Thành.
Thịnh Nguyên Thành không lớn hơn Thiên Hàng Thành bao nhiêu, chỉ là khí tức cổ xưa càng thêm hùng hậu, cho thấy nội tình cùng lịch sử của tòa cổ thành này.
Trong thành thủ vệ sâm nghiêm, tất cả đều ngay ngắn trật tự, không hổ là dưới chân thiên tử, dù cho đoàn người đều là thiên kiều, đến nơi này cũng phải trở nên an phận, không ai dám lớn tiếng ồn ào.
Bọn họ tạm thời ở trong khách sạn, chờ đợi ngày Đại Diễn Thịnh Hội bắt đầu.
Thiên Tinh Tông ở ngoài Thịnh Nguyên Thành, trong thành là đại biểu trong thế tục của bọn họ – Nam Cung hoàng tộc, xử lý sự vụ quốc gia ở trong hoàng cung Thịnh Nguyên Thành. Đối với dân chúng bình thường mà nói, bọn họ không biết sự tồn tại của Thiên Tinh Tông, chỉ biết tôn húy của đương kim Hoàng đế là Nam Cung Hoành.
Tuy nhiên đối với người trong võ đạo mà nói, Nam Cung gia nổi danh nhất không phải Nam Cung Hoành, mà là Thủy Nguyệt công chúa Nam Cung Nguyệt Dung!
Địa linh thể, 17 tuổi tiến vào Sơ Phân Cảnh!
Trước mắt vị thiên tài võ đạo này cũng chỉ mới 22 tuổi, nghe nói đã đến Sơ Phân tam trọng thiên, cách cách đột phá Ích Địa Cảnh không xa! Nàng nhất định sẽ sáng tạo kỳ tích, trở thành cường giả Ích Địa Cảnh trẻ tuổi nhất Hàn Thương Quốc từ trước tới nay.
Không hổ là là Địa linh thể!
Lực huyết mạch càng mạnh, tự nhiên chiến lực càng mạnh, cũng như chênh lệch giữa võ kỹ thượng phẩm và võ kỹ hạ phẩm, đây là ưu thế trời sinh, tuy nhiên không phải không thể bù lại, chỉ cần học được một môn võ kỹ mạnh mẽ là được.
Chênh lệch chân chính ở chỗ độ khó đột phá cảnh giới, chỉ nhìn tốc độ tu luyện của Thủy Nguyệt công chúa đáng sợ như vậy là biết, nàng gần như không bị đột phá cảnh giới làm khó, điều này làm cho người ta hâm mộ vô cùng.
Chu Hằng không khỏi lấy Tỉnh Thiên ra so sánh, Hắc Thủy Điện không tiếc mọi giá bồi dưỡng Tỉnh Thiên, các loại linh dược nện xuống không cần tiền, mà Tỉnh Thiên cũng không phụ kỳ vọng, tu vi hiện giờ đã đuổi kịp Chu Hằng, cũng là Tụ Linh tam trọng thiên, đồng thời đánh ra vòng vây trong lần giành nhóm 10 tư cách, dùng tư thế con tốt đen giành được hạng nhất!
Đương nhiên, hạng nhất này có tranh cãi, bởi vì Chu Hằng đã sớm bỏ cuộc.
Không đánh bại Chu Hằng, không ai thật sự cho rằng Tỉnh Thiên có thể nghiền ép Tụ Linh Cảnh – Thượng Quan Kỳ không phải cũng là Nhân linh thể thập tinh, vẫn bị Chu Hằng giết chết!
Chu Hằng rất muốn biết, lúc Tỉnh Thiên đột phá Tụ Linh Cảnh, không gian đan điền sẽ mở rộng bao nhiêu! Người bình thường chỉ có thể mở ra đan điền, kích thước sẽ không thay đổi, còn thiên tài chân chính lại khác.
Hắn có một trực giác, nhất định sẽ có một trận chiến cùng với Tỉnh Thiên!
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317