– Đừng đánh?
Chu Hằng thuận miệng nói, khóe miệng không khỏi gợi lên nụ cười, bộ dáng hờn dỗi này của đối phương rất là mê người.
Lâm Phức Hương quả thật vốn là muốn dừng tay, nhưng là nghe được thanh âm lười biếng kia của Chu Hằng, một cỗ tức giận lại xông ra từ đáy lòng, trường kiếm rung lên đặt ngang trước ngực, trách mắng:
– Ngươi đơn thuần là phòng thủ tự nhiên chiếm ưu thế, hiện tại đến lượt ta phòng thủ, ngươi có thể công phá sao?
Chu Hằng sau khi ngộ ra một tia chân ý của Lăng Thiên Cửu Thức, còn không có giao thủ cùng người khác, nghe nàng nói như thế, không khỏi có chút không thể kiềm chế, hắn suy nghĩ một chút, cũng là nói:
– Vẫn là quên đi, ta với ngươi không cừu không oán, đả thương ngươi không tốt!
Lâm Phức Hương thiếu chút nữa giận lệch mũi, cái gì gọi là “đả thương ngươi không tốt”, nàng nhất định sẽ thua sao?
Tên ghê tởm!
– Ít tỏ rõ miệng lưỡi lợi hại lại, ra tay đi!
Nàng quát lên.
– Đây cũng là ngươi nói a!
Chu Hằng chấn động tâm thần, nhất thời tiến vào cảnh giới kỳ diệu vô tranh vô dục, Lăng Thiên thức thứ nhất đã vận sức chờ phát động.
Lâm Phức Hương quá sợ hãi!
Ở trong mắt nàng, Chu Hằng đột nhiên dung hợp thành một thể cùng cả thiên địa, thật giống như hắn chính là vùng trời này, chính là khu đất này!
Kiếm chưa ra, chỉ là khí thế đã rầm rộ tựa như vậy, một khi kiếm pháp kia thi triển ra, sẽ có uy lực khủng bố cỡ nào?
Cách đối phó tốt nhất, chính là thừa dịp đối phương còn không có đánh ra một kiếm này, lập tức triển khai cường công! Nhưng Lâm Phức Hương khiếp sợ phát hiện, nàng lại không biết tấn công như thế nào!
Cái này nói đến buồn cười, Chu Hằng không phải đứng ở nơi đó sao?
Đối với Lâm Phức Hương mà nói, đây cũng là một chút cũng không thể cười! Chu Hằng đã hòa làm một thể cùng cả thiên địa, thử hỏi, nàng phát động công kích với thiên địa như thế nào? Ở trước mặt thiên địa, nàng nhỏ bé như con kiến hôi!
Ai có thể chiến thiên?
Đây cũng là nàng trải qua chiến đấu quá ít, nếu là đổi thành người huyết sát bách chiến, sát khí bắn ra, chém thiên diệt địa thì như thế nào, trực tiếp xuất ra một kiếm là được!
Hưu!
Chu Hằng động, một kiếm vung ra, như ngôi sao đầy trời rơi xuống, tràn đầy khí thế lớn lao không thể chống cự.
Tránh!
Đây là ý niệm duy nhất của Lâm Phức Hương, nhưng khi nàng muốn nhảy đi, lại phát hiện thân thể của mình đột nhiên nặng nghìn cân, phảng phất như cả thiên địa đều trấn áp nàng, không khí vô hình biến thành vách tường cứng rắn, làm cho nàng ngay cả nhúc nhích một ngón tay cũng là vô cùng khó khăn!
Trên thực tế, thiên địa bất nhân, không có chút tình cảm nào, tự nhiên không thể nào giúp đỡ người nào, đây chỉ là tâm linh của nàng bị kiếm thế của Chu Hằng áp chế hoàn toàn!
Một kiếm Chu Hằng đánh tới! Hàn quang lạnh thấu xương, Lâm Phức Hương giật mình một cái, liền tranh thủ nhắm hai mắt lại, trong đầu trống rỗng.
Một kiếm này là như thế nào?
Chính là cha của nàng, Cửu Linh Tông tông chủ Lâm Kiếm Trần tuyệt đối cũng không sử ra được! Mà cha của nàng chính là cao thủ Tụ Linh Cảnh, chìm đắm trong kiếm đạo vượt qua trăm năm, ngay cả lão nhân gia ông ta cũng không có đạt tới ý cảnh như vậy, thiếu niên trước mặt này là tồn tại đáng sợ đến bực nào?
Nghe nói, có chút chí cường giả sau khi tu vi đạt tới xuất thần nhập hóa, thậm chí có thể phản lão hoàn đồng, thanh xuân vĩnh trú! Thiếu niên trước mặt này tuyệt đối chính là tuyệt thế cao nhân như vậy, không sai, vậy mới có thể hóa giải Phi Bộc Kiếm Pháp của nàng từ đầu tới đuôi!
Chính mình cũng là chọc giận tuyệt thế cao thủ như vậy! Lâm Phức Hương không khỏi hối hận vạn phần!
Cũng không có đau đớn như trong tưởng tượng, nàng mở hé hai mắt ra, chỉ thấy mũi kiếm dày đặc kia đang dừng ở phía trước bộ ngực cao vút của chính mình, chỉ cần đâm lên trước một chút nữa liền có thể đụng phải bộ ngực ngạo nhân của nàng.
Nếu như một màn này hiện ra trước đó, Lâm Phức Hương nhất định sẽ cho Chu Hằng là một đăng đồ tử, sắc lang, nhưng hiện tại nàng đã nhận định Chu Hằng là tuyệt thế cao thủ, lão quái vật không biết bao nhiêu tuổi, há lại sẽ nghĩ Chu Hằng bất kham như vậy?
Nếu vị tiền bối, tuyệt thế cao thủ này không có hạ sát thủ đối với mình, vậy nói rõ vị tiền bối này cũng không có tức giận!
Lâm Phức Hương “phúc chí tâm linh” (phúc đến thì lòng cũng sáng ra), lập tức quỳ mọp xuống, nói:
– Vãn bối không biết uy phong của tiền bối, kính xin tiền bối tha thứ!
Chu Hằng bị sự trước ngạo mạn sau cung kính của nàng làm cho sợ hết hồn, mình tại sao lại đột nhiên lên cấp trở thành tiền bối a? Bất quá, hiển nhiên lúc này không cần đánh nữa, đối phương chẳng những tòng phục, hơn nữa tòng phục hơi quá!
Hắn thu hồi trường kiếm, nói:
– Ta không phải là tiền bối gì!
– Vâng, tiền bối muốn giấu diếm thân phận, vãn bối hiểu được!
Lâm Phức Hương cũng không có đứng dậy, mà là dùng đôi mắt đẹp sáng quắc nhìn Chu Hằng.
– Lúc trước vãn bối không biết hảo ý của tiền bối, cô phụ tiền bối dụng tâm lương khổ chỉ điểm, kính xin tiền bối không cần để ở trong lòng!
Gì?
Chu Hằng choáng váng một trận, làm sao nữ nhân này tự nói như hát vậy, thấy thế nào nàng cũng không giống là người ngu a! Quên đi, nàng muốn hiểu lầm thì để cho nàng hiểu lầm! Không thể không nói, được một cực phẩm đại mỹ nữ dùng ánh mắt tràn đầy sùng bái nhìn, vẫn là làm cho người ta thoải mái.
– Mau dậy đi!
Hắn không có đưa tay đi đỡ, nam nữ thụ thụ bất thân.
– Không, trừ phi tiền bối đáp ứng yêu cầu của vãn bối!
Lâm Phức Hương thấy Chu Hằng không có tức giận, cũng là nhân cơ hội tát nước theo mưa. Ở trong mắt nàng, Chu Hằng chính là lão quái vật giả bộ nai tơ không biết đã sống bao nhiêu năm, làm nũng ở trước mặt đối phương có cái gì khó.
Nàng vốn là giai nhân tuyệt sắc, đôi mắt đẹp đảo mắt, phong tình vô hạn.
Trong lòng Chu Hằng không khỏi rung động, vội vàng mặc niệm Nguyệt Ảnh Tâm Quyết để bình ổn tâm tình, nói:
– Được rồi, được rồi, đứng lên trước rồi hãy nói!
– Đa tạ tiền bối!
Lâm Phức Hương rất nghe lời, đứng lên, ôn nhu vô hạn.
Chu Hằng suy nghĩ một chút, nói:
– Bộ kiếm pháp kia của ngươi thật cũng không coi là quá kém, bất quá còn có rất nhiều khiếm khuyết, ta sửa đổi cho ngươi một chút!
– Xin tiền bối chỉ điểm!
Lâm Phức Hương cung kính ôm quyền.
Chu Hằng ngưng thần tĩnh khí, một kiếm họa xuất, chính là Phi Bộc Kiếm Pháp.
Hắn mặc dù chỉ là xem qua Lâm Phức Hương thi triển hai lần, nhưng sau khi nắm giữ một tia huyền diệu của Lăng Thiên Cửu Thức, bất kỳ võ học nào ở trước mặt hắn phảng phất như cũng không có bí mật có thể nói, giống như một quyển sách, có thể mặc hắn lật xem.
Lâm Phức Hương lại là thất kinh, một kiếm này của Chu Hằng đã là hoàn toàn nắm giữ tinh túy của Phi Bộc Kiếm Pháp, thậm chí so sánh với lúc nàng đánh ra còn lợi hại hơn, phảng phất như đã chìm đắm mấy thập niên thời gian ở phía trên bộ kiếm pháp kia.
Tiền bối chính là tiền bối, cao nhân chính là cao nhân, chỉ là xem qua nàng thi triển mấy lần là có thể nắm giữ tinh túy của bộ kiếm pháp kia, thậm chí không cần kiếm quyết đối ứng, uy lực đánh ra cũng là không giảm chút nào!
Không đúng, kiếm chiêu này hơi có điểm biến hóa!
Cổ tay khe khẽ nghiêng nửa tấc!
Nàng cũng không hiểu được ý nghĩa cải biến như vậy, nhưng vẫn là chú ý ghi tạc ở bên trong, cẩn thận quan sát chiêu thứ hai, chiêu thứ ba mà Chu Hằng đánh ra, chính mình khoa tay múa chân theo, trong mắt Chu Hằng, nàng thật giống như một tiểu hài tử cầm gậy khua lung tung, nhìn có chút đáng yêu.
Lâm Phức Hương toàn tâm bắt trước Chu Hằng, thân hình khêu gợi của nàng không tự chủ bày ra rõ ràng trước mắt hắn, dù nàng không để ý, nhưng Chu Hằng chính là thiếu niên đang tuổi 17, hắn càng nhìn càng cảm thấy nóng nực trong người, dưới hạ bộ đã đội lên một cục.
Đột nhiên, trong đầu Chu Hằng nảy ra một chủ ý.
Hắn đi đến bên người nàng, nói:
– Cổ tay hướng lên một chút!
Lâm Phức Hương làm theo, nhưng Chu Hằng một mặt không được. Nhìn thấy sắc mặt Chu Hằng kém như vậy, Lâm Phức Hương trong lòng hoảng hốt.
Chẳng lẽ ta luyện không đúng, khiến tiền bối tức giận?
Nghĩ như vậy, nàng lập tức đổi thành vẻ mặt đáng yêu tủi thân nói:
– Tiền bối, chẳng lẽ vãn bối luyện không đúng sao? Cầu xin ngài chỉ giáo vãn bối!
Nàng lúc này một mặt yêu kiều, cặp hung khí đồ sộ trước ngực ưỡn lên rung rung, khắp khuôn mặt là cảm giác thất lạc.
Chu Hằng thấy kế hoạch theo đúng suy nghĩ, trong lòng cười thầm. Hắn nghiêm mặt, nói:
– Ngươi thiên tư quá kém, một bộ kiếm pháp đơn giản như vậy mà cũng không luyện thành, xem ra ta chọn sai người rồi.
Nói xong, Chu Hằng làm bộ muốn quay người bỏ đi.
Lâm Phức Hương thật sự hoảng, tiền bối chỉ cần nhìn qua một lần mà đã có thể thông thấu kiếm pháp nàng luyện tập bấy lâu nay, vì vậy dù bị nói là thiên tư không đủ, nàng cũng không cảm thấy có gì không đúng.
Nhìn thấy tiền bối muốn đi, Lâm Phức Hương càng sốt ruột lên, trong lòng như lửa đốt, có hội ngàn năm này, chỉ có thể tình cơ gặp, sau này không biết có được lần nữa hay không, nàng vội thốt lên:
– Tiền bối! Xin ngài hãy cho vãn bối một cơ hội nữa!
Thấy Lâm Phức Hương kiên trì như vậy, Chu Hằng làm bộ bị cảm động, hắn nghiêm mặt, nói:
– Ài, mặc dù ngươi thiên tư có chút kém, nhưng không phải thật sự không học được, có một cách có thể để ngươi học được kiếm pháp này.
– Thế nhưng cách này có chút không tiện, thôi, vẫn là quên đi.
Chu Hằng nửa úp nửa mở, lắc lắc đầu muốn đi.
Nghe được có hy vọng, Lâm Phức Hương lập tức chạy đến ôm lấy tay Chu Hằng, cặp vú đồ sộ ép lấy cánh tay hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên, cặp mắt lung linh, nói:
– Đừng, tiền bối! Chỉ cần có thể học được kiếm pháp, cho dù là cách gì, vãn bối cũng nguyện ý!
Chu Hằng làm vẻ bất đắc dĩ thở dài nói:
– Được rồi, nếu ngươi đã cố chấp như vậy, ta đành phải ra sức. Nhưng nhớ là đừng hối hận, đây chính là do ngươi lựa chọn đấy, cởi hết y phục ra đi!
Nghe được tiền bối đồng ý, Lâm Phức Hương nào còn chần chừ, nàng lập tức cởi sạch y phục, trên người nàng chớp mắt đã không còn một mảnh vải, hai tay Lâm Phức Hương cố gắng che đi những nơi nhạy cảm, nhưng dù cố ra sao cũng không che nổi hoàn toàn hai ngọn cao phong hùng dũng, cùng cái lồn hồng hào múp míp.
Mặc dù hiện tại là giữa trời đông, nhưng võ giả thân thể cường độ rất cao, vì vậy nàng không cảm thấy lạnh, thế nhưng hai má Lâm Phức Hương vẫn hồng nhuận mê người, cơ thể bốc lửa vô thức co lại, dù nàng thực sự coi tiền bối là cao nhân thế ngoại, chắc chắn không để ý đến tiểu bối như mình, nhưng bản năng thiếu nữ vẫn khiến nàng cảm thấy xấu hổ.
Chu Hằng kém chút xịt máu mũi, hắn phải cố gắng lắm mới có thể ngăn chặn bản thân, không để ánh mắt thay đổi, hắn đạm mạc nó:
– Cầm kiếm lên, xoay người chống hay tay lên thân cây, mông chổng lên, đúng, lưng thấp xuống một chút, mông cao lên, đúng vậy, đừng quay đầu lại.
Lâm Phức Hương dăm sắp làm theo, mặc dù cảm thấy tư thế này có chút sai sai, nhưng nàng vẫn cố gắng bắt chức đúng nhất theo lời Chu Hằng.
Lúc này Lâm Phức Hương hai tay chống lên thân cây, cặp vú đồ sộ treo lủng lẳng, núm vú vô thức cương cứng lên, tấm lưng mượt mà cùng với hai bờ mông cong cong vểnh lên kết hợp với nhau, tạo thành một góc 90 độ hoàn hảo.
Cái lồn hồng hào múp míp, cùng lỗ đít liên tục co bóp cực kỳ gợi cảm hiện ra.
Đây là lần đầu tiên Chu Hằng tận mắt nhìn thấy cơ thể nữ nhân, hai mắt hắn đỏ bừng như dã thú, con cặc to lớn gàn như muốn phá quần bay ra, địt tung tóe cái lồn gợi tình kia! May mắn Lâm Phức Hương lúc này không nhìn thấy bộ mặt trư ca của hắn, nếu không không sợ chết khiếp mới là lạ.
Chu Hằng chớp mắt đã cởi hết quần áo của mình ra, hắn lại gần Lâm Phức Hương, tay phải thô ráp đập bép một tiếng lên mông nàng, cảm giác sung sướng, mềm mại, truyền lại, khiến con cặc to dài gần 30cm của hắn run rẩy lên, gân xanh nổi đầy, phảng phất như trụ chống trời!
– Tiền, tiền bối, làm như vậy thật sự có thể học được kiếm pháp sao?
Lâm Phức Hương có chút thấp thỏm hỏi, nàng từ nhỏ đến lớn đều là một trang giấy trắng, kinh nghiệm nam nữ có thể nói là bằng không, mà trong tâm lại coi Chu Hằng là tiền bối, vì thế không cảm thấy bản thân trần truồng trước mặt đối phương có gì không được.
– Ngươi đang nghi ngờ bí pháp của ta sao?
Chu Hằng giả bộ phật ý hỏi, hắn cố ngăn cản dục vọng, rút tay lại.
Lâm Phức Hương lập tức hoảng, nàng thầm tự trách, sao lại có thể nghi ngờ tiền bối được!?
– Đừng! Tiền bối, ngài cứ làm đi, vãn bối vô tri, xin ngài muốn làm gì cũng được!
Dứt lời, nàng chủ động dùng tay không cầm kiếm bắt lấy cánh tay Chu Hằng đặt lên mông mình.
Lần này Chu Hằng có tiết chế hơn, hắn nhẹ nhàng nắn bóp mông căng, hai tay hắn từ từ nắm lại, cặp mông mọng nước trắng bóc như sữa tươi, hai bàn tay Chu Hằng gần như bị lún xuống, chỉ bóp mông thôi mà hắn đã cảm thấy đầu khấc khó chịu, đầu con cặc bự choảng của Chu Hằng rỉ ra chút tinh trùng màu trắng.
Thấy vậy, hắn lập tức thu liếm tâm thần, tay trái rời khỏi bờ mông, lần mì xuống vách lồn non tơ.
Ngón tay Chu Hằng ván vê bên cạnh mép lồn, một loại cảm giác mềm mại như tơ lụa ủa đến từng đầu ngón tay hắn!
– Ư… ư… tiền bối, vãn bối thấy lạ quá, a… a!
– Không sao cả, đây là dấu hiệu bình thường, ngươi đừng kìm nén, cứ tận hưởng đi, như vậy mới tốt cho tinh thần, chuẩn bị cho lĩnh ngộ kiếm pháp!
– Ư… ư… vâng, tiền… a… ư… bối!
Lâm Phức Hương rên rỉ càng lúc càng cao, tay trái nàng vô thức xoa nắn cặp vú to lớn, trong lồn không ngừng rỉ nước vì sướng.
Chu Hằng mới đầu là vuốt ve ngoài lồn, nhưng thấy Lâm Phức Hương càng ngày càng chảy nhiều nước, hắn liền tò mò ngồi xốn xuống, hai tay Chu Hằng banh lồn nàng ra.
Một loại mùi hương trinh tiết, cùng với dâm thủy thơm tho nhè nhẹ bay vào mũi hắn. Chu Hằng càng thêm hưng phấn, đầu hắn kề sát vào giữa háng Lâm Phức Hương, miệng thì ốp hẳn lên lồn nàng!
Lưỡi Chu Hằng thuận thế tiến vào trong lỗ lồn, dâm thủy chảy ra có 7 phần bị hắn nuốt hết!
Lâm Phức Hương đột nhiên bị dị vật nhập thể, nàng quá đỗi sướng khoái, dâm thủy không ngừng tuôn ra lênh láng, trong miệng tuân theo lời tiền bối rên rỉ phóng đã:
– A… tiền bối, vãn bối sướng quá! A… ư… lồn vãn bối lạ quá, vãn bối chưa từng sướng như thế bao giờ! A… ô… nữa đi, sâu hơn nữa đi!
Chu Hằng nghe được, trong lòng nóng rực, hắn càng ra sức bú mút! Lâm Phức Hương thân là võ giả, sức chịu đựng hơn người, nếu là cô nương bình thường, trong tình cảnh của nàng đá sớm gục, nhưng nàng thì khác, hai chân vẫn vững vàng trụ trên đất, tay trái từ xoa bóp trên vú đã chuyển thành không ngừng vặn kéo núm vú!
Qua một hồi, Chu Hằng cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, hắn nhả lồn Lâm Phức Hương ra, khoang miệng cùng cái lưỡi vẫn còn nhớp nháp dâm thủy dính dính.
Chu Hằng đưa tay quệt một chút lên mũi ngửi, mùi vị nước sướng của nữ nhân này làm hắn phê không ta nổi!
Hắn không thể nhịn được nữa, Chu Hằng cầm con cu dài to, đầy gân guốc của mình kê lên cửa mình Lâm Phức Hương, hắn bắt lấy eo thon của nàng làm điểm tựa, hông bắt đầu đẩy lên, con cặc khủng bố khó khăn tiến vào cái lồn non tơ!
Mặc dù đã ra rất nhiều dâm thủy, nhưng khi thật sự bị con cặc khổng lồ của tiền bối đâm vào, Lâm Phức Hương vẫn không nhịn được run rẩy cả người, đau xót từ dưới âm đạo truyền đến não nàng, giống như nửa thân dưới bị chẻ đôi!
– A! Tiền bối… Ư… ư… vãn bối đau quá… ư… A!
– Cố chịu đựng! Đây chính là giai đoạn quan trọng nhất! Chỉ cần chịu đựng được, sau đó học tập kiếm pháp sẽ dễ dàng hơn!
Chu Hằng nói bừa như thật, lúc này toàn bộ tâm thần của hắn đã bị cái lồn cực bót kia nuốt hết, hai mắt hắn đỏ bừng nhìn lên tấm lưng mịn mành lấm tấm mồ hôi của Lâm Phức Hương, hai tay tì xuống, hông dùng lực mạnh!
Ọt!
Con cặc gân guốc dữ tợn như tên bắn thọt sâu vào cái lồn múp míp của Lâm Phức Hương!
– A!! Đau, đau quá… a… ư…
Lâm Phức Hương đau đớn rên rỉ lên, lồn nàng quá bót, khiến khi bị con cặc bá đạo khai mở, mới đau đớn đến vậy!
Nghe được nữ nhân dưới thân nửa rên rỉ sung sướng, nửa kêu lên đau đớn, tâm thần Chu Hằng càng nhận kích thích lớn hơn!
Hắn điên cuồng dùng toàn lực thúc vào từ sau, hông hắn mạnh mẽ di động đẩy vào rút ra!
– Ư… Ư… A… a… sướng! A… tiền bối… Vãn bối sướng lắm… Xin ngài hãy cho vãn bối thêm nữa đi… A… ư… ư… sướng chết vãn bối mất!
Lâm Phức Hương đã không biết trời xanh mâu trắng là gì, nàng rên rỉ càng thêm lợi hại!
– Được! Nếu ngươi đã muốn như vậy, thì ta sẽ cho ngươi hết!
Chu Hằng hai mắt đỏ bừng, dục hỏa đốt đến tận đỉnh đầu, hắn nhoài người lên, hai bắt lấy cặp vú nàng, dưới hông vẫn nhấp không ngừng nghỉ, từng đợt tiếng ọp ẹp phát ra liên miên không dứt!
Chợt, Chu Hằng xoay người Lâm Phức Hương sang ngang, mất đi điểm tựa, nàng vô thức quỳ xuống, hai tay chống lên nền đất, mông căng vểnh lên, hông lắc lư trong vô thức phối hợp với từng lần nắc của Chu Hằng.
Không biết địt nhau qua bao lâu, Chu Hằng cảm thấy có chút chịu không nổi, hắn tăng tốc nhanh dần, càng lúc càng nhanh hơn!
– A… a… a… vãn bối thấy lạ quá… ư… ư… ư… có gì đấy muốn ra… Ư… vãn, vãn bối muốn tiểu!
Lâm Phức Hương cũng đạt đến cao trào, nàng lập tức bắn ra! Tinh khí tuôn ra từ tử cung trượt xuống đầu cặp Chu Hằng.
Chu Hằng càng nắc hăng hơn, hắn dùng thêm sức, khiến cú nào cú nấy lút cán! Đầu khấc mỗi lần đều ép chặp lên tử cung Lâm Phức Hương, chợt! Chu Hằng làm một cú thật mạnh! Tinh trùng như nước vỡ đê phung tới tấp vào tử cung Lâm Phức Hương!
– Aaaaa! Nhận hết tinh hoa của ta đi!
Tinh trùng quá nhiều, chẳng mấy chốc đã chảy thành dòng ra khỏi lỗ lồn!
– Phù… phù… tiền, tiền bối, vãn… phù phù… vãn bối làm, làm có tốt không?
Lâm Phức Hương đứt quãng hỏi, bên dưới âm đạo nàng vẫn còn bị con cặc khủng bố kia lấp đầy, dù đã ra một lần, vậy mà thứ kia chẳng có dấu hiệu xẹp xuống nào cả!
– Tốt, ngươi làm rất tốt.
– Đa, đa tạ tiền bối.
Lâm Phức Hương vui mừng đáp, may mà nàng không khiến tiền bối phật lòng, như vậy có lẽ thiên phú của mình cũng không phải kém quá!
– Ngươi đã quen thuộc cảm giác này chưa?
Chu Hằng hỏi, dù sao cũng phải dạy nàng kiếm pháp, nhưng nếu Lâm Phức Hương cứ quỳ như vậy thì sao có thể dạy được? Mà bán thì còn chưa thỏa mãn, thật sự không muốn rút ra.
– Vãn, vãn bối đã quên thuộc… ư… rồi.
– Có thể đứng lên không? Đã di chuyển được chưa?
– Miễn, miễn cưỡng, a… ưm… có thể… Di… chuyển.
– Tốt, vậy thì cầm kiếm lên, ghi nhớ động tác của ta, học kiếm pháp trong trạng thái này chính là tốt nhất!
– Vâng! Tiền bối!
Lâm Phức Hương quá đỗi vui mừng, cuối cùng nàng cũng được học kiếm pháp.
Chu Hằng đứng thẳng lên, con cặc căng cứng như đá vẫn nằm gọn trong lồn Lâm Phức Hương, thế nhưng bởi vì chiều cao, cả cơ thể Lâm Phức Hương bị con cặc kia đội lên, may mắn nàng là võ giả, nếu không đã sớm banh lồn!
Chu Hằng cảm thấy thiếu chút gì đó, hắn xé tạm nội y của Lâm Phức Hương ra, buộc tay chân cùng eo hai người lại với nhau, lúc này, cả cơ thể Lâm Phức Hương bị định trụ trên người Chu Hằng, mà tất cả do con cặc siêu phàm của hắn chống đỡ!
Chu Hằng bắt đầu “cầm tay chỉ điểm” cho nàng từng chiêu thức một.
Lâm Phức Hương ra sức ghi nhớ, nhưng mỗi lần di chuyển, con cặc đang đâm sâu vào lồn nàng lại lung lay theo, khiến tâm thần nàng mãi mới có thể quen thuộc kiểu vận động này.
Sau đó Chu Hằng vừa địt nàng, vừa thi triển kiếm pháp, Lâm Phức Hương lồn vừa chảy nước lênh láng, vừa luyện kiếm pháp!
36 thức kiếm pháp rất nhanh đã diễn luyện xong một lần nữa, trên căn bản mỗi một chiêu đều có chút biến hóa, sau khi Lâm Phức Hương ghi nhớ hết, Chu Hằng mới lưu luyến không thôi địt một chầu điên cuồng như vũ bão vào lồn nàng, tinh dịch xuất ra quá nhiều, bắn tung tóe khắp nơi.
Chu Hằng rút cu ra khỏi lỗ âm đạo nhơ nhớp tinh trùng và dâm thủy của Lâm Phức Hương tìm một chỗ ngồi.
Lâm Phức Hương thì trần truồng không kịp mặc quần áo, múa kiếm pháp sau cải tiến liền một mạch, nhất thời lộ ra vẻ mặt vừa mừng vừa sợ.
Trước kia nàng sau khi vận chuyển Phi Bộc Kiếm Pháp này một lần, luôn có một loại cảm giác không được tự nhiên không nói ra được!
Nghe phụ thân nói, đó là bởi vì Phi Bộc Kiếm Pháp chân chính đã sớm thất truyền, hiện tại Cửu Linh Tông đoạt được chính là bản thiếu, hơn ba trăm năm trước sau khi được một vị tiền bối thiên tư kinh người tu bổ, mới tiếp tục lưu truyền tới nay.
Tuy nói như thế, bộ Phi Bộc Kiếm Pháp này vẫn có uy lực cường đại, chính là một trong tam đại võ kỹ thượng thừa nhất của Cửu Linh Tông!
Nhưng hiện tại nàng cũng là liền mạch lưu loát, chân nguyên lực cả người bắt đầu khởi động như nước thủy triều, hẳn là có khuynh hướng đột phá Luyện Thể tầng chín, tiến vào Luyện Huyết Cảnh! Cái này chỉ có một giải thích, đó chính là Phi Bộc Kiếm Pháp dưới sự bổ sung đầy đủ hoàn toàn của Chu Hằng, khí cơ dẫn động, làm cho nàng đạt được một tia cơ hội đột phá đại cảnh giới!
Mà có một tia cơ hội này, khó khăn sau này nàng đột phá Luyện Huyết Cảnh sẽ rớt xuống thật to!
Phi Bộc Kiếm Pháp chân chính!
Nhìn thấy nàng vui mừng như vậy, Chu Hằng cũng cười cười, hắn ngồi trên một tảng đá nói:
– Đến đây, làm sạch cho ta đi.
Lâm Phức Hương nghe vậy, nàng lập tức chạy đến quỳ xuống, miệng nhỏ ra sức bú mút cặc Chu Hằng, thần tình vô cùng kích động, giống như muốn nuốt hết từng chút tinh trùng còn sót lại, trên mặt xinh đẹp hiện lên hai luồng ửng đỏ, kiều diễm tuyệt mỹ.
Chu Hằng có chút lúng túng, hắn thật sự không phải là tiền bối gì a, mà là thiếu niên huyết khí phương cương, chịu đựng hấp dẫn như vậy, cho nên đã gây ra chuyện rồi! Hắn liền tranh thủ rút tay trở lại, nặng nề ho khan một chút!
Lâm Phức Hương cũng là không thèm để ý chút nào, trong lòng nàng hoàn toàn coi Chu Hằng trở thành tiền bối cao nhân, đã không có dấu hiệu nam nữ!
– Nếu như là ngươi đã học xong, vậy chúng ta chia tay!
Chu Hằng nhấn đầu Lâm Phức Hương xuống, ép nàng nuốt hết con cặc vẫn to dài dù có chút xìu xuống của mình vào tận họng nàng.
– Tiền, tiền bối… vãn… vãn bối… không… không thở được…
Lâm Phức Hương yêu kiều hô lên, giọng nói do thanh quả bị ép chặt nên có chút mơ hồ.
Tận mắt thấy tình cảnh đáng thương của nành, Chu Hằng xuýt chút nữa cương lên đè nàng ra chơi tiếp, may là hắn kịp thời kiểm soát.
– Phù… được rồi, giúp ta mặc lại y phục.
– Vâng, tiền bối.
Chu Hằng được Lâm Phức Hương tận tâm mặc quần áo giúp, sau đó nàng mới mặc cho bản thân, vì nội y lúc trước đã bị xé đĩ lúc này Lâm Phức Hương chỉ mặc mỗi quần áo ngoài, bên trong hoàn toàn là thả rông.
Chu Hằng nhìn đến có chút miệng đắng lưỡi khô, nhưng hắn nhanh chóng đè ép dục vọng xuống.
Kích động trong lòng Chu Hằng chỉ là kéo dài đến đây, cũng là theo đuổi đối với võ đạo mới là chấp nhất của hắn.
– Đại ân của tiền bối, vãn bối còn không có báo đáp a, không bằng theo vãn bối tới trong nhà ngồi một chút?
Lâm Phức Hương phát ra lời mời tha thiết, cô gái nhỏ này không ngốc, mời một “Tiền bối cao nhân” về Cửu Linh Tông, tùy tiện chỉ điểm một phần, còn sợ Cửu Linh Tông không lớn mạnh sao?
Chu Hằng vội vàng khoát tay, nói:
– Ta còn có việc!
– Tiền bối…
Lâm Phức Hương kéo dài thanh âm nói, lại nắm tay Chu Hằng lên mà đong đưa, bộ dáng tiểu nhi nữ nũng nịu.
Tâm Chu Hằng nhảy lên một cái, sau khi thầm nghĩ một tiếng tiểu yêu tinh, mặt đen lại, nặng nề hừ một tiếng.
Tiền bối sắp tức giận!
Lâm Phức Hương không dám càn rỡ nữa, liền buông tay ra, thối lui mấy bước.
– Ha ha ha! Mấy ngày không thấy Hương muội muội, bộ dạng lại mặn mà hơn rất nhiều!
Ở bên trong một tiếng cười dài, bốn gã nam tử đi ra từ trong rừng, đầu lĩnh là một thanh niên chừng hai mươi tuổi, bộ dáng hết sức anh tuấn.
Di, đây không phải là bọn người hơn một tháng trước cưỡng đoạt Tam Vĩ Lang Điêu sao? Chẳng qua là ít đi mấy người, người trẻ tuổi dẫn đầu này chưa từng thấy qua.
Ánh mắt Lâm Phức Hương quét qua, trên mặt đẹp lập tức lộ ra vẻ tức giận, quát lên:
– Kim Tu Minh, đừng vội nói hưu nói vượn!
– Kim thiếu, tiểu tử kia… Tiểu tử kia chính là tiểu tạp chủng giết Ngưu sư đệ!
Một người nhận ra được Chu Hằng, lập tức đi lên trước mấy bước, chỉ vào Chu Hằng.
– Ừm?
Kim Tu Minh cũng nhìn Chu Hằng, một đôi mắt lập tức trở nên lăng lệ, âm u cười một tiếng, nói:
– Lại dám giết người của Bạch Ngọc Cốc ta, tiểu tạp chủng, ngươi nhất định phải chết!
– Chớ có vô lễ đối với tiền bối!
Lâm Phức Hương giận dữ, nàng cũng không phải là người vong ân phụ nghĩa, Chu Hằng bổ sung đầy đủ bổ sung đầy đủ thay nàng, đây đối với nàng, đối với cả Cửu Linh Tông cũng là thiên đại ân tình, há cho phép người khác chửi bới nói xấu!
Nàng rút trường kiếm ra, che ở phía trước Chu Hằng, tư thế oai hùng.
– Tiền bối?
Bốn người Kim Tu Minh hai mặt nhìn nhau, ai cũng cười lên ha hả.
Gọi một tiểu tử chưa dứt sữa là tiền bối, đây không phải là thiên đại chê cười sao?
Trong lòng Lâm Phức Hương vốn là sinh giận, bị bọn họ cười một tiếng như vậy, hỏa khí này tự nhiên càng lớn, nàng quát một tiếng, gót sen điểm, thân hình đã bắn đi ra, trường kiếm lưu chuyển, thi triển Phi Bộc Kiếm Pháp.
– Phi, bản thiếu gia còn tưởng rằng ngươi trong ngọc trắng ngà, không nghĩ tới cũng là người lẳng lơ, không ngờ liếc mắt đưa tình cùng một đứa nhà quê, uổng cho ta ngàn dặm xa xôi tới tìm ngươi!
Khuôn mặt Kim Tu Minh khinh thường.
– Lại còn tiền bối tiền bối, thật là buồn nôn, lẳng lơ thành như vậy!
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317