Khi Lan Phi nhìn thấy bầu trời xanh thẳm, núi rừng xanh mát liên miên, nàng bỗng nhiên khóc ra.
Nàng chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày lại vì nhìn thấy những thứ này mà kích động đến khóc, hương vị tự do thật quá tuyệt vời, trước kia không biết quý trọng, mất đi mới biết quý giá cỡ nào.
– Tới đây, cởi áo cho ta!
Tiêu Họa Thủy cười yêu mị ngoắc tay với Chu Hằng.
– Không phải đàn ông các người thích nhất là cởi quần áo của nữ nhân hay sao?
Nhìn bộ dáng xinh đẹp của nàng, Chu Hằng không khỏi thèm thuồng, quả thật muốn nuốt sạch sẽ yêu tinh này, làm nàng vĩnh viễn hòa làm một thể với mình. Hắn tự nhiên vui vẻ nghe theo lệnh của Tiêu Họa Thủy, lúc này đi tới trước mặt mỹ nhân này.
Đối với quần áo phụ nữ, Chu Hằng vẫn luôn không hiểu thấu, nhìn những nút thắt tràn đầy cứ như đối mặt với con nhím, thật sự không biết xuống tay thế nào.
– Ôi, thật là ngốc mà!
Tiêu Họa Thủy che miệng cười duyên, bộ ngực đầy đặn cọ cọ mặt Chu Hằng, cảm xúc tuyệt diệu đỉnh điểm.
Chu Hằng không khỏi bực mình, nào còn có lòng dạ nghiên cứu tỉ mỉ làm sao cởi được quần áo, lúc này luồn vào cổ áo của nàng, mạnh mẽ kéo nàng ra ngoài.
– Đừng làm hỏng quần áo của ta!
Tiêu Họa Thủy vội hô to, nàng rất là thích bộ quần áo này.
Nhưng Chu Hằng làm sao để ý tới, dùng sức xé ra, hai bên một người sức lớn, một người Sơ Phân Cảnh, thể chất mạnh mẽ tự nhiên vượt xa một bộ quần áo, tiếng vải bị xé rách vang lên, bả vai trắng muốt của nàng liền lộ ra.
Dáng người của nàng đẫy đà, nhưng vẫn thấy rõ hai bên xương vai, tinh xảo xinh xắn, đẹp hoa cả mắt, hai bầu vú trắng nõn như vỏ trứng lộ ra hơn nửa.
Trong lòng Chu Hằng trào ra lửa nóng, dùng phương thức này làm một đại mỹ nhân lộ ra thân thể xinh đẹp ở trước mặt mình, thật là quá kích thích. Hai tay của hắn tiếp túc xé ra, tốc độ không nhanh không chậm, khiến cặp vú đồ sộ dần dần lộ ra.
Hai bầu vú ép chặt vào nhau, tạo ra khe rãnh mê người, núm vũ đỏ hồng như hai hạt đào lộ ra, giống như bị gió núi thổi lạnh, lập tức dựng thẳng lên, xinh đẹp kiều mị.
– Lớn không? Tròn không?
Tiêu Họa Thủy kiêu ngạo hỏi, nàng tràn đầy kiêu ngạo với bộ ngực của mình, chẳng những lớn, còn rất căng mẩy, nhếch lên như măng, xúc cảm, mỹ cảm đều là hạng thượng thừa.
Chu Hằng không muốn đả kích nàng, so sánh với Cổ Tư, bất kỳ nữ nhân nào cũng sẽ phải bại trận trên trận đấu so sánh kích cỡ bộ ngực, hắn chỉ cười, giơ tay cầm lấy cặp vú tròn cao vút này. Xúc cảm mềm mại lâu tức truyền đến, để Chu Hằng vô cùng thỏa mãn.
– Sắc lang, người ta muốn đi tắm, không phải thỏa mãn dâm dục của ngươi!
Tiêu Họa Thủy lại trợn trắng liếc hắn.
Nếu muốn tắm thì tự mình cởi quần áo đi, cái này không phải chỉ phụ trách châm lửa rồi không chịu dập lửa hay sao?
Chu Hằng cười to, đây là một loại tình thú, bằng không hai người vừa gặp mặt liền cởi sạch đi làm chuyện đó, vậy cảm thấy không khác gì súc vật, chỉ cần phát tiết ra. Nhưng đã khơi lên dục hỏa, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy?
Chu Hằng tiếp tục xé nốt phần váy còn lại ra. Bộ váy của Tiêu Họa Thủy bị xé rách thành hai mảnh, vòng eo mảnh mai của Tiêu Họa Thủy lập tức lộ ra.
Da thịt trắng hồng lồ lộ, bộ ngực to lớn, nhưng cố tình có vòng eo nhỏ nhắn, phụ trợ cho quy mô bộ ngực càng thêm đồ sộ. Quần lót viền ren nửa trong suốt che lại khe lồn mê người, cặp đùi mượt mà khép chặt, không thấy một khe hở.
Ngực to, eo nhỏ, mông vểnh, nàng chiếm đủ ba loại, dù cho khuôn mặt bình thường cũng đủ để hấp dẫn người khác. Càng huống chi nàng có được dung mạo xinh đẹp, phong tình càng thêm điên đảo nhân gian.
Chu Hằng úp mặt vào giữa háng Tiêu Họa Thủy, hắn dùng răng kéo chiếc quần lót thơm tho của nàng xuống. Một mảnh lông tơ màu đen lộ ra, mu lồn đã lâu không cạo lông của nàng bắt đầu mọc lên từng nhúm lông lồn màu đen.
Chu Hằng không nhịn được ngoạm lấy cái lồn hồng hào của Tiêu Họa Thủy. Lưỡi hắn biến dài, đâm vào khe lồn nhỏ bé của nàng, trong từng lớp thịt mềm bao bọc, đầu lưỡi chạm đến tử cung.
– Ưm… ưm… hư…
Tiêu Họa Thủy khẽ rên rỉ, hai tay nhấn đầu Chu Hằng vào giữa hai đùi nàng, miệng nhỏ phát ra từng thanh âm tiêu hồn mê người.
Chu Hằng vòng hai tay qua, bắt lấy cặp mông mềm mại nảy nở của Tiêu Họa Thủy. Hai tay hắn bóp chặt mông mềm, cái lưỡi như con rắn thô dài khuấy đảo trong lồn nàng.
Tiêu Họa Thủy dần dần hai mắt lim dim. Miệng nhỏ “ưm” một tiếng, tử cung hút lấy đầu lưỡi Chu Hằng, thành âm đạo co vào, một lồng âm tinh bắn ra.
Chu Hằng tham lam mút lấy dâm thủy chảy ra từ lồn Tiêu Họa Thủy. Dâm thủy thơm ngọt như mật ong, để hắn uống từng miếng ngon lành.
Chu Hằng bị kích thích không chịu nổi, con cặc cần giải phóng gấp. Hắn đứng dậy, một tay cởi quần một tay rút cặc, chuẩn bị địt Tiêu Họa Thủy.
– Chờ ta tắm rửa sạch sẽ xong mới hầu hạ ngươi, đại ma vương!
Tiêu Họa Thủy cười duyên, tranh thủ cơ hội tùm một cái nhảy vào trong suối nước nóng, nhanh nhanh bơi ra xa. Thân thể được làn khói trắng bao phủ, khiến đường cong mềm mại cảnh thêm mê người thần bí.
Chu Hằng vừa mới cởi quần đã thấy nàng nhảy xuống được, nhìn thân thể như ẩn như hiện của nàng, để hắn tim đập thình thịch. Yêu tinh này đúng là mê chết người không đền mạng mà!
– Chủ nhân, ngài cũng cởi áo cho nô!
Lan Phi cũng muốn nịnh nọt Chu Hằng, hiện tại nam nhân này chính là tất cả của nàng, dù chỉ là hít thở thêm một chút không khí tràn đầy tự do này, nàng cũng sẵn sàng làm bất cứ gì cho Chu Hằng.
Nàng chạy đến bên người hắn, toàn bộ quần áo trên người chỉ có một cái váy mỏng không che nổi mông.
Chu Hằng trừng nàng một cái, hắn nhất thời mềm lòng cho nữ nhân này đi ra, nàng còn muốn cọ mũi lên mặt hắn!
Bốp, Chu Hằng một tay đánh mạnh lên mông Lan Phi, bùm một cái, Lan Phi cũng vào trong suôi nước nóng, khác ở chỗ một người dùng tư thế tao nhã mê người bước vào, người khác thì chật vật dùng mặt đáp xuống, té vào trong suối.
Đúng là đồng nghiệp không đồng mệnh mà!
Lan Phi vừa xoa xoa mông đứng lên, vức cảm thán. Nhưng vốn Chu Hằng đã chán ghét nàng, so sánh phong tình thì nàng càng kém Tiêu Họa Thủy không biết bao nhiêu bậc, muốn được Chu Hằng sủng ái quá khó khăn.
Chỉ có thể càng thêm chú ý hầu hạ, nàng cũng không cầu nhiều, chỉ cần có thể được hít thở bầu không khí này thường xuyên là được. Ngày sau Chu Hằng thật sự thành một đời cường giả, địa vị của nàng tự nhiên cũng theo nước mà lên.
Không thể không nói, nàng đã sớm bị quyền lực ăn mòn, đến lúc này vẫn còn nhớ mãi không quên quyền lực.
Chu Hằng nhìn cặp mông căng mọng của Lan Phi nổi lềnh bềnh trên mặt nước, dục hảo trong người càng khó ức chế. Hắn nhảy xuống nước, con cặc to lớn đầy gân guốc kê vào khe lồn nàng.
Hông Chu Hằng đẩy lên trước, đầu khấc to lớn lập tức đâm vào âm đạo ấm áp ướt át.
– Um… ummm… u… Ục… ục…
Lan Phi liên tục sặc nước, nàng giãy giụa ngoi lên. Nhưng con cặc khủng bố của Chu Hằng nhấp vào liên tục, khiến thân thể nàng run dẩy dữ dội.
Trong lồn Lan Phi lập tức tiết đầy dâm thủy, hai tay nàng chống xuống nền đá. Chu Hằng bắp lấy cặp đùi thon mịn của Lan Phi kéo ra sau, cặc hắn cảm nhận được từng đợt cảm giác thít chặt mềm mại trong lồn nàng.
Âm đạo Lan Phi giống như có một lúc hút kỳ lạ, hút lấy thân cặc hắn vào trong. Chu Hằng vừa nhào nặn cặp mông của nàng, vừa nhấp hông địt như cái máy.
Lan Phi khua khoắng một hồi, cuối cùng cũng bắt được một hòn đá, nàng bò lên hòn đá, hai tay ôm chặt lấy hòn đá này. Thân thể nổi ngang trên mặt nước, hai chân Lan Phi tách đôi, cái lồn đỏ hồng bị Chu Hằng kéo căng nện vào.
Tiêu Họa Thủy nhìn hai người địt nhau, nàng cười duyên hất nước lên người Chu Hằng.
Lan Phi ôm tảng đá, bất lực nhìn Tiêu Họa Thủy trêu đùa Chu Hằng.
Nàng đánh không lại hắn, kỳ thật cũng rất muốn té nước lên tên này, nhưng cuối cùng không có gan như Tiêu Họa Thủy, chỉ có thể nóng mắt nhìn, còn phải tiếp nhận từng cú nắc lút cán, chèn ép mãnh liệt vào tử cung.
Hai người cùng là nữ nô, nhưng địa vị không giống, một người là bị dùng sức mạnh bắt tới, một người khác lại là tự nguyện.
Chu Hằng đang bận nện vào lồn Lan Phi, muốn né cũng không được, Tiêu Họa Thủy thấy vậy càng nổi lên tính trẻ con. Nành bơi đến phía sau Chu Hằng, đầu ngụp xuống mặt nước, lưỡi nhỏ thè ra, liếm vào hậu môn hắn.
Chu Hằng khẽ hừ một tiếng. Cảm giác kỳ quái khiến hắn không nhịn được, con cặc run run, xuất tinh vào lồn Lan Phi.
Tiêu Họa Thủy thè lưỡi, đút sâu vào hậu môn Chu Hằng. Một tay nàng tự day day hột le nhô lên như hạt đậu…
– Tiểu yêu tinh! Ngươi cần trừng phạt rồi!
Chu Hằng quát nhẹ một tiếng, một phân thân lập tức xuất hiện sau lưng Tiêu Họa Thủy. Con cặc gân guốc như thần long kê lên cửa lồn nàng, một thúc đã chui lọt vào trong.
– Ưm… ưm… ục… ục… um…
Tiêu Họa Thủy chịu chung số phận với Lan Phi, miệng nhỏ há lớn, uống mấy ngụm nước chứa tinh trùng từ lồn Lan Phi chảy ra.
Phân thân Chu Hằng bắt lấy cặp mông vểnh cao của Tiêu Họa Thủy, đầu khấc to lớn nhấp mạnh lên tử cung nàng. Tiêu Họa Thủy phản ứng kịch liệt, eo nhỏ uốn éo, hông tự động hẩy ra sau, hưởng ứng con cặc đang địt vào lồn.
Một phân thân khác kéo Tiêu Họa Thủy ra khỏi mặt nước. Phân thân số 1 xoay người nàng lại, khiến lỗ đít đỏ ứng như nụ hoa hiện ra trước mặt phân thân số 2.
Phân thân số 2 cầm con cặc đút vào đít nàng, cúc hoa Tiêu Họa Thủy bị mạnh mẽ nong ra. Con cặc nóng hổi đánh sâu vào thân thể nàng.
Hai phân thân hợp sức địt nàng như điên, hai con cặc khủng bố liên tục ma nhịp nhàng nện vào thân thể nàng. Tiêu Họa Thủy dùng hai tay tự xoa bóp cặp vú đồ sộ, miệng nhỏ há lớn.
Chu Hằng phân ra 2 phân thân, không khác gì mọc ra hai con cặc, hắn vừa chơi Lan Phi, vừa chơi Tiêu Họa Thủy. Hai cái lồn cực bót, kết hợp với một lốc đít cực phẩm, dù là Chu Hằng cũng khó chịu nổi.
Chu Hằng gồng người nện thật mạnh vào lồn Lan Phi, con cặc giật giật, bắn đầy tinh trùng vào lồn nàng. Tinh dịch lần nữa lấp kín tử cung Lan Phi.
Tiêu Họa Thủy cũng bị phân thân chơi đến hai mắt mơ hồ, thân thể đã ra hai lần liên tiếp. Khắp người không còn sức lực. Hai phân thân xùng đẩy một cú lút cán hai con cặc gân guốc cùng một lúc cắm sâu vào thán thể nàng, đầu khắc giật giật, bắn hết tinh dịch vào thân thể mềm mại bị kẹp ở giữa.
Chu Hằng tét một cái lên mông Lan Phi. Trên bờ mông căng mịn lập tức hiện lên 5 dấu ngón tay đỏ bừng.
Chu Hằng kéo Lan Phi lên một tảng đá. Chu Hằng nằm ngửa ra, con cặc vẫn nằm trong lồn nàng, thân cặc được từng tấc thịt mềm bao bọc, để hắn không muốn rút ra.
Lan Phi biết thân biết phận, tự động nhấp hông, cặp vú dính sát vào váy ngắn, gần như không có chút tác dụng che chắn nào. Hai bầu vú liên tục nảy lên theo nhịp hông của nàng.
Tiêu Họa Thủy được hai phân thân kéo đến bên người Chu Hằng. Hai phân thân biến mất, nàng bò lên ngực hắn thân thể mềm mại không xương vô lực chui vào lòng Chu Hằng.
– Có chuyện gì sao?
Chu Hằng hỏi.
– Chỉ là cảm giác trước kia đã sống uổng!
Tiêu Họa Thủy cười yêu mị, liếm lên lồng ngực Chu Hằng. Lưỡi hồng linh hoạt của nàng du tẩu trên ngực Chu Hằng, mút hết từng giọt nước, vẻ mặt dâm đãng, cữ kỳ ái muội.
Trong lòng Chu Hằng rung động, con cặc trong lồn Lan Phi trướng lên một vòng, khiến nàng trợn tròn hai mắt, lưỡi lè ra, cặp mông gục trên cặc Chu Hằng không nhích nhích được.
– Hì hì hì, tiểu sắc lang!
Tiêu Họa Thủy cười đến cả người run rẩy.
Chu Hằng nhìn cặp vũ rung lắc liên hồi của nàng, không nhịn được đưa tay bắt lấy. Ngón tay hắn vê vê đầu vú, làm Tiêu Họa Thủy rên rỉ kiều mị.
Chu Hằng đang muốn đè nàng ra nện, đột nhiên hắn giơ tay phất lên, lập tức thu Tiêu Họa Thủy vào trong tháp, ngay cả quần áo ở trên bờ cũng không bỏ sót.
Lan Phi bị Chu Hằng kéo ngụp xuống mặt nước, một tay hắn che miệng nàng, một tay ôm vòng eo thon thả vào sát người. Thân thế hai người ẩn xuống dưới nước.
– Chuyện gì vậy?
Trong tháp, Tiêu Họa Thủy lộ ra vẻ mờ mịt hỏi.
Chu Hằng không phải đang muốn đè nàng sao? Còn thu nàng vào tháp làm gì? Lan Phi cũng một mặt không hiểu sao, nhưng nàng không dám động đậy, chỉ có thể nín thở, mặc kệ con cặc nằm trong lồn.
– Có người tới!
Chu Hằng giải thích, hắn làm sao biết lúc này trong đầu hai nàng đang suy nghĩ gì.
Xuyên qua mặt nước, thần thức của hắn có thể cảm ứng rõ ràng có hai người đang nhanh chóng tiến tới. Đến cảnh giới như hắn, cảm ứng thần thức đã không khác bao nhiêu so với trực tiếp dùng mắt nhìn, có thể thấy rõ hai người nam nhân một ột thấp, đều rất xa lạ.
Bọn họ đều là võ giả Sơ Phân Cảnh!
Tuy rằng Bốn nước lớn để lại cao thủ Sơ Phân Cảnh bảo vệ quặng mỏ linh thạch, nhưng Chu Hằng có thể khẳng định tuyệt không có hai người này!
Nơi này lại là hoang sơn dã lĩnh, đột nhiên chạy ra hai cao thủ Sơ Phân Cảnh thì làm sao không khiến người ta nghi ngờ? Nếu như bọn họ không giống như Chu Hằng, đến đây là vì muốn thử vận may tìm kiếm linh hạch, như vậy chỉ có một khả năng khác – người của thế lực thần bí kia.
– Đúng là xui xẻo, loại chuyện phục vụ lấy nước này cũng phái hai chúng ta đi làm!
Nam nhân lùn lấy ra thùng nước trong pháp khí không gian, bắt đầu ở lấy nước trong suối nước nóng.
– Ai bảo lần này chúng ta điều động toàn là tinh nhuệ, ngươi cùng ta tính là cái gì ở trước mặt cao thủ Ích Địa Cảnh, Khai Thiên Cảnh?
Nam nhân cao an ủi đối phương.
– Xì, ngay cả ta cũng có thể một tháng không ăn uống gì, bọn họ lại muốn pha trà uống rượu mỗi ngày! Đã đi ra bên ngoài, chẳng lẽ không thể bớt chú ý hay sao?
Nam nhân lùn vẫn đang oán giận.
– Ta nói, ngươi làm nhiều, bớt nói đi! Nếu ngươi thật làm cho cường giả Khai Thiên Cảnh nào hài lòng, tùy ý chỉ điểm chúng ta một chút, chúng ta lời to rồi!
– Chỉ mong thế! Nhưng rốt cuộc chúng ta đang làm gì, móc tim người sống, làm sao mà cứ khiến trong lòng phát lạnh!
– Chuyện bên trên quyết định, chúng ta có tư cách gì mà hỏi? Chúng ta đây, cứ thành thật làm việc, không nhìn nhiều, không hỏi nhiều, không nói nhiều, chớ có rước họa vào thân!
– Ta cũng là tò mò thôi, ta nói lão Ngụy, chẳng lẽ ngươi không muốn biết?
– Vô nghĩa, dù ta muốn biết, có người sẽ nói cho tiểu tốt như ta biết được sự thật hay sao?
– Cũng phải!
Hai người lấy vài thùng nước, lại trở về theo đường cũ.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317