Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 98

“Thủy Triều Tịch? Tên ai nghe quen thế nhỉ?” Lạc Nam hơi nhíu mày lẩm bẩm.

“Còn ai khác nữa? Nàng chính là Nhân Ngư Nữ Hoàng, Hồn Thánh Đế cấp cường giả!” Giao Linh trừng mắt nhìn hắn.

Lạc Nam giật mình, vội vàng đưa mắt nhìn về sau lưng.

Chỉ thấy tại nơi đó đang có cuộc rượt đuổi long trời lỡ đất.

Hải Long Quân sát cơ đằng đằng dưới sự thống lĩnh của hai vị Trưởng Lão cấp Thánh Đế, một người là Đại Trưởng Lão của Hải Long Cung, một người khác cũng là Nhị Trưởng Lão.

Bọn hắn đang hợp lực truy đuổi, vây giết một nhóm sinh vật đang điên cuồng đào thoát trên biển.

Mà nhóm sinh vật đang bị truy sát không phải ai khác chính là Nhân Ngư Tộc.

Chỉ thấy một đám Nhân Ngư nửa thân trên là người, nửa thân dưới là cá dưới sự dẫn dắt của Thủy Triều Tịch vừa đào tẩu, vừa cố gắng chống trả lại thế công của Hải Long Tộc.

Bên trên bầu trời, Hải Long Cung chúng cường giả hóa thành Thủy Long khổng lồ giương nanh múa vuốt, liên tục ngưng tụ Thủy Long Pháo như những hành tinh khổng lồ, từng đợt từng đợt bắn xuống mặt biển.

Nhân Ngư Nữ Hoàng – Thủy Triều Tịch làn da tuyệt mỹ đã đầy rẫy vết thương, máu me nhuộm đỏ nhưng vẫn cực kỳ quật cường, tay cầm Cửu Thánh Thánh Bảo – Thiên Hồn Tỳ Bà tấu lên.

Đinh đang đinh đang…

Khúc đàn vừa ra, Thánh Đế Hồn Lực cuồn cuộn hình thành vô số thanh Đao Hồn sắt lẹm chém lên không trung, cắt ngang các luồng Long Pháo của cường giả Hải Long Tộc.

“Hừ, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, quy hàng cho bổn Trưởng Lão!” Hải Long Đại Trưởng Lão thấy tình cảnh này lên tiếng cười lạnh, vuốt rồng mở ra, Sát Thế và Chiến Thế bạo phát, Thủy Long Thánh Đế Lực ngưng tụ thành hai cái Long Trảo khổng lồ vồ thẳng xuống thân thể ngọc ngà của Nhân Ngư Nữ Hoàng.

Đối mặt thế công cường đại như vậy của Hải Long Đại Trưởng Lão, Thủy Triều Tịch hé mở môi đỏ ngân lên:

“Tuyệt Thế Thần Thông – Nhân Ngư Mê Hồn Khúc!”

Từ trong môi đỏ của nàng, một tiếng ca khiến vô số sinh vật thần hồn điên đảo truyền ra, ngay cả Lạc Nam đứng ở xa xăm cũng vội vàng phong bế thính giác, nhìn sang Giao Linh đã thấy mơ mơ màng màng.

Cũng may Nhân Ngư Mê Hồn Khúc của Thủy Triều Tịch không nhắm vào hai người, ngược lại truyền thẳng vào tai Hải Long Nhị Trưởng Lão.

Hải Long Nhị Trưởng Lão hai mắt mê đắm, hoàn toàn mất đi khống chế, vội vàng dùng thân rồng to lớn của mình ngăn cản trước mặt Hải Long Đại Trưởng Lão, đón đỡ thế công của hắn.

PHỐC!

Long Trảo vồ vào cơ thể, máu tươi cuồng phún, Hải Long Nhị Trưởng Lão đau đớn gầm rú lên.

“Khốn kiếp!” Hải Long Đại Trưởng Lão mắng chửi một tiếng, không ngờ sắp đến bước đường cùng mà Thủy Triều Tịch còn có thủ đoạn phản kháng như vậy.

“AAAAA, tiện nhân này dám khống chế bổn trưởng lão?” Hải Long Nhị Trưởng Lão thương tích đầy mình, cơn đau khiến hắn thoát khỏi Nhân Ngư Mê Hồn Khúc, phẫn nộ nhìn Thủy Triều Tịch, hung hăng lao đến cắn xé.

Thủy Triều Tịch hít sâu một hơi, đang muốn tiếp tục thi triển Tuyệt Thế Thần Thông thì toàn thân run rẩy, miệng phun máu đỏ, động tác đình trệ.

Hiển nhiên nàng đã trọng thương từ trước trong suốt quá trình chạy trốn, bị hai tên Thánh Long Đế truy sát xuyên suốt Hằng La Đại Hải, không mất mạng là cường đại lắm rồi.

Từ khi thành công trốn khỏi Hải Long Cung nhờ có Bích Tiêu Nương Nương đứng ra hỗ trợ, Thủy Triều Tịch liền quyết đoán điều động toàn bộ Nhân Ngư Tộc tiến hành đào tẩu.

Bởi vì nàng biết rằng giá trị mà Nhân Ngư Tộc có thể mang lại trong việc hỗ trợ tu luyện, Hải Long Cung đã dám triển lộ dã tâm, vậy chắc chắn bọn hắn sẽ ưu tiên bắt giữ Nhân Ngư Tộc làm nô lệ.

Quả nhiên nàng đoán không sai, Hải Long Cung đặt ưu tiên hàng đầu cho việc bắt sống Nhân Ngư Tộc, đặc biệt là Hải Long Lão Tổ đã chỉ định nàng làm thê thiếp của hắn.

Không còn cách nào khác, Thủy Triều Tịch liền chỉ huy tất cả tộc nhân của mình vừa đánh vừa lui, muốn rời khỏi Hằng La Đại Hải rồi tính chuyện kế tiếp.

Đáng tiếc trốn không được bao lâu, hai tên Hải Long Trưởng Lão đã dẫn quân truy sát.

Suốt chặn đường này chiến đấu không ngừng, Nhân Ngư Tộc phần bị giết, phần bị bắt, số lượng còn lại không đến một phần mười.

Nhưng Thủy Triều Tịch vẫn thà chết không chịu khuất phục, bằng vào ý chí kiên cường trốn chạy đến tận đây.

Mắt thấy đã sắp xuyên qua Hằng La Đại Hải, giới hạn chịu đựng của nàng đã đến.

Trơ mắt chứng kiến Hải Long Nhị Trưởng Lão lúc này đã nổi điên muốn giết mình, Thủy Triều Tịch đang muốn đồng quy vu tận.

“Không được vấy bẩn Nữ Hoàng!”

Một tiếng quát liều lĩnh vang lên, chỉ thấy một lão già với nửa thân trên là người, nửa thân dưới là bạch tuộc đạp sóng bay lên.

Cơ thể của hắn biến lớn dữ dội thành một con bạch tuộc khổng lồ, vô số cái xúc tua chắc khỏe trói lấy cơ thể Hải Long Nhị Trưởng Lão, từ trong lỗ hậu to lớn phun ra một đám chất nhầy như đầm lầy hôi thối đậm đen bắn lên đầu rồng của Hải Long Nhị Trưởng Lão.

“Súc sinh thật kinh tởm!”

Hành vi của lão già bạch tuộc càng khiến cho Hải Long Nhị Trưởng Lão lên cơn điên.

Thế đã được kích hoạt đến mức mạnh nhất, vuốt và nanh rồng điên cuồng nắm lấy cơ thể khổng lồ của bạch tuộc cường thế xé ra.

“Không… Bạch Lão!!!” Thủy Triều Tịch không cam lòng thét lên thất thanh, một vị Nữ Thánh Đế cũng rơi vào thời điểm tuyệt vọng.

Bạch Lão là đại trưởng lão của Nhân Ngư Tộc, xem nàng như tiểu bối, nhìn nàng từ nhỏ lớn lên lúc này đã bị Hải Long Nhị Trưởng Lão cường bạo chia năm xẻ bảy, há miệng rồng nhai cả thi thể nuốt vào cho hả giận.

Chưa dừng lại ở đó, hắn tiếp tục phun ra Thủy Long Pháo oanh sát hàng loạt Nhân Ngư đang trên mặt biển.

Hành vi của Hải Long Nhị Lão đã chạm vào điểm mấu chốt cuối cùng trong lòng Thủy Triều Tịch.

“Ngươi đi chết!”

Trong cơn thịnh nộ, tóc dài của Thủy Triều Tịch tung bay, mái tóc chuyển sang màu đỏ như máu, bằng vào tất cả ý chí cuối cùng, đôi mắt như lam bảo thạch của nàng sáng lên, tất cả Hồn Lực ngưng tụ vào Tỳ Bà trong tay.

“Nhân Ngư Cấm Thuật – Thánh Ca Tế Hồn Luyện Ngục!”

Đinh đang…

Theo động tác của Thủy Triều Tịch, triệu dặm Hằng La Đại Hải đột ngột hóa thành màu đỏ, ngón tay gãy đàn của nàng chảy máu, mắt nàng rơi xuống huyết lệ, một khúc thánh ca có thể câu dẫn vô vàn oan hồn trôi nổi trên khắp mặt biển ngân lên:

“Hỡi các oán linh, hỡi các vong hồn vô tội chết thảm dưới dã tâm của Hải Long Cung, hãy hiến tế linh hồn của các ngươi, hãy cho ta tất cả sức mạnh, thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành…”

RĂNG RẮC…

Đàn tỳ bà rạn nứt, dây đàn đứt lìa…

“Không được!” Như nhớ lại điều gì đáng sợ, Hải Long Đại Trưởng Lão hét lên thất thanh.

Nhưng tất cả đã muộn.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…

Vô cùng vô tận đến từ bốn phương tám hướng, trong cùng một thời khắc, Thủy Triều Tịch đã triệu tập tất cả oan hồn còn sót lại triệu dặm hải dương bao la rộng lớn.

Những oan hồn này đều từng là nạn nhân do sự độc tài của Hải Long Cung, khi chết đi vẫn còn lưu giữ chấp niệm trong trời đất.

Những oán hồn này tách ra thì cực kỳ yếu, nhưng nếu có ai đó đủ khả năng tập hợp tất cả bọn chúng lại thành một, hy sinh tất cả ý niệm còn sót lại của chúng, sẽ tạo thành một thế công kinh thiên động địa.

Mà Thủy Triều Tịch đã làm được điều đó dựa vào Cấm Thuật của Nhân Ngư Tộc – Thánh Ca Tế Hồn Luyện Ngục.

RỐNG!

Oán hồn ngưng tụ theo tiếng ca của mỹ nhân ngư tạo thành một ngọn lửa Linh Hồn dữ dội và khổng lồ, trong ánh mắt không tưởng của Lạc Nam, ngọn lửa Linh Hồn đó điên cuồng bao trùm lấy Hải Long Nhị Trưởng Lão.

“AAAAA”

Đường đường là một con rồng lúc này lại lăn lộn gào thét thê thảm như lệ quỷ giữa bầu trời.

Chỉ thấy Hải Long Nhị Trưởng Lão như nhận phải tra tấn đáng sợ nhất thế gian, thân rồng rơi vào trong biển, vì quá đau nên hắn lúc thì biến thành nhân loại, lúc thì biến thành rồng, không thể kiểm soát nổi.

Điều đáng nói ở chỗ là nhìn từ bên ngoài, cơ thể của hắn hoàn hảo không một vết tích này, ngọn lửa Linh Hồn kia chỉ đang thiêu đốt bên trong nội tâm, bên trong linh hồn của hắn.

Thủy Triều Tịch vẫn cất tiếng ca, giọng điệu khàn đi, môi thơm đầy máu, hai mắt đẫm lệ…

Mà khi nàng kiệt lực ngã quỵ xuống, toàn bộ chiến trường yên tĩnh đến mức quỷ dị.

Bất kể là Hải Long Đại Trưởng Lão, Hải Long Quân hay số ít Nhân Ngư Tộc còn sót lại đều trợn mắt há hốc mồm, không dám tin nhìn tất cả.

Chỉ thấy trên mặt biển, xác của Hải Long Nhị Trưởng Lão nổi lên, cái bụng rồng lật ngửa lên trời, hai mắt trợn trắng không còn chút cảm xúc.

Thân thể nguyên vẹn nhưng Linh Hồn đã triệt để bóc hơi trước Thánh Ca Tế Hồn Luyện Ngục.

Có lẽ đúng với tên Cấm Thuật, vô số oan hồn hiến tế bản thân chỉ để Hải Long Nhị Trưởng Lão trải qua cảm giác như rơi vào địa ngục trước khi chết.

“Lão nhị… lão nhị…” Hải Long Đại Trưởng Lão run lẩy bẩy toàn thân, hắn gọi Hải Long Nhị Trưởng Lão trong cơn tuyệt vọng.

Không ai nghĩ đến khi rơi vào bước đường cùng, Nhân Ngư Nữ Hoàng Thủy Triều Tịch lại có thể xuất ra thủ đoạn khủng khiếp như vậy.

Mái tóc của nàng vốn có màu xanh thẳm như đại dương, đỏ ngầu khi thi triển Thánh Ca Tế Hồn Luyện Ngục thì nay đã chuyển sang một màu bạc trắng.

Có thể thấy nàng đã chịu phản phệ nặng nề đến mức nào.

Thủy Triều Tịch bất lực quỳ trên mặt biển, các Nhân Ngư Tộc vội vàng bảo vệ trước mặt nàng, quyết tử nhìn chằm chằm Hải Long Đại Trưởng Lão và Hải Long Quân.

“Thù hận này, chỉ có máu tươi mới rửa sạch được!” Hải Long Đại Trưởng Lão thê lương gào thét.

Thân rồng cuồng nộ, hắn dùng hết tốc lực lao thẳng đến Thủy Triều Tịch, bất chấp mệnh lệnh bắt sống nàng của lão tổ, hắn cũng muốn giết nàng.

Đột nhiên trước mặt Hải Long Đại Trưởng Lão xuất hiện một thân ảnh khoác áo choàng bạc, đeo mặt nạ bạc.

Còn ai khác ngoài Lạc Nam?

Không có thời gian để làm ra thế công trước mặt một vị Thánh Long Đế đang phẫn nộ, Lạc Nam đã sớm kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân đề phòng.

Một khối ngọc bội khiến thiên địa run rẩy xuất hiện trong tay hắn, cường thế bóp nát.

NGAO!

Ngọc bội vừa nát, một cổ Chí Tôn uy áp che thiên phủ địa hàng lâm mà xuống, hư ảnh Hải Long Lão Tổ sừng sững hiện ra.

“Lão tổ?” Hải Long Đại Trưởng Lão theo bản năng rụt cổ lại.

Nhưng hư ảnh Hải Long Lão Tổ cũng mặc kệ hắn là ai, vuốt rồng bá đạo như có thể định trụ càn khôn, tước đoạt mọi Nguyên Khí trong trời đất vồ xuống.

PHỐC!

Đầu rồng của Hải Long Đại Trưởng Lão tung bay, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt biển.

Không sai, ngọc bội mà Lạc Nam vừa bóp nát chính là thủ đoạn bảo mệnh cường đại nhất của Hải Mạn Sa, bên trong có ngưng tụ công kích của Hải Long Lão Tổ đẳng cấp Chí Tôn.

Trước sức mạnh của Chí Tôn lại thêm uy áp từ Lão Tổ, Hải Long Đại Trưởng Lão bị vồ mất đầu trong nháy mắt trước sự tĩnh lặng của toàn trường.

Nhưng Lạc Nam không có thời gian để ăn mừng, càng không tự hào vì mình vừa ra tay với một cường giả khủng khiếp, bởi vì Hải Mạn Sa đã từng nói một khi bóp nát ngọc bội này, Hải Long Lão Tổ chắc chắn sẽ cảm ứng được.

“Kẻ nào sử dụng công kích của bổn Chí Tôn?”

Quả nhiên từ nơi sâu thẳm Hải Long Cung, Hải Long Lão Tổ bá đạo xé toạc hư không, cơ thể điên cuồng chui vào khe nứt đó biến mất.

Lạc Nam biết không thể lơ là, hắn đã sớm thu hồi Giao Linh vào trong Linh Giới Châu, vội vàng bế lấy Thủy Triều Tịch đang hấp hối.

Kế hoạch của hắn là sử dụng công kích của Hải Long Lão Tổ giết Hải Long Đại Trưởng Lão, cứu lấy Thủy Triều Tịch sau đó sử dụng Vạn Vũ Môn đào tẩu.

“Hệ Thống, mở ra…”

Chưa kịp nói hết câu yêu cầu Hệ Thống mở ra Vạn Vũ Môn, Thủy Triều Tịch đã thì thào yếu ớt trong lòng hắn:

“Mau! Mau đặt chân lên đất liền bờ bên kia trước khi quá muộn!”

Lạc Nam nhíu mày, đặt chân lên bờ bên kia thì tránh thoát được Hải Long Lão Tổ sao?

Có chuyện dễ như vậy à?

RĂNG RẮC!

Không gian nứt ra, một cái đầu rồng bá đạo tuyệt luân từ trong đó xuất hiện, ánh mắt đã khóa chặt Lạc Nam và Thủy Triều Tịch, Chí Tôn uy áp phủ xuống làm vạn linh run rẩy.

Chính là đầu rồng của Hải Long Lão Tổ.

Không hổ là Chí Tôn, Hằng La Đại Hải mà Lạc Nam mất thật nhiều thời gian mới có thể đi xuyên lại được hắn băng qua trong vài giây ngắn ngũi.

“Móa nó!” Lạc Nam điên cuồng mắng chửi, vừa mới lơ là đã không kịp mở Vạn Vũ Môn rồi.

Rơi vào bước đường cùng hắn chỉ có thể nghe theo Thủy Triều Tịch, Dịch Chuyển Tức Thời triển khai.

“Vô ích, phong tỏa không gian!” Hải Long Lão Tổ dù mới ló ra phần đầu nhưng vẫn bá đạo vô cùng, muốn phong tỏa không gian ngăn cản Lạc Nam dịch chuyển.

Hắn kiên quyết không cho Lạc Nam trốn thoát, bởi vì kẻ đeo mặt nạ bạc này sử dụng công kích phong ấn trong ngọc bội mà hắn cho Hải Mạn Sa, chứng tỏ Hải Mạn Sa đang nằm trong tay đối phương, cùng với đó là khối tài sản khổng lồ.

Nào ngờ ở khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lạc Nam lấy ra một tấm Phù Chú bóp nát, hình thành một cái màn chắn khổng lồ ngăn cản thủ đoạn của Hải Long Lão Tổ.

Đó là Cửu Tinh Thánh Phù mà hắn đạt được từ đống tài sản, nó có tác dụng ngăn cản thế công của Chí Tôn cấp cường giả trong một hơi thở.

Không sai, chỉ là một hơi thở.

Nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ để Lạc Nam dùng Dịch Chuyển Tức Thời thành công, ôm theo Thủy Triều Tịch đặt chân lên bờ, hướng về dãy núi phía xa điên cuồng chạy trốn.

“ĐÁNG HẬN!” Hải Long Lão Tổ ngửa đầu gào thét như không cam tâm.

Chứng kiến kết cục thê thảm của hai tên Hải Long Trưởng Lão, hắn kiên nhẫn thả thân rồng ra bay đến bờ biển, dùng ý niệm truyền tải mơ hồ trong không gian:

“Tu La Giáo chư vị đạo hữu, mục tiêu mà Hải Long Cung muốn truy sát đã dám đặt chân lên địa bàn của các vị, lão phu muốn bắt…”

“Cút!”

Đáp lại hắn là ý niệm hờ hững vô tình, hoàn toàn không kiêng nể mặt mũi của Hải Long Lão Tổ.

“Lão phu sẽ trả thù lao xứng đáng…” Hải Long Lão Tổ vẫn chưa muốn từ bỏ.

“Cút!” Vẫn là một ý niệm đáp lại.

Hải Long Lão Tổ trong lòng lửa giận cuồn cuộn hận không thể ngửa đầu thét dài.

Sau một phen đấu tranh tâm lý, hắn vẫn không dám bay lên bờ truy sát, chỉ có thể đem lửa giận trút xuống đầu một nhánh Hải Long Quân:

“Một lũ vô dụng, nuôi các ngươi còn có lợi ích gì? Cút hết cho ta!”

Long trảo quét ngang, Hải Long Quân tứ phân ngũ liệt.

Cảnh tượng cực kỳ tàn khốc…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241

Thể loại