Một phen triền miên, Lạc Nam sảng khoái ôm hai thiếu nữ vừa trở thành phụ nhân, vuốt ve âu yếm để các nàng tận hưởng dư vị tuyệt vời nhất, mãi mãi cũng không quên giây phút này.
Bất quá hắn cũng biết mình còn chính sự phải làm, mà Bá Vũ Điện hành tẩu bên ngoài quá dễ gây sự chú ý không cần thiết.
Hôn lên gò má hai nữ, để các nàng yên tĩnh nghỉ ngơi, Lạc Nam rời khỏi Bá Vũ Điện.
Hắn thu hồi pháp bảo, tìm một hang động hoang vắng tiến vào, phóng thích Trầm Lang và tên Hộ Pháp ra khỏi óng tay áo.
Trầm Lang và tên Hộ Pháp toàn thân vẫn đang co quắp, Độc Lực từ Đế Độc Đỉnh đã lan tràn khắp toàn thân, tra tấn và hành hạ bọn chúng trong lúc hôn mê, sắc mặt vặn vẹo cực kỳ thống khổ.
Lạc Nam hài lòng với hiệu quả này, bị Độc Lực hành hạ khiến tinh thần của Trầm Lang và tên Hộ Pháp hoảng loạn và suy yếu đến cùng cực, không thể phản kháng khi hắn sưu hồn đọc trí nhớ.
Thoáng chốc, Lạc Nam đã đọc sạch sẽ ký ức và nắm giữ thông tin cần thiết của hai người này.
Thì ra tên Hộ Pháp là Ngũ Hộ Pháp của Trảm Thiên Môn, được Phó Môn Chủ – Trầm Hùng hạ lệnh trở thành cận vệ trung thành của Trầm Lang.
Đối với những nhân vật như Trầm Lang và Ngũ Hộ Pháp, bọn hắn có Hồn Bài lưu trữ ở Trảm Thiên Môn, Lạc Nam không thể giết chết.
Tuy nhiên hắn cũng không có ý định giết hai tên này.
Lạc Nam muốn thay thế thành Trầm Lang để nằm vùng trong Trảm Thiên Môn, hắn cần tên Ngũ Hộ Pháp làm thuộc hạ trung thành, một khi mất đi Ngũ Hộ Pháp sẽ khiến người khác nghi ngờ.
Vấn đề là Thiên Diện Mặt Nạ đẳng cấp quá thấp, Tam Nhãn Mặt Nạ thì không thể thay đổi dung mạo, muốn hóa thân thành Trầm Lang phải sử dụng phương pháp đặc biệt.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam từ trong Thất Tinh Nhẫn lấy ra một trang giấy trắng.
Theo sau đó, hắn dùng Bá Lực vẽ bộ dạng của Trầm Lang lên trang giấy, cả dung mạo và khí chất đều giống y như đúc từ đầu đến chân.
Lúc này Lạc Nam mới dùng trang giấy dán lên cơ thể mình.
Cảnh tượng kỳ dị phát sinh.
Chỉ thấy trang giấy hòa tan vào thân thể của Lạc Nam, ánh sáng bao trùm lấy hắn.
Lạc Nam bị thay hình đổi dạng, hóa thành Trầm Lang giống y như đúc, nhìn qua không có gì khác biệt.
Mà bởi vì ở trong người Lạc Nam vẫn còn khoác một tầng Ngân Ảnh Áo Choàng, nên hắn dễ dàng mô phỏng khí tức tu vi y hệt Trầm Lang.
“Không tệ chút nào, thủ đoạn mẫu thân cho ta thật thần kỳ…” Lạc Nam đánh giá mình từ trên xuống dưới, cảm giác như mình chính là Trầm Lang thật thụ.
Trang giấy mà hắn vừa sử dụng là một loại thủ đoạn do mẫu thân Ninh Vô Song cho hắn phòng thân, để tùy cơ ứng biến trong các loại tình huống khác nhau khi cần hóa trang thành người khác.
Chỉ cần vẽ một dung mạo ngươi mong muốn lên trên giấy, dán trang giấy lên người, lập tức có thể hóa thành bộ dạng giống y như đúc, Chí Tôn cường giả trở lên mới có thể nhìn thấu.
Đừng hỏi tại sao mẫu thân lại có được đồ vật như trang giấy này, nên biết rằng Họa Công mà đại tẩu Ninh Huyền Tâm sử dụng chính là do mẫu thân Ninh Vô Song truyền thụ.
Họa Công của Ninh Huyền Tâm cực kỳ lợi hại, có thể hóa tranh vẽ thành sự thật, cho nên không cần nói cũng biết Họa Công của mẫu thân chắc chắn còn khủng bố hơn.
Đã có dung mạo giống Trầm Lang, Lạc Nam cũng dễ dàng tu luyện và nắm giữ những thủ đoạn chiến đấu từ công pháp cho đến vũ kỹ của hắn thông qua việc Sưu Hồn.
Thậm chí dù không cần đến Sưu Hồn, Lạc Nam vẫn có thể thông qua Vô Tướng Chi Ma để phỏng chế tất cả, dù sao hắn cũng tận mắt thấy Trầm Lang chiến đấu rồi.
Trầm Lang lúc này không còn giá trị lợi dụng, Lạc Nam tiếp tục giam cầm hắn.
Đưa mắt nhìn sang Ngũ Hộ Pháp, Lạc Nam vốn định dùng Nhiếp Hồn để khống chế đối phương, hoặc thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên.
Nhưng hắn lại cảm thấy vẫn chưa quá chắc chắn, bởi lẽ Nhiếp Hồn khó lòng khống chế Thánh Tôn trong thời gian dài, còn Linh Hồn Bổn Nguyên của Ngũ Hộ Pháp thì Trầm Lang đang nắm giữ.
Đã nghĩ ra cách, Lạc Nam nâng bàn tay lên.
KHÚC KHÍCH… KHÚC KHÍCH…
Có tiếng cười ma mị vang lên, chỉ thấy Ma Lực hội tụ thành một cái con rối nhỏ bé đen kịch trôi nổi lơ lửng trong lòng bàn tay của Lạc Nam, nhìn lấy hắn chớp chớp mắt.
Lạc Nam nhìn nó cười cười, hạ lệnh nói: “Ký sinh đi!”
Con rối đen kịch ngoan ngoãn gật đầu, nhảy khỏi bàn tay hắn, chui vào trong cơ thể của Ngũ Hộ Pháp.
Rất nhanh toàn thân Ngũ Hộ Pháp rung rẩy kịch liệt, tròng mắt hóa thành màu đen, sau đó khôi phục thanh minh, tỉnh táo hướng Lạc Nam quỳ gối dập đầu nói:
“Tham kiến chủ nhân!”
Lạc Nam hài lòng gật đầu, cảm thấy mọi chuyện đã nằm trong tầm kiểm soát của mình.
Con rối màu đen vừa được sử dụng chính là Ký Sinh Tiểu Ma, một loại Ma Vật mà Lạc Nam đã luyện hóa rất lâu từ trước nhưng chưa có cơ hội dùng đến.
Dù sao thì Ký Sinh Tiểu Ma có tác dụng ký sinh lên cơ thể vật chủ, biến vật chủ thành bề tôi trung thành với Lạc Nam.
Mà so với phương pháp đó, Lạc Nam thường thay thế bằng cách thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của đối phương hơn.
Bất quá hiện tại tình huống của Ngũ Hộ Pháp thích hợp để Ký Sinh Tiểu Ma có cơ hội thể hiện.
Dùng Bất Tử Dịch Thủy giúp Ngũ Hộ Pháp khôi phục thương thế, Lạc Nam còn kiên nhẫn chờ hắn lấy Nguyên Thạch ra hấp thụ lực lượng ngưng tụ lại Phong Đao Pháp Tướng.
Thu Thất Tinh Nhẫn vào, Lạc Nam đeo Nhẫn Trữ Vật của Trầm Lang lên thay thế.
Chưa dừng lại ở đó, hắn cho Lạc Hồng Kiếm uy hiếp đe dọa thanh Trường Kiếm của Trầm Lang, ép nó phải thuần phục với mình, cắt đứt liên hệ với Trầm Lang sau đó nhận chủ.
Tạm hài lòng, Lạc Nam ở hang động tập luyện thuần thục các thủ đoạn của Trầm Lang thêm một tháng thời gian để có thể nhập vai một cách hoàn hảo.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-11/
Làm xong tất cả, Lạc Nam thu Ngũ Hộ Pháp vào Không Gian Pháp Bảo như Trầm Lang thường làm, chân đạp Trường Kiếm đến thôn xóm nhỏ ở Thảo Liêu Sơn Mạch dò xét tình huống.
Nếu người của thôn xóm này còn chưa đi, hắn sẽ đuổi bọn họ rời khỏi lãnh thổ Trảm Thiên Môn, xem như giúp đỡ Ngô Thành thêm một lần.
Tuy nhiên không để Lạc Nam thất vọng, người của thôn xóm này không hề ngu ngốc, nhân lúc hắn dụ Trầm Lang rời khỏi đã toàn bộ di tán, chẳng biết đã đến địa phương nào.
Bất quá như vậy cũng tốt, không cần phiền hắn đích thân xử lý.
Để che giấu cho việc mình không thể ngự không phi hành vì chưa đủ tu vi, Lạc Nam sử dụng phương pháp Ngự Kiếm của Trầm Lang, một đường trở về.
Vài ngày sau đó, thân ảnh Đại Sư Huynh Trầm Lang rốt cuộc xuất hiện trong mắt vô số người ở Trảm Thiên Thành, vẫn là phong lưu tiêu sái như cũ khiến hàng loạt thiếu nữ mơ mơ màng màng.
Lạc Nam hài lòng trước phản ứng của đám đông, xem ra hắn đã nhập vai không một kẻ hở.
Trong lòng càng thêm tự tin, hắn ngự kiếm bay vọt đến trung tâm Trảm Thiên Thành.
Ở tại nơi đó, hai ngọn núi cao vút trong mây đâm xuyên bầu trời.
Một ngọn núi có hình dạng như Kiếm, một ngọn núi có hình dạng như Đao.
Chúng nó có tên là Kiếm Sơn và Đao Sơn, lần lượt phóng thích Kiếm Khí và Đao Khí cực kỳ mãnh liệt.
Tại hoàn cảnh như vậy, Kiếm Tu và Đao Tu rất dễ dàng tu luyện và lĩnh ngộ các loại Kiếm Thuật cũng như Đao Pháp.
Dưới chân núi và trên sườn núi có vô số kiến trúc được xây dựng nguy ngang tráng lệ, đỉnh núi thì thuộc về cường giả cấp cao nhất tọa lạc.
Nơi này chính là Trảm Thiên Môn, trước đây chỉ thu nhận tu sĩ dùng Đao và Kiếm làm đệ tử.
Không hổ danh là Thánh Đế Viên Mãn cấp thế lực.
Lạc Nam trong vai Trầm Lang bay thẳng lên đỉnh Kiếm Sơn, đây là nơi “sư phụ” của hắn, Phó Môn Chủ của Trảm Thiên Môn – Trầm Hùng tọa trấn.
Đặt chân lên đỉnh núi, nhìn một tòa động phủ đang đóng chặt, Lạc Nam rả vẻ cung kính chắp tay, cực kỳ hổ thẹn bẩm báo:
“Hồi bẩm sư phụ, đệ tử vô dụng, khi ta đuổi đến thôn xóm của Ngô Thành trước đây thì phát hiện tất cả người đều đã biến mất…”
“Đệ tử đã tìm kiếm khắp Thảo Liêu Trường xuyên suốt mấy tháng qua nhưng đều không phát hiện tung tích của bọn chúng!”
Chính Trầm Hùng đã giao cho Trầm Lang nhiệm vụ bắt giữ thôn xóm của Ngô Thành làm con tin để ép Ngô Thành phải xuất hiện.
“Hừ, xem ra tiểu súc sinh Ngô Thành này đã suy tính từ trước mới có thể dàn xếp cho đám kiến hôi đó bỏ trốn.” Một giọng điệu âm trầm từ trong hang động truyền ra, hiển nhiên Trầm Hùng không hề nghi ngờ lời nói từ phía đồ đệ của mình.
“Việc này không thể trách ngươi…” Trầm Hùng lại nặng nề nói tiếp: “Tuy nhiên vi sư lại có nhiệm vụ giao cho ngươi!”
“Đệ tử lắng nghe!” Lạc Nam chắp tay nói, cử chỉ và thái độ không khác Trầm Lang chút nào.
“Ngươi hiện tại đang trong quá trình chuyển hóa Thánh Vương Lực thành Thánh Tôn Lực, đây lẽ ra là công đoạn quan trọng không thể gấp rút…” Trầm Hùng nhấn mạnh:
“Tuy nhiên vài năm tới, Trảm Thiên Môn chúng ta sẽ có đại sự cực kỳ trọng yếu, ta muốn chậm nhất trong vòng ba năm ngươi phải đột phá Thánh Tôn, dù căn cơ bất ổn cũng phải đột phá!”
Lạc Nam trong lòng khẽ động, Tu La Giáo cũng giao cho hắn nhiệm vụ phải lấy được lòng tin của Trảm Thiên Môn trong vòng ba năm.
Ba năm sau sẽ có chuyện gì?
“Đệ tử tuân mệnh!” Lạc Nam trong lòng nghi hoặc, ngoài mặt vẫn chắp tay dạ vâng.
“Tốt lắm, hai thứ này giao cho ngươi!” Từ trong hang động có hai đồ vật được ném ra.
Lạc Nam quan sát, phát hiện là hai quyển trục, một quyển có màu đen, một quyển có màu đỏ.
“Quyển trục có màu đen là một phương pháp song tu có thể thải âm bổ dương, ngươi sẽ cần đến nó để đẩy nhanh tốc độ đột phá Thánh Tôn trong ba năm, nữ đệ tử trong Trảm Thiên Môn tùy ý ngươi tuyển chọn, bao nhiêu cũng được!” Trầm Hùng cao giọng nhấn mạnh:
“Còn quyển trục màu đỏ ngươi chỉ được phép mở ra khi đã đột phá Thánh Tôn, hiểu chưa?”
“Đệ tử đã hiểu thưa sư tôn!” Lạc Nam trịnh trọng gật đầu, siết chặt hai quyển trục trong tay, trong mắt ánh lên ngọn lửa dục vọng rất giống với Trầm Lang khi nhìn vào quyển trục màu đen, diễn kịch rất tốt.
“Đừng để vi sư thất vọng… chuyện của Ngô Thành ngươi cứ mặc kệ, một con chó nhà có tang mà thôi, không đủ gây sợ.” Trầm Hùng nói.
“Đệ tử đã hiểu!” Lạc Nam chắp tay, chủ động nói ra:
“Công kích sư tôn cho ta hộ thân đã sử dụng hết, ta bị một cường giả của Thiên Yết Tộc truy đuổi, không thể không dùng.”
Trầm Hùng gật đầu, hắn cũng đã cảm nhận được công kích của mình bị sử dụng, đồ đệ chủ động nói ra mà không che giấu khiến hắn hài lòng.
“Hừ, đám Thiên Yết ngày càng lộng hành, đợi Trảm Thiên Môn chúng ta xuất hiện Chí Tôn, thế lực đầu tiên tiêu diệt chính là chúng nó!” Trầm Hùng hừ lạnh một tiếng, ném ra cho Lạc Nam một khối ngọc bội khác ẩn chứa công kích của chính mình, xua tay nói:
“Trở về tu luyện đi!”
“Đa tạ sư tôn…” Lạc Nam cung kính tiếp nhận ngọc bội, chắp tay hành lễ, xoay người rời khỏi đỉnh Kiếm Sơn.
Hắn âm thầm vui vẻ, tổn thất một con bài để giữ mạng là công kích của Hải Long Đại Trưởng Lão thì nay lại thu về công kích của Trầm Hùng, cũng không tệ lắm.
Cung điện của Đại Sư Huynh nằm ở giữa lưng chừng Kiếm Sơn, Lạc Nam căn cứ vào trí nhớ của Trầm Lang ung dung tiến vào.
Mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quan sát cẩn thận một phen khắp xung quanh, xác định không có bất kỳ thủ đoạn ngấm ngầm theo dõi nào, hắn mới an tâm ngồi xuống, lấy hai quyển trục ra quan sát.
Mở ra quyển trục màu đen, chỉ thấy bên trong có phát họa một đôi nam và nữ trần truồng quấn quýt theo đủ loại tư thế kỳ lạ, nhưng mỗi tư thế đều lấy người nam làm chủ đạo, người nữ luôn ở thế bị động.
“Luyện Nữ Chi Lô Công, đây là công pháp song tu xem nữ nhân như lô đỉnh làm công cụ tu luyện, có thể hấp thụ Thánh Lực của các nàng tăng tiến tu vi cho bản thân, thúc đẩy quá trình chuyển hóa lực lượng, di chứng để lại là tạp chất khá nhiều, sẽ ảnh hưởng đến căn cơ nên cần thời gian thanh lọc.”
Lạc Nam xem xét thông tin của quyển trục, hắn phát hiện Luyện Nữ Chi Lô Công hoàn toàn chỉ mang đến lợi ích cho người nam, nữ nhân chỉ chịu thiệt thòi mà chẳng thu hoạch được gì, thậm chí còn có thể bị hút thành thây khô.
Sắc mặt hắn âm trầm, Lạc Nam xem thường nhất là loại công pháp như thế này, so với Long Tiên Thánh Điển thì Luyện Nữ Chi Lô Công chính là rác rưởi, ngay cả tư cách so sánh cũng không có.
Vấn đề hiện tại là Trầm Hùng chắc chắn sẽ theo dõi quá trình tu luyện của hắn, nếu Lạc Nam không tìm kiếm nữ nhân trong Trảm Thiên Môn đem về song tu thì khó tránh khỏi việc Trầm Hùng nghi ngờ.
Lạc Nam âm thầm buồn bực, cũng không phải hắn chính nhân quân tử đến mức chê bai song tu với nữ nhân… bất quá hắn cũng chỉ ưa thích ân ái với thê tử và hồng nhan tri kỷ của mình, đối với nữ nhân thông thường như đám nữ đệ tử Trảm Thiên Môn hoàn toàn không có hứng thú.
“Xem ra lại phải nhập vai hoang dâm vô độ nữa rồi…” Lạc Nam vuốt cằm, khóe môi nhếch lên nụ cười xấu xa.
Lại cầm quyển trục màu đỏ lên, thứ này Trầm Hùng đã căn dặn chỉ khi nào Trầm Lang đột phá Thánh Tôn mới được mở ra.
Bất quá lời dặn của Trầm Hùng đối với hắn chỉ là cái rắm, Lạc Nam muốn mở nó ra ngay lập tức.
Một lúc sau Lạc Nam nhíu nhíu mày, quyển trục màu đỏ này có cấm chế của Trầm Hùng bố trí, mở ra chắc chắn sẽ bị đối phương cảm ứng được.
“Rốt cuộc là cái gì lại quan trọng như vậy?” Lạc Nam càng thêm nghi hoặc.
Tuy vậy hắn cũng không dám mạo hiểm, chỉ đành ném nó sang một bên.
Tu La Giáo và Trầm Hùng đều cho hắn 3 năm thời gian, Lạc Nam sẽ dùng Gia Tốc Trận biến thành 300 năm, tranh thủ tiếp tục gia tăng thực lực.
Pháp Bảo Không Gian lóe lên, thân ảnh Ngũ Hộ Pháp xuất hiện, trung thành quỳ gối trước mặt.
Lạc Nam hướng hắn phân phó:
“Lập tức dùng danh nghĩa Trầm Lang tuyển chọn đạo lữ xinh đẹp, đối tượng là nữ tu trẻ tuổi Trảm Thiên Môn tu vi Đại Thánh trở lên…”
“Trước mắt tuyển tạm 100 người!”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241