Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 84

Nghe lời nói cuồng vọng của Hải Long Chí Tôn, từ trên bảo tọa số 30 có một vị nhân vật chậm rãi đứng lên…

“Từ cổ chí kim thực lực vi tôn, Hải Long Cung muốn xưng hùng xưng bá Hằng La Đại Hải phải hỏi qua ý kiến Bích Tiêu Đảo chúng ta đã…”

Toàn thân của người vừa lên tiếng vẫn được bao phủ trong áo choàng, nhưng khi thanh âm vừa mới thốt ra, toàn bộ Nguyên Khí có mặt trong quảng trường đều tập trung xung quanh người này trong nháy mắt.

Thậm chí tất cả những tu sĩ xung quanh dù là Thánh Đế đều cảm nhận được mối liên hệ giữa bản thân và Nguyên Khí đã biến mất trong khoảnh khắc này, bởi vì toàn bộ Nguyên Khí đã thuộc về người kia chấp chưởng.

Sự thao túng Nguyên Khí một cách tuyệt đối như vậy chỉ có nhân vật cấp Chí Tôn mới có thể làm được.

“Nàng ra mặt rồi…”

Vô số người rùng mình vì kích động, hai mắt đỏ rực lên hưng phấn nhìn bóng lưng của thân ảnh kia.

“Bích Tiêu Nương Nương…” Hải Long Chí Tôn chậm rãi thốt ra bốn chữ, ánh mắt cũng hiện ra một tia mê đắm.

Không sai, nàng chính là vị Nữ Chí Tôn duy nhất của Hằng La Đại Hải này – Bích Tiêu Nương Nương.

Bích Tiêu Nương Nương là chủ nhân của Bích Tiêu Đảo, một trong hai Chí Tôn Cấp Thế Lực ở Hằng La Đại Hải.

Tuy vậy nói là Chí Tôn Cấp Thế Lực cho oai, thực chất Bích Tiêu Đảo chỉ có hai người sinh sống.

Bích Tiêu Nương Nương và thị nữ của nàng.

Không ai biết Bích Tiêu đến từ đâu, vì sao nàng tự xưng là nương nương mà không phải là Chí Tôn, Bích Tiêu Đảo cũng chỉ là một hòn đảo bình thường có chút cảnh sắc, do nàng đến ở nên nó mới trở nên nổi tiếng và được xem là Chí Tôn Thế Lực.

Tuy là như vậy thì Bích Tiêu Nương Nương lại có thực lực không thua gì Hải Long Chí Tôn, trong tay nàng lại sở hữu một kiện Chí Tôn Bảo, vì vậy Hải Long Cung vẫn luôn e dè sự tồn tại của nàng mà không dám thực hiện dã tâm.

Vì thế khi thấy Bích Tiêu Nương Nương chịu đứng ra, không ít cường giả tỏ vẻ hưng phấn, lấy lại tự tin.

Đại Trưởng Lão Thương Lan Thương Hội – Thương Diệp trầm giọng nói:

“Hải Long Cung nên suy nghĩ lại, có câu kiến nhiều sẽ cắn chết voi, tuy Hải Long Cung rất cường đại, nhưng thực lực tổng thể của Bích Tiêu Nương Nương và tất cả chúng ta hợp lại chắc chắn sẽ vượt qua Hải Long Cung, một khi tử chiến chưa biết phương nào giành thắng lợi đâu.”

“Hừ, nói nhiều làm gì… đã có Bích Tiêu Nương Nương ra mặt, tất cả nhân cơ hội này hợp sức diệt Hải Long Cung, phân chia tài sản.” Sát Hải thấm đẫm sát cơ lên tiếng.

Nghe đề nghị này không ít người ánh mắt lóe lên, lại có thêm vài vị Thánh Đế ẩn trong đám khách nhân ra mặt.

Thoáng chốc số lượng Thánh Đế có mặt ở hiện trường đã phần nào vượt qua số lượng trưởng lão của Hải Long Cung.

Dường như gió đã đảo chiều.

“HAHAHAHA tốt tốt lắm…” Chợt Hải Long Chí Tôn nở nụ cười to:

“Bích Tiêu Nương Nương, bổn tọa cũng ái mộ nàng đã lâu, nhân cơ hội này cưới nàng vào cửa.”

Hải Long Thái Tử cũng dùng ánh mắt ngu xuẩn xem lấy toàn trường một vòng, nở nụ cười đắc ý:

“Các ngươi nghĩ nếu không thật sự có nắm chắc, Hải Long Cung sẽ bộc lộ dã tâm sao?”

Ánh mắt toàn trường nghiêm nghị, không hiểu ý của đôi phụ tử này rốt cuộc là gì.

NGAO!

Một tiếng long ngâm xé tan không gian, từ trong khe nứt khổng lồ có một con cự long phủ đầy khí tức tang thương cổ lão xuyên không mà đến.

Cự long với lớp vảy rồng phủ cả rêu xanh như đã ngủ đông qua vô vàn năm tháng, hai mắt nồng đậm khí tức thương lão, dưới cằm rồng có chùm râu bạc tung bay như gió.

Mà khi cự Long vừa xuất hiện, Long Uy dữ dội lan tỏa khắp toàn trường khiến vô số Hải Yêu, Hải Thú có huyết mạch Long Tộc bị chấn nhíp đến mức cả sức chiến đấu, toàn thân run rẩy nằm bẹp dí trên mặt đất.

Trong đó có cả Bạch Giao Thiên và các trưởng lão của Bạch Giao Tộc, Long Quy Tộc, Long Mã Tộc đều đổ cả mồ hôi lạnh như con dân gặp gỡ bậc đế hoàng, không có chút ý niệm phản kháng.

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Chưa dừng lại ở đó, Nguyên Khí trong trời đất cuồn cuộn từ xung quanh Bích Tiêu Nương Nương bị cưỡng đoạt trở về quanh thân cự Long, cảnh tượng cực kỳ kinh khủng.

Bởi lẽ chỉ có Chí Tôn mới có thể đoạt lấy quyền điều khiển Nguyên Khí trong tay Chí Tôn.

Cự long vừa xuất hiện này cũng là một vị Chí Tôn Cấp Cường Giả.

“Tham kiến Lão Tổ!”

Trong ánh mắt kinh sợ của toàn trường, Hải Long Chí Tôn hướng tên cự long vừa xuất hiện chắp tay chào hỏi.

Mà tất cả tộc nhân của Hải Long Cung đứng sau lưng hắn cũng đồng loạt quỳ xuống: “Tham kiến Lão Tổ.”

“Khà khà khà, lão phu đã trở về! Hằng La Đại Hải giờ một nhà độc đại!” Cự long cất tiếng cười ngạo nghễ.

Ánh sáng bao trùm toàn bộ thân rồng, hóa thành một ông lão cường tráng, ngũ quan sắc bén lẫm liệt.

“Hai vị Chí Tôn…” Bích Tiêu Nương Nương chậm rãi nói ra, giọng điệu ẩn chứa một tia ngưng trọng.

“Không thể nào.” Toàn trường trong nháy mắt như rơi vào hầm băng.

“Làm sao có thể? Vì sao Hải Long Cung có được vị Chí Tôn thứ hai?” Vô số người không dám tin tưởng gào thét.

“Vô cùng đơn giản.” Hải Long Lão Tổ nhếch miệng cười nói:

“Trăm triệu năm trước lão phu chỉ là một tên thanh niên mới lớn của Hải Long Cung, vì muốn ngao du thiên hạ nên đã rời khỏi Hằng La Đại Hải, truy cầu con đường cường giả thuộc về bản thân mình, lúc đó lão phu chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, các ngươi đương nhiên chưa từng nghe về ta…”

“Trăm triệu năm sau, Hải Long Cung các đời Cung Chủ lần lượt thay đổi, lão phu đã quay trở về nhà, quyết tâm trợ giúp Hải Long Cung xưng hùng xưng bá.”

Hải Mạn Sa ở bên cạnh cũng cực kỳ cao ngạo lên tiếng: “Chẳng phải các ngươi luôn thắc mắc vì sao đến nay mới nghe đến tên tuổi của bổn Công Chúa? Đơn giản vì khi ta còn nhỏ đã được phụ thân gửi đến chỗ của Lão Tổ tu luyện, vừa trở về mà thôi.”

Toàn trường hít sâu một hơi khí lạnh, ánh mắt dần xuất hiện vẻ tuyệt vọng.

Không ai tưởng tượng nổi sẽ có chuyện như thế diễn ra.

Hải Long Cung vậy mà vẫn còn một vị lão tổ hàng trăm triệu năm về trước đi ngao du thiên hạ, hiện nay trở về đã là Chí Tôn cấp cường giả.

Với hai vị Chí Tôn tọa trấn, thử hỏi còn ai có thể đối địch nổi với Hải Long Cung?

“Bích Tiêu Nương Nương, đây là cơ hội để nàng lựa chọn…” Hải Long Chí Tôn tay cầm Hải Kích, nâng lên hai ngón tay bá đạo nói:

“Một là cam tâm tình nguyện gả cho ta, Hải Long Cung từ nay sẽ có ba vị Chí Tôn, trở thành nhất phương cự phách, đừng nói là ở Hằng La Đại Hải… dù là ở khắp Tây Châu cũng khó ai địch lại chúng ta.”

“Hai là bị ta cường thế thu phục, gả cho ta trong nước mắt.”

“Bổn nương nương muốn lấy một địch hai thử xem sao.” Bích Tiêu Nương Nương hờ hững nói.

Chỉ thấy nàng chậm rãi nâng tay lên, một quả cầu màu lam có tầng tầng sóng biển cuồn cuộn bên trên đã xuất hiện.

Mà khi quả cầu lam xoay tròn, toàn bộ không gian của quảng trường đều lung lay kịch liệt, Trận Pháp phong tỏa bốn phía có dấu hiệu sụp đổ, nếu không phải vì trung tâm trận pháp có Chấp Thiên Đạo Lôi tọa trấn, e rằng trận pháp đã sụp đổ rồi.

“Thật sự là Chí Tôn Pháp Bảo…”Ánh mắt Hải Long Lão Tổ lóe lên một tia tham lam.

Chí Tôn Pháp Bảo quá mức khan hiếm, bởi vì chỉ có nhân vật Chí Tôn Luyện Khí Sư mới có thể luyện chế ra.

Trăm triệu năm ngao du trời đất, Hải Long Lão Tổ cũng chỉ sở hữu được một kiện pháp bảo Bán Chí Tôn mà thôi, không ngờ Bích Tiêu Nương Nương thật sự có được Chí Tôn Bảo.

“Cho quân đội bao vây nơi này!” Hải Long Chí Tôn trầm giọng ra lệnh.

Chỉ thoáng chốc, Hải Long Quân khoác chiến giáp, cưỡi Thủy Giao lẫm nhiên xuất hiện, số lượng hàng vạn phong tỏa toàn trường.

Vừa rồi chứng kiến uy lực của Chí Tôn Bảo trong tay Bích Tiêu Nương Nương, Hải Long Chí Tôn đã biết một khi đại chiến bạo phát thì Trận Pháp chắc chắn sẽ bị đánh tan, không thể tiếp tục vây nhốt mọi người.

Vậy nên hắn đã ra lệnh cho Hải Long Quân tập hợp, dùng số lượng Quân Đội đông đảo trấn áp, không để đám đông thoát khốn.

Sắc mặt của mọi người ngày càng trở nên khó coi, Hải Long Quân là đội quân tinh nhuệ bậc nhất Hằng La Đại Hải, mỗi một quân sĩ thông thường đều có tu vi Thánh Tướng, sát phạt quyết đoán, sẵn sàng liều mạng vì lời ít của Hải Long Cung.

“Tính sao đây?” Quân Tư Tình nhỏ giọng hỏi Lạc Nam.

“Yên lặng chờ kỳ biến…” Lạc Nam hít sâu một hơi đáp.

Lần đầu tiên nhìn thấy nội tình của Chí Tôn Cấp Thế Lực khiến hắn âm thầm kinh hãi.

Đừng nói là các vị trưởng lão cấp Thánh Đế, e rằng ngay cả một vị Hộ Pháp cấp Thánh Hoàng của Hải Long Cung hắn cũng không đánh lại.

Lúc này hắn chỉ đặt hy vọng vào bị Bích Tiêu Nương Nương kia, hy vọng nàng có thể lấy một địch hai.

“Các vị Trưởng Lão, Hộ Pháp và quân đội ổn định cục diện, không để bất kỳ ai đào tẩu…” Hải Long Chí Tôn quyết đoán hạ lệnh:

“Để bổn tọa và lão tổ thu phục Bích Tiêu Nương Nương là kết thúc mọi chuyện!”

“Tuân mệnh!” Toàn bộ Hải Long Cung hưng phấn cười dài, trong lòng sôi sục nhiệt huyết, ánh mắt điên cuồng quyết tâm.

Đây là thời cơ để Hải Long Cung xưng bá Hằng La Đại Hải, viết nên trang lịch sử mới của Tây Châu, bọn hắn đã nghĩ đến viễn cảnh tươi đẹp sau này.

“Chiến!” Hải Long Lão Tổ cất tiếng cười to, hai tay kết ấn.

Chí Tôn Thủy Lực được hắn điều động, đất trời như muốn nổ tung, một thân ảnh cự đại khổng lồ giữa thiên địa.

PHỐC!

Khi thân ảnh khổng lồ đó xuất hiện, tất cả tu sĩ Thánh Vương có mặt ở hiện trường cùng lúc phun máu, bị sức ép của nó chấn cho mất hết sức lực.

Lạc Nam cảm nhận được xương cốt toàn thân kêu lên lánh cách, hai mắt nghiêm nghị nhìn lấy thân ảnh mà Hải Long Lão Tổ vừa triệu hoán.

Chỉ thấy đó giống như một vị chiến thần cao hơn cả núi, toàn thân khoác lấy Long Giáp kiên cố dị thường, tay cầm Long Hải Kích, giữa ngực có một cái đầu rồng đang há to miệng như vực sâu vô tận.

Sừng sững đứng ở nơi đó như chiếm hữu càn khôn, định đoạt thiên hạ.

Đây chính là Chí Tôn Pháp Tướng của Hải Long Lão Tổ.

Khác biệt hoàn toàn so với Pháp Tướng thông thường của Thánh Tướng, bởi vì chỉ uy áp mà nó tạo ra bình thường đã khiến Thánh Vương thổ huyết.

Nếu như tập trung toàn bộ khí thế nghiền ép về một người, e rằng ngay cả Thánh Đế cũng bị nghiền nát.

Sức mạnh của Chí Tôn quá vượt bậc.

“Ta không được…” Quân Tư Tình nắm chặt tay Lạc Nam lên tiếng:

“Cho ta vào Không Gian Pháp Bảo đi, ta không muốn làm liên lụy ngươi!”

Lạc Nam thật sâu nhìn lấy nàng.

Quân Tư Tình chỉ là một Thánh Vương, nàng thật sự không thể tham gia trận chiến quy mô như thế này.

Lạc Nam cũng có ý thu nàng vào nhưng sợ nàng lo lắng và mẫn cảm với cảm giác bị giam cầm, nào ngờ nàng đã chủ động đề nghị chỉ vì sợ liên lụy hắn.

Nàng là nữ nhân hiểu chuyện…

Hắn sủng ái vuốt ve mái tóc dài của nàng, ôn nhu nói: “Nàng cứ yên tâm, ta chắc chắn không sao!”

Ý niệm vừa động liền thu Quân Tư Tình vào trong Linh Giới Châu.

“Muội tính sao đây?” Lạc Nam quay sang Giao Linh quan tâm hỏi.

Giao Linh e rằng cũng không thể góp sức cho trận chiến.

“Muội… muội lo lắng cho đám người Đại Bà Bà!” Giao Linh cắn chặt cánh môi nói.

“Ta biết muội lo lắng, nhưng muội có thể giúp gì không?” Lạc Nam thẳng thừng hỏi.

“Không… cuộc chiến của Thánh Đế và Chí Tôn, sức lực của muội quá nhỏ.” Giao Linh lý trí nói.

“Không, muội có thể giúp được…” Lạc Nam cười truyền âm:

“Đó chính là báo tin bình an cho họ, để họ không cần lo lắng cho muội mà yên tâm chiến đấu.”

“Huynh nói đúng, đó là cách duy nhất mà muội có thể làm!” Giao Linh nước mắt chảy ra, lần đầu tiên trong đời nàng cảm giác được bất lực.

Dường như trí thông minh không thể giúp gì được cho nàng trong hoàn cảnh này.

Bởi lẽ đúng với câu nói, trước thực lực tuyệt đối thì mọi âm mưu quỷ kế đều vô dụng.

Nghĩ đến đây, Giao Linh thông qua bí pháp đặc biệt của Ngọc Giao Đảo truyền âm cho đám người Đại Trưởng Lão:

“Đại bà bà, các ngươi cứ cố gắng giữ mạng, nếu rơi vào đường cùng thì quy hàng cũng được, đừng lo lắng cho Giao Linh, ta đã có bằng hữu bảo hộ, nhất định sẽ an toàn!”

Căn dặn xong, nàng hướng Lạc Nam nói: “Nhờ huynh rồi!”

“Không có gì, ta hứa sẽ thành công chạy trốn!” Lạc Nam nhếch miệng, cũng đem Giao Linh thu vào Linh Giới Châu.

Đương nhiên hắn sẽ phong tỏa nàng ở một vùng riêng biệt, không để nàng tiếp xúc với các thần vật như Bất Tử Thụ hay Tiên Thiên Hồ Lô Đằng.

Bởi lẽ Giao Linh còn chưa là gì của hắn, những bí mật động trời hắn không thể để nàng biết được.

“Hahaha run rẩy đi!” Hải Long Lão Tổ cất tiếng cười dài:

“Hải Long Pháp Tướng của lão phu có thể xếp hạng trong top 200 trên Pháp Tướng Bảng!”

Lạc Nam giật mình, Nguyên Giới còn có Pháp Tướng Bảng à?

Không đợi hắn kịp suy nghĩ, chỉ thấy Hải Long Lão Tổ điều động Hải Long Pháp Tướng.

Dù hình thể khổng lồ nhưng tốc độ của nó cực kỳ kinh khủng, đạp chân một cái đã biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã ở ngay đỉnh đầu Bích Tiêu Nương Nương.

Toàn thân nó bạo phát Kích Thế không khác gì chủ nhân, Hải Kích khổng lồ trong tay trấn thẳng xuống cơ thể nhỏ bé của nàng.

Chưa dừng lại ở đó, nơi cái đầu rồng giữa bụng còn đang ngưng tụ Thủy Long Lực thành một viên Thủy Long Pháo, cùng lúc bắn xuống.

OÀNH!

Lạc Nam và hàng loạt tu sĩ chỉ thấy lỗ tai nổ vang, máu tươi rỉ ra, công kích của Hải Long Pháp Tướng đã ngưng tụ hoàn tất.

Quá nhanh và mạnh, hắn thậm chí không thể nhìn kịp động tác của nó.

Trong cùng thời điểm, quả cầu màu lam trong tay Bích Tiêu Nương Nương phá không mà lên.

OÀNH!

Toàn bộ quảng trường nổ tung, Trận Pháp vây quanh ảm đạm, từ trong quả cầu có một phiến hải dương cuồn cuộn chảy ra hình thành một tấm màn chắn bằng nước bảo vệ Bích Tiêu vào bên trong.

ĐÙNG!

Công kích của Hải Long Pháp Tướng đánh xuống gặp phải màn chắn nước như chìm vào biển rộng.

Không những thế, màn chắn còn trồi lên những cơn sóng thần vạn trượng giáng thẳng về phía Hải Long Pháp Tướng khiến nó nặng nề lùi bước.

“Uy lực của Chí Tôn Bảo này không tầm thường, bên trong phong ấn cả một hải vực, hơn nữa mỗi một giọt nước lại nặng nề như một ngọn núi!” Hải Long Lão Tổ nghiêm mặt nói:

“Cùng lên! Tốc chiến tốc thắng!”

“Tuân theo lão tổ!” Hải Long Chí Tôn cũng chỉ chờ có thể, toàn thân hóa thành một tôn Thủy Long khổng lồ, giương nanh múa vuốt lao thẳng đến Bích Tiêu Nương Nương.

Đối mặt với hai vị Chí Tôn cùng lúc xuất thủ, Bích Tiêu Nương Nương điềm nhiên lên tiếng:

“Ngọc Thủy Pháp Tướng – hiện!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241

Thể loại