ẦM ẦM ẦM ẦM…
Lòng ngực Lạc Nam bỗng nhiên đập lên dữ dội, cơ thể hắn như nổ tung từ bên trong làm Yên Nhược Tuyết đang thoải mái tựa đầu nằm trong lòng hắn cũng giật nảy mình bật người ngồi dậy.
“Phu quân ngươi làm sao thế?” Nàng lo lắng quan tâm hỏi, ôn nhu lau mồ hôi trên trán hắn.
Lạc Nam lắc đầu ra hiệu không sao, miệng nở nụ cười vui mừng, hung hăng ôm lấy nàng hôn một ngụm.
Đúng là hắn vừa gặp chuyện, nhưng là chuyện tốt, chuyện vui lớn.
Vừa rồi song tu với Yên Nhược Tuyết đẩy nhanh tốc độ tu luyện và chuyển hóa Thánh Giả Lực thành Tiểu Thánh Lực, hắn chính thức đột phá Tiểu Thánh cấp cường giả.
Lúc này hắn đã là Tiểu Thánh Hồn Tu, Thể Tu và cả Nguyên Tu.
Và thứ nằm im bất động tại vị trí trái tim của hắn gần 17 năm qua rốt cuộc phát sinh động tĩnh.
Cấm Kỵ – Lục Đạo Luân Hồi Tâm.
Khỏa tim có sáu vách ngăn với các loại màu sắc khác nhau, mỗi một vách ngăn như một cánh cửa bị phong ấn chặt chẽ, đại diện cho một “đạo” tại Nguyên Giới.
Bạch Kim đại diện cho Thiên Đạo.
Hoàng Kim đại diện cho Thần Đạo.
Trắng trong suốt đại diện cho Nhân Đạo.
Tím tà dị là Yêu Đạo.
Đỏ rực là Quỷ Đạo.
Cuối cùng là đen kịch, âm u huyền bí là Địa Ngục Đạo.
RĂNG RẮC…
Âm thanh phong ấn tại một đạo sụp đổ, giải phóng cho một vách ngăn thuộc Lục Đạo Luân Hồi Tâm, động tĩnh tạo ra khiến cơ thể Lạc Nam chấn động kịch liệt.
Đó là vách ngăn trái tim có màu tím, đại diện cho Yêu Đạo.
Cùng thời điểm, tin tức tương ứng với Yêu Đạo cũng điên cuồng truyền vào trong não Lạc Nam:
“Dùng lực lượng tự thân kích hoạt trạng thái kiệt xuất bậc nhất bên trong Yêu Đạo, sinh ra uy áp làm tất cả Yêu Tộc kinh sợ, dễ dàng lĩnh ngộ và tu luyện tất cả thủ đoạn của Yêu Tộc, bất kể là Thần Thú, Ma Thú, chủng loài Yêu biến dị mà không cần đến Huyết Mạch tương ứng cùng loại.”
Ánh mắt Lạc Nam sáng rực lên, một ý niệm lớn mật sinh ra trong đầu.
Các thê tử Thần Thú, Ma Thú của hắn sẽ có thật nhiều thứ để dạy cho hắn sử dụng a.
Bất quá Lạc Nam vẫn thắc mắc hướng Kim Nhi hỏi thăm:
“Theo lý mà nói ta chính là nhân loại, vì sao căn bản của nhân loại là Nhân Đạo lại không được mở ra trước tiên, thay vào đó lại là Yêu Đạo?”
“Thật ra Yêu Đạo mới là đạo đơn giản nhất thuộc Lục Đạo Luân Hồi Tâm!” Kim Nhi mỉm cười hỏi ngược lại hắn:
“Công tử nghĩ Nhân Đạo chỉ đơn giản gồm nhân loại à?”
“Chẳng phải sao?” Lạc Nam kinh ngạc.
Kim Nhi cười tủm tỉm chỉ vào Yên Nhược Tuyết nói: “Địa Hoàng Hải Đế Tộc như nàng ấy cũng thuộc nhóm Nhân Đạo, Binh Nhân Tộc cũng thuộc Nhân Đạo, Thời Không Tộc của Tuế Nguyệt cũng là Nhân Đạo, Bất Tử Tộc chẳng ngoại lệ…”
“Cái này…” Lạc Nam hít sâu một ngụm lãnh khí: “Chẳng lẽ tất cả Thiên Địa Sủng Nhi đều là Nhân Đạo?”
“Không thể nói bao gồm tất cả, nhưng phần lớn là như thế!” Kim Nhi gật gù.
Lạc Nam chép miệng, rốt cuộc hiểu vì sao Yêu Đạo được khai mở phong ấn đầu tiên, xem ra đây đã là đạo đơn giản nhất trong các đạo.
Nhân Đạo nghe qua tưởng chừng gần gũi, thật ra cao xa khó lường.
“Thôi kệ vậy, Yêu Đạo cũng không tệ…”
Lạc Nam tâm trạng vui vẻ, lại nhìn thấy Yên Nhược Tuyết vừa sau một phen mây mưa tóc dài bồng bềnh, da thịt ửng hồng kiều diễm, toàn thân tràn ngập hương thơm nồng nàn, bầu sữa căng tròn vểnh lên khiêu khích.
“Bà cả, chúng ta làm thêm một hiệp…”
Hưng phấn ôm lấy vòng eo nàng, đặt lưng thê tử tựa vào thành hồ, đem một chiếc chân trần của nàng gác lên vai mình để lộ đóa hoa hồng nhuận ướt át.
“Yêu thiếp nữa đi chàng!” Yên Nhược Tuyết mê ly nỉ non, vòng tay ôm lấy cổ nam nhân, áp bờ môi thơm tho vào miệng hắn, duỗi đầu lưỡi ra.
Côn thịt của Lạc Nam được đà nhập động, sự chật chội ấm áp, khoái cảm từng đợt ma sát giữa hai nơi riêng tư khiến phu thê hai người rùng mình.
Mặc dù đã ân ái với nhau không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần khi cả hai kết hợp, Lạc Nam và Yên Nhược Tuyết cũng cuồng nhiệt như ngày đầu.
BẠCH BẠCH BẠCH…
Âm thanh táo bạo vang vọng mật thất, Nguyên Dịch xung quanh dậy sống, bốn mắt si tình nhìn nhau, cả tinh thần và thể xác của phu thê hòa hợp thành một.
“Ưm… thiếp chết mất, sướng quá phu quân… sướng…”
Không biết qua bao lâu, khi tiếng rên rỉ của Yên Nhược Tuyết trở nên cao vút, hoa tâm của nàng co rút kịch liệt, thành vách thịt hồng siết chặt Lạc Nam.
“Nàng tuyệt vời quá, chúng ta ra cùng nhau!” Lạc Nam cũng dùng sức chạy nước rút liên tục trong cơ thể nàng, vô số sinh mệnh như núi lửa phun trào.
“Thiếp thích quá…”
Yên Nhược Tuyết đón nhận tất cả trong đê mê, hai mắt khép hờ, môi mỉm cười mãn nguyện.
Linh hồn và thân thể cùng lúc thăng hoa, giữa đôi nam nữ lúc này chỉ còn lại cảm xúc thuần túy, không có dục vọng, không có ham muốn song tu để tu luyện, đơn thuần là một ngọn lửa tình yêu đang bùng cháy.
RỐNG!
Vô cùng đột ngột, thể nội Lạc Nam có tiếng gầm oai hùng mạnh mẽ bạo phát đi ra.
Long Lực của hắn sôi trào, sau đó hình thành một con Tiểu Long thông qua vị trí giao hợp cuồn cuộn như sóng thần tiến vào cơ thể Yên Nhược Tuyết.
Con rồng nhỏ hóa thành một hình xăm xuất hiện ở bầu ngực tròn trĩnh của Yên Nhược Tuyết, ngay tại vị trí trái tim của nàng sau đó ẩn vào mất dạng, không thể nhìn thấy như chưa có gì xảy ra.
Mà cũng ngay tại khoảnh khắc này, một tia Hồn Lực của Yên Nhược Tuyết cũng tiến vào thân thể Lạc Nam, hòa nhập vào trong Linh Hồn của hắn.
Hai người ôm chặt lấy nhau, tại giờ khắc này phu thê hai người như là một thể vậy, bọn hắn đã hình thành một mối liên kết huyền diệu nào đó khó thể giải thích, chỉ biết rằng càng cảm nhận nhau rõ hơn, có thể tìm thấy nhau ở khoảng cách xa xôi.
Một luồng khẩu quyết thâm ảo hòa tan vào linh hồn:
“Long Tiên Thánh Điển tầng cuối cùng – Long Tiên Vĩnh Cửu!”
Trong phạm vi nhất định, mức độ xa gần tùy vào tu vi của Long và Tiên, phu thê có thể lập tức dịch chuyển đến vị trí của đối phương trong một ý niệm mà không gặp bất kỳ trở ngại nào về mặt không gian hay các chướng ngại vật.
Ngoài ra khi song tu, cả hai có thể cùng nhau lĩnh ngộ và tu luyện một Công Pháp, một Vũ Kỹ, một Thần Thông… hay bất cứ thủ đoạn nào dưới cấp độ Cấm Kỵ.
Lạc Nam nhìn Yên Nhược Tuyết, nàng cũng đang nhu tình nhìn hắn cười ngọt ngào:
“Có phải thiếp là người đầu tiên cùng chàng lĩnh ngộ được Long Tiên Vĩnh Cửu?”
“Ừm.” Lạc Nam hôn lên trán nàng thủ thỉ:
“Long Tiên Thánh Điển vốn là Cửu Tinh Thánh Công, sự hữu dụng của nó đến nay mới thể hiện ra hết.”
“Có thể dịch chuyển đến bên cạnh chàng ngay lập tức, phu thê chúng ta không lo lạc nhau.” Yên Nhược Tuyết thỏa mãn đến cực điểm nói.
“Ta lại muốn yêu nàng rồi…” Lạc Nam cúi đầu mút nhẹ nhũ hoa đỏ hồng.
“Thiếp cũng muốn!” Nàng động tình hưởng ứng.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241