Ai cũng biết vị khách nhân thần bí ở bảo tọa số 169 đã đắc tội với mấy đại thế lực, trong đó có Bạch Giao Tộc, Thiên Phong Đế Quốc và cả Càn Quân Đế Quốc.
Liên tiếp tranh giành những vật phẩm quý giá với các thế lực này, muốn người khác không gây chú ý cũng khó khăn.
Mà hiện tại ngay cả Hải Mạn Sa cũng nhịn không được liếc xéo mắt, phong tình vạn chủng nói:
“Thiếp thân nhớ không lầm thì vừa rồi quý khách nói chỉ có một quả Bàn Đào, kết quả hiện tại ngươi trực tiếp lấy ra 5 quả để giao dịch, thật là gian xảo nha…”
“Ta có nói sao?” Lạc Nam nhíu nhíu mày: “Vì sao ta không nhớ gì cả?”
Đám đông âm thầm nghiến răng, thầm mắng tên khốn kiếp vô liêm sĩ.
Lúc này hầu hết mọi người đều kết luận vị khách thần bí này chắc chắn đang sở hữu một góc Thần Thụ trong truyền thuyết chính là Bàn Đào Thụ.
Công dụng của Bàn Đào Thụ thì không phải bàn cãi rồi, đây là một trong những loại Thần Thụ có thể hỗ trợ phát triển thế lực tốt nhất.
Nghĩ đến đây ánh mắt không ít người trở nên nóng rực, nếu không phải vì kiêng sợ sức mạnh của Hải Long Cung, có lẽ đã có cường giả rụt rịt tìm đến Lạc Nam hỏi thăm sức khỏe.
Mặc kệ việc Bàn Đào Thụ gây ra náo động, đấu giá hội vẫn phải tiếp tục.
Thấy Giao Linh từ đầu đến cuối vẫn chưa tham gia náo nhiệt, Lạc Nam tò mò hỏi:
“Mục đích của muội lần này là thứ gì thế?”
“Một quả trứng Thủy Giao Long!” Giao Linh cười cười nói: “Muội nghe nói lần này sẽ có trứng Thủy Giao Long được bán ra, muội định mua về nuôi dưỡng nhưng hiện tại không cần nữa.”
“Vì sao lại không cần nữa?” Lạc Nam nhíu mày khó hiểu.
“Tóm lại là không thèm!” Giao Linh kiên quyết lắc đầu: “Hiện tại dù có đem trứng Thủy Giao Long đưa đến muội cũng sẽ vứt đi!”
Lạc Nam trong đầu đầy dấu chấm hỏi, đúng là bụng dạ của nữ nhân chẳng biết đâu mà lần.
Quả nhiên sau vài lượt đấu giá thì trứng Thủy Giao Long thật sự xuất hiện, khiến vô số cường giả muốn bồi dưỡng một sủng vật trung thành thay nhau tranh đoạt.
Giao Linh thì đúng là giữ thái độ hờ hững, không thèm quan tâm đến trứng Thủy Giao Long nữa, cuối cùng nó được một vị khách nhân thần bí thu mua với giá 100 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm.
Mà lúc này chỉ thấy Hải Mạn Sa tiếp tục lấy ra một bình dịch thủy nhỏ, bên trong có chất lỏng màu vàng cực kỳ tinh khiết.
“Như các vị đã biết, Nguyên Giới chúng ta luôn tồn tại những kẻ biến thái thực lực cường đại, ưa thích sử dụng các loại dâm độc, tình độc mưu hại người khác, nạn nhân đa số thường là các nữ nhân có nhan sắc.” Hải Mạn Sa nâng bình dịch thủy giới thiệu:
“Mà thứ ở trong tay thiếp thân có tên là Quang Hồn Thủy, một loại tài nguyên cao cấp có thể loại bỏ vĩnh viễn dâm tính trong cơ thể, khi đó dù là trúng phải tình độc, dâm độc cũng bình yên vô sự, không lo bị kẻ địch xâm hại.”
“Giá khởi điểm của Quang Hồn Thủy là 5 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm, mời các vị khách nhân ra giá.”
Nàng vừa dứt lời đã thấy Quân Tư Tình kích động kéo tay Lạc Nam, hưng phấn truyền âm nói:
“Mua cho ta thứ này, nó có thể áp chế được tính dâm của Sắc Quỷ Tộc, ta muốn loại bỏ bản tính không tốt đẹp đó.”
“Ai nói không tốt đẹp?” Lạc Nam trợn trắng mắt, kiên quyết lắc đầu nói:
“Nàng có thể chọn mua bất kỳ vật phẩm nào tiếp theo nhưng Quang Hồn Thủy này không thể mua cho nàng.”
Nói đùa sao? Hắn cực kỳ ưa thích dáng vẻ phong tình quyến rũ của nàng khi ở trạng thái Sắc Quỷ, nghĩ đến nàng cả người mềm nhũn, môi đỏ nhẹ rên, mị nhãn như tơ là có thể khiến toàn thân hắn nóng bừng rồi.
Mua Quang Hồn Thủy cho nàng bỏ đi dáng vẻ rung động lòng người như vậy, hắn giàu nhưng đâu có ngu?
“Đáng ghét, đừng có đùa bỡn.” Quân Tư Tình giận đến gò má đỏ bừng:
“Mỗi lần bị ngươi gợi lên dục tình đều rất khó chịu, ta không thích.”
“Yên tâm đi!” Lạc Nam cười hắc hắc: “Sau này nàng sẽ thích…”
Hắn kề sát tai nàng thủ thỉ: “Ta rất mê dáng vẻ dâm đãng của nàng khi hóa thân Sắc Quỷ, đừng có bỏ đi bản sắc…”
Quân Tư Tình lồng ngực phập phồng, bị hắn nói ưa thích mình dâm đãng khiến nàng vừa thẹn vừa giận, nhưng chẳng biết vì sao cũng không còn muốn mua Quang Hồn Thủy nữa.
Trong lúc Lạc Nam và Quân Tư Tình nói chuyện hương diễm thì Quang Hồn Thủy đã bị một nữ nhân khác đạt được với giá 60 mỏ Nguyên Thạch.
“Vật phẩm tiếp theo cũng thuộc về nữ nhân sử dụng nhưng tin chắc chính là độc dược chí mạng của mọi người nam nhân trong thiên hạ.”
Trên môi Hải Mạn Sa nở một nụ cười xảo quyệt, hai tay nhẹ nhàng nâng lên, một bộ y phục đã hiện ra trong bàn tay của nàng.
Chỉ thấy đó là một bộ đồ da đen tuyền trơn bóng ôm sát cơ thể, thứ có thể tô điểm và khoe khoang những đường nét tuyệt hảo nhất trên cơ thể một nữ nhân.
Quả nhiên đúng như Hải Mạn Sa dự đoán, vô số nam nhân ánh mắt nóng rực lên nhìn bộ y phục, trong khi các nữ nhân thì xấu hổ thầm mắng trong lòng, có quỷ mới thèm mặc.
“Đây là Mị Sắc Y Phục, chẳng những là một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo có độ phòng ngự cực cao, mà nó còn có thể gia tăng mị lực của người mặc, khiến các loại thủ đoạn thi triển mị công, mị thuật quyến rũ hiệu quả vô cùng, có thể vượt cấp mê hoặc mục tiêu mong muốn.” Hải Mạn Sa liếm liếm khóe môi chín mộng vô cùng mê người:
“Chủ nhân của Mị Sắc Y Phục gửi Hải Long Cung đấu giá hộ, muốn trao đổi với một loại pháp bảo công kích đẳng cấp tương đương.”
Toàn trường hai mặt nhìn nhau, bầu không khí có phần tĩnh lặng.
Không thể nghi ngờ Mị Sắc Y Phục có sức hấp dẫn rất lớn với tất cả nam nhân đang có mặt ở đây, nhưng bọn hắn đều là người có lý trí, không muốn dùng một kiện Pháp Bảo công kích cường đại để đổi với nó.
Dù sao thì thứ này ngoại trừ gia tăng mị hoặc của nữ nhân chẳng còn tác dụng nào quá mức nổi bật, trong khi đó một kiện Pháp Bảo công kích Cửu Tinh Thánh Cấp là vật gia tăng chiến lực trên diện rộng nha.
Tuy nhiên người khác không hứng thú không có nghĩa là Lạc Nam sẽ không hứng thú.
Hắn tìm trong Cửu Hàng May Mắn, mua một kiện Pháp Bảo Cửu Tinh Thánh Cấp với giá 2000 Điểm Danh Vọng.
“Mị Sắc Y Phục ta muốn!” Lạc Nam cười haha.
Thấy hắn cùng Hải Mạn Sa lại giao dịch Mị Sắc Y Phục, Giao Linh âm thầm gắt một tiếng, còn Quân Tư Tình đã đưa tay lên véo hông hắn nghiến răng nghiến lợi:
“Ngươi mua loại y phục lẳng lơ này làm gì?”
“Đương nhiên là làm quà tặng nàng!” Lạc Nam thẳng thừng đáp: “Bằng không chẳng lẽ ta mặc nó?”
“Ta không thèm!” Quân Tư Tình hận không thể lao lên cắn hắn.
“Không muốn cũng phải muốn, đây là y phục không thể thiếu của Sắc Quỷ!” Lạc Nam tưởng tượng cảnh tượng Quân Tư Tình với cái đuôi dài, đôi sừng nhọn, cặp cánh dơi trong trang phục đồ da ôm sát đã cảm thấy côn thịt muốn bạo nổ.
Quá mức thoải mái.
Trong ánh mắt thẹn thùng không thôi của Quân Tư Tình, Lạc Nam rốt cuộc thành công cùng Hải Mạn Sa giao dịch, xem như bỏ ra 2000 Điểm Danh Vọng để mua một bộ Mị Sắc Y Phục cho nữ sắc quỷ, không lỗ chút nào.
Giao Linh âm thầm bĩu môi, nhưng nàng cũng không thể không thừa nhận với dáng vẻ của Lạc Tình tẩu mặc Mị Sắc Y Phục chính là tuyệt phối, ngay cả nữ nhân như nàng nghĩ đến cũng cảm thấy kích thích không hề nhỏ.
Đó là Giao Linh còn chưa thấy Quân Tư Tình ở trạng thái Sắc Quỷ, bằng không chắc chắn sẽ quên mất giới tính mà rơi vào trầm luân.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241