Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 25

“Tiểu thúc kiến thức không tồi, vậy mà biết cả Họa Công?” Ninh Huyền Tâm có chút ngoài ý muốn nhìn Lạc Nam.

Quả thật sở trường của nàng chính là Họa Công, dùng lực lượng của bản thân họa vào trong tranh, thứ mà nàng vẽ ra sẽ có thể sử dụng như vật phẩm chân thật một lần.

Hơn nữa Họa Công của nàng cực kỳ cao cấp, vừa rồi nàng vẽ thông đạo không gian có tác dụng truyền tống, một hơi xách theo Lạc Nam từ Lạc Gia rời khỏi Quân Đô, lại đến bên ngoài Mê Linh Sâm Lâm, không nghĩ đến hắn có thể nhìn ra.

“Thứ ta biết nhiều hơn đại tẩu tưởng tượng…” Lạc Nam nhếch miệng.

Trải qua vạn kiếp luân hồi hắn từng chứng kiến vô số thủ đoạn, cũng từng thấy qua Họa Công.

Hơn nữa một trong Thất Đại Hoa Khôi của Song Tu Lâu là Họa Mộng cũng có bản lĩnh vẽ Trận Pháp vào trong giấy để thuận tiện sử dụng, phương thức đó xem như khá tương đồng với Họa Công, tuy nhiên vẫn không thể sánh bằng thủ đoạn của đại tẩu.

Chẳng trách lần trước đến phòng đại tẩu vô tình nhìn thấy nàng đang chuẩn bị vẽ tranh, thì ra đó không phải ngẫu hứng nhất thời mà là sở trường đặc biệt của nàng.

Thấy tên này ra vẻ hiểu biết, Ninh Huyền Tâm âm thầm hừ một tiếng.

Nàng dẫn hắn vào phạm vi ngàn dặm địa phận của Mê Linh Sâm Lâm, nơi này chỉ mới loáng thoáng có sương mù mờ mịt bao phủ, không gian xung quanh vẫn chưa đến mức âm u tăm tối.

Đến bên một dòng suối nhỏ trong veo, Ninh Huyền Tâm lại vẽ một cái lều nhỏ, một đống lửa hồng, nàng chậm rãi ngồi xuống, đưa mắt nhìn về hướng hắn lên tiếng:

“Vì thời gian không có nhiều nên rèn luyện lập tức bắt đầu, trong vòng một tháng Tiểu Thúc phải đi săn mười con Yêu Thú đẳng cấp từ Yêu Thánh Giả trở lên, mang Yêu Thạch của chúng về đây…”

Lạc Nam giả vờ rụt cổ lại nhìn nàng: “Chẳng phải đại tẩu sẽ rèn luyện cho ta sao? Để ta đi một mình không sợ ta gặp nguy hiểm à?”

“Nhắc mới nhớ!” Ninh Huyền Tâm vỗ trán, bước đến vung tay lột sạch Pháp Bảo trên người hắn, thản nhiên nói:

“Xém chút quên mất tiểu thúc có rất nhiều thủ đoạn phòng thân, trong quá trình rèn luyện tạm thời bị tịch thu, không được phép sử dụng.”

Lạc Nam mộng bức nhìn lấy nàng.

“Ta đi hỗ trợ rèn luyện chứ không phải đi giữ trẻ, làm sao có thể kè kè bên cạnh tiểu thúc?” Ninh Huyền Tâm thản nhiên nói:

“Chẳng lẽ một Thể Thánh Giả Viên Mãn như ngươi không thể giết nổi mười con Yêu Thánh Giả?”

“Đại tẩu quá nhẫn tâm, lần đầu ta chiến đấu đó…” Lạc Nam đáng thương hề hề nói.

“Hừ.” Ninh Huyền Tâm cảm thấy mất kiên nhẫn, nàng vung tay một cái.

Thánh Lực liền ở trên không trung vẽ thành một con sói khổng lồ, giương nanh múa vuốt lao vọt về phía hắn.

Lạc Nam lập tức vắt chân lên cổ chạy trốn.

Nhìn theo bóng lưng của hắn Ninh Huyền Tâm nhịn không được phì cười, phạm vi xung quanh nơi này tương đối an toàn, không có Yêu Thú cấp Tiểu Thánh trở lên, nàng tin tưởng cái tên từng ỷ thế hiếp người, mặt không đổi sắc bốc lột một vị Tổng Quản cấp Thánh Hoàng trong Thánh Cung, chấp nhận làm con tin thế mạng cho vị hôn thê sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Chỉ là một tháng thời gian kỳ hạn có lẽ hơi ngắn, nhưng như vậy càng thúc giục hắn nỗ lực.

Lạc Nam ung dung dạo bước, âm thầm buồn cười thử thách mà đại tẩu đưa ra nhưng cũng không có ý định thật sự săn giết Yêu Thú.

Hắn làm người ân oán rõ ràng, sẽ không chủ động trêu chọc bất cứ sinh linh nào một cách vô cớ, huống hồ nữ nhân của hắn không ít nàng cũng là Yêu Thú, hắn làm sao sẽ xuống tay với đồng loại của các nàng?

Nghĩ đến việc Càn Nguyên Thái Tử gần đây đến tìm mình, Lạc Nam liền hướng trong lòng hạ lệnh:

“Thiên Cơ Lâu, ta muốn tin tức về tất cả chó săn của Càn Nguyên đang có mặt trong Mê Linh Sâm Lâm.”

“KENG, dò xét thành công, tiêu tốn 1000 Điểm Danh Vọng!”

Rất nhanh liền có vô số thông tin truyền vào trong đầu.

Lạc Nam nhếch miệng cười tà, quả đúng như dự đoán, tên kia vẫn chưa muốn từ bỏ ý đồ.

Ngoài những thuộc hạ đang thay Càn Nguyên khai thác tài nguyên, tìm kiếm cơ duyên trong Mê Linh Sâm Lâm… Càn Nguyên còn cử một đám cường giả truy tìm tung tích của Hận đang lẫn trốn.

Trong số đó thậm chí có ba vị Thánh Hoàng.

Một khi có bất kỳ tên thuộc hạ nào tìm thấy Hận sẽ lập tức thông qua bí pháp đặc biệt thông báo với đồng bọn, cả đám tiến hành vây công, bằng mọi giá cũng phải giết được Hận theo lệnh của Càn Nguyên.

“Muốn dồn thuộc hạ của ta vào chỗ chết, ân oán rõ ràng… các ngươi sẽ là mục tiêu để ta thử nghiệm chiến lực!”

Ánh mắt Lạc Nam lóe lên, Tam Nhãn Mặt Nạ che phủ dung mạo, Ngân Ảnh Áo Choàng bao trùm toàn thân.

Phía sau lớp mặt nạ quỷ dị, ba con mắt lóe lên ánh sáng giữa khu rừng, áo choàng tung bay, thân ảnh của hắn biến mất tại chỗ.

Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ kết hợp bộ dạng của Lạc Nam lúc này quả thật cực kỳ hợp với cái tên của nó, như quỷ mị hành tẩu trong đêm đen, loáng thoáng chỉ nhìn thấy từng cái bóng màu bạc lúc ẩn lúc hiện.

Cấm Kỵ Chi Nhãn thi triển Dò Thám Tương Lai, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn cũng bật chế độ Nhìn Xuyên Yếu Điểm.

Dựa vào đôi mắt này, Lạc Nam dễ dàng hành tẩu bên trong Mê Linh Sâm Lâm nổi tiếng là hiểm địa, né tránh các loại nguy cơ rình rập xung quanh.

Cuộc đi săn bắt đầu…

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-11/

“Mê Linh Sâm Lâm to lớn như vậy, nếu không nhờ Thái Tử ban cho Oán Hồn Lệnh, chúng ta thật sự chẳng biết phải dựa vào cái gì để tìm kiếm tung tích tên Sở Mạc kia…”

Hai người áo đen vừa thi triển thân pháp tốc độ cao lướt đi giữa cánh rừng, vừa mở miệng bàn luận.

Vừa rồi là một người lên tiếng cảm khái, người còn lại cũng gật đầu đáp:

“Sở Mạc dù sao cũng là Thánh Hoàng cấp cường giả, chúng ta tốt nhất không nên chạm trán trực diện với hắn, chỉ cần Oán Hồn Lệnh báo động phải ngay lập tức liên lạc với ba vị Thánh Hoàng đại nhân.”

Oán Hồn Lệnh là một kiện lệnh bài do Càn Nguyên Thái Tử luyện chế, công dụng của nó chính là cảm ứng được những người mang theo hận ý trong lòng dù khoảng cách có cách xa hàng chục vạn dặm.

Mà Sở Mạc không thể nghi ngờ chính là người đang mang theo hận ý tột đỉnh, chỉ cần rơi vào phạm vi cảm ứng của Oán Hồn Lệnh, tung tích của hắn sẽ lập tức bại lộ.

Đây cũng chính là thủ đoạn mà Càn Nguyên dùng để truy lùng Hận trong Mê Linh Sâm Lâm, đám thuộc hạ của hắn đều được trang bị Oán Hồn Lệnh.

Mà Oán Hồn Lệnh không chỉ để truy lùng Sở Mạc, ngược lại nó cũng là công cụ thường ngày đám thuộc hạ của Càn Nguyên dùng với mục đích tìm kiếm những người đang mang theo hận thù trong lòng ở khắp nơi.

Bất kể là nguyên nhân mang theo hận thù là gì, Càn Nguyên cũng sẽ không từ thủ đoạn biến linh hồn của những mục tiêu này thành chất dinh dưỡng, từ đó gia tăng sức mạnh cho bí thuật Oán Hận Vong Hồn của mình.

“Tên Sở Mạc này trước khi trở thành chó nhà có tang cũng từng thành lập một đoàn lính đánh thuê lăn lộn mưu sinh trong Mê Linh Sâm Lâm này, vậy nên hắn cũng là nhân vật có kinh nghiệm thông thạo địa hình, chúng ta phải cẩn thận!”

“Ừm, dù không ngại chết vì Thái Tử… ta cũng không muốn chết trong tay kẻ thảm hại như Sở Mạc…”

Hai người đang xì xào bàn tán, một thanh âm hài hước bỗng nhiên vang lên từ sau lưng:

“Yên tâm đi, Sở Mạc sẽ không còn cơ hội giết hai ngươi…”

“Kẻ nào?” Hai người áo đen đồng loạt cả kinh, phản ứng sau đó vô cùng nhanh chóng.

Một người trong đó triển khai Thánh Giả Chi Lực, triệu hồi Thổ Thuộc Tính cuồn cuộn dưới lòng đất phá không bay lên, ngưng kết thành một lớp màn chắn kiên cố bảo vệ xung quanh.

Một người khác là Tiểu Thánh mạnh mẽ hơn, Tiểu Thánh Lực sôi trào trong đôi tay, kết tụ thành một quả Thủy Đạn xoay tròn với sức mạnh như một hành tinh đang chuẩn bị bạo tạc, hung hăng quay người chưởng thẳng về phía sau lưng.

Dò Thám Tương Lai khiến Lạc Nam dễ dàng nhìn thấy tốc độ ra tay của bọn hắn, như một thước phim quay chậm, hắn nhẹ nhàng thi triển Tốc Biến lách mình sang một bên.

Ở giữa màn đêm, áo choàng bạc rồng thùng thình không gió tự bay, hai người áo đen rùng mình khi chứng kiến ba đôi mắt quỷ dị sau lớp mặt nạ, một cảm giác rợn cả gai óc hiện lên đỉnh đầu.

Không nói thêm lời nào, Lạc Nam nâng lên cánh tay.

RỐNG… NGAO… HỐNG…

Ở khoảnh khắc này, tiếng thú rống kinh thiên động địa như toàn bộ Mê Linh Sâm Lâm thức tỉnh, phía sau lưng hắn hiện ra dị tượng quần thú phẫn nộ thét gào, hung tàn khóa chặt hai người áo đen.

“Cuồng Thú Quyền!”

21 tầng Quyền Vực ngưng thành Quyền Thế nặng nề hàng lâm, 400 đường Nguyên Văn trong suốt bao trùm cánh tay.

Lạc Nam nhắm thẳng tên Thánh Giả đang lẫn sau lớp màn chắn hung hăng oanh tạc.

ĐÙNG!

Một quyền vừa ra, đồng tử của tên Tiểu Thánh mãnh liệt co rút lại, chỉ kịp nhìn thấy không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo trước uy lực của Cuồng Thú Quyền.

BÙM!

Theo sau đó là Thổ Thánh Lực bị nghiền nát triệt để thành vô số đất vụn bay tung tóe, tên Thánh Giả điên cuồng thổ huyết bay thẳng ra ngoài, sau đó như quả bom ầm ầm phát nổ, máu tươi nhuộm đỏ một vùng đại địa.

Nhất quyền miểu sát bất chấp đối phương đã thi triển Vũ Kỹ hộ thân.

“Chạy…”

Một cảm giác sợ hãi dâng lên đến tận cùng đỉnh đầu tên Tiểu Thánh.

Không hề sinh ra một chút hy vọng báo thù nào cho đồng đội, hắn chỉ muốn chạy trốn ở giờ phút này.

Chứng kiến Lạc Nam ra tay, hắn chẳng còn hy vọng chiến đấu.

“Dạ Ảnh Bộ!”

Thi triển thân pháp Tam Tinh Thánh Cấp, toàn thân Tiểu Thánh như tàn ảnh lướt đi trong đêm đen, cố gắng kéo dãn khoảng cách với Lạc Nam càng xa càng tốt.

Lạc Nam cười nhạt, hai cánh tay nâng lên.

Bá Lực trạng thái toàn thịnh không kiêng nể gì ầm ầm tụ hội, mượn không gian xung quanh làm cung, Phá Tắc Thời Gian đẩy nhanh tốc độ kéo căng dây cung.

Không Đạo Na Di mở ra trước mắt, thả nhẹ dây cung, Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn mang theo Sát Thế mãnh liệt lao vào.

“Không thể nào…”

Cảm giác tử vong đến gần chưa từng có, vị Tiểu Thánh không dám tin quay người nhìn lại.

Đầu ra của Không Đạo Na Di đã xuất hiện sau lưng hắn ở khoảng cách cận kề, Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn từ trong đó bắn ra.

PHỐC!

Một tiễn xuyên thẳng đầu, máu tươi cuồng phún.

Hai luồng linh hồn của Thánh Giả và Tiểu Thánh cố gắng đào vong, oán hận nhìn chằm chằm Lạc Nam, trong lòng niệm bí pháp liên lạc với đồng bọn.

“Câu Hồn!”

Lạc Nam không cho bọn hắn bất kỳ cơ hội nào, Hồn Hồ Như Ý lơ lửng trên đỉnh đầu, hai sợi dây câu được ngưng tụ từ Diệt Hồn Liên đen kịch lại xuyên vào Không Đạo Na Di, móc thẳng vào Linh Hồn của hai vị thánh cấp như câu cá, kéo thẳng Linh Hồn của bọn hắn trở về.

Chẳng để bọn hắn kịp trăn trối một lời, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn lóe sáng mãnh liệt cắn nuốt sạch sẽ.

Mãi đến khi chết, hai người áo đen cũng không biết người ra tay với mình là ai, vì sao lại cường đại và có nhiều thủ đoạn kinh khủng như vậy.

Bất quá bọn hắn biết chắc chắn kẻ này có liên quan đến Sở Mạc.

“Vì sao lại yếu như vậy…”

Lạc Nam nhặt lấy Nhẫn Trữ Vật của hai người áo đen, nhíu mày lẩm bẩm.

Hắn không nghĩ đến hai người áo đen này ngay cả một chút năng lực phản kháng cũng không có, uổng công là Thánh Giả và Tiểu Thánh, hoàn toàn vô pháp so sánh với đám người Bất Tử Thiếu Chủ hay Bất Khương.

“Hừ, bọn chúng chỉ là chó săn của Càn Nguyên, trong khi Bất Tử Thiếu Chủ và Bất Khương thân phận còn cao quý hơn cả Càn Nguyên, công tử sao có thể so sánh như thế?” Kim Nhi trừng mắt nhìn hắn:

“Nếu chỉ chiến đấu ở trong cùng cấp, e rằng chỉ có những yêu nghiệt xuất thân từ Cấm Kỵ Thế Lực mới trụ vững trước mặt ngươi được.”

Lạc Nam nhẹ gật đầu, xem ra phải tìm mục tiêu cao cấp hơn.

Nghĩ đến đây, thân ảnh của hắn lại chậm rãi tiêu tán…

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 11 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-11/

“A Hổ cùng A Hùng chết rồi!”

Tại một khu vực khác trong Sâm Lâm, một lão già ánh mắt nheo lại lên tiếng, trong tay xuất hiện hai khối Hồn Bài đã vỡ nát.

Một nam tử trung niên đi cùng lão già nghe vậy cả kinh: “Là ai giết bọn chúng? Dám động vào người của Thái Tử, muốn chết sao?”

“Cũng chưa chắc là bọn hắn bị giết, dù sao Mê Linh Sâm Lâm hiểm họa khó lường, nói không chừng là tự động rơi vào chỗ nguy hiểm nào đó.” Lão già vuốt râu nói:

“Tuy nhiên chúng ta cần cẩn trọng hơn.”

“A Hổ và A Hùng chỉ là hai tên tiểu tu sĩ, thực lực thấp kém, chết thì chết… chẳng lẽ Thánh Tướng như ngươi và Đại Thánh như ta lại e ngại?” Nam tử trung niên không có quá nhiều e ngại thuận miệng đáp.

“Ừm, có Oán Hồn Lệnh dò tìm, chúng ta sẽ cảm ứng được Sở Mạc trước khi bị hắn phát hiện, khả năng Sở Mạc tập kích là không lớn!” Lão già nhẹ gật đầu.

Chỉ là lời nói vừa dứt, một thanh âm nhàn nhạt đã chậm rãi vang lên:

“Tỏa Thiên Hắc Ám – Tử Giới mở ra!”

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…

Bóng đêm vô tận bao trùm một vùng không gian, Hắc Ám Thánh Lực như màn đêm phủ xuống phong tỏa thiên địa, vây nhốt lão già và nam tử trung niên vào bên trong, ngăn cách triệt để cùng thế giới bên ngoài.

“Kẻ nào giả thần giả quỷ?” Nam tử trung niên lập tức phẫn nộ gầm lên, Đại Thánh Uy Thế bùng phát, Đại Thánh Lực ngưng tụ thành một thanh Hỏa Thánh Đao, hung hăng trảm vào hắc phong tỏa ám xung quanh.

KENG!

Hỏa Thánh Đao như chém vào một vách kim loại kiên cố, chỉ thấy khắp Tỏa Thiên Hắc Ám là vô số Kinh Văn Bất Hủ dung hợp vào trong đang lấp lóe ánh sáng màu đồng cổ.

“Ngự Văn đã được triển khai, Kinh Văn Bất Hủ dung hợp cùng Tỏa Thiên Hắc Ám tạo thành Tử Giới bất khả xâm phạm, e rằng Thánh Hoàng cũng không thể phá nát…” Thanh âm cảm khái vọng lên giữa màn đêm tĩnh lặng.

“Các hạ rốt cuộc là người nào? Chúng ta và ngươi không thù không oán, sao lại vây nhốt chúng ta?” Lão già tu vi Thánh Tướng trầm giọng nói, ánh mắt đề phòng nhìn khắp nơi, trong lòng ngưng trọng đến cực điểm.

Ở khoảnh khắc mà cái gọi là Tử Giới mở ra, hắn phát hiện được sự liên kết giữa mình và Nguyên Khí xung quanh đã bị cắt đứt.

“Chó săn của Càn Nguyên, rất nhiều nạn nhân gánh chịu kết cục thảm thiết trong tay các ngươi cũng cùng các ngươi không oán không cừu…”

Áo choàng bạc từ nổi bật trong màn đêm, ba con mắt cao cao tại thượng từ trên cao nhìn xuống, giọng điệu hờ hững vô tình:

“Cảm giác kẻ đi săn trở thành con mồi, ắt hẳn không dễ chịu…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241

Thể loại