Hãm Quân Xa Luân Kiếm được thi triển một cách toàn lực, Hoành Không Đạo Tặc chấn kinh…
Nhưng mà người khiếp sợ nhất không ai khác chính là Hoành Cuồng.
Đón mũi chịu sào, hắn cảm nhận được sự kinh khủng đến từ một Kiếm kinh thiên động địa đó.
À không… phải là 21 kiếm.
Nhưng 21 Kiếm này được thi triển trong một khoảnh khắc khủng bố, khiến chúng nó dung nhập vào nhau, tầng tầng chồng chất, bá đạo không gì cản nổi.
Lập Địa Thuẫn vỡ tan, thân thể của một Địa Đế trước sức tàn phá của Bá Lực trở nên yếu ớt đến đáng thương hại.
Đặc biệt, ở bên trong Bá Lực lúc này tồn tại hai cổ lực lượng hùng mạnh chính là Nghịch Long Lực và Đế Độc Lực… chúng nó mang đến sự hủy diệt đối với cả thân thể của Tiên Đế.
Trong sự kinh hãi tột cùng, Hoành Không Đạo Tặc nhìn thấy thân thể lão đại của bọn hắn đầu tiên là nổ tung, sau đó bị xoắn nát đến chút cặn bã cũng không còn sót lại.
Thứ còn lại duy nhất chính là một luồng Linh Hồn kịp thời rời khỏi thể xác, trên dung mạo mờ ảo vẫn còn ẩn chứa vô tận kinh hoàng, nào còn chút hung hăng càn quấy như lúc ban đầu?
Toàn bộ Hoành Không Đạo Tặc trợn mắt há hốc mồm, cảm giác sợ hãi bao trùm cõi lòng bọn hắn.
Khả năng phòng ngự của đối thủ nghịch thiên đến mức ngăn cản toàn bộ thế công của bọn hắn, sức chiến đấu càng là khủng bố đến dọa người, trực tiếp đem Địa Đế duy nhất băng liệt nhục thể, chỉ còn Linh Hồn sót lại.
Làm sao đánh?
Lạc Nam nhẹ nhàng bắt lấy Nhẫn Trữ Vật lơ lửng của Hoành Cuồng, lại nhìn biểu hiện không dám làm gì của Hoành Không Đạo Tặc, trong lòng thở ra một hơi, âm thầm cảm khái.
Đối với sự tiến bộ của mình mặc dù chưa từng kiêu ngạo, nhưng cũng không hề xem nhẹ chính mình.
Năm đó, khi chưa gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo, chỉ một nhóm Đạo Tặc do Tiên Vương cầm đầu đã làm hắn vô cùng chật vật, phải nhờ đến Độc Cô Ngạo Tuyết và Đình Manh Manh ra mặt giải quyết.
Hiện tại qua bao nhiêu năm? Địa Đế cấp Đạo Tặc ở trước mặt hắn phải run rẩy vì khiếp sợ.
Mặc dù Hoành Cuồng chỉ là nhân vật tầm thường bên trong Địa Đế, nhưng cũng đủ để Lạc Nam hài lòng.
“Ngươi cũng nên chết…” Lạc Nam nhàn nhạt nói, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lóe lên, Lưới Hồn tung ra, bao trùm lấy linh hồn của Hoành Cuồng.
“Mau cứu ta!” Hoành Cuồng thê lương gào thét, linh hồn hãi hùng khiếp vía.
Hoành Thiên, Hoành Địa đám người hai mặt nhìn nhau, trong lòng chỉ biết cười khổ.
Bọn hắn nhìn Lạc Nam một thân được Nghịch Long Chiến Thân bao phủ, bên trên tầng tầng lớp lớp vảy rồng còn có vô hạn Bất Hủ Kinh Văn trùng trùng điệp điệp gia cố.
Cứu cái rắm a…
Chỉ sợ ngay cả làm đối phương bị thương một sợi tóc cũng không làm được.
Hoành Cuồng không muốn chết, mắt thấy sắp bị Lạc Nam đoạt hồn, hắn nghiến giọng uy hiếp:
“Ngươi không thể động vào Hoành Không Đạo Tặc, ta là thuộc hạ của một Đại Nhân Vật, ta thành lập băng đảng Đạo Tặc cũng chỉ để phục vụ hắn mà thôi!”
“Ồ?” Lạc Nam hứng thú nhếch miệng, bất quá vẫn không có chút dấu hiệu dừng tay.
Đoạt Hồn triển khai!
“AAAAA”
Trong tiếng hét thảm thiết của Hoành Cuồng, hắn triệt để bị thôn phệ.
Lạc Nam không ngần ngại đoạt sạch ký ức của đối phương.
Nếu đã bộc lộ quá nhiều ác chủ bài, không có lý do gì để Hoành Không Đạo Tặc sống sót, dù sau lưng bọn hắn có trời chống lưng cũng phải diệt.
“Ồ… quả nhiên là oan gia ngõ hẹp!” Lạc Nam híp lại hai mắt.
Qua trí nhớ của Hoành Cuồng, hắn biết lời uy hiếp của tên này không giả.
Hoành Không Đạo Tặc thật sự là thuộc hạ của một đại nhân vật, hơn nữa đại nhân vật này còn có nhân quả rất lớn đối với hắn.
Một trong các Đế Tử Tru Tiên Điện – đệ tử của Tam Trưởng Lão, vị hôn phu của Đế Nữ Ma Đình – Lãnh Vận Du.
Trong một lần thám hiểm di tích cổ hồi trẻ tuổi, Hoành Cuồng may mắn đạt được bí pháp khống chế Tinh Không Thú, nhưng cũng không may đụng độ vị Đế Tử này trong quá trình thám hiểm.
Ở trước mặt Đế Tử Tru Tiên Điện, Hoành Cuồng là một tu sĩ Tiên Giới đương nhiên không có chút khả năng chống cự nào, bị tên kia bắt giữ.
Vị Đế Tử này cũng là nhân vật đáng gờm, không hề giết chết Hoành Cuồng, trái lại thu phục hắn, sau đó cung cấp tài nguyên, ở phía sau cổ động Hoành Cuồng thành lập Hoành Không Đạo Tặc.
Mấy ngàn năm qua, Hoành Không Đạo Tặc cướp bóc vô số thế lực nơi Tiên giới, làm ra những chuyện ác tán tận lương tâm, lạm sát vô tội, thu thập cướp đoạt tài nguyên, phần lớn được âm thầm chuyển về cho tên Đế Tử của Tru Tiên Điện.
Hơn nữa, việc kẻ này đứng sau lưng Hoành Không Đạo Tặc chỉ có duy nhất Hoành Cuồng biết được, ngay cả Hoành Thiên, Hoành Địa đám người cũng không hề hay biết.
Kẻ này lại hành động cao minh hơn Nhị Lang Thần ở chỗ, nạn nhân bị hắn hãm hại đều là người Tiên Giới, nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, Ma Giới bên kia thậm chí càng thêm tôn sùng hắn, địa vị tại Tru Tiên Địa của hắn càng vững chắc hơn, Tiên giới bên này mặc dù căm hận nhưng chưa chắc dám đánh sang Ma giới làm khó hắn.
“Hoành Cuồng bị thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên, hiện tại chết trong tay ta, chắc chắn tên kia đã cảm ứng được chó săn của mình đã chết!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe:
“Bất quá hắn là thiên tài thế hệ trước của Tru Tiên Điện, tu vi đã là Ma Đế hàng ngàn năm về trước, sẽ không xuất hiện trong lần Thiếu Đế Chi Chiến này!”
“Vị công tử này, làm ơn tha mạng… chúng ta nguyện làm trâu ngựa cho ngươi, vì ngươi chinh chiến, dâng lên vô số mỹ nhân, tài vật!”
Đúng lúc này, 42 tên Hoành Không Đạo Tặc quỳ rạp xuống dập đầu liên tục, bày tỏ thành ý của mình.
Đáng tiếc lời của bọn hắn càng thêm chọc giận Lạc Nam, dâng lên mỹ nhân và tài vật?
Quả nhiên là một đám cường đạo làm ác đã quen, nghĩ ai cũng giống như bọn hắn.
Lạc Nam cười lạnh lẽo, toàn bộ lực lượng một lần nữa bùng nổ.
Tiễn cả đám lên đường…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-6/
Hắn trở về Ngũ Long Đế Cung, phát hiện Trận Pháp bảo hộ bên trên nó đã ảm đạm không ánh sáng, thậm chí xuất hiện từng vết rạn nhỏ li ti.
Hiển nhiên chống chịu một đoạn thời gian trước Hoành Không Đạo Tặc làm Ngũ Long Đế Cung bị ảnh hưởng ít nhiều.
Nếu Lạc Nam không xuất hiện kịp thời, để Hoành Cuồng dùng Lập Địa Thuẫn nện xuống, sợ rằng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng.
Ném ra hai cái Mỏ Tiên Thạch vào bên trong Trận Pháp, hỗ trợ Ngũ Long Đế Cung có năng lượng khôi phục.
Tiến vào trong Cung Điện, phát hiện Âu Dương Thương Lan vẫn trần truồng lười biếng nằm trên giường, một tấm chăn bông che đậy cơ thể mê người tạm bợ, ánh mắt xinh đẹp sắc sảo nhìn lên trần, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lạc Nam chui vào trong chăn, đem thân thể quyến rũ đến mức mê người ấy ôm vào ngực.
“Giải quyết xong rồi?” Nàng rút vào người hắn cất giọng.
“Ừm, một đám Đạo Tặc, chó săn của Đế Tử Tru Tiên Điện!” Lạc Nam mỉm cười, đem chuyện diễn ra kể lại một lần.
“Bí pháp khống chế Tinh Không Thú thời thượng cổ?” Âu Dương Thương Lan hai mắt lóe sáng, sinh ra hứng thú.
“Ừm!” Lạc Nam gật đầu.
Hắn cũng phải công nhận loại Bí Pháp này rất lợi hại, khả năng sợ rằng vượt qua cả lực uy hiếp của Tiểu Tinh đối với đám Tinh Không Thú hoang dã.
“Chàng có nghĩ đến đệ tử Làng Nhất Thế chúng ta mỗi người đều có một tọa kỵ Tinh Không Thú cấp cao hay không?” Âu Dương Thương Lan hưng phấn nói.
“Ý kiến không tệ…” Lạc Nam mỉm cười nói: “Có Tinh Không Thú hỗ trợ, thủ đoạn chiến đấu của các nàng ấy sẽ gia tăng rất nhiều!”
Tinh Không Thú tính cách táo bạo, linh trí lại không cao, nhưng đây chính là ưu điểm để dễ dàng khai thác và khống chế chúng.
“Thời gian tới chàng giao môn Bí Pháp này cho thiếp, cùng với Tiểu Tinh… thiếp đảm nhiệm săn bắt Tinh Không Thú cho các tỷ muội!” Âu Dương Thương Lan quyết tâm.
“Không thành vấn đề!” Lạc Nam chiều lòng người đẹp, bàn tay lại đùa nghịch bầu sữa sung mãn của nàng, ngắt ngắt, véo véo nhũ hoa săn cứng.
“Ưm… bên trong thiếp trống rỗng, cắm vào đi!” Âu Dương Thương Lan nỉ non.
Lạc Nam bật cười, hắn phát hiện nàng nghiện chuyện nam nữ với mình.
Cũng không khách khí rút ra côn thịt, một lần nữa để nó tiến vào tiểu huyệt chật hẹp vẫn còn ẩm ướt.
“Ưm…” Hai người thỏa mãn rên lên, ôm siết lấy nhau.
“Để yên đó… thiếp muốn tận hưởng cảm giác này!” Nàng mỉm cười mãn nguyện, đôi môi đỏ thẫm trơn bóng ánh nhuận cực kỳ mê người.
“Nàng thích mạnh bạo hay nhẹ nhàng?” Hắn cắn vành tai ngọc khẽ hỏi.
Âu Dương Thương Lan thổ khí như lan: “Cả hai đều thích, mạnh bạo thì thể xác và dục vọng sung sướng, nhẹ nhàng thì tình cảm ôn nhu, thích nhất là chàng vừa ra vào nhịp nhàng vừa hôn thiếp!”
“Hắc hắc!” Lạc Nam hài lòng cười.
Nhân lúc trong lòng ôm mỹ nhân, hai người gắt gao kết hợp cùng một chỗ, hắn hứng thú tăng mạnh, hướng Hệ Thống hạ lệnh:
“Mua Gói Quà Thăng Cấp Cửa Hàng! Lập tức mở ra luôn!”
“KENG! Thành công mua Gói Quà Thăng Cấp Cửa Hàng, tiêu hao 500 Tỷ Điểm Danh Vọng!”
“KENG! Thành công mở Gói Quà Thăng Cấp Cửa Hàng!”
Theo hai thanh âm thông báo vừa dứt, chưa kịp nghỉ tai, tiếp đến là một chuỗi hàng loạt tiếng vang từ Hệ Thống:
“KENG! Chúc mừng ký chủ nhận được một lần chỉ định triệu hoán Ma Vật!”
“KENG! Chúc mừng ký chủ nhận được một lần chỉ định triệu hoán Thiên Địa Dị Vật cao cấp!”
“KENG! Chúc mừng ký chủ nhận được ba lần Đế Giả Quán Đỉnh!”
“KENG! Chúc mừng ký chủ nhận được Hỗn Độn Kim Khí, Hỗn Độn Thủy Khí, Hỗn Độn Mộc Khí, Hỗn Độn Hỏa Khí, Hỗn Độn Thổ Khí!”
“KENG! Chúc mừng ký chủ nhận được một tấm Đế Cấp Cực Phẩm Thăng Bảo Phù!”
“KENG! Chúc mừng ký chủ nhận được Thần Thông – Nghịch Sát Tương Lai!”
Sáu chuỗi thanh âm, sáu lần thông báo, trực tiếp khiến Lạc Nam toàn thân chấn động, hô hấp trở nên dồn dập lên.
Đầu tiên là Thiên Địa Dị Vật và Ma Vật, đây không phải là những thứ hắn cần nhất lúc này sao…
“À, Kim Nhi… Thiên Địa Dị Vật cấp cao nghĩa là sao?” Lạc Nam tò mò hỏi.
“Chính là loại Thiên Địa Dị Vật đã có được linh trí, lực lượng đã chuyển thành Đế Lực!” Kim Nhi bình tĩnh đáp.
Lạc Nam ánh mắt trở nên nóng bỏng… hàng tốt nha.
Nói không chừng nhờ loại Thiên Địa Dị Vật cao cấp này mà một Đỉnh của hắn sẽ có cơ hội chuyển lực lượng thành Đế Lực…
Hơn nữa còn là hàng chỉ định, có thể tùy chọn bất kỳ thuộc tính nào khi cảm thấy cần thiết.
“Điều kiện để tiếp nhận Đế Giả Quán Đỉnh là gì?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi tiếp.
Ba lần Đế Giả Quán Đỉnh chẳng khác nào Làng Nhất Thế có thêm ba vị Tiên Đế…
Tuy nhiên Lạc Nam biết không phải ai cũng có thể tiếp nhận Đế Giả Quán Đỉnh, phải có điều kiện về mặt tu vi.
Quả nhiên đúng như suy đoán của hắn, chỉ nghe Kim Nhi giải đáp: “Muốn tiếp nhận Đế Giả Quán Đỉnh phải có tu vi Thiên Tôn, một khi quán đỉnh thành công, Tôn Lực sẽ trực tiếp chuyển thành Đế Lực, dù là Thiên Tiên Tôn hay Thiên Ma Tôn đều có thể nhận lấy Đế Giả Quán Đỉnh!”
Lạc Nam âm thầm cân nhắc, Làng Nhất Thế hiện tại không thiếu Thiên Tôn, ba lần Đế Giả Quán Đỉnh này đưa đến rất đúng lúc.
Nhưng so với Đế Giả Quán Đỉnh, hắn càng kinh dị khi nghe đến năm loại Hỗn Độn Khí… đây chẳng phải Ngũ Hành Hỗn Độn Khí hoàn chỉnh, đáp ứng điều kiện khai mở hành tinh nếu đúc thành Hóa Vũ Bá Thần Thể sao?
Lạc Nam đối với Thể Chất đệ nhất càng thêm khao khát.
Phải biết trước đây hắn phải trăm đắng nghìn cay mới tụ hợp đủ Ngũ Hành Hỗn Độn Khí, vậy mà hiện tại lại xuất hiện cùng lúc năm loại bên trong gói quà.
Chỉ riêng Ngũ Hành Hỗn Độn Khí, Lạc Nam đã cảm thấy cái giá 500 tỷ Điểm Danh Vọng hoàn toàn xứng đáng.
Thậm chí nếu như hắn không thể thành công đúc thành Hóa Vũ Bá Thần Thể, vẫn có thể dùng Ngũ Hành Hỗn Độn Khí giúp một nữ nhân bên cạnh thành lập Ngũ Hành Tiểu Thế Giới, được thế giới ban phúc, đúc nên Thể Chất thứ hai.
Giá trị của Hỗn Độn Khí khó thể đong đếm.
Đế Cấp Cực Phẩm Thăng Bảo Phù càng không cần bàn cãi, nó có thể trợ giúp Pháp Bảo Đế Cấp Thượng Phẩm tấn thăng Đế Cấp Cực Phẩm.
Chỉ chênh lệch một tiểu đẳng cấp, nhưng hiệu quả mang lại chắc chắc khó lòng tưởng tượng.
Ví dụ như Mặt Nạ Thiên Diện, hiện tại nó vẫn bị Thiên Đế nhìn thấu, nhưng nếu Lạc Nam sử dụng Đế Cấp Cực Phẩm Thăng Bảo Phù để nâng cấp nó, như vậy Thiên Đế bình thường cũng chưa chắc có thể nhìn thấu Lạc Nam khi hóa trang.
Nhưng mà, Lạc Nam đã có đối tượng khác để sử dụng Đế Cấp Cực Phẩm Thăng Khí Phù, quan trọng hơn cả Mặt Nạ Thiên Diện.
Vật phẩm cuối cùng lại là một môn Thần Thông.
Đã từng chứng kiến và sở hữu Thần Thông, Lạc Nam đương nhiên biết sự quý giá của thứ đồ vật này.
Theo lời Côn Lôn Nữ Hoàng, dù là Thiên Đế cũng rất hiếm người sở hữu Thần Thông.
Mà Thần Thông cũng phân chia mạnh yếu, Kim Khẩu Ngọc Ngôn thuộc về hàng đỉnh cấp bên trong các loại Thần Thông.
“Nghịch Sát Tương Lai…” Lạc Nam lẩm bẩm bốn chữ, chỉ cảm thấy một cổ oai phong lẫm liệt đập thẳng vào trong mặt.
“Tương Lai… Tương Lai… có liên quan đến Thời Gian sao?” Lạc Nam thầm nghĩ.
Kim Nhi không để hắn phải tò mò, ánh mắt của nàng nóng rực, giọng điệu cũng có chút kích động lớn tiếng:
“Nghịch Sát Tương Lai, tuyệt đối đáng giá hơn 500 Tỷ Điểm Danh Vọng!”
“Môn Thần Thông này cho phép người tu luyện đứng ở tại chỗ thi triển công kích xuyên đến tương lai để tập sát đối thủ mà không cần sở hữu Thời Gian Linh Căn!”
“Tu vi càng cao, tu luyện càng thành thạo, công kích có thể xuyên qua tương lai càng xa…”
“Điều kiện duy nhất là người thi triển phải nắm được trong tương lai sẽ phát sinh thứ gì, ví dụ như nếu công tử biết được ba ngày sau sẽ có kẻ thù xâm lấn Việt Long Tinh, vậy ở hiện tại có thể dùng Nghịch Sát Tương Lai thi triển công kích, ba ngày sau khi kẻ thù vừa đến, công kích sẽ ập xuống đầu bọn hắn một cách không hề báo trước, khả năng miểu sát cực cao!”
“Ngược lại nếu không thể xem thấu tương lai, chẳng may công kích thông qua Nghịch Sát Tương Lai vô tình đánh trúng người thân của công tử tại thời điểm đó, vậy thì không hay rồi!”
Lạc Nam nghe đến đây, con mắt trái lóe lên một tia bí hiểm.
Hắn nhếch mép cười tà:
“Điều kiện này… vừa hợp với ta!”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250