Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 69

Thời gian sau này Bạch Linh đến đây làm, cô gái mập dường như trở thành lãnh đạo của nàng vậy, luôn sắp xếp cho nàng quét rác, mục đích đơn giản chính là không để cho nàng tới gần văn phòng hậu cần, công việc chủ yếu của nàng chỉ là hoạt động tại sân trước tòa, đây là nơi mà tất cả các lãnh đạo hay qua lại, ít ra Trương Đạt cũng không dám xằng bậy.

Trên thực tế thì cô gái mập không muốn cho Trương Đạt có cơ hội, về điểm này, Bạch Linh không biết mà con cho rằng là cô gái mập là đang bảo vệ nàng, hai người đối với chuyện này ngầm hiểu lẫn nhau, thực ra thì Bạch Linh không biết, cô gái mập đây chẳng qua là đang bảo hộ địa vị chính mình trong “hậu cung” của Trương Đạt.

Theo thời gian trôi qua, Trương Đạt giờ mới cảm thấy vướng chân vướng tay với cô gái mập rồi, mấy lần muốn thông qua thủ đoạn, khai trừ cô gái mập ly khai khỏi cục khoáng sản than đá, nhưng Trương Đạt sợ cô gái mập là dạng người đàn bà nông thôn, sẽ làm ồn ào mà không thèm nói đến đạo lý, nên Trương Đạt vẫn không dám làm ra hành động quyết liệt với cô gái mập.

Dưới tình thế cấp bách, Trương Đạt Khai mới vận dụng thủ đoạn, lúc này gã đang chủ động tạo áp lực với Bạch Linh, làm cho nàng tự nguyện bánh chưng đi, bánh quy lại, quả nhiên làtrương Đạt sử dụng chiêu này liền có hiệu quả rồi, đã được như nguyện khiến cho Bạch Linh đến trong nhà gã, hiện tại cái quần lót của nàng đã cởi ra…

Thấy Bạch Linh thân thể mềm mại thở dốc, yếu ớt run rẩy… Trương Đạt hiện ra cũng là tay cao siêu liệp mỹ, hắn cũng không vội tại đem Bạch Linh đè lên giường, mà là rất có tiết tấu, rất có chừng mực để kích thích trong lòng của nàng.

Ngay lúc Bạch Linh cảm giác mình hoang mang lo sợ tinh thần hoảng hốt, thì gã nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé, sau đó vuốt ve yêu mến nói:

– Nhìn xem bàn tay xinh đẹp này chính là của một phụ nữ cần mẫn, xem ra là trong nhà thì người đứng đầu là cô phải không? Trong công tác có vất vả lắm không? Có muốn tôi chuyển đổi cho cô việc làm dễ dàng hơn?

Bạch Linh lúc này có thêm mấy phần cảm kích Trương Đạt, giảm bớt vài phần khinh miệt trước đó, nàng không cần đàn ông yêu mến, chỉ cần có người đàn ông an ủi, nghe qua Bạch Linh nước mắt chảy xuống, đã rất lâu rồi, không có ai quan tâm chính mình như vậy, nàng nghẹn ngào nói:

– Cảm ơn Trương trưởng phòng quan tâm, tôi hiện tại rất tốt, chỉ cần có thể để cho tôi ở tại cục khoáng sản than đá tiếp tục làm tiếp là được rồi, còn chuyện khác… tôi không dám yêu cầu xa vời!

Nói dứt lời thân thể của nàng ngược lại là không tự chủ, cái mu âm hộ nàng khẽ nhích theo bàn tay Trương Đạt đang thăm dò…

Trương Đạt dùng một tay còn lại đem hai chân Bạch Linh hướng hai bên tách ra, vì vậy nên cái âm hộ thần bí của Bạch Linh nơi riêng tư rốt cục rõ ràng rành mạch triển lộ tại trước mắt Trương Đạt!

Trương Đạt lúc này mới cúi đầu tỉ mỉ xem xét bên dưới háng nàng, một mảnh cỏ non đen nhánh không dày lắm, hai mép nhỏ màu đỏ chặt chẽ hơi mấp máy, âm hạch nho nhỏ sớm đã sung huyết bành trướng, như là một viên trân châu trong suốt long lanh, cửa miệng âm đạo tản mát ra cái mùi hăng hăng làm cho người ngửi dễ mà mê say.

Bạch Linh dường như làm nũng vặn vẹo uốn éo thân thể, cố gắng kẹp lấy đùi tránh đi tầm mắt mê đắm của Trương Đạt, cũng không biết vì sao, vốn là nàng có định lấy thân báo đáp cho gã, nhưng khi cảm thấy ánh mắt nóng rát Trương Đạt, nàng lại sinh ra thẹn thùng như thiếu nữ, nhưng cũng chính bởi vì như vậy, cử động của Bạch Linh, càng lớn hơn kích thích trong cơ thể Trương Đạt dục vọng chinh phục.

Trương Đạt đương nhiên sẽ không để cho thắng lợi tới tay này đơn giản trốn chạy, sau đó gã nhẹ nhàng vạch ra những sợi lông mu đang cuộn vào bên trong hai bên mép ngoài, ngón tay hơi vừa dùng lực, đã nhúc nhích đưa vào chính giữa hai bên mép trong ướt át.

Bạch Linh tiếng thở dốc càng trở nên dồn dập lên, đôi bầu vú no đủ kịch liệt cao thấp phập phồng, đôi lông mày cong cong nhíu chặt, cái miệng nhỏ tròn trịa mấp máy, đồng thời, cửa miệng âm đạo bài tiết ra càng nhiều dịch nhờn, lối vào cái lỗ nhỏ đã là một mảnh lầy lội.

Trương Đạt cũng cởi hết y phục của mình, cây dương vật giống như mãnh hổ, diễu võ dương oai bổ nhào ra, Bạch Linh ngắn ngủi hô nhỏ một tiếng, khuôn mặt đốt nóng lên, đỏ ửng toàn bộ hai gò má, nhìn về phía trên dung nhan của Bạch Linh đang thẹn thùng động lòng người, xinh đẹp không gì sánh được.

Trương Đạt đem đầu khấc dương vật chống đỡ ngay cửa miệng âm đạo trớn nhớt, chậm rãi chuẩn bị chen vào, trong đầu Trương Đạt thầm nghĩ:

– Ha ha… ta rốt cục thì ta có thể tận tình hưởng thụ thân thể mỹ phụ này rồi…

Ngay lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng đập cửa vội vàng “cộc… cộc… cộc…”, biến cố này bất ngờ xảy, đã đem hai cái thân thể vốn đã vùi đầu chuẩn bị bước vào bể dục liền bị dọa cho hồn phi phách tán, đầu tiên là Bạch Linh, từ trên ghế salon bật lên đứng thẳng người, hoảng hốt vội vàng mặc lại quần áo xộc xệch, lại nhìn Trương Đạt, mặc dù là có kinh nghiệm sa trường, nhưng sự tình tới quá đột ngột, gã cũng vội đứng người lên, đứng im tại chỗ, xoa xoa hai bàn tay, không dám lên tiếng đáp lại tiếng dập cửa bên ngoài…

Ngay trong lúc Trương Đạt do dự, ngoài cửa tiếng đập cửa càng kịch liệt, Trương Đạt sợ ảnh hưởng ồn ào đến hàng xóm làm mọi đi ra xem náo nhiệt, dưới tình thế cấp bách, hắn đành phải lại để cho Bạch Linh ngồi trở lại trên ghế sa lon, sau đó cũng lật đật mặc đồ chính mình rồi lo lắng ra mở cửa.

Cửa vừa mở ra, từ bên ngoài một người liền vội vã phóng vào, chuẩn xác mà nói đó là một người đàn bà, một người dáng người giống như là cô gái mập vậy.

Chỉ thấy nàng hai mắt trừng trừng, không kịp thở đi vào trong phòng hai tay chống nạnh vừa đứng ngay giữa nhà, hung tợn nói:

– Trương Đạt, ông không biết xấu hổ, đẩy tôi đi ra ngoài chơi mạt chược, để ông ở trong nhà làm cái loại chuyện này!

Trương Đạt lập tức đóng kỹ cửa lại, sau đó nở nụ cười, lúng túng nói:

– Lão bà, nói bậy bạ gì vậy? Người ta là tới… tặng quà cho tôi mà…

Trương Đạt chỉ có thể nói như vậy, mới hy vọng cái bà nương chết tiệt này tin tưởng.

– Phì!

Lão bà Trương Đạt hướng về phía gã hung hãn phun ngụm nước bọt, sau đó hướng về phía Bạch Linh quát:

– Hồ ly tinh, dám trộm đàn ông trên đầu tao hả, cái thứ không biết xấu hổ tại trong nhà của tao làm chuyện xằng bậy!

Có thể là Lão bà Trương Đạt trong lúc nhất thời bị tình cảnh trước mắt làm cho đầu óc mê muội, nên cho rằng là Bạch Linh chủ động giao hàng đến nhà để câu dẫn Trương Đạt.

Bạch Linh chỉ biết cúi đầu, tựa giống như là nàng thật sự đã cùng Trương Đạt làm cái gì rồi, lão bà Trương Đạt thấy nàng không dám nói lời nào, phản ứng càng dữ tợn hơn, xông về phía trước hướng trước mặt của nàng đánh một cái tát vào mặt.

Trương Đạt đứng ở một bên không ngờ tới lão bà của mình vừa xấn đến liền động thủ, ngay lập tức gã tiến lên ôm lấy lão bà vội vàng nói:

– Có chuyện thì từ từ nói, làm gì mà động thủ đánh người vậy!

Bà nương chết tiệt thấy Trương Đạt vậy mà lại còn che chở cho Bạch Linh, càng giận điên lên, đưa hai cái móng vuốt sắc bén móng tay, cáo về phía mặt Bạch Linh, Trương Đạt trong lúc nhất thời khó có thể dẹp loạn, liền liều mạng ôm lão bà không cho lão bà đụng đến Bạch Linh, đồng thời hướng về phía Bạch Linh gấp giọng hô to:

– Cô mau đi đi.

Trương Đạt một câu nhắc nhở Bạch Linh, nàng quả thực bị tình cảnh trước mắt cho sợ hãi nên đứng ngây người ra, khi nghe qua lời nói của Trương Đạt, nàng bụm mặt chạy ra ngoài cửa, sau lưng nghe đến tiếng mắng điếc tai nhức óc của lão bà Trương Đạt, khi nàng chạy tới dưới lầu, vẫn còn có thể nghe lão bà Trương Đạt cuồng loạn gầm rú, Bạch Linh lúc này tâm tư như là muốn chết đi.

Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyensex68.com/trieu-duc-tam/

– Cũng may mắn là hắn chưa có… đâm vào chị!

Triệu Đức Tam nghe xong, lúc này lại chen vào một câu như vậy, sau khi nói xong, hắn hối hận, tại sao mình lại có thể nói như vậy được chứ? Tự trách đồng thời hắn liếc qua Bạch Linh, chỉ thấy nàng hai mắt rưng rưng, kinh ngạc nhìn hắn.

Triệu Đức Tam biết rõ là lời nói của mình như là tiếp tục đam vào vết thương lòng của người thiếu phụ này, hắn muốn đem lời nói mới rồi vãn hồi một chút, nhưng dưới tình thế lúng túng này lại nói lần nữa:

– Ý của tôi là… may mắn cho chị là hắn không có làm được chị!

Mẹ kiếp, câu này so với câu vừa rồi có gì mà khác nhau đâu!

– Hì…

Bạch Linh chẳng những không buồn lòng vì Triệu Đức Tam vừa nói hai lần giống nhau đâm đến, ngược lại thì mỉm cười, Triệu Đức Tam có chút khẩn trương, thầm nghĩ có phải hay không là nàng bị đụng chạm quá lớn? Vì vậy vội vàng lại một lần nữa thanh minh cho lời nói của mình cho tròn, hắn đỏ mặt nói ra:

– Ý của tôi là… là…

Bạch Linh liền mở miệng ngăn cản Triệu Đức Tam tiếp tục, nàng nói ra:

– Cậu không cần giải thích, kỳ thật cậu nói cũng không sai, chỉ là do trùng hợp mà thôi, bằng không thì hiện tại tôi đã bị Trương Đạt…

Nói đến đây, Bạch Linh cũng nói không được nữa.

– Chẳng lẽ hôm nay bị sa thải, cũng là bởi vì Trương Đạt chưa có… chưa có “chuyện kia” với chị sao?

Triệu Đức Tam thật sự tìm không ra từ thích hợp để thay, vì vậy đành phải giản lược, dùng từ “chuyện kia” để thay thế.

– Hì… chẳng lẽ cậu nghe còn không hiểu, đúng ra tối đó trong lòng tôi đã… đã đồng ý để cho Trương Đạt… ” chuyện kia “… Chỉ là Trương Đạt sợ lão bà của mình sẽ đến cục khoáng sản than đá gây náo loạn, cho nên cũng chưa có “chuyện kia” với tôi.

Nàng cũng học theo Triệu Đức Tam sử dụng “chuyện kia” để thay thế.

Triệu Đức Tam nhìn Bạch Linh, nghiêng cái đầu, nghi ngờ hỏi:

– Vậy tại sao hắn tại sao còn muốn sa thải chị? Cứ để từ từ, có dịp thì “chuyện kia” thì chẳng phải là xong việc rồi sao?”

Triệu Đức Tam ý thức được mình nói sai, lập tức muốn cho mình một cái vả miệng, nên lập tức hướng về phía Bạch Linh nói ra:

– Xin lỗi, tôi không có ý tứ kia.

– Cậu không có ý tứ kia?

Bạch Linh cũng bị Triệu Đức Tam bộ dạng ngắc ngứ chọc cho khuôn mặt có chút sáng sủa lại, tuy nhiên trên mặt nàng vẫn đang treo vệt nước mắt, nàng lại mím môi, chờ Triệu Đức Tam trả lời.

Triệu Đức Tam nhìn xem biểu lộ của nàng, trong nội tâm thật sự là ưa thích, điệu bộ của nàng làm cho người ta si, làm cho người ta mê người thiếu phụ này ah! Trách không được Trương trưởng phòng không tiếc bất cứ giá nào, tìm cách làm nàng, nhưng đến cùng Trương Đạt là vì cái gì, lại phải đem con mồi này đã sắp lọt vào tay để cho chạy mất đây này?

Nghĩ tới đây, Triệu Đức Tam nghiêm trang hướng Bạch Linh hỏi:

– Nói thật, Trương trưởng phòng tại sao lại phải sa thải chị? Chỉ cần hắn không có lý do chính đáng thì chị yên tâm, tôi hứa sẽ thay chị tìm cách để cho chị tiếp tục công việc ở lại tại cục khoáng sản than đá này!

Triệu Đức Tam nói những lời này rốt cục đúng là điểm mấu chốt, nhưng hiện tại đối với hắn, bản thân còn khó bảo toàn, nói ra như vậy chẳng thể nghi ngờ gì là nói liều bậy bạ, nhưng Triệu Đức Tam thì thật lòng chẳng quan tâm đến nhiều như vậy.

Nhìn thấy gương mặt Triệu Đức Tam thật tình, Bạch Linh thở dài nói:

– Ai… Trương trưởng phòng không muốn tôi tiếp tục làm việc ở đây, cũng không muốn là muốn bỏ qua chị, chẳng qua là hắn sợ lão bà của mình đã biết chuyện, cho nên đành phải sa thải chị cho êm.

– Ồ…

Triệu Đức Tam xem như là đã minh bạch:

– Đồ thứ mất dạy, chỉ vì vậy mà muốn sa thải người, mẹ kiếp!

Triệu Đức Tam bực quá nên chửi thề, không biết những lời này rốt cuộc là vì đồng tình với Bạch Linh, hay là hắn đối với Trương Đạt người đứng đầu phòng hậu cần cũng không ưa.

– Thôi… không chiếm dụng thời gian của cậu nữa, hôm nay có thể nói với cậu tâm tư trong lòng, xem như là chúng ta cũng hữu duyên… À… cậu cũng xem như là một lãnh đạo, làm sao lại ngồi một cái băng ghế nát như vậy, để tôi đi xuống nhà kho chuyển một cái ghế khá hơn một chút.

Một luồng nhiệt lưu tràn ngập lồng ngực Triệu Đức Tam, hắn tiến lên kéo lại Bạch Linh, nói:

– Chờ một chút, khoan hãy đi, để tôi tìm Trương trưởng phòng nói chuyện cái đã.

– Có tác dụng gì không?

Bạch Linh mang theo nghi ngờ nói, cũng nhận ra, nàng rất sợ mấy cái công việc này.

Triệu Đức Tam không để ý, nhấc chân liền hướng ngoài cửa đi, nhưng khi vừa ra cửa, đột nhiên nghĩ tới Trương Đạt hôm nay đi ra ngoài, vì vậy hắn liền dừng lại tiếc hận nói:

– Quên chứ! Tên cầm thú kia hôm nay ra ngoài không có ở văn phòng, chắc đến buổi chiều mới có thể trở về!

Bạch Linh cúi đầu, cái gì cũng chưa nữa, nàng yên lặng đứng dậy chuẩn bị ly khai.

Triệu Đức Tam nhìn xem bộ dáng Bạch Linh kia mà hiện tai mình không giúp được gì, trong nội tâm hắn giống bị dao găm cắt phải rất là khó chịu, hắn tự oán chính mình vô dụng, tuy nguyện vọng hắn là tốt, nhưng hắn bây giờ cũng là vị Bồ Tát bằng bùn khi sang sông bản thân còn khó bảo toàn a.

Thế nhưng Triệu Đức Tam không cam lòng, hắn có cảm giác mình nhất định phải trợ giúp cho bằng được Bạch Linh chuyện này l, còn biện pháp, hắn đang suy nghĩ, thấy Bạch Linh phải đi, Triệu Đức Tam gọi nàng lại:

– Chị khoan hãy đi! Chờ một chút, để tôi nghĩ biện pháp, tôi không tin là Triệu Đức Tam này sẽ không làm được một chuyện gì đó!

Bạch Linh miễn cưỡng mỉm cười nói:

– Tâm ý của cậu tôi xin nhận, chuyện này nếu như Trương Đạt không đáp ứng, thì dù cậu có hảo tâm giúp tôi cũng vô dụng, chỉ sợ sẽ còn liên lụy đến cậy, thôi bỏ đi…

Bạch Linh biết rõ hắn chỉ là một tiểu nhân vật được phân công quản lý nhà kho, nên sẽ không có biện pháp mà thuyết phục được Trương Đạt.

Triệu Đức Tam thì cảm thấy như là thiếu cái gì với Bạch Linh vậy, mình đã khoe khoang khoác lác, mà không có thể giữ Bạch Linh lưu lại cục khoáng sản than đá, sẽ làm cho nàng thật thất vọng, cho nên khi nhìn theo bóng lưng nàng đi ra, hắn thấy mình thật có lỗi với nàng.

Triệu Đức Tam đầu óc đang nhanh nhanh chuyển động, đột nhiên linh quang lóe lên, liền vội vàng đứng lên gọi lại nàng:

– Đừng vội đi, tôi đã có cách rồi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212

Thể loại