Vừa đi ra đến cổng cục khoáng sản than đá, Triệu Đức Tam trông thấy Trương Hiểu Yến đi ở phía trước, cái mông đít tròn trịa theo nhịp bước của đôi giày cao gót, gỏ xuống đất theo tiết tấu uốn éo đung đưa trái phải hai bên mông thịt săn tròn của cô, hắn có chút mở cờ trong bụng, gấp rút đi nhanh hai bước rồi hỏi…
– Trương Hiểu Yến, cô cũng mới tan tầm à?
Trương Hiểu Yến biết chuyện tại phòng của phó cục trưởng Vương, Triệu Đức Tam chắc chắn biết, trên mặt lập tức lại ửng đỏ, có chút ngượng ngùng, lúng túng gật đầu:
– Anh đến giờ cũng mới tan tầm?
Triệu Đức Tam giờ cũng hiểu Trương Hiểu Yến chẳng qua là đồ chơi của phó cục trưởng Vương như phần đông những người phụ nữ khác nên cố ý hỏi:
– Buổi chiều cùng phó cục trưởng Vương bàn chuyện gì vậy?
Trương Hiểu Yến lập tức trong nội tâm khủng hoảng bất an, trong ánh mắt rót đầy sự lo lắng, cô dùng khóe mắt quét mắt nhìn hắn một cái, rồi lắc đầu nói:
– Không có… không có bàn chuyện gì… tôi còn có việc, đi trước nhé.
Bước chân cô nhanh hơn vội đi về phía trước, có lẽ đầu gối cũng đã bớt đau nhiều rồi.
Triệu Đức Tam khóe miệng hiện lên một nụ cười gian, hắn nghĩ thầm còn giả bộ cái gì nữa, cô như vậy mà mau rên rỉ tiếng sống tiếng chết tôi đều nghe hết, đợi hai ngày nữa, hy vọng có thể gặp lại trong phim quay lén, cô với bộ đồ công sở, đang cong đít lên cho cục phó Vương dùng dương vật đâm vào rồi.
Trương Hiểu Yến vội vả đi ra khỏi cổng, lòng ngực tim thình thịch nhảy, lời nói thật, ngày hôm qua cô vừa lần đầu tiên nhìn thấy Triệu Đức Tam, cô đã cảm thấy cái thư ký mới tới của phó cục trưởng Vương đẹp trai như vậy, là cô gái trẻ tuổi, cô cũng ưa thích đẹp trai, hôm nay khi đầu gối bị dập đau, lại được hắn dìu lấy xuống lầu, cái loại cảm giác này làm cho Trương Hiểu Yến trong nội tâm cảm giác là lạ, giống như có chút cảm giác có cảm tình với hắn, bất quá cô cũng vừa tốt nghiệp đại học rồi tham gia công tác tại đây mới hơn một tháng, có thể đi vào cục khoáng sản than đá làm, cô cảm thấy rất mỹ mãn, một lòng chú tâm chỉ muốn làm công tác tốt, cho nên khi bị phó cục trưởng Vương làm nhục rồi, cô cũng không có nhiều lắm ủy khuất, ngược lại cảm thấy là về sau khả năng còn có chuyện gì, thì còn có thể tìm đến phó cục trưởng Vương nhờ hỗ trợ.
Bây giờ các cô gái trẻ tiến vào xã hội, đều là thực tế như vậy, vì mục tiêu mà mình đeo đuổi, sẵn sàng một tay bắt lấy hai, ba con cá một lượt, suy cho cùng thì cũng không mất mát cái gì, còn Trương Hiểu Yến dù sao cũng không phải còn là xử nữ, nên đâu có gì mà phải bị tổn thương.
Triệu Đức Tam ra khỏi cổng liền đi đến cửa hàng bán thiết bị điện tử mua một cái quay phim lén nhỏ bé hết 300 đồng tiền, tuy là hàng nhái, nhưng tính năng cực kỳ mạnh mẽ, có thể liên tục thu hình lại trong 5 giờ, chỉ có điều là hình ảnh không được sắc nét lắm, nhưng hàng nhái có thể làm thành được như vậy thì là không tệ, hắn cảm thấy chấp nhận cũng được, chủ yếu có thể quay chụp lại được trong phòng nghỉ của phó cục những cảnh tượng hương diễm xuân quang với những người đàn bà là được rồi.
18h vào giờ cao điểm, Triệu Đức Tam chen lên xe buýt, trên xe khá đông người, hắn vừa lên đến đã bị người phía sau chen lấn đẩy lên phía trước, cầm chặt tay vịn trên xe, trong nội tâm hắn vẫn còn nghĩ đến cảnh trong văn phòng Vương An Quốc trong văn phòng những xuân sắc cảnh đẹp, ảo tưởng ướt át những cảnh đụ đéo, trên mặt hắn hiện lên nụ cười quỷ mị…
Xe buýt bỗng bị xóc nảy khi qua một cái ổ gà, Triệu Đức Tam chợt cảm giác trên lưng bị cái gì vật gì mềm nhũn đè lên, hắn muốn quay đầu lại mắng, tiếng chửi thề kinh tởm vừa đến cổ họng, mới nhìn rõ lại thì ra là người đàn bà Trương Aí Aí ở phòng hậu cần cục khoáng sản than đá, lời thô tục đã đến bên mép vội vã nuốt vào trong miệng, nhướng cặp lông mày cười lấy cầu tài đối với Trương Ái Aí.
Trương Aí Aí mới đầu không có chú ý đến, bất ngờ nhận ra hắn cũng thật ngoài ý liệu, cả khuôn mặt cô và hắn gần nhau trong gang tấc, tựa hồ muốn dính vào sát vào nhau rồi, Triệu Đức Tam có thể nhìn rõ trên mặt cô từng lỗ chân lông trên khuôn mặt mịn màng, bờ môi khêu gợi căng mọng bày biện ra một loại màu đỏ tươi tự nhiên, lông mi rất dài, một đôi mắt to tròn như nước trong veo, khi hắn nhìn thẳng vào trong ánh mắt đó, hắn toàn thân như nổi da gà run lên.
Trương Aí Aí trên bộ ngực da thịt trắng nõn lộ ra một ít, mái tóc bới cao cột lại gọn lại, liếc mắt nhìn sơ qua chỉ là một phụ nữ bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ, mặc dù quần áo chất phác đơn sơ, nhưng toàn thân tản mát ra cái loại đàn bà thành thục, rất có lực sát thương, huống hồ trên người Trương Aí Aí còn tản ra nhàn nhạt cái mùi mồ hôi nhè nhẹ, cứ như vậy cô cùng Triệu Đức Tam chặt chẽ thân thể dán dính thân thể, để cho trong lòng Triệu Đức Tam cảm giác rất là hưởng thụ.
– Chị Aí Aí, đến giờ mới tan tầm nhỉ?
Triệu Đức Tam miệng rất ngọt, hắn biết rõ Trương Aí Aí là em gái họ của cục trưởng Trương Ái Linh, cho nên càng là muốn lấy lòng bền chắc rồi, đối với sau này con đường làm quan dù không nói có gì trợ giúp, tối thiểu cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì đến lời nói ra nói vào.
– Ừ, Tiểu Triệu, cậu cũng mới tan tầm sao?
Không nghĩ tới Trương Aí Aí ban đầu lạnh nhạt giờ rõ ràng khóe miệng lại nở ra nụ cười, làm cho Triệu Đức Tam cảm giác giống như một làn gió xuân hiu hiu man mát.
– À… chị Aí Aí ở nơi nào vậy?
Triệu Đức Tam hỏi cô, nhưng ánh mắt còn lại vẫn quét một chút trên cổ áo của Trương Aí Aí, chiếc xe buýt xóc nảy, cái áo nịt ngực bao quanh một đôi bầu vú mềm nhũn lắc lư, tựa như mật đào chín mọng vậy, nội tâm Triệu Đức Tam có chút mê loạn, dù sao hắn cũng là chàng trai trẻ với tinh lực thịnh vượng, chứng kiến loại cảnh đẹp xuân sắc này, khó tránh khỏi sẽ mang trong lòng hỗn loạn lên.
– Nhà tôi ở ngoài ngoại ô.
Cô nói xong cúi thấp đầu xuống, không dám nhìn thẳng trước mắt thằng trai trẻ đẹp trai với ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình. Sau khi chồng bị bắt giam, cô sống tất trầm mặc, cũng rất ít nói chuyện cùng đàn ông, trong lúc bất chợt bị Triệu Đức Tam đẹp trai huyết khí phương cương hỏi chuyện, trong lòng có loại cảm giác kỳ quái, một người đàn bà 30 tuổi lòng lại loạn như con nai tơ, có chút cảm giác xuân tâm manh động…
Triệu Đức Tam mặc dù chỉ là dùng ánh mắt vụng trộm nhìn lướt qua trong cổ áo sơ mi Trương Aí Aí xuân sắc, thế nhưng lại lộ ra một phần bầu vú mềm mại theo xe buýt xóc nảy lên làm mảnh thịt run run, làm cho trong lòng Triệu Đức Tam cũng theo đó đung đưa, thỉnh thoảng bầu vú còn ở trên lưng hắn nhẹ nhàng đụng chạm thoáng một chút, cảm giác kia so với phát tiết hùng tính hormone trong người còn sung sướng hơn nhiều…
Xe buýt chạy qua cổng khu cư xá nhà hắn, Triệu Đức Tam vốn là muốn xuống xe, nhưng vì muốn hưởng thụ loại cảm giác đôi bầu vú cọ xát trên lưng, nên hắn đi theo Trương Aí Aí theo xe đến vùng ngoại ô một trạm sau cùng.
Về sau trên xe buýt chỉ còn ít người, Trương Aí Aí tìm một chỗ trống ngồi xuống, vừa vặn kế bên người cô cũng một cái ghế trống, Triệu Đức Tam cảm giác cơ hội đã tới, cũng giả bộ tùy ý đi sang ngồi xuống, hai cặp đùi thỉnh thoảng đụng chạm một chút, để cho lòng của 2 người đều tăng gia tốc nhảy lên.
Triệu Đức Tam lợi dụng lúc xe buýt xóc nảy, cố ý nhúc nhích cái đùi mình dựa sát vào đùi của Trương Aí Aí không rời, hắn muốn nhẹ nhàng thăm dò cô một chút, Trương Aí Aí đã phát giác là hắn là cố ý rồi, cô nghiêng mặt qua một bên, bên tai có chút ửng hồng, dùng cái loại ánh mắt lo sợ nghi hoặc nhìn Triệu Đức Tam.
Triệu Đức Tam làm bộ ngượng ngùng cười cười nói:
– Chị Ái Aí, xin lỗi không có ý tứ.
Trương Aí Aí không trả lời chỉ mỉm cười, khóe miệng kia quá say lòng người rồi, chỉ có đàn bà thành thục mới có được, nụ cười đã hòa tan gió rét băng tuyết, lập tức lại làm cho Triệu Đức Tam trong nội tâm ngứa ngáy.
Xe đến trạm cuối, Trương Aí Aí đứng dậy nói:
– Tiểu Triệu, tôi xuống ở đây, cũng là trạm cuối cùng rồi, cậu cũng ở gần đây sao?
Triệu Đức Tam sững sốt một chút, mỉm cười nói:
– À… đúng… đúng… tôi cũng xuống ở đây.
Hắn đứng dậy đi trước xuống xe, đứng ở trên đường chờ Trương Aí Aí.
Khi một chân Trương Aí Aí từ trên bậc gác chân xe buýt dẫm lên trên mặt đất, một giây này, cái mông đít cong tròn lại, thân thể thoáng khom một chút, trong cổ áo một đôi thịt mềm liền lắc lư một cái, làm Triệu Đức Tam thêm vào mê luyến người đàn bà thành thục có cảm giác là lạnh như băng này.
Triệu Đức Tam có đôi khi cũng không hiểu bản thân mình, tại sao hắn đối với đàn bà tầm 30 tuổi trở lên thành thục đặc biệt cảm thấy hứng thú, như là Mã Lan bà chủ than đá, bây giờ lại là Aí Ái, cái loại khí chất chín mọng lại làm cho hắn rất mê loạn say mê.
– Chị Aí Aí ở phụ cận gần đây sao?
Triệu Đức Tam tiến lên đến gần cô hỏi.
– Ừ, còn cậu?
Trương Aí Aí, cười ngượng ngùng.
– Tôi?
Triệu Đức Tam ngơ ngác rồi cười ha hả nói:
– Ặc… mãi ngồi nên đã bị đi vượt qua trạm dừng rồi, hì…
Trương Aí Aí nghe hắn nói thấy buồn cười, trên nét mặt hiện lên nụ cười rực rỡ chưa từng thấy qua, rõ ràng là xinh đẹp như vậy.
– Cậu suy nghĩ cái gì vậy? Thế nào mà đến trạm dừng cũng không xuống nhỉ?
Trương Ái Aí ngưng cười, trở lại bình thường, quan tâm hỏi hắn.
– À… cũng không có suy nghĩ cái gì cả.
Triệu Đức Tam nói.
– Chị Aí Aí, chồng chị công tác ở nơi nào vậy?
Triệu Đức Tam bắt đầu đối với chuyện gia đình của cô cảm thấy rất tò mò.
Triệu Đức Tam vừa hỏi như vậy, đôi lông mày Trương Aí Aí nhíu lại trầm tư, biểu lộ thoạt nhìn có chút âm trầm, cô giật mình thoáng qua, gục đầu xuống nhỏ giọng nói:
– Chồng tôi… đang ngồi tù…
Triệu Đức Tam rất giỏi về nhìn mặt mà nói chuyện, biết rõ đã chạm tới nỗi đau của cô, liền đánh trống lãng nói:
– Chị Aí Aí chắc chưa ăn cơm phải không? Tôi mời chị đi ăn cơm chung nhé?
Nét mặt của Trương Aí Aí không còn sa sút như vừa rồi, ngửa mặt lên, một đôi mắt ướt nhìn thẳng vào mặt hắn, cười nhẹ, nói:
– Tôi thích tự mình nấu cơm ăn, nêu không có bận gì, hay là cậu về nhà tôi ăn cơm đi.
Triệu Đức Tam cầu còn chưa được, lập tức mừng thầm, nhưng có chút băn khoăn, sợ trong nhà cô còn có những người khác, liền thăm dò:
– Chị Aí Aí, có bất tiện cho chị không vậy?
Trương Aí Aí không biết trong lòng Triệu Đức Tam tâm địa gian xảo, cười yếu ớt:
– Trong nhà của tôi chỉ có một đứa bé con của tôi, ngoài ra không còn có người khác.
Triệu Đức Tam lúc này mới yên tâm rồi, đi theo cô hướng về nhà đi đến.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212