Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 125

Tô Tĩnh nhìn theo phương hướng mà hắn chỉ, quả nhiên gặp một đoạn cáp điện đã hở ra dây đồng, thật là có điểm âm thầm bội phục gia hỏa này, nói: “Đương nhiên, vạn nhất bị người không cẩn thận đụng phải, như thế mà điện giật không chết cũng tàn phế.”

“Lát nữa đi lên báo cho Tống trưởng phòng một chút đi.” Triệu Đức Tam nói.

“Tất nhiên, phát hiện vấn đề thì phải nói ra nha.” Tô Tĩnh nói, vừa cẩn thận nhìn một chút địa phương khác, hỏi Triệu Đức Tam: “Còn phát hiện ra tai họa ngầm nào không a?”

Triệu Đức Tam lắc đầu: “Không có.”

Tô Tĩnh nói: “Vậy chúng ta lên đi, đáy giếng này không có một người, hơi u ám.”

Triệu Đức Tam thấy nàng sợ hãi, linh cơ khẽ động, quỷ tiếu hỏi: “Tô Tĩnh, ngươi nói đáy giếng này chưa từng sinh ra sự cố a? Tỉ như nói chết người?”

Triệu Đức Tam vừa nói như vậy, Tô Tĩnh tâm bên trong cảm thấy có chút rợn rợn, oán trách hắn một chút, nói: “Đừng nói cái này, hai người chúng ta, vốn là quá u ám, ngươi còn nói cái này.”

Triệu Đức Tam cười ha hả nói: “Sợ gì chứ, không phải còn có ta ở đây nha, cũng không phải một mình ngươi.” Vừa nói vừa thần bí hề hề tới gần Tô Tĩnh, nhướng mày nhỏ giọng nói: “Tô Tĩnh, ngươi có tin hay không trên thế giới này có quỷ?”

Tô Tĩnh bị hắn hỏi vậy có chút tê cả da đầu, toàn thân rùng mình, không nhịn được liếc mắt nhìn hắn, không để ý tới hắn, trực tiếp dọc theo đường cũ trở về.

Thế là Triệu Đức Tam làm trầm trọng thêm, đi theo đằng sau cô lặng yên không tiếng động đi một hồi, đột nhiên bất thình lình nói: “Tô Tĩnh, ngươi nhìn phía trước là cái gì?”

Tô Tĩnh bị hắn bất thình lình hỏi một câu dọa đến xoay người liền nhào tới trên người hắn, vùi đầu vào trong ngực hắn, thân thể run rẩy, hai tay ôm chặt lấy hắn, cảm giác lưng phát lạnh, run lẩy bẩy.

Triệu Đức Tam thuận thế lại một lần nữa ôm vai thơm của nàng, cảm thụ được trên người nàng kia cỗ nhàn nhạt mùi thơm của nữ nhân, hương vị kia thật sự là thấm vào ruột gan, giống một cỗ thổi trong không khí ** tán đồng dạng, để hắn cảm giác thần hồn điên đảo, thể xác tinh thần bất an, nắm cả cô vai chậm tay chậm trượt bên trên phần lưng của nàng, nhẹ nhàng hướng xuống di động, một mực dời đến cô eo thon chi bên trên, dùng sức ôm, lại giả bộ lên người tốt đến: “Tô Tĩnh, không có chuyện gì, không có gì, ta nhìn lầm, chẳng qua là một bộ đồng phục làm việc tại khai thác than trên máy treo, nhìn đem ngươi dọa đến.”

Tô Tĩnh lúc này mới từ trong ngực hắn thò đầu ra, khiếp đảm quay sang, định thần đi xem, phát hiện phía trước cái gì cũng không có, quay lại mặt, ngẩng đầu lên, oán trách sân lấy hắn: “Triệu Đức Tam, ngươi làm gì! Làm ta sợ muốn chết! Không biết ta nhát gan nha.”

“Không sợ a, có ta ở đây rồi, sợ gì chứ.” Triệu Đức Tam ở trước mặt nàng triển hiện mình là nam nhân uy nghiêm, tay còn đặt ở trên lưng cô mà không hề để xuống dưới, ngược lại là Tô Tĩnh cảm giác tay của hắn còn đỡ trên lưng mình, bèn lấy tay đẩy ra, đồng thời dùng ánh mắt khác thường xem xét hắn một chút, ánh mắt kia lạnh nhạt bên trong toát ra có chút mê ly, trên gương mặt búp bê hiện ra một tia thành thục vũ mị, chớp mắt là qua, “Đi thôi, lên đi, Tống trưởng phòng ở phía trên đoán chừng chờ đã lâu rồi.”

Dưới đáy giếng cảm thụ một phen Tô Tĩnh tiểu nha đầu này thân thể thật mềm, Triệu Đức Tam cảm thấy phải tìm cơ hội cởi sạch quần áo để cảm thụ trực tiếp nhiệt độ trên cơ thể cô, nhưng còn không biết lúc nào mới có thể tìm được cơ hội này, bất quá trải qua nửa năm làm trong cục xử lý qua nhiều nữ nhân như vậy kinh nghiệm thật sự là phong phú, cho dù Tô Tĩnh có bạn trai, hắn cũng có lòng tin có thể đè được cô ra.

Ngồi xe cáp đi lên trên, Triệu Đức Tam nhìn Tô Tĩnh ánh mắt có chút đắm đuối, làm Tô Tĩnh tâm bên trong rất hốt hoảng, mặc dù tiểu nha đầu có bạn trai, nhưng bạn trai lại đang làm nghiên cứu sinh ở nước ngoài, một năm chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, đối mặt với soái ca ánh mắt nóng như lửa, mặc dù trong lòng kháng cự, nhưng tịch mịch phương tâm kia cũng bắt đầu dao động.

Từ trong giếng đi lên, Tô Tĩnh tâm bên trong có chút bối rối, một câu cũng không có nói cùng Triệu Đức Tam, ngược lại làm cho Triệu Đức Tam cảm thấy xác suất có thể lột truồng được cô càng lớn hơn, trong lòng âm thầm tính toán không bao lâu nữa, có thể đè nàng dưới thân khiến nàng không ngừng rên rỉ vì sung sướng.

Xe cáp bên trong vừa ra tới, Tống Kế Hồng liền cố ý hỏi Triệu Đức Tam: “Tiểu Triệu, đi xuống giếng dạo qua một vòng, phát hiện có cái gì là tai họa ngầm không?”

Tối hôm qua trên bàn rượu mới thu được phong bao từ ông chủ mỏ than này, Triệu Đức Tam minh bạch đạo lý lấy tiền từ người thì phải trừ tai hoạ cho người liền nói: “Không có vấn đề gì, phía dưới chưa có phát hiện ra cái gì mất an toàn cả.”

Tô Tĩnh không rõ nội tình, nhìn thoáng qua Triệu Đức Tam, nói: “Không phải có một đoạn cáp điện không có bao bì sao?” Dưới tình thế cấp bách, cô đem ” bao khỏa da” nói thành “Bao bì”, mấy nam nhân lập tức cười lên ha hả.

Tô Tĩnh lúc này mới phát hiện mình nhất thời nóng vội nói sai, khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ một mảnh ửng đỏ, thẹn thùng gục đầu xuống thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào, Triệu Đức Tam thấy cô thẹn thùng không chịu nổi giúp nàng hóa giải xấu hổ, nói: “Úc, đúng, có một đoạn cáp điện da tróc ra, lộ ra dây đồng, còn lại không có gì.”

Tống Kế Hồng xoay mặt hướng vị chủ mỏ than nói: “Đó, Tiểu Triệu mới tiếp xúc với công việc mà đã phát hiện xảy ra vấn đề, ngươi phải coi trọng một chút phương diện an toàn a, đi xuống dưới thay dây đó đi.”

Ông chủ mỏ than “Ha ha” cười nói: “Tống trưởng phòng, ta đã biết, ta sẽ sắp xếp người xuống phía dưới kiểm tra một lần toàn tuyến đường, đem cáp điện hư mất toàn bộ đổi đi.” Nói làm bộ lấy điện thoại cầm tay ra gọi điện thoại an bài.

Tống Kế Hồng nói: “Bất quá đây không phải cái vấn đề lớn gì, về sau chú ý là được rồi.”

Ông chủ mỏ than chỉ là lấy điện thoại di động ra làm cái bộ dáng, chờ Tống Kế Hồng mở miệng nói chuyện, lại đưa tay từ bên tai lấy xuống, vấn đề lớn đều có thể trên bàn rượu hóa giải, huống chi những vấn đề nhỏ, thế là gật đầu nói: “Tống trưởng phòng nói đúng lắm, ta cam đoan sẽ không xảy ra sai lầm lớn, vấn đề nhỏ đều là những công nhân kia không chú ý, có thời gian ta hảo hảo họp giáo huấn một chút không cho Tống trưởng phòng các ngươi thêm phiền phức… thời gian cũng không sớm, Tống trưởng phòng chúng ta đi ăn cơm đi, trong thôn có một quán cơm, có thịt rừng, ta mang Tống trưởng phòng đi nếm thử.”

“Thịt rừng a? Thật tươi, vậy đi nếm thử đi.” Tống Kế Hồng người này có chút tốt miệng, xoay mặt đối Triệu Đức Tam cùng Tô Tĩnh nói: “Tiểu Triệu, Tiểu Tô, đi, vậy chúng ta đi nếm thử thịt rừng đi.”

Tô Tĩnh hỏi: “Tống trưởng phòng, chúng ta hôm nay không trở về?”

Tống Kế Hồng nói: “Ngày mai còn phải đi mấy cái mỏ than khác, đêm nay ở tại xã này, xế chiều ngày mai lại trở về, ta đã báo cáo Trương cục rồi.”

Ông chủ mỏ than nói: “Ta đã an bài xong tại quán rượu rồi, mặc dù ở đây không có tốt được như ở thành phố nhưng mà rượu thịt đảm bảo chất lượng cũng không kém là bao.” Nói quỷ nở nụ cười…

Tống Kế Hồng cười ha hả nói: “Ông chủ Chu thật đúng là chu đáo a.”

Ông chủ mỏ than an bài một chiếc xe, kéo lấy bọn hắn cùng đi lên xã, đến một tiệm cơm trông cũng không tệ, đi vào trong bao sương mấy người vây quanh cái bàn ngồi xuống, đầy một bàn lớn đồ ăn, bắt đầu ăn uống.

Ăn cơm uống rượu, tự nhiên không thể rời bỏ vài câu đùa tục trợ hứng, Tô Tĩnh là một mình nữ hài tử ở đây, cảm giác rất không hài lòng, mấy nam nhân ở đây không hề có ý tứ, toàn nói những chuyện đó, cô vẫn làm bộ bình tĩnh, hoặc là dùng bữa, hoặc là nhìn chung quanh, giống như không có nghe thấy người khác đang nói cái gì.

Ông chủ mỏ than gặp nàng không nói lời nào, chuyên môn bưng chén rượu kình cô: “Tiểu Tô, làm gì không nói lời nào thế, đến, ta kính ngươi một cái.”

Tô Tĩnh khoát tay nói: “Ta không biết uống rượu.”

Tống Kế Hồng thuyết phục: “Tiểu Tô, uống một chén, không có chuyện gì, uống không say, Chu lão bản niên kỷ lớn hơn ngươi, tự mình mời rượu ngươi làm gì cũng phải cho hắn một chút mặt mũi nha.”

Tô Tĩnh từ chối không được, chỉ có thể kiên trì uống một chén rượu, cay nhe răng nhếch miệng le lưỡi, làm mọi người cười ha ha.

“Tiểu Tô, nhìn ngươi nãy giờ không nói gì, có phải hay không chúng ta mấy nam nhân nói những câu chuyện này không có ý tứ a? Ngươi nhìn mặt đỏ rần.”

Tống Kế Hồng nhìn Tô Tĩnh sắc mặt có chút hồng nhuận, cười ha hả nói: “Tiểu Tô là nữ hài tử nha, phương diện này tự nhiên không có tham gia rồi, có nữ đồng chí ở đây, chúng ta vẫn là nói ít những câu chuyện này đi.”

Một tới hai đi, mấy bình rượu đế bị mấy người uống hết, thích thú cao hứng, chỉ là Tô Tĩnh không trải qua uống, mấy chén rượu đế vào trong bụng liền lung lay sắp đổ nằm ở trên bàn không nói, Triệu Đức Tam nhìn nàng uống nhiều quá, nói: “Tống trưởng phòng, ta đưa Tô Tĩnh đi kiếm gian phòng nghỉ, cô uống say.”

Tống Kế Hồng khoát tay nói: “Đi đi.”

Ông chủ mỏ than nói: “Tiểu Triệu, xe của ta tại cửa ra vào, ngươi đưa lên xe lái xe sẽ mang các ngươi đi khách sạn.”

Thế là Triệu Đức Tam mừng thầm đỡ lên Tô Tĩnh hướng ra ngoài đi, Tống Kế Hồng gọi lại hắn phân phó nói: “Tiểu Triệu, đưa Tô Tĩnh đi nghỉ tranh thủ thời gian quay lại a.”

Triệu Đức Tam cúi đầu cúi người gật đầu, tâm hoài quỷ thai cười, vịn thân thể mềm yếu như bùn nhão của Tô Tĩnh kéo ra cửa bao sương đi ra.

Tô Tĩnh cao không tới một mét sáu, nhưng dáng người rất cân xứng, khuôn mặt như trẻ con, giờ lại uống say như chết, bị Triệu Đức Tam như thế đỡ lấy, cảm giác thật sự là có chút vội vã không nhịn nổi chỉ muốn đè khuôn mặt của cô mà gặm một cái, Tô Tĩnh hô hấp thô trọng, dáng người nhỏ nhắn, đôi thỏ ngọc treo trước ngực đang chập trùng, giống như là muốn phá áo mà ra, Triệu Đức Tam có chút thần hồn điên đảo suýt nữa chảy máu mũi.

Đưa nàng nhét vào trong xe, lái xe liền trực tiếp dẫn bọn hắn đi khách sạn. Trên xe Tô Tĩnh mềm mềm bên cạnh tựa ở trên bờ vai Triệu Đức Tam, khuôn mặt kia đỏ rực đặc biệt mê người, nhất là miệng anh đào nhỏ nhắn, có chút chu, Triệu Đức Tam muốn đem miệng in vào, trên đường đi nóng vội như bay, đến khách sạn, lái xe xuống xe từ quầy bar lấy ra thẻ phòng, muốn cùng Triệu Đức Tam đỡ Tô Tĩnh đi lên lầu, hắn đời nào chịu, phân phó để lái xe chờ hắn dưới lầu.

Hắn vịn thân thể mềm như không có xương cốt của Tô Tĩnh tiến vào thang máy, thừa dịp cô say nhanh mồm nhanh miệng hôn phớt qua khuôn mặt cô một cái, cảm giác thực tốt. Mở cửa phòng, liền vịn cô đi thận trọng đặt lên giường, đưa tay chậm rãi đặt ở trên ngực của nàng. Thấy Tô Tĩnh từ từ nhắm hai mắt, thở phì phò, trên thân thể chập trùng, không có phản ứng gì, hắn liền đánh bạo ngón tay chậm rãi uốn lượn, cách lớp quần áo dày vuốt ve bộ ngực cao vút.

Không ngờ Tô Tĩnh đột nhiên nói chuyện: “Ta trong dạ dày thật là khó chịu… Ta muốn uống nước.”

Triệu Đức Tam thất kinh liền tranh thủ tay lấy ra, bất quá xem xét con mắt của nàng còn híp, không có mở ra, thế là mới thở dài một hơi, nói: “Tô Tĩnh, ngươi muốn uống nước a?”

“Ừm… Ta yết hầu… Ta muốn uống nước…” Tô Tĩnh hơi híp mắt lại cật lực gật đầu, trong tầm mắt người mơ mơ hồ hồ, “Ngươi là Triệu Đức Tam sao?”

Triệu Đức Tam cười ha hả nói: “Là ta, ngươi uống nhiều quá, ta đưa ngươi về khách sạn đến nghỉ ngơi, ngươi chờ chút, ta đi rót nước nóng cho ngươi uống.” Nói xong quay người cầm bình điện lấy nước vào nấu nước, quay mặt đi nhìn Tô Tĩnh thấy khuôn mặt đỏ rực thần sắc đau khổ đang nhìn mình.

“Tô Tĩnh, vì sao nhìn ta như vậy?”

Triệu Đức Tam nghĩ thầm, nha đầu này dùng loại ánh mắt này nhìn ta, sẽ không phải là… Càng nghĩ trong lòng càng chờ mong cùng nàng vật lộn ba trăm hiệp không phân thắng bại thì không ngừng, kìm lòng không đặng khóe miệng toát ra nụ cười quái dị…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212

Thể loại