Triệu Đức Tam cảm thấy cái cảm giác kích thích nhất chính là người đàn bà đứng đầu than đá cục này, là lãnh đạo tối cao, thét ra lửa, quyền lực chí cao vô thượng này lại đang bị hắn dùng bảo bối không ngừng chọc ra chọc vào trong cái miệng lãnh đạo của mình, đến khi hắn muốn bắn pháo thì cái miệng đó lại nuốt trọn vào trong bụng tinh hoa của hắn, đầu lưỡi thì liếm sạch không để phí giọt nào.
“Lãnh đạo, ăn ngon không?”
Trương cục nháy một cái mắt phượng: “Bại hoại… Sướng không? Có muốn chơi ta không?”
Triệu Đức Tam giờ đầu: “Thích, lãnh đạo, chơi ngài thực sự là quá đã.”
Trương cục sắc mặt đỏ thắm, hài lòng cười một tiếng, kéo qua chăn đắp trên người, ngưng mắt nhìn Triệu Đức Tam hỏi: “Tiểu Triệu… Ngươi nói hai ta đây là quan hệ thế nào chứ?”
Dẫu sao Triệu Đức Tam cùng Trương cục phát sinh loại quan hệ này đã được một năm, cũng không phải lần đầu, đối với vấn đề này, hắn rất tự nhiên không chút nghĩ ngợi cười đểu: “Quan hệ cấp trên cấp dưới chứ còn gì.”
“Cấp trên cấp dưới? Trên dưới mà có thể xảy ra quan hệ như này a!”
“Kia lãnh đạo ngài nói chúng ta đây coi là quan hệ thế nào chứ?”
“Ta cũng không nói được, ngươi nói coi, là quan hệ tình nhân đi, những lúc chúng ta ở chung một chỗ thì ngươi thỏa mãn ta, còn bình thường thì ta đối đãi như những người khác trong cục.”
“Trương cục, thật ra thì ta có một vấn đề luôn muốn hỏi ngươi một chút, nhưng lại không dám hỏi, cảm thấy quá mạo muội.”
Trương Ái Linh nhẹ nháy một cái lông mi, mỉm cười nói: “Vấn đề gì? Ngươi nói đi.”
“Trương cục, vậy ta coi như hỏi a, nói ra ngài cũng chớ để ý a.” Đối với cái vấn đề này, Triệu Đức Tam thật ra thì luôn muốn hỏi một chút Trương cục, nhưng mỗi lần sợ nói ra thương tổn tới lòng tự ái của người đứng đầu cục cho nên vẫn là có chút sợ hãi trong lòng.
“Trương cục… Ngài… Ngài và chồng cuộc sống không quá hài hòa nhỉ?” Triệu Đức Tam khép nép hỏi dò nàng.
“Tại sao hỏi như vậy chứ?”
“Bởi vì ta… Ta cảm thấy lãnh đạo ngài là phụ nữ, nếu cuộc sống vợ chồng êm đẹp thì làm sao có chuyện ngài cần tới ta chứ.”
“A… Coi là ngươi đã đoán đúng, thật ra thì nói cho cùng nha, cũng không phải là bởi vì chồng ta phương diện kia không được, ngươi ngẫm lại xem, hắn ở trong tỉnh công tác, còn ta thì ở Du Dương, ngươi nghĩ xem một tháng gặp nhau được mấy lần, chưa kể đàn ông và đàn bà ở cái độ tuổi bốn mươi năm mươi tuổi sẽ không giống nhau, đàn ông thì càng ngày càng yếu còn đàn bà lại bất đồng, đàn bà càng lên tuổi thì nhu cầu càng cao, càng mãnh liệt cho nên… A…”
Triệu Đức Tam giả bộ bừng tỉnh hiểu ra gật đầu, cười hắc hắc nói: “Trương cục, vậy của chồng ngài to… Hay là ta to?”
Trương Ái Linh phong tao cười híp mắt, đem cánh tay lại nhét vào trong chăn, trực tiếp mò tới hai chân Triệu Đức Tam, mặc dù tiểu đệ vẫn còn mềm nhũn, nhưng vẫn là rất to lớn…
“Ngươi người nầy, thật là xấu! Biết rõ còn hỏi, ta đang suy nghĩ cái vật này của ngươi là lớn nhất cái thành phố Du Dương này… hắc hắc” – Trương Ái Linh vừa nói vừa cười điên loạn.
“Vật này vì đàn bà mà sinh ra, vì Trương cục ngài mà to lớn.” Triệu Đức Tam vừa nói tựa vào đầu giường, đưa ra cánh tay nắm ở ngực Trương Ái Linh, nói đùa, một chút quan hệ cấp trên cấp dưới cũng không còn.
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyensex68.com/trieu-duc-tam/
“Ngươi thật biết nói chuyện.”
“Trương cục, ngài ngủ không?” Triệu Đức Tam ngáp một cái hỏi nàng, nhìn qua có chút mệt mỏi.
“Ngươi muốn ngủ à?”
“Ừ, hôm nay xuống địa phương xa như vậy, Trương cục ngài chẳng lẽ không mệt mỏi sao?”
“Vốn là mệt mỏi, nhưng mà sau khi được ngươi tưới tắm thì không còn buồn ngủ nữa, được… Tiểu Triệu, hôm nay chuyện của Cao tổng ngàn vạn lần chớ tiết lộ phong thanh, biết không?” Nói đến sự kiện này, Trương Ái Linh là người đứng đầu than đá cục, thu của Cao Hổ Sinh nhiều thứ tốt, tự nhiên cũng sẽ vì hắn mà bao che chuyện tai nạn lần này.
Triệu Đức Tam gật đầu nói: “Lãnh đạo ngài yên tâm, chuyện này liên quan tới mạng người cũng như ngài, ta nhất định sẽ bảo mật tốt chuyện này.”
Trương Ái Linh yên tâm cười nhạt một cái, nói: “Biết thời thế là người thông minh, ta không nhìn lầm người.”
Triệu Đức Tam vốn là theo các lãnh đạo tới mỏ than để kiểm tra hiện trường, khi biết rương cục cùng Vương cục phó bọn họ “Đoàn kết nhất trí” muốn đem chuyện này giấu giếm, không thể để Dư Phó thị trưởng biết, trong lúc mọi người không để ý hắn đã chụp lén vài bức ảnh nhằm báo cho Mã Lan để trả thù riêng, cũng định nhân cơ hội này để lên chức.
Loại chuyện này nếu để Dư Phó thị trưởng biết, có câu nói quan quan tương hộ, coi như Dư Phó thị trưởng biết, rốt cuộc hay không có thể thực hiện cam kết, chủ yếu vẫn cứ là kiếm người đổ trách nhiệm. Tuy là đã vào chốn quan trường được một năm nhưng đối với cái chốn quan trường này hắn cũng chưa hiểu rõ lắm. Nếu như là âm thầm tố cáo mà vô tình bị lộ ra, không nhưng các lãnh đạo trong cục không tha cho hắn mà Cao Hổ Sinh cũng vậy, có câu ám tiễn khó phòng, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Vì vậy, Triệu Đức Tam làm bộ tùy ý chuyển đổi đề tài, nói: “Lãnh đạo, chuyện này ngươi nói nếu như cục chúng ta không để lộ ra, mà tin tức từ bên phía Cao Hổ Sinh lộ ra, nếu mà tới tai của Dư Phó thị trưởng thì có nghiêm trọng không?”
Trương Ái Linh đột nhiên nhìn hắn, thần sắc có điểm kinh hoảng, nói: “Làm sao có thể! Cao tổng nhất định sẽ an bài tốt, chắc chắn sẽ không để công nhân ăn nói bậy bạ!” Vừa nói nàng thậm chí bởi vì khẩn trương, bộ ngực đầy đặn có phần phập phồng theo từng lần hô hấp, “Chuyện này coi như Cao tổng không nói, cũng không thể để cho Dư Phó thị trưởng biết được, nếu chuyện này lộ ra, Dư Phó thị trưởng vốn là người thiết diện vô tư, đã nói nhất định có thể làm được, nếu như bị hắn biết, vậy ta cùng Vương Phó cục nhất định sẽ bị cách chức, mà mỏ than của Cao tổng cũng không thể tiếp tục hoạt động.”
Phản ứng của Trương cục không ngoài dự liệu của Triệu Đức Tam, chẳng qua là nếu lúc trước hắn chưa dám xác nhận loại chuyện này sẽ nghiêm trọng tới mức nào khi để Dư Phó thị trưởng biết, bây giờ từ phản ứng của Trương cục, Triệu Đức Tam trong lòng âm thầm cao hứng, thậm chí có điểm muốn mừng không kể xiết bật cười, nói: “Trương cục, Dư Phó thị trưởng là người nghiêm khắc ư? Lần đầu tiên ta thấy ngươi sợ như vậy.”
Trương cục chậm rãi tựa vào đầu giường, khinh thường cười khẽ nói: “Không phải ta sợ Dư Phó thị trưởng, chẳng qua là Thành ủy đã chọn năm nay là năm an toàn trong sản xuất than đá, không cho phép xảy ra tai nạn, nếu có sai sót xả ra, chắc chắn ngươi sẽ trở thành đối tượng bị đổ trách nhiệm và trừng phạt thật nặng làm gương. Đây chính là những lời nói của Dư Phó thị trưởng trong hội nghị an toàn đầu năm, nếu xả ra vấn đề mà không nghiêm trị thì chính là cưỡi hổ khó xuống, hiểu không?”
Triệu Đức Tam giả bộ hiểu gật đầu một cái, trong lòng coi là đã hiểu tiếp theo mình nên làm như thế nào, nhẹ khẽ cười cười, nói: “Lãnh đạo, chúng ta đi ngủ, thời gian không còn sớm, sáng mai còn phải đi làm.”
Trương Ái Linh gật đầu một cái, chui vào trong chăn, ngoan như chú mèo con vậy, chui vào lồng ngực rắn chắc của hắn, sắc mặt hơi đỏ nhuận, khóe môi nhếch lên nũng nịu mỉm cười, ôn nhu như tơ nói: “Cục cưng, sao mà ngươi làm ta say mê tới vậy chứ?” Vừa nói vừa dùng ngón tay trắng nõn vuốt ve du tẩu khắp cơ ngực hắn, đầu ngón tay khiêu khích làm cho hắn ngứa ngáy, trở mình ôm nàng, mặt đối mặt, ngắm nhìn kỹ dung nhan của Trương cục, dù đã hơn bốn mươi nhưng ngũ quan khiến cho nàng càng thêm phong tình quyến rũ, không hề làm cho cảm giác một chút nào gọi là già, khí chất mê người, trên người tản ra mùi thơm đạm nhã.
“Cục cưng, một lần nữa chứ?”
Trương cục dùng đầu ngón tay từ trên ngực chậm rãi trượt xuống dưới hai chân hắn, vốn dĩ đã quen đường, chẳng hề khó khăn gì tay nàng đã nắm trọn lấy thần thương.
“Lại muốn để cho ta chơi ngươi?” Triệu Đức Tam một chút cũng không ngại ngùng nói những lời trần trụi như vậy.
Khóe miệng Trương cục khẽ cong lên, gật một cái, dùng sức gia tăng tốc độ tay, hơn nữa biểu tình mềm mại phân phó hắn: “Liếm, ngực ta… Cắn ta… Chơi ta đi!”
Triệu Đức Tam vẫn là rất có hứng thú với cái động không đáy của nàng, một buổi tối đã trải qua hai lần cao trào, dưới tình thế cấp bách hắn nhìn chằm chằm nói: “Ta muốn chơi lỗ sau của ngươi!”
Ý tưởng của hắn vừa vặn lại trúng ý của Trương Ái Linh, nàng cũng luôn muốn thử một chút xem cảm giác đi cửa sau nó là như nào, nàng cũng đã từng dùng ngón tay của mình để cắm vào lỗ sau, cảm giác nóng hừng hực, làm cho nàng cảm thấy rằng đi cửa sau càng kích thích và tăng khoái cảm hơn là âm đạo, thật là làm nàng say mê cùng trông đợi.
Vì vậy nàng không chút nghĩ ngợi nói: ” Cục cưng, tốt, ta thỏa mãn ngươi, để cho ngươi chơi ta bằng cửa sau.” Vừa nói liền quay người qua, ưỡn cái mông của mình lên, lộ ra cửa sau màu nâu, nói: ” Cục cưng, vào đi, dùng cái vật của ngươi hành hạ ta đi!”
Triệu Đức Tam khẽ nâng mông nàng lên, cự pháo trong nháy mắt cứng rắn như thép, nhắm ngay “cửa sau” mà đâm vào, một cỗ cảm giác nóng như lửa đốt trong nháy mắt truyền tới, cảm giác này không thể nói là sung sướng được, mà ngược lại bởi vì khô và ma sát làm cho hắn phát đau, không khỏi a một tiếng.
“Cục cưng, bên trong khô quá, có phải hay không làm ngươi đau?” Trương cục lập tức liền nói.
Triệu Đức Tam gật đầu một cái, thận trọng đem cự pháo từ “cửa sau” của nàng rút ra, chỉ thấy đầu khấc đã sưng đỏ.
“Cục cưng, đi trong phòng vệ sinh đi, mở nước, dùng vòi bơm vào trong, nước sẽ bôi trơn, như vậy sẽ giảm ma sát.”
Vì vậy Triệu Đức Tam cùng Trương cục cùng đi vào trong phòng vệ sinh, Trương cục ngồi ở trên bồn rửa mặt, nặn lấy một chút sữa tắm, bôi lên trên “cửa sau” của mình rồi dùng một chút nước làm loãng, xoa đều ra, nói: ” Cục cưng, có thể vào được rồi, tới đi!”
Triệu Đức Tam lần nữa đem đại pháo nhắm thẳng cửa sau mà đâm tới, chỗ đó dù sao không phải là mỹ huyệt, thằng nhỏ của hắn quá lớn, đút vào được một nửa, quả thực quá chặt, vô luận như nào cũng không thể đem cả đại pháo đút được hết vào trong, cũng có thể từng chút từng chút mà vào thôi, Trương cục dưới sự kích thích thì sung sướng mà kêu gào, thậm chí rên rỉ nói: “Cục cưng, ta muốn ngươi chơi ta bằng cả hai lỗ.”
“Vậy ta làm sao mà chơi vào âm đạo?”
“Không… ta muốn ngươi chơi bằng cả hai lỗ, ta muốn cùng bị đâm vào cả hai lỗ… Bảo bối…”
“Vậy làm sao bây giờ?”
Triệu Đức Tam âm thầm nghĩ, Trương cục khẩu vị thật nặng, chẳng lẽ muốn một phượng hai rồng? Thích cảm giác song phi?
“Ta… Ta cảm giác “cửa sau” của ta bị nhét đầy… Thật là nhột…” Trương cục rên rỉ, ngồi ở trên bồn rửa mặt tay sờ soạng xung quanh, lục lọi thế nào lại cầm đúng đến cái bàn chải đánh răng, đem hai cây bàn chải cầm lên, dùng cả hai răng của bàn chải mà ma sát âm đạo, rồi cùng nhau cắm sâu vào trong âm đạo, cùng với hoạt động của Triệu Đức Tam đang không ngừng đâm ra chọc vào ở “cửa sau”, sung sướng rên rỉ không dứt.
Bởi vì cả hai lỗ đều đang bị kích thích, bảo bối của hắn lại lớn, cho nên mỗi lần giao hoan là một lần cảm xúc, trải nghiệm khác nhau. Từng tấc trên da thịt đều truyền tới cảm giác mãnh liệt, Trương Ái Linh cảm giác được vạn phần sảng khoái, nàng cho tới bây giờ chưa từng có trải qua cảm giác song phi, mặc dù chỉ là một cây thịt bằng thật đang không ngừng động trong “cửa sau”, một lỗ thì là răng của bàn chải, mà chính vì răng của bàn chải lại càng tạo ra sự ma sát sâu vào tận trong tử cung nên lại càng làm cho nàng cảm thấy tê dại, từng trận khoái cảm như thủy triều truyền tới. Sướng khoái tột cùng.
“Cửa sau” của Trương cục quá chặt, Triệu Đức Tam mới chỉ nhấp được có vài chục lần, liền bị kích thích sắp không chịu nổi, một cổ cảm giác chuẩn bị phun trào truyền tới.
“Ta muốn… Bắn… Bắn.” Triệu Đức Tam tăng nhanh tốc độ, cắn răng nghiến lợi nói.
“Bảo bối… Bắn… Bắn vào lỗ hậu ta đi… Mau… Ách…” Trương Ái Linh trong tay cắm bàn chải cũng gia tăng tốc độ, ngọc dịch từ trong âm đạo tràn ra theo hai bắp đùi trắng nõn mà chậm rãi chảy xuống, xuống tới tận đầu gối.
Một cảm giác phun trào mãnh liệt từ cự pháo truyền tới, chất dịch nóng hổi phun thẳng ra ngoài, bắn sâu vào trong lỗ hậu của Trương cục, làm cho nàng cảm nhận cảm giác kích thích vô cùng, nàng hướng phía sau mà dùng sức lùi lại hẩy mông lên một chút, vốn là chỉ có nửa cự vật vào được thì giờ này lỗ hậu của nàng đã nuốt trọn tới tận gốc, cả người Triệu Đức Tam tràn ngập cảm giác căng cứng và sung sướng.
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: http://truyensex68.com/trieu-duc-tam/
“A… Bảo bối… Ngươi bắn vào vào “cửa sau” của ta, thật là thoải mái…” Trương cục sung sướng rên rỉ, cái mông co lại một cái, Triệu Đức Tam đem cự pháo từ trong “cửa sau” rút ra ngoài, Trương cục buông tay ra khỏi cái bàn chải vẫn còn đang nằm trong âm đạo, liền lao người tới ngồi chồm hỗm xuống, đối mặt với cự pháo vẫn đang thẳng tắp, phía trên đầu của cự pháo thậm chí còn có một vài mảnh màu vàng nàng cũng không thèm để ý chút nào, tham lam mở đôi môi anh đào ra mà mút như là trẻ con mút kem vậy. Đem cự pháo của hắn liếm sạch sẽ, liếm đến khi cả tinh dịch lẫn mảnh vụn màu vàng nuốt trọn vào trong bụng rồi mới thôi.
Loại hành động này chỉ được nhìn thấy trên phim Âu Mỹ, nhìn qua thì quả thật có chút biến thái, nhưng mà lại cực kỳ kích thích, loại chuyện này không ngờ hôm nay Triệu Đức Tam lại chính là người được nếm trải cái cảm giác đó, làm hắn phát hiện ra cục trưởng của mình khẩu vị cũng thật là nặng, nếu như trước kia nàng đã vốn rất mê luyến cái cơ thể của hắn thì ngày hôm nay triệt để bị chinh phục và khó có thể rời xa hắn được.
Ngày hôm sau, Triệu Đức Tam cùng Trương cục đi tới than đá cục, bởi vì cả hai cùng nhau đi từ trong khách sạn ra, Trương Ái Linh nhận được điện thoại của tài xế riêng, hắn đã đứng ở trước cửa nhà chờ nàng, Trương cục trực tiếp bảo hắn tới thẳng cơ quan chứ không cần đón nàng nữa, vì vậy nàng và Triệu Đức Tam vẫy một cái taxi rồi cùng nhau đi thẳng tới cục than đá. Sau khi mặc quần áo vào, liên khôi phục lại trạng thái bình thường như đi làm, Triệu Đức Tam thỉnh thoảng liếc người ngồi kế bên mình, mới nhìn qua thì là một người đàn bà cơ trí lão luyện, rất khó có thể tin được rằng cái người cùng mình hôm qua ở trong phòng vệ sinh, dùng miệng bú liếm cự pháo của mình ngay cả khi nó còn đang dính vài mảnh vụn màu vàng và cái người ngồi trước mặt mình là một người, nếu không trực tiếp được trải qua.
Trương Ái Linh mặc dù đã coi Triệu Đức Tam là “người mình” khi ở trên giường, nhưng công việc trong cục thì trước nay vẫn cứ là quan hệ cấp trên cấp dưới, biểu hiện vẫn là lạnh như bằng chứ không hề có gì quá mức. Sợ có người nhìn thấy hai người ngồi chung một xe đi làm, nên còn cách cục than đá một đoạn. Trương Ái Linh phân phó tài xế đem xe dừng một bên, từ trên xe bước xuống, phân phó Triệu Đức Tam nói: “Tiểu Triệu, ngươi đi vào trước, ta lát nữa mới vào.”
Triệu Đức Tam ngầm hiểu quỷ tiếu cười một chút, liền thẳng hướng than đá cục đi tới.
“Chờ một chút.” Trương cục đột nhiên lại gọi hắn lại.
Triệu Đức Tam quay đầu lại hơi nhíu lông mày, há miệng một cái, nghi ngờ nhìn nàng.
Trương Ái Linh biểu tình nghiêm túc phân phó nói: “Tiểu Triệu, chuyện hôm qua ở trong cục không được lộ ra, biết chưa?”
Triệu Đức Tam biết rõ nàng nói về vụ tai nạn mỏ than của Cao Hổ Sinh, nhưng cố ý cười đểu nói: “Ta biết rồi, chuyện của hai ta chỉ có ngài biết ta biết đảm bảo không có người thứ ba.”
“Ta không phải nói cái này.” Trương cục trợn mắt nhìn hắn, “Ta nói là chuyện phát sinh ở mỏ than, không được để thêm bất cứ người nào trong cục này biết chuyện, nếu để người nào biết thì người đầu tiên ta hỏi tội là ngươi đó.”
“Ta biết ta biết.” Triệu Đức Tam vội vàng cung kính đáp.
“Tốt lắm, đi đi.”
Triệu Đức Tam xoay người, lúc rời đi dùng ánh mắt quét qua nàng một cái, khóe miệng nặn ra một tia quỷ quyệt cười nhạt, xoay người hướng than đá cục đi.
Đi tới cửa hắn để ý thấy có một dáng người xinh đẹp đang quét sân, hẳn là thiếu phụ Bạch Linh rồi, dung mạo cùng vóc người thật tốt, trong lòng hắn thì vị thiếu phụ này chiếm cứ một địa vị trọng yếu. Nhưng do một lần sơ sẩy để cho Bạch Linh mang thai khiến cho hắn cũng bớt có ý đồ xấu với Bạch Linh.
Hắn vừa bước vào cửa thì thấy bạch linh đang nắm cây chổi quét sân, bụi bặm từ việc quét sân khiến cho hắn liên tục ho khan.
Bạch linh cũng chỉ là cúi đầu quét sân, cũng không có nhìn thấy có người tới, chẳng qua là nghe thanh âm này mới biết. Dẫu sao nàng cũng chỉ là công nhân vệ sinh của phòng hậu cần, địa vị thấp kém, khi mà nàng còn chưa nhìn rõ người vừa mới bị bụi quét sân làm ho khan là ai bèn buông chổi xuống, tiến lên nói: “Thật xin lỗi thật xin lỗi… Ngài không có sao chứ?”
Triệu Đức Tam tự dưng vừa vào tới cục đã ăn ngay một trận bụi dẫn tới ho sặc sụa, nhất thời quên mất người thiếu phụ quét sân mà hắn say đắm một thời, thở phì phò mắng: “Làm cái gì thế, không có mắt à!”
Bạch linh lúc này đã thấy rõ là Triệu Đức Tam, kinh ngạc nhìn chăm chú nhìn hắn trong chốc lát, cúi đầu, ăn nói khép nép nói: “Đúng… Thật xin lỗi, ta không phải cố ý.”
Triệu Đức Tam nghe thanh âm rất quen nha, đầu óc đột nhiên bừng tỉnh, mở mắt ra xem, quả nhiên là thiếu phụ Bạch Linh.
Vừa nghĩ tới thái độ hung hăng của mình mới nãy, nhất thời cảm thấy xấu hổ rất áy náy, vì vậy vừa cười hắc hắc nhìn nàng, nói: “Bạch tỷ, thật xin lỗi a, ta không biết là ngươi.”
Bạch linh nhìn thấy hắn giống như đứa trẻ vậy, dáng vẻ hèn mọn cùng nụ cười mê người, hai con ngươi sáng như hai viên mã não vậy, nhìn Triệu Đức Tam có chút động tâm, lâu ngày cũng không có làm việc đó cùng hắn, tuy nàng không điên cuồng như Trương cục nhưng mà nàng giống như là đã nghiện lại còn ngại vậy, thẹn thẹn thùng thùng làm cho đàn ông cảm thấy thần bí lại khêu gợi.
“Ngươi… Không có sao chứ?” Bạch linh quan tâm hỏi, mắt ngọc mày ngài, kiều diễm động lòng người.
Triệu Đức Tam người cao hơn Bạch Linh, nên khi hắn nhìn xuống dưới thì đúng tầm mắt của hắn rơi vào ngực của Bạch Linh, thời tiết giá rét tháng tám mà trên người cô chỉ mặc bộ quần áo đơn bạc màu cà phê ngắn tay, nhìn qua rất có ý vị nha.
Cảnh xuân lộ ra khiến cho Triệu Đức Tam cứ nhìn chằm chằm vào ngực thiếu phụ, liếm môi một cái, gắng gượng nuốt nước miếng. Mặc dù đã không biết bao nhiêu lần được nhào nặn cặp ngực đầy đặn đó nhưng mà mỗi lần nhìn thấy Bạch Linh là hắn lại không thể không suy nghĩ bậy bạ được…
Bạch linh đã rất lâu rồi không có bị hắn dùng cái ánh mắt đắm đuối đó nhìn, tính ra cũng đã hơn hai tháng không có chung đụng xác thịt với nhau rồi, hơn nữa cô đã là thiếu phụ nên nhu cầu sinh lý không thể nào như tiểu cô nương được, một hai tháng không có làm qua việc kia cảm giác hạ thân tịch mịch khó chịu, như lửa đốt vậy.
Bạch Linh lúc này nhìn như một thiếu nữ hoài xuân vậy, thẹn thùng, sắc mặt thậm chí hơi hồng nhuận, trong con ngươi tản mát ra vài tia quyến rũ nhàn nhạt, hơi cúi đầu. Thật lòng lúc này cô chỉ muốn thứ đè lên người mình là hắn chứ không phải là kế sinh nhai cơm áo gạo tiền. Thật là muốn bị hắn đè ở dưới thân, mặc sức dùng cây trường thương đâm liên tục vào một chỗ, hạnh hạ cô chết đi vì sung sướng.
“Ngươi… Ngươi còn không mau đi làm?” Bạch linh có chút mất tự nhiên hỏi hắn, mắt cô như đang tránh né ánh mắt của hắn, thỉnh thoảng lại liếc trộm xem hắn đang nhìn cái gì. Việc này không khác gì làm cho hắn cảm thấy cô càng thêm hấp dẫn, mải mê nhìn ngắm với những ý nghĩ xấu xa nên hắn không nghe được cô nói gì cả, cứ chằm chằm nhìn ngực cô.
Bỗng có tiếng giày cao gót phát ra”Đông đông” từ phía xa truyền tới, đột nhiên Bạch Linh hoảng sợ lập tức cầm cây chổi lên giả vờ quét sân tiếp.
Triệu Đức Tam bị hành động của nàng kéo về thực tại, hoảng hốt ngoái đầu lại, thì ra là Trương cục đàng đi vào, trong lòng cũng có chút thấp thỏm chột dạ hướng nàng khẽ mỉm cười, cố ý thật giống như mới nhìn thấy lần đầu trong buổi sáng nay vậy, cung kính thăm hỏi sức khỏe: “Trương cục, người tới sớm a.”
Trương Ái Linh cũng khẽ nhíu mày một cái, cũng hơi giật mình nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh của mình, ngay sau đó hiểu ra bèn cười một tiếng, gật đầu một cái: “Tiểu Triệu, ngươi cũng sớm a, làm sao không đi vào chứ?”
Triệu Đức Tam tự nhiên cười cười, đi theo Trương Ái Linh hướng lầu làm việc mà đi lên, thuận tiện dùng ánh mắt quét ngang qua Bạch Linh một cái rồi cười mà chỉ có hắn mới hiểu hắn đang cười gì.
Bạch linh quét lá rụng và rác rưởi một cách chậm rãi, vừa quét vừa hồi tưởng lại đã bao lâu rồi chưa có cùng Triệu Đức Tam làm cái việc kia, tính ra cũng hơn hai tháng rồi, vừa nghĩ tới thôi nhu cầu sinh lý bỗng trỗi dậy, mà nghĩ cũng phải, đang tuổi hồi xuân mà phải nhịn đói hơn hai tháng, chồng nàng thì đã mất đi khả năng làm nam nhân, mà Triệu Đức Tam lại là một thanh niên đang ở độ tuổi huyết khí phương cương. Càng nghĩ càng cảm thấy thèm khát, giống như là đi bộ lâu ngày trong sa mạc vậy, thèm được uống một ngụm nước.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212