Không ngờ chỉ trong nháy mắt, bóng đen đã dưới ở mí mắt chúng tôi mà xông vào. Tôi đánh một quyền vào đầu giường, thở phì phì gọi Vĩ Ngọc từ trên nóc nhà xuống, tức giận hỏi nó trông coi kiểu gì vậy.
“A?”
Vĩ Ngọc nhìn thấy tượng đất ở đầu giường thì sửng sốt, sau đó vành mắt đỏ lên, không thể tin tưởng mà nói:
“Không, chuyện này không thể nào. Ta ở trên nóc nhà hai mắt cũng không dám chớp, âm linh không có khả năng từ bên ngoài tiến vào!”
“Vậy ngươi có ý gì, âm linh là từ trong phòng xuất hiện?”
Tôi nhìn vẻ ủy khuất của nó, cũng không đành lòng trách cứ, thanh âm đã hòa hoãn hơn nhiều. Vĩ Ngọc không nói gì, hai mắt hồng hồng, sửng sốt rồi tự động biến thành hạt châu.
Tôi thở dài, thu nó lại rồi sau đó bất đắc dĩ bảo Võ Lâm đi ngủ trước, bóng đen đã phá tượng đất, có lẽ tối nay sẽ không tới nữa, nhưng tôi vẫn đặt Lôi Kích Mộc ở cạnh gối hắn. Sau đó, tôi ra ngoài đi quanh biệt thự. Đến bây giờ bóng đen đã xuất hiện rất nhiều lần, nhưng tôi lại chưa nhìn thấy hắn trông như thế nào, trong lòng nhiều áp lực thế nào không cần phải nói cũng biết. Bốn phía quanh thôn là biển, vốn dĩ không khí rất mát mẻ, khi bóng đêm buông xuống, gió biển thổi lên người rất mát mẻ. Tôi cảm nhận không khí mới mẻ, trong lòng thoải mái hơn nhiều, liền xoay người đi tới biệt thự. Tuy rằng vừa rồi bóng đen đã tới, nhưng tôi vẫn không dám rời đi lâu, sợ hắn tung đòn hồi mã thương.
Khi sắp đến biệt thự tôi bỗng nhiên phát hiện ra có người đang lén lút đứng ở cửa, trong tay cầm thứ gì đó giống như kìm sắt, thi thoảng lại ngó vào trong biệt thự mà nhìn một cái, rõ ràng không phải là người tốt. Hắn rất có khả năng chính là hung thủ phía sau màn, phát hiện thứ bóng đen cắt đi là lưỡi của tượng đất, cho nên tới đây nhìn xem tình huống như thế nào. Nghĩ đến đây tôi chậm rãi trốn dưới một thân cây, lặng lẽ quan sát. Một lát sau hắn dường như đã xác định người bên trong biệt thự đã ngủ, chậm rãi mò mẫm tiến vào, tiến vào đại sảnh thì không hề dừng lại mà trực tiếp lên lầu 2.
Thấy hắn quen thuộc đường đi lối lại như vậy, hiển nhiên là muốn tiếp cận Võ Lâm. Tôi sợ Võ Lâm có sơ xuất, không dám chờ đợi, lấy bên hông ra Nga Mi Thích, nhanh chóng đi theo. Sau khi lên lầu vừa vặn nhìn thấy hắn vào phòng của Võ Lâm, tôi nhẹ nhàng thở ra, trực tiếp tiến lên hét lớn một tiếng…
“Dừng tay!”
Ai ngờ hắn căn bản là không chú ý tới Võ Lâm, mà là nhắm tới dây mạng bên cạnh máy tính, nhìn qua dường như là muốn cắt đứt dây mạng. Tôi thình lình rống một tiếng, hắn đột nhiên run lên, đồ vật trong tay ầm một tiếng rơi xuống. Hắn chỉ do dự 1 giây đồng hồ, quay đầu chạy tới cửa sổ, tôi mắng to rồi nhào tới, hung hăng túm lấy hắn đẩy hắn ngã ra đất, sau đó một cước dẫm lên, lạnh lùng nói:
“Đợi lâu như vậy, cuối cùng đã bắt được ngươi!”
Võ Lâm đang ngủ nghe thấy động tĩnh thì bật đèn lên, mơ mơ màng màng hỏi tôi có chuyện gì? Tôi cũng không quản hắn, tiếp tục nhìn về phía người lạ mặt, lúc này mới thấy rõ diện mạo của hắn. Đây là một thiếu niên 17 – 18 tuổi, dáng người gầy ốm, trên mặt uể oải tựa như bị tà vật quấy phá, nhìn thế nào cũng không giống kẻ có thể điều khiển bóng đen. Tôi lại nhìn cái kìm sắt hắn đánh rơi, thầm nghĩ chẳng lẽ tiểu tử này tới để trộm máy tính?
“Đại ca, ta oan uổng a, ta là người tốt…”
Không chờ tôi nói gì, thiếu niên đã hoảng loạn gào. Nói xong hắn chỉ vào Võ Lâm vừa mới xuống giường, nói:
“Ta quen Võ Lâm ca.”
Võ Lâm nghe thấy thiếu niên này gọi tên mình, lập tức chú ý. Hắn xoa xoa hai mắt, nhìn thiếu niên hỏi:
“Ngươi là Đoạn Khôn?”
Thiếu niên nghe xong liên tục gật đầu, tôi thấy bọn họ thật sự quen nhau, liền buông hắn ra, sau đó hỏi bọn họ rốt cuộc là chuyện như thế nào. Thì ra trong số 3 đồng nghiệp đã chết của Võ Lâm có một người tên là Đoạn Càn, quan hệ của hai người bọn họ là tốt nhất, không có việc gì thì sẽ video call nói chuyện tán phét. Người xông vào biệt thự là Đoạn Khôn, là em trai của Đoạn Càn, hắn đã từng gặp Võ Lâm trong video, cho nên hai người đều có ấn tượng về nhau.
Mà Đoạn Khôn sở dĩ thừa dịp trời tối tới cắt dây mạng trong phòng Võ Lâm là vì đêm qua hắn ngủ đã mơ thấy anh trai mình. Đoạn Càn nói với hắn, vấn đề xuất hiện ở trên mạng, bảo hắn bất luận như thế nào cũng phải nghĩ cách cắt dây mạng trong nhà Võ Lâm, như vậy Võ Lâm sẽ không trở thành người bị hại tiếp theo… Tôi nghe xong thì nhìn về phía Võ Lâm, Võ Lâm trầm mặc một hồi rồi gật đầu, tỏ vẻ lời Đoạn Khôn nói có thể tin tưởng. Nhưng dây mạng thì có thể có vấn đề gì đây? Tôi thầm tính toán, đi đến trước máy tính rút dây mạng ra đưa lên mũi ngửi, căn bản là không có âm khí.
Lại nói, nơi 4 người bọn họ ở cách nhau vài trăm dặm, có ai có thể trong cùng lúc mà động tay chân vào dây mạng của bốn người bọn họ đây? Phải biết rằng các công ty internet đã sớm phát triển đến mức mỗi trấn đều có một kỹ thuật viên, nếu nói mấy kỹ thuật viên ở các địa phương này đều đồng thời gian lận trên hệ thống mạng cũng không thực tế! Tôi trầm mặt nhìn về phía Đoạn Khôn, hỏi hắn rốt cuộc là tới làm gì. Không ngờ Đoạn Khôn vừa rồi còn nhu nhược yếu ớt thấy tôi hoài nghi hắn thì nhào lên túm chặt cổ áo tôi, cuồng loạn quát:
“Ngươi dựa vào cái gì mà nghi ngờ ta? Nếu vì ngươi sai lầm mà khiến Võ Lâm ca xảy ra chuyện, ngươi lấy cái gì ra mà đền, ta sao xứng với ca ca đã mất đây…”
Giờ khắc này tôi đã cảm nhận được hắn thật sự phẫn nộ, mà người nói dối ngụy trang dù tốt cũng sẽ không có được hiệu quả như thế này. Cho nên tôi tin Đoạn Khôn, nhưng vẫn không cảm thấy quỷ hồn có thể theo đường dây mạng mà bò vào nhà, cảm giác đây là trò cười lớn nhất thiên hạ! Không ngờ Võ Lâm vẫn luôn trầm mặc đột nhiên nói hắn tin Đoạn Khôn, sau đó hắn kéo Đoạn Khôn qua một bên, trầm giọng nói:
“Đại sư, ngươi đã quên sao? Khi chúng ta ngủ ở quán trọ không có internet thì bóng đen không xuất hiện.”
Tôi nghe xong cũng sửng sốt, sau đó mới nhận ra. Lúc ấy tôi vẫn có chút kinh ngạc vì sao bóng đen không nhân cơ hội mà xuất hiện, hiện giờ xem ra thật sự có liên quan đến mạng internet.
Mới đầu tôi vì trong lòng nôn nóng, cho nên không nghĩ được nhiều. Được hắn nhắc nhở như vậy, ý nghĩ của tôi lập tức trở nên sinh động: Vừa rồi khi tượng đất bị cắt lưỡi không phải là Vĩ Ngọc không phát hiện ra mục tiêu, mà là người ta căn bản không từ bên ngoài mà vào, mà là theo đường dây mạng mà tiến vào! Không ngờ tôi đã hồ đồ mà đổ oan cho Vĩ Ngọc, nhớ lại vẻ ủy khuất vừa rồi của nó, lòng tôi tê tái mau chóng móc ra hạt châu, cắn ngón tay nhỏ vài giọt tinh huyết lên. Khi tinh huyết bị hấp thu hoàn toàn, thanh âm của Tiểu Vĩ Ngọc truyền đến:
“Ca ca xấu, về sau không được khi dễ Vĩ Ngọc, ngoài ngươi ra Vĩ Ngọc không có thân nhân nào khác.”
Những lời nũng nịu của nó làm trong lòng tôi chấn động, tôi thở dài nói:
“Ngươi yên tâm đi! Sẽ không như vậy nữa.”
Đoạn Khôn vốn định lén lút cắt dây mạng, nếu bị chúng tôi phát hiện thì nhiệm vụ của hắn cũng cọi như đã hoàn thành. Sau khi dặn dò Võ Lâm phải cắt đứt đường dây mạng thì Đoạn Khôn cáo từ chúng tôi. Biệt thự này lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm, Võ Lâm cũng không giữ hắn lại. Tôi dùng kìm cắt đứt dây mạng, sau đó thả Vĩ Ngọc ra, hỏi nó có thể chui vào dây mạng xem thử tình huống bên trong hay không? Võ Lâm nghe xong liên tục lắc đầu nói không thể được, dây mạng cũng có điện, tuy rằng điện không giật chết người, nhưng Vĩ Ngọc chui vào thì cũng khó mà nói trước.
“Đây cũng là điều ta lo lắng.”
Tôi gật đầu trả lời một câu, hắn nói không sai, tôi sợ Vĩ Ngọc đi vào không cẩn thận sẽ bị điện giật. Ai ngờ Vĩ Ngọc phì một tiếng nở nụ cười, che miệng nói:
“Các ngươi thật ngốc, ta không có thân thể, chỉ là một linh thể, điện đối với ta mà nói căn bản không gây tổn hại gì.”
“Ý của ngươi là dây mạng, dây điện, dòng nước thậm chí là mạch máu các ngươi đều có thể chuyển động trong đó?”
Tôi nghe xong hai mắt sáng ngời, cao hứng hỏi. Vĩ Ngọc gật đầu nói:
“Không chỉ như thế, tốc độ bên trong càng mạnh thì ta di động càng nhanh. Đương nhiên điều này chỉ giới hạn trong trạng thái linh thể, nếu có thân thể ký sinh cũng sẽ bị điện làm hại.”
Trách không được bóng đen có thể lai vô ảnh khứ vô tung (tới lui không có dấu vết), có lẽ là hắn tự có thông đạo riêng, âm khí trên người sẽ bị dòng điện không ngừng cọ rửa sạch sẽ, cho nên ở trong biệt thự không lưu lại âm khí. Nghĩ thông suốt điểm này tôi cảm thấy trong lòng vui sướng, lập tức bảo Vĩ Ngọc chui vào dây mạng tìm kiếm bóng đen. Bằng vào thủ đoạn của nó, khẳng định có thể cảm nhận được âm khí mỏng manh trong dòng điện!
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131