“Ha ha, ta cho ngươi chạy trước!”
Độc Tý Long như đã nhìn ra tâm tư của tôi, ở đằng sau khinh thường hô một câu. Tôi nghe xong trên mặt nóng lên, cắn răng nhanh chân hơn nữa. Vì để tranh thủ thời gian, lần này tôi liên tục vượt qua mấy huyễn cảnh, cuối cùng dừng lại trong một thế giới xa lạ. Huyễn cảnh nơi này khác với Vong Tình Xuyên, chỗ có đàn dơi lúc trước, thế giới này có mưa phùn liên miên. Trước nay đều cho rằng nước mưa ở âm tào địa phủ sẽ có màu đỏ như máu, hiện giờ xem ra không phải như vậy. Mưa phùn rơi trên người cảm giác nhẹ nhàng mềm mại, có cảm giác như gió thổi nhẹ trong màn đêm, âm thầm làm ướt mọi vật, cảm giác rất quen thuộc.
Tôi thổi hơi ấm vào lòng bàn tay, lúc này mới đi lên phía trước nhìn lại, kinh ngạc nhìn thấy mảnh đất trống trải phía trước đầy cô hồn dã quỷ. Bọn chúng động tác cứng đờ, đang chậm rãi đi về phía trước, bọn chúng không hề giao tiếp gì, dù là trong lúc vô ý va chạm vào nhau cũng sẽ vòng qua để đi tiếp. Hình ảnh này kết hợp với nước mưa lạnh lẽo, quả thực tựa như thời tận thế. Khung cảnh trước mắt quá trống trải, tôi tìm một chỗ trốn, vừa lúc nhìn thấy ở nơi xa có một tiểu đình, sau đình có một kiến trúc màu đen, đích đến của lũ quỷ chính là nơi đó. Tôi do dự một chút rồi nhanh chóng chạy tới tiểu đình, vừa chạy hai bước tôi bỗng nhiên cảm giác có một cỗ sát khí mãnh liệt bức tới, nháy mắt đã bao phủ toàn thân tôi.
Sát khí này khẳng định không phải của Độc Tý Long, hắn vẫn chưa đạt tới trình độ này, tôi cẩn thận quay đầu lại, liếc mắt một cái đã nhìn thấy đám quỷ hồn tất cả đều như hổ rình mồi mà nhìn tôi, trong ánh mắt tràn ngập địch ý và tham lam.
“Mẹ kiếp…”
Thấy một màn này tôi mới ý thức được hiện giờ không còn ở nơi giao dịch, đám quỷ hồn nhìn thấy dương hỏa trên người tôi khẳng định sẽ điên cuồng mà nhào tới, cũng may tôi phản ứng rất nhanh. Trong nháy mắt trước khi đám quỷ hồn lao tới, tôi thầm mắng một câu, vội vàng móc ra một lá Già Dương Phù dán lên người, động tác của bọn chúng lập tức dừng lại, trên mặt lộ ra một tia hồ nghi, cuối cùng lắc đầu, sắc mặt lại trở nên mờ mịt, tiếp tục đi về phía trước.
Tôi nhẹ nhàng thở ra, nhanh chân chạy đến tiểu đình, nhìn thấy trước đình có một đôi câu đối. Vế trên là “Nhân dữ quỷ, quỷ dữ nhân, nhân quỷ thù đồ”, vế dưới là “Âm dữ dương, dương dữ âm, âm dương vĩnh cách.” Vị trí hoành phi có một tấm biển màu đen, trên đó viết ba chữ lớn màu đỏ như máu: “Mê Hồn Điện”. Nhìn đến đây nội tâm tôi nhảy lên, theo phản xạ mà dừng chân. Mê Hồn Điện là con đường nhất định phải đi qua khi tới Vãng Sinh Môn, nghe nói quỷ hồn từ nơi này đi qua mới được coi là chân chính tử vong, mà người sống từ nơi này đi qua sẽ tiến vào luân hồi, dù là Đại La kim tiên cũng không cứu về được.
ĐI qua Mê Hồn Điện sẽ có một con suối, mỗi quỷ hồn đều phải uống nước suối, kể lại toàn bộ chuyện tốt chuyện xấu cả đời mình đã làm với quỷ sai, sau đó quỷ sai áp giải đến Thập Điện Diêm La xử lý. Đám quỷ hồn đằng sau thấy tôi đứng trước đình cả nửa ngày cũng không đi vào thì duỗi tay đẩy tôi. Tôi mau chóng tránh qua một bên nhường đường, sau đó lấy ra Vô Hình Châm nhắm mắt lại cảm thụ, rất nhanh trong đầu đã xuất hiện hình ảnh Độc Tý Long nắm Quỷ Thủ sắp tới đây. Kiến trúc duy nhất trong huyễn cảnh này chính là tiểu đình và thông đạo phía sau, nếu không thể đi vào thì tôi dứt khoát quyết tâm ngồi tại chỗ mà đợi.
Nhìn đám quỷ hồn cuồn cuộn không ngừng ùa vào Mê Hồn Điện, tôi đột nhiên nảy ra một ý tưởng: Dùng Vô Hình Châm đẩy Độc Tý Long vào đó! Ngay sau đó tôi liền lắc đầu, Độc Tý Long là nhân vật số 2 ở Long Tuyền Sơn Trang, căn bản sẽ không dễ bị tôi lừa. Lúc này tôi đột nhiên nghĩ tới cầu Nại Hà trên Vong Xuyên Hà! Lúc trước khi Nhất Sơ bị thương, nửa bước không dám vào Vong Xuyên Hà, mà tôi ngoại trừ ban đầu thiếu chút nữa bị mê hoặc ra thì không cảm thấy bất kỳ điều gì. Đây có phải có nghĩa là khi tiếp cận Vong Xuyên Hà, đạo hạnh càng cao thì phải chịu tổn hại càng lớn? Ôm ý nghĩ này, tôi chủ động đi tới hướng Độc Tý Long mà đón đầu, nhưng rất lâu hắn vẫn chưa xuất hiện, tôi nghi hoặc dùng Vô Hình Châm quan sát, lại phát hiện hắn đã biến mất.
Tôi cho rằng mình đã để sót ở đâu, lại lần nữa nhắm mắt cẩn thận cảm thụ, nhưng vẫn không thể tìm được vị trí của hắn.
“Chẳng lẽ hắn cũng dùng thứ gì đó giống Già Dương Phù?”
Tôi thầm nói, rốt cuộc Vô Hình Châm vẫn phải thông qua dương khí để tỏa định mục tiêu một cách đại khái, sau đó tôi sẽ tập trung tinh lực để loại trừ. Nếu Độc Tý Long đã che giấu dương khí, Vô Hình Châm tự nhiên sẽ không tìm được hắn. Nhưng hắn vốn không để tôi vào mắt, có được Quỷ Thủ thì càng thêm cuồng ngạo, hắn một bộ định nuốt sống tôi, sao lại cẩn thận đến mức che đi dương khí đây? Tôi cảm giác trong này có âm mưu gì đó, nhưng không thể nghĩ được vấn đề ở đâu, nhất thời có chút phát sầu.
Lúc này Thánh Mẫu Trượng đột nhiên phát ra hồng quang, lông mày tôi cau lại, bởi vì chỉ khi đặc biệt nguy hiểm nó mới sáng lên, thậm chí vừa rồi khi bị đàn quỷ vây quanh nó cũng không hề có động tĩnh. Sau đó hồng quang của Thánh Mẫu Trượng lấp lóe càng lúc càng nhanh, tôi cũng càng thêm khẩn trương, hoảng loạn nhìn xung quanh, lúc này đằng sau đột nhiên truyền đến một cỗ âm khí mãnh liệt, không chờ tôi phản ứng thì Quỷ Thủ Đao tỏa hắc khí đã giết đến trước mặt! Cũng may Thánh Mẫu Trượng vẫn luôn đặt trên người, trời xui đất khiến thế nào thay tôi chặn lại, vốn Quỷ Thủ đâm tới cổ tôi đã chệch sang một bên, lướt qua bả vai tôi.
Ngay sau đó cỗ âm khí kia lại tới gần tôi, tôi biết Quỷ Thủ lại lần nữa bay tới, tôi lập tức giật mình, lắc mình lăn trên mặt đất, vội vàng móc ra Vô Hình Châm, khống chế nó đón đánh phương hướng Quỷ Thủ đâm tới. Quỷ Thủ tỏa ra hắc khí nồng đậm, Vô Hình Châm mơ hồ tỏa ra ngân quang. Từ lực xuyên thấu mà nói thì Vô Hình Châm không yếu hơn Quỷ Thủ, chỉ là pháp lực của tôi không thể so với Độc Tý Long, vừa mới tiếp xúc đã cảm thấy trên ngực nặng như đè một tảng đá. Không bao lâu, ngân quang quanh Vô Hình Châm đã trở nên mỏng manh, dường như lúc nào cũng có thể bị đánh bại, mà hắc khí quanh thân Quỷ Thủ chỉ tăng không giảm, dần dần bức lui Vô Hình Châm.
Theo lý mà nói tôi ngưng tụ tinh lực toàn thân thì hẳn là có thể chống cự một phen, chỉ là Độc Tý Long vẫn chưa xuất hiện, tôi không dám tiêu hao quá nhiều, liền tìm một cơ hội thu Vô Hình Châm về, sau đó nhanh chóng niệm Bắc Đẩu Thiên Lang Quyết khởi động Thánh Mẫu Trượng. Trải qua sự kết hợp trong khoảng thời gian này, Thánh Mẫu Trượng đã ăn ý với tôi, nó bay ra trực tiếp đánh lui Quỷ Thủ, sau đó bên trong Quỷ Thủ truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Độc Tý Long! Tôi hơi sửng sốt, sau đó ý thức được hắn đã đưa hồn phách vào bên trong Quỷ Thủ, điều này giải thích vì sao lúc trước tôi không tìm thấy hắn. Nhất Sơ bị đánh cho hơi thở thoi thóp mới bức được hồn phách ra ngoài, mà Độc Tý Long lại dễ như trở bàn tay có thể Nhân Kiếm Hợp Nhất, điều này lại cho thấy hắn lợi hại hơn Nhất Sơ nhiều lắm.
Thánh Mẫu Trượng khi mới phát động sẽ có lực bạo phát cường đại, lúc này mới có thể đánh bậy đánh bạ mà khiến Độc Tý Long bám vào Quỷ Thủ bị thương. Cho dù như vậy tôi vẫn không dám đắc ý, tập trung tinh thần niệm chú ngữ. Một kích qua đi hồng quang trên Thánh Mẫu Trượng đã không còn mạnh như ban đầu, bắt đầu cùng Quỷ Thủ giằng co. Tôi phát hiện nó tuy rằng vẫn không ngừng muốn đâm vào tôi, nhưng tốc độ đã chậm hơn trước nhiều, xem ra Độc Tý Long cũng không thể bám vào Quỷ Thủ lâu dài. Nhưng hắn rốt cuộc vẫn lợi hại hơn tôi nhiều, sau 5 phút, tôi liền cảm thấy tinh khí không đủ, uy lực của Thánh Mẫu Trượng đã yếu đi nhiều.
Tốc độ của Quỷ Thủ so với lúc trước càng chậm hơn, nhưng vẫn đâm tới gần tôi. Tôi biết mấu chốt nhất trong đấu pháp chính là giai đoạn giằng co hiện giờ, ai không trụ được mà lui trước thì sẽ hoàn toàn đánh mất quyền chủ động, huống chi Độc Tý Long khẳng định vẫn chưa dùng toàn lực. Thừa dịp mình còn chút sức lực, tôi tung ra Vô Hình Châm đánh một hư chiêu, Độc Tý Long biết Vô Hình Châm lợi hại, lập tức vung đao ngăn trở Vô Hình Châm. Tôi nắm lấy cơ hội mau chóng thu hồi Thánh Mẫu Trượng và Vô Hình Châm, liều mạng mà chạy tới thế giới hư ảo bên cạnh, Vô Hình Châm theo ý niệm tiến vào huyễn cảnh, trong đầu tôi liền xuất hiện lối đi một cách đại khái.
Vô Hình Châm có tốc độ nhanh hơn Độc Tý Long rất nhiều, cho dù hắn không ngừng đuổi theo phía sau nhưng vẫn bị tôi bỏ lại. Tôi khom lưng thở hổn hển từng ngụm, chờ tim đập chậm lại mới chạy đến Vong Tình Xuyên. Vốn dĩ hắn bám vào Quỷ Thủ đã không ngừng tiêu hao tinh nguyên, nếu dẫn dụ hắn tới cầu Nại Hà, hắn khẳng định sẽ chịu không nổi âm khí mãnh liệt như thế, vậy thì cơ hội của tôi đã tới rồi! Rất nhanh tôi đã tới cầu Nại Hà, cho dù là lần thứ hai đi vào nơi này, nhưng không có Nhất Sơ, trong lòng tôi vẫn rất căng thẳng. Lúc này Thánh Mẫu Trượng lại bắt đầu thoáng hiện hồng quang, xem ra Độc Tý Long đã đuổi tới, tôi cắn chặt răng, rung Huyễn Tư Linh bò lên cầu Nại Hà.
Vừa đi lên đã nghe thấy trong nước sông không ngừng truyền đến tiếng quỷ khóc sói gào thê lương, đám cô hồn dã quỷ đó đều muốn kéo tôi làm kẻ chết thay, kết quả lại bị Huyễn Tư Linh đánh cho bị thương. Tôi nghĩ lại mà không khỏi hoảng sợ, càng nhanh tay lắc Huyễn Tư Linh, một lát sau đám quỷ bên dưới như đã nhìn ra Huyễn Tư Linh khó đối phó, toàn bộ chìm xuống trong nước, nhưng tôi vẫn không dám dừng lại. Lúc này Quỷ Thủ đã vọt tới, nhưng nó không lên cầu, mà dừng lại trước cầu.
Điều này cho thấy ý nghĩ của tôi là chính xác, suy nghĩ một chút rồi quay đầu nhìn nó chửi ầm lên:
“Độc Tý Long, ngươi là con rùa đen vương bát đản, có dám lên đây đánh không?”
… Bạn đang đọc truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/dan-buon-do-am-quyen-3/
“Thế nào, sợ rồi sao? Ta nói cho ngươi biết Nhất Trượng Thanh chết vẫn chưa hết tội, sau này ta sẽ làm thịt ngươi và Âm Dương Hổ, tứ đại trưởng lão các ngươi có thể đi Diêm Vương điện mà chơi mạt chược.”
Tôi không ngừng mắng lớn, ý đồ muốn chọc giận hắn. Quả nhiên, theo lời mắng của tôi, Quỷ Thủ vốn đang do dự liền xông lên, đâm tới người tôi. Rốt cuộc đã mắc câu, tôi cắn chót lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết lên Thánh Mẫu Trượng, sau đó niệm chú ngữ điều khiển đón đánh!
… Bạn đang đọc truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/dan-buon-do-am-quyen-3/
Độc Tý Long hiển nhiên là sợ lực bạo phát của Thánh Mẫu Trượng, vội vàng né sang bên cạnh. Mà tôi cũng không nghĩ rằng có thể đả thương hắn, tiếp tục điều khiển Thánh Mẫu Trượng giằng co với hắn. Bởi vì nếu không liên tục rung Huyễn Tư Linh sẽ bị tà vật dưới nước mê hoặc, tôi đọc chú ngữ cũng có chút phân tâm, dẫn tới hồng quang trên Thánh Mẫu Trượng thoắt ẩn thoắt hiện! Nhưng hắc khí trên Quỷ Thủ Đao cũng lúc mạnh lúc yếu, hiển nhiên Độc Tý Long cũng phải phân ra một phần tinh lực để ứng đối với sự mê hoặc của cô hồn dã quỷ. Mới đầu tôi tin tưởng mười phần sẽ dùng hoàn cảnh nơi này để tiêu hao tinh khí của hắn, không ngờ một hồi hắn vẫn chưa có phản ứng gì lớn thì trước mắt tôi lại đột nhiên tối sầm, suýt nữa đã quỳ rạp xuống đất.
Tôi mạnh mẽ tập trung tinh thần để chính mình đứng vững, sau đó đại não nhanh chóng xoay chuyển, ý nghĩ lúc trước của tôi khẳng định không sai, sự thật chứng minh tinh nguyên của Độc Tý Long đã chịu thương tổn, nhưng vì sao tôi lại chịu đựng không nổi mà thất bại trước đây? Đột nhiên, có một cỗ hàn ý từ lòng bàn chân truyền đến, cơ hồ trong nháy mắt đã truyền khắp toàn thân, tôi nhịn không được mà rùng mình. Bởi vì răng đập vào nhau, trong miệng căn bản là không niệm được chú ngữ, Thánh Mẫu Trượng dần dần rơi xuống hạ phong, Độc Tý Long cũng muốn nhanh chóng kết thúc trận đấu. Hắn liều mình vọt tới, tốc độ trong nháy mắt đã tăng nhanh.
“Phanh!”
Thánh Mẫu Trượng bị đánh lui về phía sau, cuối cùng rơi xuống đất, phát ra một tiếng trầm vang. Tôi cảm giác thân thể như bị tê giác đụng trúng, bay ngược ra sau vài mét ngã ra đất, phun ra một ngụm máu tươi. Lúc này tôi mới nhận ra, sở dĩ trước mắt biến thành màu đen là vì lúc trước đã cắn chót lưỡi dùng tinh huyết! Các pháp khí có dương khí đều có thể thông qua tinh huyết mà gia tăng uy lực, cho nên trong nghề chúng tôi rất nhiều người sẽ ở dưới tình thế cấp bách mà cắn chót lưỡi. Mà bản thân cầu Nại Hà lại là nơi âm hàn cực độ. Để phòng ngừa âm linh mê hoặc và âm khí nhập thể, nên che kín vết thương. Nhưng tôi lại trong lúc vô ý cắn chót lưỡi khiến tinh huyết nhiều dương khí nhất trên người lộ ra, những cô hồn dã quỷ đó không hút sạch dương khí của tôi đã xem như vạn hạnh!
Lúc này Quỷ Thủ Đao đã vọt tới, tôi biết còn tiếp tục thì không cần Độc Tý Long động thủ tôi cũng sẽ vì dương khí hao tổn gần hết mà khí tuyệt bỏ mình. Kế hoạch dùng cầu Nại Hà tiêu hao tinh nguyên của hắn đã phá sản, tôi đành phải dùng ý niệm còn sót lại điều khiển Vô Hình Châm tạm thời ngăn trở Quỷ Thủ, tự mình nhặt Thánh Mẫu Trượng chật vật chạy khỏi cầu Nại Hà. Lúc này đã có vài quỷ hồn bò lên đầu cầu, duỗi cánh tay thật dài chộp tới tôi, cũng may trên tay tôi có Huyễn Tư Linh mới không trúng chiêu. Từ khi ra khỏi cầu Nại Hà thì áp lực trên người tôi bỗng nhiên biến mất, thể lực cũng đã khôi phục không ít.
Tôi biết sau khi Độc Tý Long xuống cầu thì thể năng cũng sẽ khôi phục, liền không vội thu hồi Vô Hình Châm, mà để nó ở trên cầu cuốn lấy Quỷ Thủ, còn tôi chọn một hướng mà chạy như điên, khi tôi xác định Độc Tý Long không thể nhanh chóng tìm được mình thì mới thu hồi Vô Hình Châm. Quả nhiên Vô Hình Châm dựa vào ưu thế tốc độ đã cắt đuôi Độc Tý Long, tôi dựa vào nó mà chạy về nơi giao dịch. Dù tôi biết trở về cũng không phải là đối thủ của hắn, nhưng trong tiềm thức lại cảm giác trong thôn rất an toàn, có thể là vì có Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư ở đó, cho dù bọn họ đã mất sức chiến đấu.
Vốn dĩ tôi muốn thừa dịp Độc Tý Long chưa đuổi kịp, tranh thủ thời gian về khách điếm xem Nhất Sơ và Bạch Mi thiền sư, nhưng điều làm tôi không ngờ chính là vừa mới vào thôn, phía sau đã truyền đến tiếng rống giận của Độc Tý Long:
“Chết đi!”
Tôi kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện linh hồn của hắn đã trở về thân thể, đang nắm Quỷ Thủ lao tới. Xem ra lúc trước hắn không đuổi theo tôi mà đi tìm thân thể của mình. Quỷ Thủ còn chưa tới, đã mang đến một trận sát khí mạnh mẽ. Lúc này trên mặt đột nhiên đau đớn, tôi sờ vào mới phát hiện trên da đã bị đao phong làm bị thương.
“Con mẹ nó.”
Tôi nghẹn họng mắng một câu, vội vàng lăn người đi, tiếp tục chạy về khách điếm.
Người ta tùy tiện chém một đao thì đao phong đã có thể vạch ra một vết trên mặt tôi, thế này thì còn đánh cái gì nữa? Khi tôi đang vắt óc nghĩ cách thì phía trước đột nhiên truyền đến tiếng vang kịch liệt, ngẩng đầu thì phát hiện đám yêu ma quỷ quái cùng với những người tham gia chợ quỷ như thủy triều mà xông tới, đảo mắt đã vây quanh chúng tôi chật như nêm cối. Bọn họ hoan hô, nhảy nhót, ở chung quanh chúng tôi làm thành một vòng lớn, đầy mặt chờ mong nhìn về phía Độc Tý Long. Tôi biết, trong mắt bọn họ tôi đã bại. Nhưng chỉ cần đám lão bản của chợ quỷ chưa tuyên bố kết quả thì tôi vẫn còn cơ hội! Đường tới khách điếm đã bị ngăn cản, tuy rằng chỉ có khoảng 100 mét, nhưng tôi lại không thể trở về!
Mà Độc Tý Long tựa hồ rất hưởng thụ loại cảm giác vạn người nhìn này, cười lớn nhìn đám quỷ hồn chung quanh đang reo hò mà gật đầu thăm hỏi, hoàn toàn không thèm nhìn đến tôi. Một lát sau hắn sắc mặt nghiêm lại, giơ Quỷ Thủ Đao hài hước mà nói:
“Tiểu tử, không ngờ lại có ý nghĩ kỳ lạ muốn trên cầu Nại Hà ganh đua cùng ta một phen, ta cho ngươi biết, dù ngươi không bị thương, cũng không đánh lại ta. Nếu ta là ngươi thì đã sớm tự sát! Sao có thể giống ngươi mặt dày mày dạn mà sống tiếp!”
Nói xong hắn ngửa đầu cười ha hả, quỷ hồn chung quanh cũng sôi nổi chỉ chỉ trỏ trỏ vào tôi, trên mặt đầy khinh thường.
Tôi sớm nên chết đi? Tôi như bị ma xui quỷ khiến mà lặp lại lời hắn nói, sau đó trong lòng thấy áp lực, tôi nghĩ tới Nhất Sơ, nghĩ tới Lão Thử tiền bối, nghĩ tới ông nội, nghĩ tới những người đã từng giúp tôi. Bọn họ đều đứng trước mặt tôi, chỉ vào mũi tôi mắng:
“Ngươi là đồ nhược phu, không xứng đáng sống trên đời, nhược phu!”
“Được, vậy thì ta chết, ta chết là được!”
Tôi không ngờ mình lại chịu không nổi như thế, một đám người đang chờ tôi đi cứu, giờ lại không thể làm gì được nữa. Tôi rơi nước mắt, tiện tay rút bên hông ra Nga Mi Thích, nhắm ngay vào yết hầu liền chuẩn bị đâm xuống. Nhưng tôi cố ý đâm rất chậm, tôi muốn trước khi chết nhìn rõ biến hóa trên vẻ mặt của mỗi người bọn họ như thế nào. Tôi muốn biết khi mình máu tươi phun trào thì những kẻ hy vọng tôi chết sẽ sinh ra một loại khoái cảm như thế nào? Nhưng lúc tôi sắp đâm vào cổ, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng Lý mặt rỗ:
“Trương gia tiểu ca, ngươi mau dừng lại.”
Tôi ngây ngốc xoay đầu, liếc mắt một cái đã thấy Lý mặt rỗ nôn nóng từ trong đám người chạy ra, đoạt lấy Nga Mi Thích trên tay tôi vứt xuống đất, tiếp đó lật tay tát một cái lên mặt tôi, hét lớn:
“Con mẹ nó ngươi ngớ ngẩn à?”
Bị một cái tát này đánh tỉnh, cảm xúc tiêu cực trong đầu tôi mới chậm rãi tan đi. Xem ra vừa rồi là Độc Tý Long dùng Quỷ Thủ để mê hoặc tôi tự sát, cho nên tôi mới sinh ra cảm xúc bi thương như thế, nếu không phải Lý mặt rỗ kịp thời xuất hiện, tôi hiện giờ đã tự đâm yết hầu. Nghĩ đến đây tôi trong lòng giận dữ, cắn răng muốn đi lên liều mạng với Độc Tý Long. Lý mặt rỗ ấn tôi xuống nói:
“Ngươi nghỉ ngơi trước đi.”
Tiếp đó hắn chắn trước mặt tôi.
Lúc này tôi mới phát hiện hắn mang theo Âm Dương Tán của tôi, hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến! Lý mặt rỗ theo tôi lâu như vậy nhưng chỉ biết dùng Âm Dương Tán, mà Âm Dương Tán lại là pháp khí chủ về phòng ngự, căn bản không phải là đối thủ của Độc Tý Long. Lý mặt rỗ đi vài bước đột nhiên căng Âm Dương Tán, hơn nữa trực tiếp ném nó về phía Quỷ Thủ. Thấy một màn này tôi lập tức đỏ mắt, trong lòng mắng một câu “đồ ngốc”. Lý mặt rỗ khẳng định là biết Âm Dương Tán xa rời thân mình thì coi như phế, nhưng hắn vẫn liều mình, dùng dù thần chú phát huy uy lực của Âm Dương Tán đến mức lớn nhất. Hiển nhiên, hắn muốn nói với Độc Tý Long: “Dám đụng đến bằng hữu của ta, ta sẽ liều mạng với ngươi!
Âm Dương Tán được Lý mặt rỗ điều khiển tỏa ra hắc bạch quang mang hình Thái Cực, nhanh chóng xoay tròn gắt gao cuốn lấy Quỷ Thủ, hắc khí của Quỷ Thủ nhanh chóng biến mất. Độc Tý Long hiển nhiên không ngờ Lý mặt rỗ lại lợi hại như vậy, có chút khẩn trương muốn thu hồi Quỷ Thủ. Nhưng Lý mặt rỗ dùng toàn lực cũng chỉ có một chiêu này, sao có thể để Âm Dương Hổ được như ý? Hắn lập tức đọc chú ngữ nhanh hơn. Vài lần quan sát vẫn thấy Âm Dương Tán gắt gao bao bọc Quỷ Thủ, Độc Tý Long hai mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm Lý mặt rỗ, từ bỏ Quỷ Thủ trực tiếp vung quyền đánh vào bụng Lý mặt rỗ. Lý mặt rỗ thấy thế không lùi mà tiến, tư thế muốn cùng hắn liều mạng.
“Đừng…”
Tôi quát lớn, Lý mặt rỗ nghe xong thì ngẩn người, muốn chạy đi cũng đã không còn kịp nữa. Độc Tý Long nện một quyền lên bụng hắn, Lý mặt rỗ thân mình trực tiếp bay ngược ra ngoài, sau khi rơi xuống đất thì cả người run rẩy, trong miệng từng ngụm từng ngụm máu tươi phun ra. Tuy bị như vậy, hắn vẫn nhìn tôi, dường như đang nói cái gì. Tôi vội vàng chạy tới dùng chỉ quyết phong bế yếu huyệt cho hắn, run rẩy nói:
“Mặt rỗ, kiên trì, ngươi nhất định phải kiên trì!”
Dưới chỉ quyết áp chế nên thân thể Lý mặt rỗ run rẩy đã bớt kịch liệt, thanh âm của hắn mỏng manh mơ hồ không rõ nói:
“Trương gia tiểu ca, tiểu ca, ngươi… Ngươi không thể thua…”
Không chờ Lý mặt rỗ nói xong, Độc Tý Long đã xách theo Quỷ Thủ bổ tới. Không có chú ngữ điều khiển nên Âm Dương Tán lẳng lặng nằm trên mặt đất, biến thành một cây dù sắt tầm thường.
“Lão tử liều mạng với ngươi!”
Tôi hét lớn một tiếng, dùng Nga Mi Thích chặn đòn đánh của Quỷ Thủ, đồng thời dùng sức nhắm đũng quần của Độc Tý Long mà đạp. Hắn không ngờ tôi lại tấn công của hạ bộ hắn, mau chóng vọt qua một bên. Tôi nhân cơ hội tung ra Vô Hình Châm, nhắm vào giữa trán hắn đâm tới, nhưng Độc Tý Long trở tay ném Quỷ Thủ về phía tôi. Tôi theo bản năng mà né tránh, bởi vậy mà Vô Hình Châm không còn chính xác, đâm trúng vào một tiểu quỷ vô tội bên cạnh, tiểu quỷ này kêu thảm thiết một hồi rồi trực tiếp hóa thành tro tàn.
“Hả!”
Tôi nhất thời sửng sốt, tiểu quỷ này chỉ là tới xem náo nhiệt, lại bị tôi ngộ sát. Khi tôi đang ngây người, Độc Tý Long từ phía sau đạp tới, một cước đạp tôi ngã như chó ăn phân! Trên tay tôi đã không còn vũ khí, nỗ lực muốn đứng lên, kết quả vừa mới đứng dậy lại bị hắn đánh một quyền vào bụng, lại lần nữa ngã xuống. Đứng dậy lại bị đánh ngã cứ như vậy tuần hoàn, tôi cảm giác sức lực trên người đã cạn sạch. Độc Tý Long dứt khoát cắm Quỷ Thủ trên mặt đất, trào phúng nói:
“Ta giúp ngươi một tay, có bản lĩnh thì ngươi đứng lên.”
Kết quả… Tôi vẫn lần lượt bị hắn xô ngã. Cho dù hắn không dùng Quỷ Thủ mê hoặc tôi, tôi vẫn cảm giác chính mình là kẻ nhược phu!
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131