Nam tử Vương Tọa biết muốn tránh cũng không tránh được một trận chiến này. Hắn từ trong thân thể Nghệ Phong chậm rãi đi ra, tập trung thành một bóng người.
– Sao! Linh hồn thể?
Nam tử Vương Tọa vừa xuất hiện, người mặt sẹo mặc hắc bào kinh hãi kêu lên thành tiếng. Sau khi tinh tế điều tra nam tử Vương Tọa một phen, hắn càng kinh ngạc không thôi.
– Chẳng trách ngươi tiểu tử ở trong thành trì giống như hoa viên phía sau nhà mình. Nói vậy hẳn là ngươi nhận được linh hồn thể này ngươi ở trong thành trì.
Rốt cục người mặt sẹo mặc hắc bào hiểu được, vì sao trong thành trì Nghệ Phong có thể thoải mái né tránh được sự truy kích của bọn họ.
– Bất quá, ngươi cho là dựa vào hắn, ngươi có thể chiến đấu với ta sao?
Người mặt sẹo mặc hắc bào cười lạnh không thôi.
– Một tiểu bối lại dám nói năng lỗ mãng ở trước mặt bản vương.
Nam tử Vương Tọa bị chọc giận, căm tức người mặt sẹo mặc hắc bào.
– Tiểu bối?
Người mặt sẹo mặc hắc bào không hề phủ nhận. Chỉ cần xem lực lượng hồn thể đối phương đã dâng trào mạnh mẽ như thế, khẳng định bản thể tương đối cực kỳ khủng khiếp. Nhưng hắn chỉ là một đạo hồn thể mà thôi. Đừng nói hiện tại kém xa chính mình, cho dù tương đương với chính mình, dựa vào áp chế của Nhiếp Hồn Sư đối với hồn thể, không đến mức sợ đối phương.
Người mặt sẹo mặc hắc bào thấy Nghệ Phong vận chuyển đấu khí, lại mơ mộng hão huyền muốn giãy giụa, hắn hừ một tiếng. Hồn lực cuộn trào bạo phát. Linh khí bốn phía mạnh mẽ tập trung, tạo thành một bàn tay rất lớn, hung hăng đánh về phía Nghệ Phong.
Nhìn linh khí ập tới, trong lòng Nghệ Phong nhất thời cứng lại. Sắc mặt đại biến. Tử khí trong cơ thể, năng lượng Phệ Châu, Tà Đế lực điên cuồng trào ra. Vừa ra tay chính là Tinh Bạo Thương Khung đệ tam thức.
Giờ phút này, chỉ là một đạo công kích, Nghệ Phong đã vận dụng toàn lực.
Ầm…
Nghệ Phong sử dụng một quyền toàn lực, va chạm với một đòn tùy ý đánh tới của đối phương. Hai lực lượng khủng khiếp đâm vào nhau bắn kình khí ra bốn phía, có khả năng tàn sát bừa bãi bất kỳ cái gì nó gặp trên đường. Phía xa có một gò nhỏ bị kình khí gọt rơi.
Lực lượng khủng khiếp khiến hư không có chút sụp đổ.
Nghệ Phong dưới lực lượng này, thân thể bị đánh bay ra ngoài. Khí huyết trong ngực cuồn cuộn. Có một ngụm máu dường như muốn phun ra, lại bị hắn cứng rắn áp chế xuống.
– Đây là lực lượng bát tinh sao?
Nghệ Phong hoàn toàn bị sợ ngây người. Vừa nãy, hắn dựa vào tử khí ngàn năm, lực Tà Đế, Phệ Châu tạo thành Tinh Bạo Thiên Hạ, một đòn toàn lực, cho dù đối mặt với Tôn cấp đỉnh phong, cũng phải cẩn thận đối phó.
Nhưng, đối phương tùy ý chém ra một chiêu liền đánh tan công kích của hắn, hắn bị vây vào thế hạ phong tuyệt đối.
Loại lực lượng kinh khủng như vậy khiến trong lòng Nghệ Phong có chút hoảng sợ. Hắn quay đầu nhìn về phía nam tử Vương Tọa đã lắc mình đến bên cạnh hắn.
Nam tử Vương Tọa dường như biết Nghệ Phong đang suy nghĩ điều gì, hắn thản nhiên nói:
– Tôn cấp vốn không thể sánh bằng Quân cấp. Quân cấp ngoại trừ lực lượng hùng hậu hơn Tôn cấp vô số lần, quan trọng nhất, Quân cấp đã mơ hồ có thể nắm không gian lực lực trong tay.
– Không gian lực?
Nghệ Phong ngẩn ra. Ngay lập tức sắc mặt càng thêm nghiêm trọng. Vừa nãy, trong đạo công kích kia, hắn đã không cảm giác được không gian lực. Có thể thấy được đối phương nguy hiểm tới mức nào.
– Tìm cơ hội trốn đi. Hai người chúng ta không phải là đối thủ của hắn.
Vương tộc nam tử cảnh giác nhìn đối phương, đồng thời truyền âm cho Nghệ Phong.
Nghệ Phong không trả lời. Chỉ có điều ánh mắt nhìn chăm chú vào người mặt sẹo mặc hắc bào. Trong mắt đầy vẻ thận trọng. Nhiếp Hồn Sư bát tinh không thể tưởng tượng được lại đáng sợ như thế. Căn bản hắn không phải cùng một cấp bậc.
– Không thể tưởng tượng được ngươi còn có vài phần bản lĩnh. Có thể đỡ được năm phần lực đạo của ta.
Người mặt sẹo mặc hắc bào kinh sợ không thôi.
– Nhìn vào thực lực của ngươi, lấy Phệ Châu ra, ta để ngươi rời khỏi.
Người mặt sẹo mặc hắc bào đã nhìn ra, Nghệ Phong vừa thi triển vũ kỹ cực kỳ khủng khiếp. Người có được vũ kỹ như vậy, chắc hẳn thân phận không đơn giản. Nói không chừng phía sau hắn là một cường giả và một tông môn có cấp bậc. Hắn chỉ vì Phệ Châu, không muốn đắc tội cường giả như vậy.
Đạt được Quân cấp và bát tinh, thật sự bước vào hàng ngũ cường giả đại lục. Cường giả trình độ này, hẳn là nhân vật không đơn giản.
– Từ trước đến nay chỉ có bản thiếu ta cướp của người khác, còn chưa từng có người nào cướp được của bản thiếu.
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, từ chối đề nghị của đối phương.
– Gian ngoan mất linh!
Người mặt sẹo mặc hắc bào cười lạnh một tiếng. Nhiếp Hồn Thuật lại thi triển ra, bao phủ về phía Nghệ Phong. Lần này người mặt sẹo mặc hắc bào ra tay, hiển nhiên tàn nhẫn hơn nhiều so với vừa nãy. Lúc này, năng lượng khủng khiếp chợt xuất hiện không gian, tạo thành những làn sóng truyền về phía Nghệ Phong.
– Không gian lực?
Nghệ Phong kinh ngạc không thôi, vội vàng thi triển Thuấn Di né tránh cường lực công kích của đối phương.
Nhưng, người mặt sẹo mặc hắc bào dường như đã sớm biết phương hướng Nghệ Phong sẽ di chuyển tới. Bàn tay đảo qua, một lực lượng dâng trào lại đánh về phía Nghệ Phong. Năng lượng này khiến sắc mặt Nghệ Phong biến thành cực kỳ khó coi. Năng lượng này giống như mãnh hổ, mạnh hơn vừa nãy gấp mấy lần. Dưới lực lượng này, trong lòng Nghệ Phong dâng lên cảm giác sợ hãi. Nghệ Phong tránh cũng không thể tránh được, đành thi triển toàn bộ lực lượng trong cơ thể ra. Cùng lúc đó Nhiếp Hồn Thuật cũng bạo phát.
Lực lượng trong cơ thể giống như bơm nước, không ngừng bị hút ra ngoài, hoàn toàn không biết dừng lại. Nhưng mặc dù như thế, Nghệ Phong vẫn cảm thấy còn xa mới đủ, vẫn không ngừng hút ra ngoài.
Một đòn của Nghệ Phong hút ra lực lượng và hồn lực của toàn thân, va chạm vào và lực lượng của đối phương. Trong không gian sụp đổ, đồi núi bên cạnh đều bị đánh tung lên. Đồng thời, Nghệ Phong giống như cánh diều đứt dây. Trong miệng hắn phụt máu, bay ngược ra ngoài.
Nghệ Phong cố nén đau đớn trong thân thể, khởi động chút lực lượng cuối cùng, xoay quanh người, lảo đảo lui ra ngoài. Mỗi bước chân giẫm trên mặt đất, đều để lại một vết chân rất sâu.
– Đây là lực lượng Quân cấp, không gian lực sao?
Nghệ Phong khó khăn lắm mới đứng vững. Thấy được lực lượng của một chưởng vừa nãy, có không gian truyền lại lực lượng, hắn không nhịn được kinh hãi.
Tuy rằng trong lòng hắn biết Quân cấp cường hãn, nhưng thật sự không ngờ được lại cường hãn đến mức như thế. Cho dù hắn thi triển Nhiếp Hồn Sư và đấu khí đến mức tận cùng đều bị thương không nhẹ. Mà đối phương, hiển nhiên không xuất toàn lực.
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, cho dù vận dụng Trảm Tiên và Phệ Linh Nộ Bạo vẫn tuyệt đối không làm gì được đối phương.
– Bát tinh lại cường hãn như vậy!
– Không tồi không tồi! Lại có thể tiếp được một đòn ẩn chứa lực lượng không gian của ta. Với thực lực của ngươi, đủ để tự hào.
Trong lòng Nhiếp Hồn Sư bát tinh hết sức kinh ngạc. Thật sự không ngờ được vận dụng không gian lực, còn có thể bị Nghệ Phong đón được. Đây là trước kia chưa từng thấy.
Cho dù là Tôn cấp đỉnh phong, khi hắn vận dụng không gian lực, đều phải trọng thương. Nhưng thương thế của tiểu tử này lại không nặng như trong tưởng tượng của hắn.
Tất nhiên người mặt sẹo mặc hắc bào không nghiêm túc điều tra, bằng không hắn nhìn thấy tử khí ngàn năm và năng lượng Phệ Châu của Nghệ Phong liền có thể hiểu được. Những năng lượng này đã tiêu hao hơn phân nửa công kích của hắn.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220