Trong nháy mắt thời gian một ngày một đêm trôi qua, không gian nguyên bản an tĩnh bạo phát từng đợt tiếng sấm. Nghệ Phong cũng bị đạo tiếng sấm này làm giật mình tỉnh giấc. Nghệ Phong tất nhiên nhìn về phía phát ra thanh âm.
Chỉ thấy thân Yêu Ngọc nguyên bản hơn mười trượng bắt đầu không ngừng lớn lên, năng lượng xung quanh nhanh chóng hướng về phía Yêu Ngọc. Từng đạo năng lượng dũng mãnh tiến vào cơ thể Yêu Ngọc, thân thể Yêu Ngọc càng bạo động gay gắt.
– Ầm… Ầm…
Tiếng nổ không ngừng rền vang, thân thể Yêu Ngọc cuối cùng biến thành to lớn mấy chục thước, thân thể khổng lồ lượn vòng quay trên hư không, che khuất tầm mắt của Nghệ Phong. Thân thể khổng lồ chậm rãi nén xuống.
Tốc độ Yêu Ngọc nén xuống cực nhanh, không đến nửa cảnh giờ đã bị Yêu Ngọc nén gần hai thước. Hơn nữa Yêu Ngọc vẫn không ngừng nén xuống.
Khi bộ dáng nén tới bốn, năm thước, thân ảnh Yêu Ngọc mới nén chậm lại.
Nhưng vào lúc này, trên đuôi Yêu Ngọc bạo phát đạo hỏa diễm vô cùng kinh khủng. Bấy giờ, Yêu Ngọc điên cuồng đốt cháy chính mình. Tại cổ hỏa diễm, một hình người chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn hai người này, trong mắt tràn đầy vẻ vui mừng:
– Cư nhiên Yêu Ngọc thực sự hóa thành hình người.
Nghệ Phong ngừng thở, siết chặt tay nhìn chăm chú vào Yêu Ngọc, Nghệ Phong cảm giác hắn khẩn trương dị thường.
– Ngao… Ngao…
Tiếng long rống chói tai liên tục vang lên, Nghệ Phong càng cảm giác chính mình toát mồ hôi. Ma thú hóa thành hình người thực sự chịu đựng thống khổ lớn như vậy.
Trong thời gian ngắn, đôi chân Yêu Ngọc xuất hiện hơn phân nửa. Lúc này, tiếng ai đó gọi Yêu Ngọc không ngừng vang lên. Dưới tiếng gọi này, đôi chân nguyên bản xuất hiện, cư nhiên lại lần nữa biến thành rồng thân rắn.
Nghệ Phong thấy tràng cảnh như vậy, nắm chặt tay, trong lòng không khỏi lo lắng. Biến hình đối với ma thú cự kỳ quan trọng, Yêu Ngọc muốn biến thành hình người e là phải đợi rất lâu. Mặc dù trong lòng Nghệ Phong sốt ruột, thế nhưng cũng không thể trợ giúp, ma thú biến hóa chỉ có thể dựa vào bản thân nó, không thể mượn lực lượng của bất cứ kẻ nào.
Khi hai chân Yêu Ngọc lại xuất hiện hơn phân nửa, tiếp tục biến thành long thân rắn, tốc độ nguyên bản thoái hóa thật nhanh rốt cục giảm xuống, lần này bắt đầu chậm rãi biến thành đùi người.
Biến biến hiện hiện, thân thể Yêu Ngọc hơn phân nửa hóa thành thân người, duy nhất chỉ còn đầu chưa thể chuyển hóa.
– Ngao…
Yêu Ngọc gầm lớn, đầu nguyên bản bị hỏa diễm điên cuồng đốt chạy, tiếng ai đó gọi Yêu Ngọc vang lên không ngớt. Thế nhưng rốt cục cái đầu kia bắt đầu chậm rãi chuyển biến.
– Ầm!
Một tiếng trầm muộn, toàn thân thể Yêu Ngọc hoàn toàn hóa thành hình người. Nghệ Phong nhìn Yêu Ngọc trước mắt, môi hồn răng trắng, da thịt khiến nữ nhân đều phải đố kỵ. Vóc dáng cao một thước năm, tư thái nhỏ bé giống như người mười hai mười ba tuổi.
– Yêu Ngọc bái kiến ca ca!
Yêu Ngọc tới trước mặt Nghệ Phong cung kính thi lễ, mở miệng hô.
– Tốt!
Nghệ Phong vui mừng khôn xiết. Nhìn Yêu Ngọc trước mắt, rất khó phát hiện điểm liên quan với ma thú.
Nhìn Yêu Ngọc trơn bóng nuột nà, Nghệ Phong cười lớn nói:
– Yêu Ngọc, mặc y phục vào.
Nghệ Phong đưa Yêu Ngọc một bộ quần áo, tuy rằng y phục của nó lớn một chút, dù sao cũng thật tốt.
Yêu Ngọc lắc đầu, lúc Nghệ Phong kinh ngạc, trên thân thể Yêu Ngọc rất nhanh hiện lên bộ y phục. Yêu Ngọc thấy thần sắc Nghệ Phong kinh ngạc, giải thích nói:
– Đây chính là da long của ta thoái hóa, chống đối công kích của Tôn Cấp dễ như trở bàn tay.
Nghệ Phong nghe Yêu Ngọc nói vậy, Nghệ Phong ngây người. Lập tức hỏi:
– Da long?
Dĩ nhiên Yêu Ngọc nói:
– Phân nửa huyết mạch của Yêu Hồn Long Xà chính là huyết mạch chân long.
– Trên đời này thực sự tồn tại chân long?
Nghệ Phong kinh ngạc hỏi.
Yêu Ngọc lắc đầu nói:
– Không biết, dù sao đi nữa ký ức truyền thừa của ta nói như vậy.
Nghe câu này, Nghệ Phong suýt không đứng vững té xuống đất. Điều này nói rõ tổ tông Yêu Ngọc dán vàng trên mặt chính mình.
– Ký ức truyền thừa? Ai truyền thừa ký ức?
Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc nói.
– Cha ta ah!
Yêu Ngọc ngạo khí nói, dường cha nó rất giỏi.
Nghệ Phong trắng mắt nhìn, biết hỏi Yêu Ngọc không nhận được điều gì, cũng không hỏi lại.
– Yêu Ngọc, hiện tại thực lực của ngươi rất mạnh?
Nghệ Phong nhớ tới Yêu Ngọc tuy vừa mới đạt tới bát giai, nhưng thực lực của nó không thể đối phó với bát giai bình thường.
– Chỉ dựa vào thực lực, ta không thể đánh lại Hỏa Long vừa nãy.
Yêu Ngọc suy nghĩ một chút nói.
Nghe câu này, Nghệ Phong suýt nữa đã giết chết Yêu Ngọc. Nó vừa mới đạt tới bát giai, cư nhiên vọng tưởng chính mình chiến đấu cùng Hỏa Long. Nó thực nghĩ chính mình là chân long.
– Ca ca, ta không thể nói chuyện với ca ca. Vừa nãy thôn phệ rất nhiều năng lượng của Hỏa Long chưa thể tiêu hóa, chơ ta tiêu hóa xong rồi nói.
Yêu Ngọc không đợi Nghệ Phong trả lời, thân ảnh lại đột nhiên biến đổi, hóa thành hình con rắn nhanh chóng bay vào lòng Nghệ Phong, chìm vào giấc ngủ say.
Nghệ Phong nhìn Yêu Ngọc lại lần nữa ngủ say thập phần bất đắc dĩ, không hề quản nó.
… Bạn đang đọc truyện Nghệ Phong – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/nghe-phong-quyen-3/
Nghệ Phong quên tính thời gian, thời gian giao hẹn với Băng Ngưng đã trôi qua. Hắn liền bước từng bước chuẩn bị tới nơi giao hẹn. Đã chiếm được Hải Lam Thánh quả, hẳn là có thể rời khỏi phiến không gian này.
Khi Nghệ Phong đi không quá xa, thân ảnh Băng Ngưng liền xuất hiện trong tầm mắt của Nghệ Phong. Nghệ Phong nhìn Băng Ngưng, trong mắt hiện lên tia kinh ngạc:
– Tại sao nàng có thể tới nơi này? Nàng có thể đối phó với khôi lỗi thiết cương trên đường?
Băng Ngưng lắc đầu nói:
– Hiện tại bọn họ nghe lời ta!
Nghe câu này, Nghệ Phong nao nào. Lập tức kinh hỉ nói:
– Nàng đã nắm cấm địa này trong tay?
Băng Ngưng gật đầu nói:
– Đã hoàn thành, bất quá ngươi muốn đi ra ngoài còn phải làm một việc cuối cùng.
Nói xong, ánh mắt Băng Ngưng nhìn về phía tế đàn. Bất quá thấy tế đàn rỗng tuếch, nàng trừng mắt nhìn Nghệ Phong nói:
– Ngươi đã thu nạp Hỏa Linh Châu?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
– Uh, vô tình thu lấy.
Nghe vậy, Băng Ngưng ngây dại tại chỗ, một lúc lâu hít sâu một hơi nói:
– Nếu như ngươi đã thu nạp, dị biến cấm địa kia cũng được giải trừ.
Trong ánh mắt Nghệ Phong toát lên vẻ nghi hoặc không giải thích được, Băng Ngưng liền giải thích nói:
– Trong cấm địa này ẩn chứa năng lượng thuộc tính băng. Hỏa Linh Châu lại hấp thu năng lượng thuộc thính hỏa. Băng hỏa tương khắc. Mà then chốt hạch tâm cấm địa vừa nắm trong tay, bởi vì Hỏa Linh Châu tự động đóng lại. Trước kia dưới thời lão tổ tông, một viên Hỏa Linh Châu không thể tạo sóng gió quá lớn. Vả lại lão tổ tông còn lưu lại một đạo thần niệm căn bản không làm được gì. Hỏa Linh Châu trải qua nhiều năm hấp thụ vô số năng lượng thuộc tính hỏa qua đây, cho nên dẫn đến dị biến. Hiện tại thu nạp, cho nên dị biến cũng tiêu thất.
Nghe câu này, Nghệ Phong hiểu lơ mơ. Bất quá, nghe được cấm địa dị biến được giải trừ, trong lòng hắn vô cùng vui vẻ.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260