– Tuy rằng chúng ta rất muốn Nghệ Phong sớm đi vào, nhưng mà ngươi nên hiểu, quy định do tổ tông đặt ra, chúng ta không thể phá bỏ.
Liễu Nhiên đối với chuyện năm vị trưởng lão cự tuyệt cũng không cảm thấy phẫn nỗ, hắn chỉ thản nhiên nói.
– Nghệ Phong đã chạm đến năng lượng không gian, hắn tiến vào Quân cấp chỉ là chuyện sớm hay muộn, chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ tư cách?
Năm vị trưởng lão kinh hỉ nói.
– Thật sự?
Liễu Nhiên liếc mắt nhìn về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong biết rõ cần phải làm gì. Lập tức điểm vào không khí vài cái. Vận khí lần này tốt hơn một chút, ngay tại lần thứ hai đã khiến không gian nổi lên rung động. Ngũ trưởng lão nhìn thoáng qua rung động không gian, cười lên vô cùng vui vẻ.
– Ha ha, ngươi nên sớm nói việc hắn chạm đến năng lượng không gian. Tuy rằng còn không hợp quy củ, nhưng chúng ta phá lệ một lần cũng không sao, sớm hay muộn cuối cùng đều có một kết quả như nhau.
Năm vị trưởng lão cũng muốn Nghệ Phong sớm một chút tiến vào Thánh thành. Chỉ có điều có nhiều thứ cũng không phải là do bọn họ định đoạt, hiện tại Nghệ Phong đã chạm đến năng lượng không gian, tiến vào Quân cấp đã là chuyện chắc chắn. Mở ra Thánh thành để Nghệ Phong tiến vào, tuy rằng vi phạm quy củ, chỉ là vi phạm trong phạm vi nhất định cũng không có việc gì.
– Đã như vậy thì tiến hành thôi.
Ngũ đại trưởng lão nói liền làm, cùng Liễu Nhiên mang theo Nghệ Phong tiến về phía hậu sơn Thánh địa. Nghệ Phong đi theo sát đám người này, cảm thấy nghi hoặc mười phần, không hiểu Thánh thành là vật gì? Rất nhanh, hắn đã đi ngang qua con suối nước nóng vô cùng quen thuộc. Tận cho đến khi phía trước là vách núi ngũ đại trưởng lão mới dừng lại. Đối với vách núi này Nghệ Phong rất rõ ràng, hơn nữa còn vô cùng sợ hãi, nó sâu hun hút không thấy đáy, vách đá dựng đứng, gan lớn như Nghệ Phong cũng không dám dạo chơi bên cạnh vách núi này.
Giờ phút này Nghệ Phong đã tiếp cận Quân cấp, ngược lại không còn sợ hãi giống như trong dĩ vãng. Chỉ có điều, chứng khiến ngũ đại trưởng lão đứng ở bên cạnh vách núi, sắc mặt vô cùng thận trọng, Nghệ Phong cũng có chút nghi hoặc.
– Nghệ Phong nhớ rõ thủ pháp của ta, sau này ngươi muốn đi vào Thánh thành, phải dựa vào bộ thủ pháp này.
Đại trưởng lão đột nhiên nói. Nghệ Phong khẽ giật mình, lập tức vội vàng chăm chú nhìn Đại trưởng lão. Đôi tay đại trưởng lão bắt đầu kết ấn, thủ pháp vô cùng phức tạp. Cùng lúc, đối diện vốn là vách núi, chợt nổi lên tầng tầng rung động, sau đó những rung động này càng lúc càng lớn, cuối cùng một vòng xoáy xuất hiện ở trước mặt Nghệ Phong.
Vòng xoáy không lớn, tốc độ xoay tròn cũng rất chậm, nhưng lại khiến Nghệ Phong cảm thấy vô cùng kinh ngạc, bởi vì từ khi nó xuất hiện Nghệ Phong đã biết rõ vách núi đối diện là một ảo cảnh cực lớn. Khiến hắn kinh ngạc chính là thực lực của hắn đã đạt đến cấp độ này, hơn nữa còn từng đi qua truyền thừa ảo cảnh, nhưng mà đối với ảo cảnh trước mặt hắn hoàn toàn không nhìn thấu.
Có thể thấy được ảo cảnh này cường đại đến cỡ nào.
Sau khi Đại trưởng lão kết một thủ ấn cuối cùng. Đồng thời vòng xoáy kia cũng mở rộng ra đủ để khiến mười người đồng thời tiến vào. Nhìn qua vòng xoáy, đại trưởng lão cười nói với Nghệ Phong.
– Lần này sẽ cho ngươi kiến thức Thánh địa chân chính.
Nghe được lời này, trong lòng Nghệ Phong cũng cảm thấy có chút kích động cùng chờ mong. Hắn hiểu rõ, rốt cục hắn cũng xé mở một tầng hơi mỏng che phủ diện mạo thật của Thánh địa.
Lão đầu tử cùng năm vị trưởng lão dẫn đầu nhanh chóng tiến vào vòng xoáy, Nghệ Phong vội vã theo sau. Bảy người đồng thời tiến vào bên trong vòng xoáy. Vừa bước vào bên trong, Nghệ Phong đã cảm thấy một luồng năng lượng nồng đậm đến mức khiến lỗ chân lông toàn thân hắn mở ra. Mật độ cỗ năng lượng này khiến Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc, Nghệ Phong mới chỉ thấy được loại mật độ này khi bốn phía đều là Phệ châu. So với di chỉ mà năm đại học viện khống chế còn phải nồng đậm hơn vài lần.
Ngũ trưởng lão chứng kiến biểu lộ kinh ngạc của Nghệ Phong chỉ khẽ cười nói.
– Đây là biên giới của vào Thánh thành, năng lượng còn không quá nồng đậm, đợi sau khi đi vào ngươi sẽ biết rõ.
Đúng lúc Nghệ Phong cùng trưởng lão chuẩn bị tiến vào Thánh thành, Nghệ Phong chợt cảm thấy một luồng uy áp khổng lồ đè nặng lên trên người hắn. Dưới sự đè nén của cỗ uy áp này, Nghệ Phong suýt nữa không đứng vững nổi. Toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, sắc mặt biến thành tái nhợt, cỗ uy áp này cơ hồ muốn nghiền nát thân thể thể hắn. Kinh khủng nhất chính là hắn cản bản không có chút lực kháng cự nào.
– Liễu Nhiên, Ngũ, chẳng lẽ các ngươi đã quên quy củ bất thành văn của Thánh thành.
Hư không chợt vang lên tiếng nói, thanh âm phiêu hốt bất định, không thể xác định nổi là truyền đến từ phương nào. Mấy người đại trưởng lão nghe được câu này vội vàng khom người thi lễ nói:
– Thánh lão, Nghệ Phong đã chạm vào năng lượng không gian, bất quá, thể chất hắn có chút đặc thù, không có đủ năng lượng, chỉ sợ là khó có thể đột quá đến Quân cấp. Cho nên bọn vãn bối mới dẫn hắn đến Thánh thành.
– Nghệ Phong? Là Tà Đế đương đại? Khó trách có khí tức của hắn!
Thanh âm phiêu miểu kia trầm mặc trong chốc lát, sau đó lại vang lên. Giờ phút này, Nghệ Phong cảm thấy tựa hồ thân thể hắn đang bị nhìn xuyên thấu. Lúc này Liễu Nhiên nhìn về phía hư không hô.
– Đúng là đệ tử của vãn bối!
– Liễu Nhiên! Nhiều năm rồi ngươi chưa đến Thánh thành! Ồ!
Thanh âm phiêu miểu đột nhiên ồ lên một tiếng kinh ngạc, sau đó lâm vào trầm mặc, rất lâu sau mới một lần nữa vang lên.
– Liễu Nhiên, không thể tưởng tượng được thực lực của ngươi đã đạt tới cấp độ này. Xem ra chuyện năm đó để lại ấn ấn tượng rất sâu trong lòng ngươi.
Lời này vừa dứt, bất kể là ngũ đại trưởng lão hay là thanh âm phiêu miểu kia đều lâm vào trầm mặc.
– Cũng được, Ngũ, ngươi mang theo Nghệ Phong tiến vào Thánh thành đi!
Thanh âm phiêu miểu kia một lần nữa vang lên.
– Nghệ Phong tu luyện Lăng Thần Quyết!
Liễu Nhiên không kiêu ngạo không siểm nịnh lạnh nhạt nói.
– Lăng Thần Quyết?
Tuy rằng thanh kia vẫn phiêu miểu như trước, nhưng mà Nghệ Phong có thể nghe được sự kinh ngạc trong lời nói. Rất nhanh, hắn lại cảm thấy cái cảm giác toàn thân bị người ta lột trần xuất hiện thêm một lần nữa. Nghệ Phong biết rõ, vị Thánh lão kia đang kiểm tra hắn.
– Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được, rốt cục cũng có người có thể tu luyện bộ công pháp này. Bế quan nhiều năm như vậy, không thể tưởng tượng được, vừa xuất quan đã nhận được một tin tức tốt như vậy!
Lời này lập tức khiến mấy người ngũ đại trưởng lão giật mình, khó trách tựa hồ Thánh lão không biết Nghệ Phong, thì ra là bế quan. Mặc dù Nghệ Phong chưa từng tiến vào Thánh thành, nhưng tầng lớp cao tầng bên trong Thánh thành đối với Nghệ Phong mười phần chú ý.
– Ngũ, ngươi mang Nghệ Phong tiến vào Thánh thành. Liễu Nhiên, thực lực ngươi đã đạt đến loại cấp độ này. Đến đây, ta có chuyện muốn nói!
Thanh âm phiêu miểu một lần nữa vang lên. Liễu Nhiên gật đầu với Nghệ Phong, thân ảnh lập tức biến mất nguyên tại chỗ, không biết đã đến nơi nào.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220