Thời gian một ngày một đêm thoáng cái đã trôi qua, toàn bộ đế quốc Mãnh Hổ cũng bị tin tức của Nghệ Phong truyền ra làm sôi sùng sục.
Tại đế quốc, chưa từng có ai dám trêu chọc Kim Ưng Tông, một ngày đêm trước cư nhiên bị Nghệ Phong diệt phân tông ở đế đô, cùng lúc đó, đối phương lại buông lời sẽ giết lên Kim Ưng Tông.
Vô số ánh mắt đều hội tụ tại Kim Ưng Tông, từ trong miệng đám người hôm qua chứng kiến Nghệ Phong hành hạ trưởng lão Kim Ưng Tông đến chết cùng tàn sát vô số đệ tử, người của đế quốc Mãnh Hổ cũng biết thực lực của Nghệ Phong đã đạt được trình độ kinh khủng.
Chỉ bất quá, đối với việc Nghệ Phong nói đi Kim Ưng Tông, mọi người đều cho rằng Nghệ Phong có chút tự đại và càn rỡ. Tuy rằng thực lực của Nghệ Phong rất mạnh, thế nhưng Kim Ưng Tông làm thế lực nhất lưu lâu như vậy, há lại có thể bị một người lay động?
Đối với việc Nghệ Phong đơn thương độc mã đi đến Kim Ưng Tông, tất cả mọi người đều bảo trì trạng thái hưng phấn, Nghệ Phong đi trên đường tự nhiên có thể nghe được các dạng nghị luận, đương nhiên Nghệ Phong cũng biết được từ trong miệng những người này.
Lúc hắn diệt phân tông của Kim Ưng Tông, bọn hắn đã truyền một tin tức hướng ra toàn đại lục:
– Kim Ưng Tông xin đợi đại giá Tà Đế, tất nhiên sẽ dùng máu của Tà Đế đến cúng tế các đệ tử Kim Ưng Tông!
Đối với loại phản ứng này của Kim Ưng Tông, Nghệ Phong không bất ngờ chút nào, từ đế đô đi ra, Nghệ Phong ngẫu nhiên gặp phải vài cơ sở của Kim Ưng Tông, không chút nghĩ ngợi liền diệt luôn. Rốt cuộc ban ngày hôm sau, Nghệ Phong đã tới dưới chân Kim Ưng Tông.
Mà ở dưới chân Kim Ưng Tông đã hội tụ rất nhiều người đến đây xem náo nhiệt, chỉ bất quá bị các đệ tử Kim Ưng Tông ngăn lại bên ngoài, cả đám bất mãn khi không vào được sơn môn Kim Ưng Tông, đồng thời cả đám cũng bắt đầu nghị luận chuyện này.
– Các ngươi nói vì sao Nghệ Phong còn không đến? Không lẽ hắn sợ Kim Ưng Tông sao?
– Sợ Kim Ưng Tông? Hắn sợ Kim Ưng Tông sẽ không lấy thực lực Tôn cấp tới khiêu khích Kim Ưng Tông, ngày hôm qua còn diệt phân tông lớn nhất của Kim Ưng Tông kìa!
– Hắn là nhân vật chính, để Kim Ưng Tông chờ một chút cũng là bình thường. Hắn thật có dũng khí, ngay cả Kim Ưng Tông cũng dám khiêu khích, mặc dù có vài phần thực lực, thế nhưng Kim Ưng Tông xưng bá tại đế quốc Mãnh Hổ đã bao lâu, nội tình không biết dày dến mức nào, há lại là một mình hắn có thể lay động?
– Khụ! Nghệ Phong cũng là một nhân vật đấy thôi, ngày hôm qua nói một câu uy hiếp, toàn bộ hoàng thất đều bảo trì trầm mặc, đã giật lại một ít cự ly cùng Kim Ưng Tông, mẹ nó, người sống đến loại tình trạng này, cho dù thực sự chết ở Kim Ưng Tông cũng đáng tự hào rồi!
– Chậc chậc, bất quá thật khó nói, nếu như Nghệ Phong dám lên Kim Ưng Tông, tự nhiên có chút thủ đoạn, cho dù không diệt được Kim Ưng Tông, sợ rằng cũng khiến Kim Ưng Tông ngậm đắng nuốt cay!
– …
Mỗi một câu một chữ Nghệ Phong đều nghe được, nhưng hắn không để ý tới những người này, di chuyển bước chân định đi về phía tông môn Kim Ưng Tông.
Chỉ bất quá, hiển nhiên Kim Ưng Tông không muốn để quá nhiều người tiến vào, một người đệ tử thấy Nghệ Phong đi tới trước sơn môn, nhất thời hét lớn ngăn lại Nghệ Phong, tuy rằng bọn họ có bức họa của Nghệ Phong, thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn không thể nhận ra, dù sao bức họa và bản thân vẫn có nhiều điều khác nhau.
– Đứng ở ngoài, Kim Ưng Tông không tiếp ngoại nhân!
Một đệ tử Kim Ưng Tông ngạo mạn nói, từ khi Nghệ Phong truyền ra tin tức muốn lên Kim Ưng Tông, Kim Ưng Tông không ngừng nghênh đón một ít người có thực lực cường hãn thì thôi, dù sao Kim Ưng Tông cũng không thể đắc tội toàn bộ những người đó. Thế nhưng những tên thực lực thấp kém này cư nhiên cũng mơ tưởng tiến vào Kim Ưng Tông, thật đúng là cho rằng chó mèo cũng có thể tiến vào Kim Ưng Tông hay sao?
Nghệ Phong thấy đối phương nói vậy, nhàn nhạt quét mắt liếc đối phương, không thèm nói một lời, tiện tay vung lên, tên đệ tử Sĩ cấp này đã nổ tung, hóa thành một mảnh mưa máu.
Một màn này, để các đệ tử còn lại đều ngây ngốc, cả đám vẫn còn không kịp phản ứng lại.
Nghệ Phong bước từng bước đi đến sơn môn Kim Ưng Tông, đồng thời thân thể các đệ tử còn lại giống như đều đựng thuốc nổ, cả đám nổ thành huyết nhục rơi lả tả trong hư không.
– Ọe…
Một màn máu tanh như vậy, khiến cho một ít người tụ tập tại cửa vào Kim Ưng Tông bắt đầu buồn nôn, cả đám võ giả đều bịt miệng, không dám tiếp tục nhìn xem.
Mà một ít người khác, thấy người thanh niên vừa nhấc tay đã khiến đệ tử Kim Ưng Tông biến thành huyết nhục, ánh mắt cả đám bỗng sáng lên, kinh hô:
– Nghệ Phong tới!
Ánh mắt mọi người đều ngưng tụ trên người Nghệ Phong, thủ đoạn của Nghệ Phong càng máu tanh tàn nhẫn hơn so với lời đồn đại, hắn bước chân không nhanh không chậm, từng bước từng bước đi về phía sơn môn Kim Ưng Tông.
Mà những đệ tử Kim Ưng Tông hắn nhìn thấy, đều tổ tan thành máu tanh trong tay hắn. Nghệ Phong một đường đi qua, phía sau hắn xếp thành từng mảnh huyết nhục, lưu lại một phiến Tu La địa ngục.
Mặt Nghệ Phong không chút biểu tình, vẫn vẻ đạm nhiên, chỉ bất quá tiếng nổ vỡ cùng tiếng kêu la thảm thiết phía sau hắn, hình thành đối lập rõ ràng với vẻ đạm nhiên của hắn.
Chặng đường ngắn ngủi trăm mét đã có hơn mười đệ tử Kim Ưng Tông hóa thành huyết nhục, xây thành con đường máu phía sau Nghệ Phong.
Đám võ giả nguyên bản đang định tiến vào Kim Ưng Tông, nhìn thấy một màn này, cả đám cảm giác khí lạnh không tự chủ được bốc lên từ lòng bàn chân, đến cuối cùng mọi người đều run rẩy.
Thị giác và tâm lý liên tục bị trùng kích khiến bọn họ không thể tưởng tượng nổi, tình cảnh như vậy lúc trước bọn họ mới chỉ được nghe nói, nhưng bây giờ tât cả lại chân thực sờ sờ trước mặt bọn họ, cho nên mới kích thích lòng người như vậy.
– Sát ma!
Tại trước mặt đạo nhân ảnh kia, mạng người đã không còn là mạng người rồi, thật giống như hạt thóc đang đợi hắn thu hoạch thì đúng hơn, trong lúc nhấc tay nhấc chân liền hủy diệt cả đám, thi cốt vô tồn.
Nghệ Phong dường như đang chơi một trò chơi giết người, hắn đi vô cùng chậm, ở trong tay hắn cả đám đệ tử hóa thành huyết nhục đầy trời, một đường đi tới, một đường Tu La địa ngục.
Nhẹ nhàng như tản bộ, như nói chuyện phiếm, Nghệ Phong làm cho vô số người cũng không dám nhìn vào cử động của hắn.
Người của Kim Ưng Tông nằm mơ cũng không dám nghĩ đến, Nghệ Phong sẽ lấy loại phương thức cực đoan này đi tới trước sơn môn bọn họ, nếu như bọn họ biết đến, bọn họ tuyệt đối sẽ không phái một tốp đệ tử thủ hộ sơn môn, như thế này khác gì đưa lên cửa cho Nghệ Phong giết giết giết…
Nghệ Phong giết người dễ dàng dị thường, rốt cuộc cũng kinh động võ giả cao tầng của Kim Ưng Tông, không ngừng có Tướng cấp và Vương cấp bay nhanh ra.
Thế nhưng, những võ giả như vậy vẫn giống như con kiến hôi trong tay hắn, phất tay trong lúc đó đã diệt sạch bọn họ.
Một con đường lên bảo điện Kim Ưng Tông cũng không dài, thế nhưng lại trở thành một con đường chết chóc, tại phía sau Nghệ Phong, mặt đường đen đen đã hoàn toàn nhuộm thành màu đỏ tươi như máu kèm theo khí tức máu tanh, không thể nghi ngờ khiến lòng người vô cùng chấn động.
Đặc biệt nhìn thủ đoạn hời hợt và nụ cười nhạt trên môi Nghệ Phong, ánh mắt bọn họ đã trở nên vô cùng kinh sợ.
Bất quá, bọn họ cũng đồng dạng cảm thấy kinh sợ đối với thực lực của Nghệ Phong, một Vương cấp, cư nhiên giống như đậu hũ trong tay hắn, bóp nhẹ đã hóa thành huyết nhục, loại thủ đoạn này coi như là Tôn cấp cao giai cũng không thể dễ dàng làm được như vậy.
– Một đời Tà Đế thật là khủng khiếp…
Một ít người không thể nhịn được cảm thán nói, đáy lòng không khỏi có chút hối hận khi đến Kim Ưng Tông nhìn tình cảnh náo nhiệt này, trường hợp như vậy, sợ rằng có thể khiến tâm lý của bọn họ lưu lại bóng ma.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220