Băng nhưng nhìn Nghệ Phong không ngừng thôn phệ năng lượng thuộc tính thủy bốn phía. Nghệ Phong ngồi xếp bằng, an vị tròn một ngày một đêm. Một ngày một đêm thôn phệ năng lượng thuộc tính thủy liên miên không ngớt.
Mật độ năng lượng kinh khủng như vậy, khiến trong lòng Băng Ngưng có chút ao ước. Thầm nghĩ có sự trợ giúp của ba viên Phệ Châu. Thực sự khiến người ta phải oán hận đố kỵ.
Ngày thứ hai, Nghệ Phong vẫn không thay đổi. Đột nhiên hét lớn một tiếng:
– Phá…
Theo tiếng hét lớn, khí tức trong cơ thể Nghệ Phong lại lần nữa đề cao. Bắng ngưng đứng phía xa xa cũng chỉ có thể nghe được tiếng vỡ vụn. Mà Băng Ngưng nhìn tràng cảnh này, nàng càng sững sờ nhìn Nghệ Phong, không ngờ Nghệ Phong lúc này cư nhiên lại tấn một cấp lần nữa. Nếu như nàng nhớ không nhầm, lúc này Nghệ Phong đã đạt tới Quân Cấp tam giai.
Trong khoảng thời gian ngắn, tại cấp bậc Quân Cấp liên tục tấn hai cấp, không thể không kinh hãi. Băng Ngưng từng nghe Thái gia gia nói qua, Thái gia gia của nàng trung bình năm năm mới tấn một cấp. Sau đó đạt tới trình tự hắn hiện tại, đã hơn mười năm không hề thêm cấp nào.
Mà trong khoảng thời gian một tháng ngắn ngủi, Nghệ Phong liên tục tấn hai cấp, điều này so với ăn xuân dược còn mạnh mẽ hơn nhiều!
Tuy rằng Băng Ngưng cũng đề cao ba cấp, thế nhưng nguyên nhân lớn chính là bởi vì thể chất của nàng và được lão tổ tông trợ giúp. Còn Nghệ Phong dựa vào thực lực của chính mình, thực sự đề cao hai cấp. Đồng thời hắn còn đang ở Quân Cấp.
Năng lượng bốn phía vẫn không ngừng dũng mãnh tiến vào cơ thể Nghệ Phong, khí tức trong cơ thể Nghệ Phong rất nhanh ổn định tại tam giai. Khi đạo năng lượng sau cùng bao vây Nghệ Phong tiến vào cơ thể Nghệ Phong, Nghệ Phong chậm rãi nhổ một ngụm trọc khí, tay nắm chặt. Lúc này biển lớn bạo tạc, từng đạo bọt sóng bay lên, xông thẳng trời cao.
Cảm được cổ lực lượng cường đại này, khóe miệng Nghệ Phong nhếch lên tươi cười. Với thực lực của hắn hiện tại, cho dù chính diện giao phong Quân Cấp ngũ giai cũng không sợ. Mà không cần dựa vào Phệ Linh Nộ Bào vẫn có thể giết chết đối phương.
Thân ảnh Nghệ Phong lóe lên, chạy tới bên cạnh Băng Ngưng. Băng Ngưng vui vẻ quay về phía Nghệ Phong nói:
– Chúc mừng!
Nghệ Phong gật đầu, thế nhưng con mắt không dời khỏi thân thể Nghệ Phong. Băng Ngưng lúc này bởi vì nước biển, toàn thân ướt đẫm, y phục mỏng manh dán trên thân thể nàng, khiến nàng lộ ra thân thể quyết rũ mị hoặc. Nghệ Phong từng tận mắt chứng kiến thân thể yêu kiều trắng sáng như ngọc, thế nhưng loại cảm giác như ẩn như hiện lại càng dụ hoặc người khác. Điều này khiến Nghệ Phong không khỏi nghĩ tới chuyện mây mưa cùng Băng Ngưng.
Băng Ngưng thấy nhãn thần Nghệ Phong ngây dại, nàng nghi hoặc chuyển ánh mắt dời đến thân thể chính mình. Khí ánh mắt nàng phát hiện bộ ngực như ẩn như hiện. Nhịn không được a một tiếng, trong lòng xấu hổ không thôi.
Nghệ Phong có thể cảm giác được trong lòng chính mình trực tiếp bốc lên cổ hỏa diễm, loại hỏa diễm này khiến Nghệ Phong mơ hồ không thể áp chế. Thậm chí Băng Ngưng có thể cảm giác được khí tức của Nghệ Phong trong lúc hít thở truyền đến nhiệt khí.
Nhận thấy Nghệ Phong biến hóa, Băng Ngưng khẽ cắn môi, đột nhiên nhắm nghiền hai mắt.
Nghệ Phong sửng sốt thấy tràng cảnh như vậy, lập tức vui mừng khôn xiết. Quẳng Yêu Ngọc trong lòng chính mình về một phương nào đó, sau đó lắc mình ôm Băng Ngưng. Chậm rãi tiến ra ngoài khơi, từ từ chìm trong nước biển.
Tuy rằng ngoài khơi sóng biển liên tục cuộn trào, thế nhưng trong biển lại yên tĩnh dị thường. Nghệ Phong dùng đấu khí mở một khoảng không gian, nhìn đôi môi đỏ sẫm của Băng Ngưng cong lên. Cảm giác ôn nhuận mềm mại, khiến Nghệ Phong có chút tham lam không ngừng cuốn lấy.
Băng Ngưng nhận thấy bàn tay của Nghệ Phong cởi quần áo của nàng, thân thể không khỏi run lên, trong lúc đó lông mi rung động không ngớt. Thực sự không thể ngăn lại.
– Nếu như hắn lĩnh hội năng lượng thuộc tính thủy. Vậy ta tặng hắn một chút lễ vật.
Băng Ngưng âm thầm an ủi chính mình, thân thể nguyên bản cứng ngắc chậm rãi khôi phục bình thường.
Sau khi Nghệ Phong trút bỏ toàn bộ quần áo của Băng Ngưng, lúc này tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo hoàn toàn hiện ra trước mặt Nghệ Phong. Nghệ Phong từng nhìn qua vài lần, thế nhưng chưa lần nào cảm thấy cường liệt như lần này.
Đôi gò bồng trắng mịn vểnh lên, xương quai xanh mỹ lệ dị thường, trên người không một tia vết tích. Làn da trong suốt như tuyết, đường cong mỹ lệ ôm trọn thân thể.
Nghệ Phong không kiềm chế được, xoay người đè nên Băng Ngưng.
– A…
Băng Ngưng đau đớn thất thanh, động tác của Nghệ Phong khẽ dừng lại, nguyên bản khuôn mặt nàng nhăn lại mới từ từ dẹp loạn. Khi đầu lâu mày Băng Ngưng hoàn toàn xòe ra, Nghệ Phong lại chuẩn bị động tác vừa nãy, Băng Ngưng đột nhiên ôm chặt Nghệ Phong, lắc đầu nói:
– Đừng cử động!
Trong khi kinh ngạc, Nghệ Phong cảm giác được một cổ băng hàn kỳ dị thông qua nơi nào đó chậm rãi tiến vào cơ thể chính mình.
Trên khuôn mặt Băng Ngưng ửng đỏ, nói:
– Ngươi hãy để tâm tiếp nhận, ngươi đã lĩnh hội năng lượng thuộc tính thủy. Và tiếp cận rất gần năng lượng thuộc tính băng. Với thể chất của ta, có thể truyền thừa năng lượng thuộc tính băng cho ngươi.
Nghe vậy, Nghệ Phong vô cùng nghi hoặc. Thế nhưng Nghệ Phong lại có thể cảm giác một cổ năng lượng thuộc tính băng kỳ dị tiến vào cơ thể chính mình. Loại năng lượng này mang theo băng tinh khiết, giống như thể chất của Băng Ngưng.
– Nữ nhân này dùng thể chất của nàng truyền thừa năng lượng cho ta?
Nghệ Phong kinh ngạc. Từ khi bắt đầu dung nạp năng lượng đến khi hoàn thành, Nghệ Phong phát hiện cho dù chính mình không thể lý giải thuộc tính băng, lúc này hắn cũng lĩnh ngộ được năng lượng thuộc tính băng. Lĩnh ngộ này hình như đến từ chỗ sâu linh hồn.
Băng Ngưng run run giải thích:
– Người sở hữu thể chất băng hàn tinh khiết, vị hôn phu của nàng cho dù chỉ hiểu được thuộc tính thủy, dựa theo phương truyền thừa trong tông môn, đều có thể giúp hắn sở hữu một phần thể chất băng hàn. Mà người sở hữu thể chất băng hàn, trời sinh đã có thể nắm năng lượng thuộc tính băng trong tay.
Khi Băng Ngưng nói, Nghệ Phong có thể cảm giác được năng lượng thuộc tính băng Băng Ngưng truyền tới càng lúc càng nhiều. Nghệ Phong khẽ nhíu mày nói:
– Chuyện này đối với nàng không ảnh hưởng xấu đấy chứ?
Băng Ngưng lắc đầu nói:
– Không ảnh hưởng. Duyên cớ bởi thực lực của ngươi, thực ra có thể giúp ta dựa vào cảm ngộ của ngươi linh hội một chút năng lượng trong không trung.
Nghe Băng Ngưng nói vậy, Nghệ Phong khẽ thở dài. Bất quá, hai loại cảm giác ấm áp và băng hàn đan xen vào nhau, khiến Nghệ Phong càng rạo rực. Nghệ Phong khẽ giật giật thân thể.
– A…
Băng Ngưng xấu hổ hô lớn:
– Đừng nhúc nhích!
Thế nhưng Nghệ Phong không hề phải ứng Băng Ngưng, ngược lại động tác càng lúc càng nhanh. Từng đợt trùng kích tiến tới Băng Ngưng. Băng Ngưng thực sự còn nhạy cảm hơn Nghệ Phong. Khi Nghệ Phong chạy nước rút, chính nàng lập tức không thể kiềm chế. Nếu không được Nghệ Phong thi triển đấu khí ngăn lại bên trong, thâm âm có thể xuyên thấu khoảng không.
Trong không gian khép kín, ẩn chứa một màn trình diễn nhân sinh.
Đến sau cùng, Băng Ngưng hiển nhiên cũng quên ngượng ngùng. Phối hợp với Nghệ Phong thực hiện động tác nguyên thủy nhất.
… Bạn đang đọc truyện Nghệ Phong – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex68.com/nghe-phong-quyen-3/
Trận giao chiến này, không biết kiên trì được bao lâu. Sóng ngoài khơi vẫn không ngừng cuộn lên. Thanh âm bốn phía điên cuồng vang vọng, dưới sóng biển cuồng bạo, tại chỗ sâu trong biển cũng tồn tại một hồi cuồng bạo khác.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260