Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 195: Xuất khiếu

Rất nhanh, hồn thể của Nghệ Phong đã xâm nhập vào trong hồn thể của Mị bát giai. Vừa tiến vào bên trong, Nghệ Phong lập tức cảm giác được hồn lực của hắn tựa như nước chảy, dũng mãnh tiến vào bên trong đầu Mị bát giai. Nghệ Phong hiểu rõ, muốn khống chế được đầu Mị bát giai này cũng không phải nhẹ nhàng như vậy, dặc biệt khi hắn chẳng qua chỉ là thất tinh đỉnh phong. Nghệ Phong cắn răng một cái, hồn lực bên trong nguyên hồn bắt đầu điên cuồng ngưng tụ khống mị thuật. Việc khống chế vài đầu Mị thất giai đối với Nghệ Phong hoàn toàn không phải là việc gì quá lớn. Nhưng mà sau khi khống chế vài đầu Mị thất giai, còn vọng tưởng khống chế một đầu Mị bát giai, đã hoàn toàn vượt quá cực hạn của hắn.

Nghệ Phong cảm thấy hồn lực bên trong nguyên hồn không ngừng bị rút ra bên ngoài, thời gian trôi qua đầu óc dần dần có chút trì trệ. Mặc dù có hồn lực trong thức hải không ngừng bổ sung, nhưng mà số vào không bằng số ra. Loại cảm giác đầu óc trì trệ này khiến ý thức của Nghệ Phong suýt chút nữa ngừng lại.

– Vẫn là bản thân tự đại!

Trong lòng Nghệ Phong vô cùng bất đắc dĩ. Khi còn ở lục tinh đỉnh phong đã có thể khống chế Mị thất giai, Nghệ Phong liền cho rằng tại thất tinh đỉnh phong hắn có thể khống chế một đầu Mị bát giai, nhưng thực không ngờ chênh lệch lại lớn đến như vậy. Nhưng mà nhìn thoáng qua đầu Mị bát giai trước mặt, trong mắt tràn đầy vẻ mờ mịt, Nghệ Phong lại không nỡ buông tha. Nếu có thể khống chế được đầu Mị này, tác dụng hoàn toàn có thể vượt qua khôi lỗi. Nghĩ vậy, hắn cắn răng một cái, điên cuồng hướng về đầu Mị phát ra hồn lực. Sau vài lần như vậy, nguyên hồn của Nghệ Phong không ngừng mờ đi, cùng lúc đó, hồn lực trong thức hải cũng không ngừng tràn vào bên trong nguyên hồn.

Càng lúc nguyên hồn của Nghệ Phong càng bị rút lấy hồn lực, đến cùng bắt đầu trở nên vô cùng mỏng manh.

Đúng lúc Nghệ Phong sắp kiên trì không nỏi, chuẩn bị buông tha. Lăng Thần Quyết của Nghệ Phong bắt đầu điên cuồng vận chuyển, mỗi lần vận chuyển, từng đạo đấu khí chuyển hóa thành hồn lực, dũng mãnh tràn vào bên trong nguyên hồn. Cùng lúc đó, năng lượng từ bốn phía cũng dồn về phía Nghệ Phong. Sau khi bị Phệ Châu cắn nuốt, nguồn năng lượng đầm đặc này hóa thành từng đạo năng lượng khiến ba người Ly Thủy phải đố kị tiến vào trong cơ thể Nghệ Phong.

Ba người Ly Thủy, Đào Sa nhìn nhau, cũng không rõ tình huống hiện tại là thế nào, chẳng lẽ đến lúc này Nghệ Phong còn tu luyện hay sao?

Nhưng mà, Ly Thủy nhìn thoáng ma Mị bát giai đang mê man đứng nguyên tại chỗ, bọn họ cũng không có động tác gì, lẳng lặng nhìn Nghệ phong, muốn xem Nghệ Phong đến cùng làm cái quỷ gì? Dưới sự vận chuyển điên cuồng của Lăng Thần Quyết, càng lúc càng nhiều năng lượng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Nghệ Phong. Ngay cả thức hải cũng được hồn lực bổ sung.

Lập tức, trong cơ thể Nghệ Phong hình thành một loại cân đối quỷ dị năng lượng chuyển hóa thành đấu khí, đấu khí chuyển hóa thành hồn lực trong thức hải, hồn lực lại dung nhập vào bên trong nguyên hồn, mà hồn lực bên trong nguyên hồn lại tạo thành khống mị thuật tấn công vào trong hồn thể Mị bát giai. Dưới tình huống kỳ dị bực này, đầu óc Nghệ Phong vốn trầm trọng, cũng chậm rãi giảm bớt. Cũng không biết qua bao lâu, hồn lực dũng mãnh tràn vào bên trong Mị bát giai chợt dừng lại, nhưng mà Lăng Thần Quyết của Nghệ Phong cũng không dừng lại.

Đấu khí hóa thành hồn lực, từng đạo từng đạo điên cuồng tiến vào bên trong nguyên hồn. Nghệ Phong có thể cảm nhận được, lực lượng nguyên hồn của hắn đang điên cuồng kéo lên. Loại hiện tượng này khiến Nghệ Phong đại hỉ không thôi, hắn đồng thời điên cuồng vận chuyển Lăng Thân Quyết, đồng thời liều mạng áp súc hồn lực dồn vào nguyên hồn bên trong thức hải. Sau khi hồn lực tiến vào bên trong nguyên hồn, đấu khí vốn đã tiêu hao cũng chậm rãi hồi phục, rất nhanh, đã đạt tới cấp độ thất tinh đỉnh phong. Nhưng mà, nguyên hồn khôi phục trạng thái đình phong, tốc độ xoay tròn cũng không hạ xuống, ngược lại càng thêm điên cuồng. Tình huống như vậy, khiến Nghệ Phong lại điên cuồng áp súc hồn lực dồn về nguyên hồn. Nguyên hồn của hắn vốn không lớn, dưới việc không ngừng áp súc bắt đầu không ngừng lớn mạnh.

Dưới tốc độ cắn nuốt của Nghệ Phong, năng lượng bốn phía cũng càng lúc càng đậm đặc. Khiến ba người Ly Thủy đứng ở một bên hai mắt nhìn nhau, nguồn năng lượng đậm đặc như vậy khiến ngay cả bọn họ cũng không nhịn được muốn ngồi xuống tu luyện. Nhưng bọn họ rất rõ ràng, năng lượng nơi này âm sát khí quá nặng, không phải thứ bọn họ có thể hấp thu. Chỉ có loại biến thái như Nghệ Phong mới có thể vận dụng năng lượng nơi này một cách bình thường. Năng lượng dũng mãnh tràn vào cơ thể Nghệ Phong càng lúc càng nhiều. Khí tức của hắn cũng bắt đầu điên cuồng được kéo lên. Trong thức hải của Nghệ Phong, nguyên hồn không ngừng lớn lạnh. Thời gian dần qua, ngay cả diện mạo vốn còn chưa rõ ràng, cũng được trạm trổ lại giống khuôn mặt Nghệ Phong như đúc.

Rất nhanh, nguyên hồn bên trong thức hải Nghệ phong đã cao tới một tấc. Sau đó, nguyên hồn cũng ngừng phát triển, nhưng hồn lực vẫn không ngừng dũng mãnh tràn vào bên trong khiến nguyên hồn của Nghệ Phong vốn trong suốt dần dần hóa thành sắc thái của da thịt. Phát giác được điều này, Nghệ Phong cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Lúc này, nguyên hồn của hắn đã chính thức hóa thành một con người, ngoại trừ việc chưa mở mắt, còn lại không khác gì một người bình thường, ngay cả da thịt cũng có thể sờ được.

Nghệ Phong cố gắng khống chế hài nhi này mở mắt, nhưng làm thế nào đi chăng nữa cũng không được. Nghệ Phong hít sâu một hơi, chỉ có thể buông tha cho ý nghĩ này. Sau khi bộ dáng nguyên hồn hóa thành hài nhi có huyết nhục bình thường. Rốt cục, nguyên hồn cũng đình chỉ xoay tròn, mà hồn lực cũng đình chỉ tiến vào bên trong. Đúng lúc hắn vẫn còn đang rung động vì chuyện này, Nghệ Phong đột nhiên nghĩ đến một câu: Nguyên hồn xuất khiếu.

Khi xưa, lúc vừa mới tiến vào thế giới này, hắn từng nghe qua việc người tu luyện đến cảnh giới cực cao, nguyên hồn có thể xuất khiếu.

Nghĩ vậy, Nghệ Phong cắn răng một cái, khống chế nguyên hồn chậm rãi hướng về phía bên ngoài di động. Mặc dù quá trình này rất hung hiểm, nhưng mà nguyên hồn xuất hiếu, tại Hoa Hạ cũng là tồn tại trong thần thoại, nếu hắn có thể khiến nguyên hồn xuất khiếu, như vậy… Nghệ Phong toàn tâm toàn ý khống chế nguyên hồn, nếu nguyên hồn thụ tổn thương, muốn chữa trị là chuyện vô cùng khó khăn. Đặc biệt khi đã đạt tới cấp độ này, không thể để cho nguyên hồn bị tổn thương.

– Xuất…

Nghệ Phong gầm nhẹ một tiếng, dưới tiếng gầm này, bàn tay Nghệ Phong chợt xuất hiện một hài nhi ngồi xếp bằng trên đó.

– Nguyên hồn xuất khiếu?

Ba người Ly Thủy nhìn thoáng qua hài nhi giống Nghệ Phong y như đúc kia, trong lòng đồng dạng rung động không thôi. Người nào người nấy trợn mắt nhìn hài nhi tựa như phiên bản được rút lại của Nghệ Phong. Ly Thủy sững sờ nhìn Nghệ Phong, điển cố nguyên hồn xuất khiếu hắn cũng từng nghe nói qua. Trên lý luận, chỉ cần đạt tới Quân cấp là có thể làm được chuyện này, nhưng trên thực tế, coi như là thời viễn cổ, bên trong Quân cấp, cũng chỉ có vài người có thể làm được điều thần kỳ như vậy, đó là thiên phú đặc biệt chỉ có Thánh cấp mới nắm trong tay. Nguyên hồn của Nghệ Phong cùng bọn họ có khác biệt vô cùng to lớn, hắn chưa từng thấy qua nguyên hồn nào sinh động đến như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220

Thể loại