Ở bên ngoài, qua những khe hở của tấm kính cửa phòng bệnh, Mai chứng kiến tất cả cuộc nói chuyện vừa rồi. Cô định đến thay băng cho Dũng.
Mai cảm thấy lòng mình thật thanh thản, cô đã xác định được người ở trong lòng Dũng không phải là mình, là người con gái thanh mảnh, nhanh nhẹn kia. Mấy hôm vừa rồi, được chứng kiến sự lo lắng của chị X dành cho Dũng, được chứng kiến X thức trắng đêm bên giường bệnh lúc Dũng bất tỉnh. Mai thấy rằng tình cảm mình dành cho Dũng so với của chị X thật là nhỏ bé. Có duyên gặp nhau nhưng đâu phải là có phận được ở bên nhau.
Mai biết, mình chỉ có thể coi Dũng là bạn được mà thôi.
– “Cộc cộc cộc”, Mai gõ cửa nhưng không đợi người mở cửa mà cô tự mở rồi bước vào, trên tay là khay đồ y tế.
Vừa đi cô vừa nói:
– Cậu thấy trong người thế nào? Tớ vào thay băng cho cậu đây. Nằm viện không ai sướng như cậu đâu.
Thấy Mai bước vào với khuôn mặt vui tươi, Dũng cũng cảm thấy nhẹ lòng. Thú thật là từ ngày cậu từ chối Mai ở tại nhà riêng của Mai thì Dũng chưa một lần gặp lại, cậu có chút ngài ngại trong lòng. Dù gì người ta là con gái, chủ động ngỏ lời rồi bị từ chối cũng là một điều đáng buồn. Không biết Mai có vượt qua được không? Nhưng nhìn thái độ vậy chắc là ổn rồi.
– Mai đấy à, tớ thấy ngứa ngứa ở các vết thương.
Đặt khay y tế xuống cái bàn đầu giường. Mai rất ra dáng bác sĩ, mặc dù cô mới chỉ sinh viên thực tập thôi:
– Vết thương đang lên da non nên cậu thấy ngứa là phải rồi. Cấm gãi đấy. Mà chị X đâu rồi.
Mai biết thừa chị đang ở trong nhà vệ sinh nhưng cô tảng lờ vờ như không biết.
Dũng nói:
– Chị ấy đang đi vệ sinh nặng trong kia.
Vừa nói xong câu ấy thì chị như một bóng ma đã ở dưới cuối giường rồi:
– Này, vừa nói cái gì đấy. Muốn chết hả?
Chỉ có Mai là cười được vì sự thân thiết của hai người này, cô lắc lắc cái đầu rồi làm những thao tác rất thành thục là thay băng cho Dũng, nhìn cô làm không ai nói cô mới chỉ là sinh viên thực tập.
Nhìn Mai làm là Dũng lại nhớ đến cái ngày cậu “được” chị thay băng vết thương ở đùi tại phòng y tế trại giam, phải nói đấy là cuộc tra tấn thì đúng hơn.
Chị đang nhìn đắm đuối vào những vết thương của Dũng dưới bàn tay của Mai. Dũng vừa nhìn Mai làm vừa hỏi:
– Mai, cậu đã biết hình săm ở lưng tớ rồi à?
Mai vẫn thoăn thoắt bàn tay, với cô thì hình săm đâu có gì là đậu, chỉ là hình săm của Dũng thì đẹp hơn người thôi. Cô không nhìn lên mà trả lời:
– Đẹp phết nhỉ?
– Cậu đã nói cho ai biết chưa?
– Ôi giời, chỉ là hình săm thôi mà, tớ gặp đầy, có gì mà nói.
Dũng thở phào, ơn giời là Mai chưa để lộ thông tin. Dũng hỏi lại cho chắc:
– Vậy là cậu chưa nói cho mẹ cậu biết phải không?
– “Rồi”, Mai đáp như kiểu một cộng một bằng hai.
Vừa thở phào giờ lại thở dài, Dũng than:
– Thôi chết tôi rồi.
– Bảo với mẹ là cậu đang nằm viện rồi, còn chuyện săm trổ thì dỗi hơi à nói. Mà sao, có gì mà phải giấu.
Như chết đuối vớt được cây chuối, Dũng dặn:
– À, tớ không muốn nhiều người biết. Cậu đừng nói cho ai biết nhé.
– Uh, yên tâm. Tớ không nói cho ai biết đâu. Nhưng đăng lên Facebook có được không? Hihihihihi.
– Trời ạ, tôi xin cậu đấy. À mà Facebook là gì?
– Đúng là người rừng.
Vậy là yên tâm về phía Mai.
X nhìn Mai làm thì sốt ruột, cô nói với Mai:
– Mai để chị làm cho.
Nghe đến đấy thì Dũng rú lên nhớ lại cái lần nọ. Cậu thét lên như kiểu vừa bị tuyên án tử hình:
– KHÔNG! ĐỪNG ĐỂ CHỊ ẤY LÀM.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199