Phương sắt giật mình dừng động tác, ở bên cạnh là Lương sẹo cũng không còn hả hê vì nhiệm vụ lần này quá dễ dàng, tiền công thì cao lại chỉ khử một ông già. Còn Ông Hoàng thì nghĩ mình đang ở dưới địa ngục chứ không còn sống nữa.
Phương sắt bình tĩnh, đối với anh em Lương Phương thì có chuyện gì trên cõi đời này là chưa gặp cơ chứ. Được quy vào nhóm loại 1 ở cái nôi đào tạo sát thủ Nam Định thì cũng không phải là không có trải nghiệm sinh tử. Và người đang tiến đến là ai? , Chỉ có 2 người còn đang độ tuổi gọi là trẻ chưa qua, thanh niên chưa tới này. Trên tay là không một tấc sắt. Phương sắt rút lại con dao bên người đối lại:
– Là chúng mày à. Vậy anh em tao đành phải làm theo phương án 1 vậy.
Dũng biết đối mặt lần này là những tay sát thủ chuyên nghiệp không phải bàn cãi. Lần trước ở cánh đồng là số đông nhưng toàn là hàng lởm. Lần này tính lượng người thì 1 chọi 1 nhưng chất lượng thì khác hoàn toàn lần trước. Cậu quan sát tình thế rồi mới nói với Phương sắt:
– Phương án 1 là giết chúng tôi tại quán đúng không?
– Không sai.
– Phương án 2 là giết ông Hoàng rồi đổ tội cho chị em tôi.
– Đúng.
– Phương án 3 là gì?
– Có phương án 3 à?
– Vậy anh nên hỏi người thuê anh, phương án 3 là bị chúng tôi giết.
Hai anh em Lương Phương nhìn nhau rồi cười ha hả:
– Ha Ha Ha. Vui tính, có chất đấy. Trước khi chết cũng nên biết người giết mình là ai. Người giết chị em mày hôm nay là Lương sẹo và Phương sắt. Nghe rõ chưa?
Dũng cũng không phải đậu vừa rang, đối mặt với kẻ thủ thì tinh thần vào trận chiến là quan trọng nhất, bài học còn sờ sờ ra đấy:
– “Lương Sẹo, Phương sắt, tên hay phết nhỉ? Chị, chị thích thằng nào? ”, Dũng không hỏi hai tên kia mà quay sang X.
X lạnh tanh khuôn mặt, cô lạ gì kiểu chơi của Dũng:
– Thằng nào cũng được.
Dũng lại quay sang:
– Nghe danh anh em Nam Định đã lâu, tôi hỏi giờ chơi tả bổ xiểng hay theo cặp?
Lương sẹo giờ mới lên tiếng thay thằng em, về vai vế thì Lương sẹo là anh Phương sắt:
– Nếu Dũng lì mà tôi nghe kể thì có 6 vết sẹo trên đùi, nếu là cậu thì cũng có chút tiếng tăm đấy.
– Dũng lì là tôi.
Lương Sẹo háy háy cái mắt, thói quen của hắn mỗi khi lâm trận:
– Được lắm. Hải Phòng và Nam Định trước nay anh em luôn nể trọng nhau. Nhưng đó là chuyện khác. Chúng tôi cũng là vì miếng cơm manh áo mà làm việc. Có gì thứ lỗi cho.
– Tôi cũng không trách các anh. Cứ ra tay đi.
– Tốt, đúng là Dũng lì rồi. Nể cô cậu còn trẻ tôi để cô cậu chọn vũ khí.
– Chị em tôi không mang đồ theo người.
– Được, đấu tay không. Phương sắt, bỏ vũ khí.
Hai thanh kiếm được ném mạnh phi ngập vào cát.
Đấu tay không là sở trường của cả Dũng và X. Hai chị em chưa bao giờ được bác Sáu đào tạo là sát thủ, không là sát thủ thì không bao giờ mang đồ theo người. Ấy nên đấu tay không thì đúng là cá gặp nước.
Hai đội chia đều người đấu đối kháng. Lương sẹo tiến về phía Dũng chọn cặp. Phương sắt cũng tiến về X. Lương sẹo cảm giác Dũng cứng hơn so với cô gái nên mình phận làm anh chọn cục xương, còn miếng thịt thơm kia dành cho em. Nhưng hắn không biết xương và thịt cái nào ngon hơn.
Nói về màn so găng của X với Phương sắt trước.
Cái mà X được đào tạo chuyên sâu chính là sự nhanh nhẹn, với thân hình thon gọn nên sự di chuyển linh hoạt của cô chính là mấu chốt giúp cô chiến thắng đối thủ. Mặt sàn chiến đấu là cát, cô chọn cách di chuyển nhảy chân sáo hình vòng tròn, tránh sự áp sát của đối phương, tìm sơ hở mà đánh, cách di chuyển của môn Boxing.
Phương sắt thì có phần chủ quan khi đối thủ chỉ là một cô gái, nhìn cực kỳ xinh đẹp nhưng đối với một sát thủ chuyên nghiệp thì chuyện xinh đẹp coi như bằng O, chỉ có hạ gục đối phương là mục tiêu duy nhất. Phương sắt coi như chỉ quanh quẩn một chỗ, vòng vòng người theo hướng di chuyển của X.
Hơi hơi chóng mặt, Phương sắt ra đòn đầu tiên bằng một cú đấm thẳng mặt X theo phương song song với mặt đất. X nhẹ nhàng gạt tay nghiêng đầu né tránh hoàn toàn đòn đánh đầu tiên. Phương sắt vẫn không để lộ một chút sơ hở, hắn đánh nhanh rồi hai tay lại thủ thế tại ngực.
Phương sắt dần dần vào thế ức chế, gì mà cái con mẹ này cứ như là dẵm phải cứt trâu, tưng tưng lên vậy. Phương sắt dùng chân trái làm trụ, chân phải là chân thuận phạt ngang một cú đá nhắm tầm eo của X. Quả này quá dễ hóa giải với X, cô cũng dùng tư thế y như Phương sắt nhưng không phải là để đá vào đối thủ mà đã dùng lòng bàn chân đỡ đòn. Điểm tiếp xúc chính là gót chân X và ống đồng Phương sắt. Đỡ đòn nhưng cũng chính là phản đòn. Dùng phần yếu của đối phướng trọng với phần mạnh của mình.
– “Ái cha! ”, Phương sắt có chút đau đớn. Bằng chứng là hắn cũng nhảy tênh tênh vì đau ở ống đồng. Hắn thừa nhận mình có chút chủ quan.
X từ đầu tới giờ vẫn chưa ra một đòn nào về đối thủ, né 1 và đỡ 1. Cô vẫn đang tìm điểm chết của Phương sắt.
Phương sắt bị đau thì càng điên tiết, hắn sắp rơi vào trạng thái mất kiểm soát bản thân. Không đợi lâu hơn được nữa, hắn lợi dụng thời điểm X tiếp đất trong lúc nhẩy thì phi thân vào chính giữa X, động tác như lao trực diện vào đối phương, tay trên nắm đấm phi tới, phòng thủ phía dưới là động tác co chân lên theo kiểu lên gối.
Thời cơ đã đến, lúc đối phương ở trên không chính là lúc X ra đòn, cô hơi nhẩy nhẹ dịch sang bên phải và tung ra một cú đá hết tầm với, mũi chân làm điểm nhọn đột kích, điểm tiếp xúc chính là mang tai đối thủ. Một thế võ karatedo.
– “Bốp! ”, Phương sắt choáng váng ngã sang bên cạnh vì bị đánh vào mang tai, hắn cảm giác ong ong đầu chưa kịp nhận thức mình đang ở đâu.
Không để đối thủ kịp hồi, X áp sát ngay tới dùng đầu gối đè lên ngực Phương sắt:
– “Ây za! ” X dùng khẩu âm võ thuật, dùng tư thế kết liễu đối thủ của môn Judo. X gồng cứng bàn tay, nhanh, dứt khoát ngằm đúng cổ đối phướng chặt mạnh xuống.
Không kịp thốt ra câu đau đớn, Phương sắt ngất lịm đi. X đặt một ngón tay lên cổ Phương sắt thấy vẫn còn nhịp đập, hắn chưa chết nhưng đã ngất nằm sống xoài trên nền cát. Cô đứng dậy phủi phủi ở cái quần bò mới mua ban sáng và nhìn về phía Dũng thì đã thấy Dũng bẻ ngoặt tay Lương sẹo ra đằng sau, đầu tì xuống cát rồi.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199