Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 121

Dũng bình tĩnh năm bắt tình hình:

– Xe trước, xe sau đều là loại 7 chỗ, tối đa có 15 thằng. Đây chắc chắn không phải cướp huyện này. Chúng từ thành phố về, mục đích chắc chắn là truy sát anh em mình.

X thêm vào:

– Không có đường thoát, tôi để ý trước và sau vị trí xe mình chừng 300 m không có lỗi rẽ nào. Cách thoát duy nhất là bỏ xe lại, phi bộ vào ruộng lúa.

Thiệp béo nóng tiết:

– Địt mẹ nhà chúng nó, anh chị, việc đéo gì phải chạy, phang chết bỏ mẹ nhà chúng nó luôn. Em cân 10, anh chị cân 5 cho em. Đồ trên xe mình không thiếu.

Dũng bình tĩnh hơn:

– Tôi đang nghĩ tại sao chúng biết được ta ở đây thời điểm này, vị trí kho hàng là tối mật, chúng ta đi không nhiều người biết. Zich ở kho hàng thì chắc là không phải vì ta ăn tối ở đây không ai biết.

X đội lại cái mũ lưỡi trai lên đầu, vừa nãy ngồi trong xe cô bỏ ra để cho gió làm bay hương thơm từ tóc mà cô mới gội sáng nay lúc đi tập về, cô muốn cái anh chàng ngồi cạnh ngửi được gì thì ngửi. X tham mưu thêm:

– Chúng đông ta ít, nếu xé lẻ chạy ra đồng chưa phải là cách hay, ruộng lúa kỳ này rất nhiều nước vì đang kỳ đơm đòng.

Dũng chốt:

– Chạy ra đồng là phương án cuối cùng, nếu chạy lần này có thoát cũng không tránh được lần sau. Tôi muốn xem ai đứng sau vụ này. Thiệp béo và chị chiến đằng sau, tôi chiến đằng trước, không được để tách rời đội hình. Lấy đồ ra đi. Cố gắng không giết. Cố thủ trong xe chỉ tổ làm hỏng xe.

Thiệp béo rút một bao tải dưới gầm ghế phụ ra. Trong đó có có 5 thanh kiếm dài độ 50cm, 1 rìu, 1 búa tạ, 3 phớ, 1 tuýp.

Thiệp béo ngồi ghế trước mở cửa xe bước xuống đầu tiên. Dũng và X ngồi hàng ghế sau, trước khi mở cửa bước xuống, Dũng ghé sát tai chị nói nhỏ như không để Thiệp béo nghe thấy:

– Chị, cẩn thẩn!

Nói rồi Dũng nhìn nhanh vào đôi mắt chị, ánh đèn nhỏ trong xe cũng đủ Dũng nhìn thấy đôi mắt chị nhìn lại mình, trong đôi mắt đó không có chút gì của sự sợ hãi. Đây là trận thực chiến đầu tiên của hai chị em. Chị vẫn không nói gì.

3 Người mở cửa bước xuống xe. Dũng đá tuýp sắt vào chân bánh xe trước, cậu tay không. X dùng 1 thanh kiếm. Thiệp béo dùng phớ, vũ khí sở trường của hắn.

Ổn định đội hình cũng là lúc 2 đoàn người 1 trước 1 sau đi lững thững đi bộ đến tới nơi, ánh trăng vẫn mờ mờ ảo ảo, hàng phi lao vẫn xào xào xạc xạc như đang cổ vũ cho trận đánh chuẩn bị diễn ra.

Dũng mở lời trước:

– Các anh là ai, sao chắn đường chúng tôi.

Dũng đảo mắt trước sau nắm bắt tình hình, đúng như dự đoán, khoảng 15 thằng chia đều 2 đội trước và sau. Thằng nào cũng lăm lăm vũ khí đao, kiếm, phớ, tuýp đủ cả. Tuy nhiên nhìn tay cầm thì không có hàng nóng, có giắt lưng không thì không biết.

Một tên chắc là cầm đầu, vỗ vỗ chuôi kiếm vào lòng bàn tay mình, giọng rất tự tin:

– Cướp.

Dũng thăm dò:

– Muốn cướp gì? Có biết là đang cướp của ai không?

Đáp lại nhanh là câu của tên cầm đầu:

– Cướp mạng.

Dũng cười to thị uy làm cho vài con cò đang núp dưới ruộng gần đó vỗ cánh bay đi:

– Ha ha ha ha! Cướp mạng, cướp mạng mà chỉ mang từng này thằng thôi à.

Tên cầm đầu không để Dũng thị uy, nó mà yếu sẽ làm nhụt khí anh em:

– Quá nhiều cho 2 đứa nhóc và 1 con lợn.

Thiệp béo nắm chặt cái chuôi phớ, nó đang điên tiết lắm rồi vì thằng cha kia không thù không oán mà dám ví nó như con lợn.

Dũng rắn mặt:

– Đã xác định chiến thì chúng mày phải xác định chết, đã báo nhà chưa? Tên người giết chúng mày là Dũng lì. Hôm nay đừng trách tao ác. Biết điều thì khai tên tuổi địa chỉ nhà ra đây để tao đưa xác về. Chúng mày sai lầm vì hôm nay đến đây hơn ít.

Vừa nói xong, Dũng không để tên cầm nói gì mà cúi xuống bánh xe nhanh nhanh chóng chóng nhặt tuýp sắt. X và Thiệp béo theo sắp xếp thì vòng ra phía sau xe Forutner chặn đội phía sau, việc quan trọng nhất là không để thằng nào lọt vào khoảng trống giữa Dũng và X.

Dũng không chạy mà tiến từng bước nhỏ một chắc nịch về phía đám đầu xe, một cái phất tay của tên cầm đầu là 3 thằng 3 kiếm phi lên trước.

– “Keng! Hự! Uỵch”, tiếng đầu tiên phát ra khi Dũng đưa tuýp lên đỡ phát chém đầu tiên. Động tác đỡ một tay cũng là lúc cậu áp sát và dùng tay còn lại đấm một phát cực mạnh theo thế boxing vào khoảng ức của đối thủ làm nó “hự” một phát rồi nằm bổ soài xuống đất.

Hai thằng kia chưa kịp phản ứng vì đòn thế diễn ra quá nhanh, đồng thời hai động tác liên hoàn là phòng thủ và tấn công. Nhưng đối với tên đầu tiên mọi chuyện diễn ra không đơn giản như thế, với Dũng, tấn công phải làm cho đối phương không thể hồi lại được, tránh phức tạp về sau. Nó ngã là Dũng dấn tới, cậu kẹp một cánh tay nó vào khoảng giữa hai chân rồi xoay người ngồi xuống, động tác này chính là để bẻ gãy gập tay đối thủ bằng chân, một động tác của võ cổ truyền Việt Nam, đặc biệt là Vivonam.

– “AAAAA”, tiếng kêu đau đớn vang lên.

Lúc khụy gối bẻ tay cũng chính là lúc cậu vung cái tuýp sắt quét một đường ngang cách mặt đất khoảng chừng 50cm, nhằm đầu gối 1 trong hai thằng vừa định lao vào tấn công Dũng.

– “Khực! ”, Động tác nhanh, chính xác vào khớp gối, cộng với lực theo phương ngang làm chệch luôn khớp gối của đối thủ. Những bài học về cơ thể người từ đó đưa lực tác động sao cho hiệu quả nhất ngày xưa được học nay mới có cơ hội thực hành. Bác Sáu bảo, nếu dùng tuýp mà vụt vào đùi, vào bắp chân chỉ làm cho nó đau thâm tím, vụt từ đằng sau khớp gối chỉ làm khụy chân, vùi từ trước ra sau thì chỉ làm tê, nhưng nếu vụt theo chiều ngang thì ngay lập tức làm chệch khớp gối, nếu mạnh có thể làm vỡ khớp.

Thằng ôn nhanh chóng ngã vật ra, tay kia buông kiếm mà ôm lấy đầu gối, nhưng chưa hết, một cú dậm chân thật mạnh khi Dũng từ thế ngồi chuyển thành thế đứng giội thẳng vào mặt làm máu mồm, máu mũi nó chảy ra lênh láng, nhanh tay đá thanh kiếm của nó xuống dưới mương cạnh đường. 2 Đối thủ coi như loại khỏi cuộc chiến.

Những thằng còn lại mắt tròn mắt dẹt nhìn hung thần đang chiến đấu, sự việc diễn ra chỉ tính bằng giây, còn chưa ai kịp nhìn rõ động tác, chưa ai kịp phân tích tình tình. Thằng thứ 3 thấy 2 đồng bạn bị hạ gục thảm thương như vậy thì chùn tay không dám xông lên, nhất là trong tay Dũng còn đang cầm cái tuýp dài đến gần 1 m.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199

Thể loại