Sau cú va chạm, thân thể xà nhân của Bát Cước Dục Xà bay ngược vào vách hang động, chấn động kinh người…
Nó mặc dù chỉ còn một chút đã đột phá Thất Giai, nhưng đứng trước hai vị thiên tài tuyệt thế trên Hoàng Kim Bảng vẫn có phần không đủ dùng…
Cả Diễm Nguyệt Kỳ và Á Liên Nga đều là nữ cường nhân với khả năng vượt cấp mạnh mẽ, Bát Cước Dục Xà chưa thật sự đột phá Thất Cấp nên thua thật là điều dễ hiểu…
Đó là chưa kể Lôi Đế Trượng trong tay Diễm Nguyệt Kỳ là Chân Cấp Pháp Bảo, uy thế khủng bố vô cùng, nếu không phải tên Bát Cước Dục Xà này có lực phòng thủ cứng cáp vượt qua cùng cấp bậc, chỉ sợ đã sớm bị nện đến nát bấy rồi…
Thấy tình cảnh này Lạc Nam sắc mặt hơi cổ quái, tên Bát Cước Dục Xà này mặc dù rất mạnh, nhưng một mình Diễm Nguyệt Kỳ đủ sức giải quyết nha, tại sao lại cố lôi theo hắn và Á Liên Nga?
“Nguyệt Kỳ, nàng dự định làm gì thế?” Không nhịn được thắc mắc trong lòng, Lạc Nam bí mật truyền âm…
“Hừ, chàng đừng hỏi nhiều quá, làm theo kế hoạch của thiếp là được!” Diễm Nguyệt Kỳ không thèm giải thích hừ một tiếng, thân hình đã lao vọt mà ra, nhắm về đầu Bát Cước Dục Xà nện xuống…
“Ngũ Lôi Oanh Đỉnh…”
Năm tia Tử sắc lôi đình hình thành làm sáng chói cả thạch động, vô tình dội xuống đầu con rắn tám chân đáng thương kia…
Mà Á Liên Nga cũng bị uy thế của Diễm Nguyệt Kỳ kích thích, lòng háo thắng nổi lên, Thuấn Di triển khai, Thanh Phong Đao mang theo lốc xoáy hủy diệt…
Lạc Nam nhún vai hết sức bất đắc dĩ, một cái Thập Tự Thiên Hỏa theo đó hình thành, bắn mạnh mà đến…
Đối diện ba loại công kích khủng bố, Lôi, Phong lại thêm Hỏa Diễm, Bát Cước Dục Xà khóc không ra nước mắt…
Bất quá với bản tính hung tàn của một yêu thú, nó sẽ không để kẻ thù dễ chịu…
“Là các ngươi chọc giận bản xà, chết đi cho ta!”
Bốn đôi chân điên cuồng dậm mạnh xuống mặt đất, hang động chấn động ngày một kịch liệt…
ẦM ẦM ẦM…
Nó quyết định hy sinh nhà ở của mình để làm tiền đề công kích đối thủ, không thể không nói tên này rất giảo hoạt…
Toàn bộ hang động sụp đổ, mưa đá khói bụi mịt mù, Bát Cước Dục Xà nhân cơ hội đó thoát một cái đã độn thổ xuống mặt đất…
Tám cái chân vậy mà đào hang hết sức kinh khủng, sau đó thoát một cái mà lên, mang theo lực lượng hủy diệt đạp mạnh vào thân Á Liên Nga…
“Hừ, trò mèo với mạt tướng!” Á Liên Nga hết sức hào hùng, yêu kiều hừ một tiếng…
“Phong Đao Liệt Thiên Trảm!”
Thanh Đao phong khổng lồ ngưng tụ giữa không gian, đem các tảng đá đang rơi xuống chém thành phấn vụn…
Chiêu thức này từng khiến Lạc Nam phải chật vật một ít khi hai người giao thủ, lúc này được Á Liên Nga toàn lực sử dụng, vậy mà đem Bát Cước Dục Xà đẩy lui…
“Diễm Lôi Kim Ô Phá!”
Diễm Nguyệt Kỳ đã mất đi kiên nhẫn chờ đợi, trong đôi mắt đẹp Lôi cùng Hỏa ầm vang ngưng tụ, Lôi Hỏa Huyền Công một lần nữa thi triển chiêu thức khủng bố này…
Kim Ô được ngưng tụ từ hai loại Dị Hỏa cùng hai loại Lôi Đình khác biệt hòa vào cùng nhau…
Không gian băng liệt thành từng mảnh vụn…
“GÁY…”
Theo tiếng hét kiệt ngạo bất tuần của Kim Ô, Diễm Lôi Kim Ô Phá phá không mà bay…
Những nơi nó đi qua, tất cả hóa thành tro bụi…
Bát Cước Dục Xà vừa bị Á Liên Nga đánh bay sợ muốn vả ra quần, trong ánh mắt có phần bất ngờ của Lạc Nam, một trong bốn đôi chân của nó nổ tung…
ĐÙNG ĐÙNG…
Đôi chân vừa nổ, từ cái đuôi rắn xuất hiện hai lỗ hổng sâu thăm thẳm, điều đáng nói nhất là bên trong chảy ra loại khí màu phấn hồng, chỉ thoáng chốc đã che phủ toàn bộ không gian…
“Cảm giác này? Nguyệt Kỳ nàng rốt cuộc muốn làm gì?” Lạc Nam trong lòng thầm mắng một tiếng, tiểu huynh đệ của hắn vừa tiếp xúc loại khí hồng kia đã ngạo nghễ ngẩng cao đầu…
Loại khí hồng phấn này vậy mà khiến uy lực Diễm Lôi Kim Ô Phá suy yếu…
Bát Cược Dục Xà càng không tiếp tục chần chờ, lại tiếp tục đem một đôi chân khác nổ tung…
Khí hồng cuồn cuộn mà ra, va đập cùng Diễm Lôi Kim Ô Phá vậy mà thành công ngăn cản…
Sắc mặt Lạc Nam hơi đỏ, hắn phát hiện Dị Hỏa vậy mà không đủ để ngăn chặn loại Khí Hồng này…
“Đó là do thực lực của công tử còn chênh lệch so với một con đã gần tiếp cận Thất giai như hắn…” Kim Nhi lên tiếng giải thích…
“Khốn kiếp, là chính các ngươi ép buộc bản xà!” Bát Cước Dục Xà hai mắt đỏ ngầu, thực lực của nó chủ yếu là ở các đôi chân, nay lại bị ép phải liên tục tự bạo để hóa giải công kích của đối thủ, ngày sau thực lực giảm mạnh…
Ít ai biết rằng, Bát Cước Dục Xà là yêu thú có tính dâm rất mạnh, dâm khí của nó toàn bộ tập trung vào bốn đôi chân, cá thể càng mạnh mẽ trong bầy sẽ có các đôi chân càng lớn, đó là một hình thức tìm bạn giao phối của Bát Cước Dục Xà…
Mà con Bát Cước Dục Xà trước mặt có từng cái chân như cột đình, dâm khí nó toát ra không cần nói cũng biết…
“Mau… mau đem nó tiêu diệt…” Lời nói của Á Liên Nga đã hơi gấp khúc, gương mặt hồng hào như trái đào chín, khác xa vẻ oai hùng thường ngày…
Âm giọng của nàng có một tia rung rẩy, trái tim đập lên thình thịch, trong vô thức liếc về người đàn ông duy nhất có mặt ở hiện trường chính là Lạc Nam…
Ý chí của Lạc Nam kiên định không cần nói cũng biết, vậy mà giờ đâu sắc mặt cũng hiện hồng, Dị Hỏa hóa giải vạn độc trong thiên hạ, nhưng lại có phần thúc thủ vô sách trước Dâm hương màu hồng phấn này…
Diễm Nguyệt Kỳ cũng không ngoại lệ, gương mặt hiện hồng, hai mắt ngập nước, làn da đỏ ửng… chỉ là khóe môi hơi nhếch lên đầy vẻ đắc ý, giường như tất cả những chuyện đang xảy ra vốn đã nằm trong lòng bàn tay của nàng…
Ngay cả loại Linh Dược nàng nói do Bát Cước Dục Xà canh giữ cũng hoàn toàn là bịa chuyện mà thôi, mục đích chủ yếu là ép nó phun ra Dâm Khí để mê hoặc Á Liên Nga…
Trong một lần vô tình đi vào hang động này, Diễm Nguyệt Kỳ đại chiến với Bát Cước Dục Xà một trận sau đó nghênh ngang rời đi…
Khi trở về nàng đã nghiên cứu rất kỹ về khả năng của loài yêu thú hiếm hoi này thông qua các cổ tịch, biết được Dâm Khí của tên này lợi hại, nàng âm thầm lập kế hoạch cho Lạc Nam mở rộng Hậu Cung…
Thậm chí mục tiêu đề ra lúc đầu còn là Tinh Linh Nữ Vương cơ…
Nhưng sau khi suy đi tính lại, Tinh Linh Nữ Vương một khi ra tay, sợ rằng Bát Cước Dục Xà ngay cả cơ hội tự bạo cũng không có…
Vì thế nàng chuyển dời mục tiêu sang Á Liên Nga…
Không thể không nói, vì Lạc Nam… Diễm Nguyệt Kỳ chuyện gì cũng dám làm… chỉ cần có lợi cho hắn…
Hơn ai hết Diễm Nguyệt Kỳ hiểu rằng, Lạc Nam kẻ thù đông đảo, cần trợ lực càng nhiều càng tốt…
“Thiên Hỏa Thủ…”
Như muốn dồn Bát Cước Dục Xà vào đường cùng, Diễm Nguyệt Kỳ không dừng lại ở đó, hai cái Thiên Hỏa Thủ do Lôi Hỏa Huyền Công điều động, mang theo ngập trời Hỏa Lôi chụp xuống…
“Nữ nhân, ngươi chết không yên lành…” Bát Cước Dục Xà oán độc đến mức gương mặt vặn vẹo, tự bạo hai đôi chân đã khiến thực lực của nó giảm đi một nửa, nhưng vẫn bị nữ nhân này nhằm vào, giường như cả hai có thù không đội trời chung vậy…
Nó mới là người bị hại có được hay không?
Mắt thấy Thiên Hỏa Thủ đang lao đến, Bát Cước Dục Xà cắn chặt hàm răng, không muốn hy sinh tiếp nữa, nó dùng bốn cái chân còn lại phóng lên cao, theo sau đó, dâm khí màu hồng phấn trong không gian được nó điều động cuồn cuộn mà về, hình thành hai cái đại cước mạnh mẽ…
Nhắm đến Thiên Hỏa Thủ cứng đối cứng…
ẦM ẦM ẦM…
Va chạm kịch liệt diễn ra, hư không đen kịch một mảnh, thân ảnh Bát Cước Dục Xà chật vật văng ra ngoài, hộc máu liên tục…
Trước Lôi Hỏa Huyền Công gồm có 2 loại Lôi Đình cùng hai loại Dị Hỏa ngưng tụ thành Thiên Hỏa Thủ của Diễm Nguyệt Kỳ, Bát Cước Dục Xà như cá nằm trên thớt…
“Mau! Kết liễu nó và mang ta về Tinh Linh Đảo, khó chịu quá!” Á Liên Nga thở hổn hển, thân hình co vào một góc, mồ hôi thơm ngát chảy dài khiến người thấy mà yêu…
Ực…
Lạc Nam cưỡng ép tiếng nuốt nước bọt, hai tay chồng lên nhau, Hợp Linh Chưởng lại bắt đầu ngưng tụ…
Hắn đã biết Diễm Nguyệt Kỳ muốn làm gì, trong lòng dù không thích nhưng chẳng nỡ trách cứ nàng…
Rõ ràng nữ nhân này vì nghĩ cho hắn mà muốn dùng thủ đoạn tính kế Á Liên Nga vào Hậu Cung…
“Nguyệt Kỳ dừng tay! Ta không muốn ép Liên Nga bằng thủ đoạn như vậy…” Lạc Nam gấp gáp truyền âm…
“Lần này trở về Băng Thiên rồi, không làm vậy bao giờ chàng mới có được nàng?” Diễm Nguyệt Kỳ không thèm đếm xỉa, ngạo kiều đáp lại một tiếng như vậy…
Á Liên Nga không chỉ là đệ 15 Hoàng Kim Bảng, mấu chốt nàng còn là một Tinh Linh, lại thêm thân phận đệ tử Tinh Linh Nữ Vương…
Chỉ cần có thể chiêu nạp vào Hậu Cung, dù theo lực của Tinh Linh Nữ Quốc mà không còn là người Tinh Linh Đảo, nhưng điều đó chẳng có vấn đề quá lớn…
Thứ nhất Á Liên Nga vào Hậu Cung cũng không thiệt thòi hay thua kém so với ở Tinh Linh Nữ Quốc, thứ hai Lạc Nam có thêm một cánh tay đắc lực, thứ ba dù không còn là người Tinh Linh Đảo nhưng Tinh Linh Nữ Vương vẫn là sư phụ Á Liên Nga…
Tinh Linh Đảo không có quy định Nữ Vương không thể thu nhận người bên ngoài làm đệ tử…
Diễm Nguyệt Kỳ đã tính toán rất kỹ từ lâu, không hề có sơ suất hay kẽ hở nào trong kế hoạch mở rộng Hậu Cung lần này cho Lạc Nam, nàng sẽ không từ bỏ ý đồ…
Hợp Linh Chưởng rốt cuộc rời tay, Lạc Nam muốn đem Bát Cước Dục Xà hóa thành tro bụi, không để nó tiếp tục thải ra Dâm Khí…
ẦM ẦM ẦM…
Hợp Linh Chưởng do Lạc Nam dùng toàn lực, uy lực khiến đất trời rung rẩy, các loại nguyên tố đang xen vào nhau tạo thành sức công phá quá mức khủng bố…
Ngay cả Á Liên Nga cũng trợn mắt há mồm, thầm ước lượng không biết bản thân mình đủ sức đón đỡ Hợp Linh Chưởng kinh khủng như vậy hay không…
Mắt thấy Hợp Linh Chưởng nghiền nát tầng tầng không gian, sắp đem Bát Cước Dục Xà thở hổn hển trên đất nghiền thành hư vô, thân ảnh phụ nhân phong hoa tuyệt đại của Diễm Nguyệt Kỳ lại xuất hiện…
“Diễm Lôi Kim Ô Phá…”
Một con Kim Ô bá đạo phá không mà ra, mục tiêu không phải Bát Cước Dục Xà, trái lại là Hợp Linh Chưởng của Lạc Nam…
ĐÙNG…
Hang động hóa thành mảnh vụn, bầu trời xuất hiện, biển xanh mênh mông…
Diễm Nguyệt Kỳ khóe môi rỉ một tia máu, nàng không dùng toàn lực chống đỡ vì sợ đã thương Lạc Nam, vì thế ăn chút thiệt thòi từ Hợp Linh Chưởng…
“Hồ đồ! Nàng hồ đồ hết chỗ nói!” Lạc Nam trái tim run rẩy, nữ nhân này làm hắn không biết nên giận hay nên yêu, phức tạp vô cùng…
“Tự bạo tiếp đi!” Diễm Nguyệt Kỳ không rảnh để ý đến hắn, trái lại thoát một cái đã tiếp cận Bát Cước Dục Xà thi triển thế công điên cuồng…
Á Liên Nga gương mặt mộng bức, không hiểu vì sao Diễm Nguyệt Kỳ ra tay cứu lấy Yêu Thú khỏi công kích của Lạc Nam, nhưng lại tiếp tục đánh nó…
“Khốn kiếp, bản xà cho các ngươi giao hoan tới chết!” Bát Cước Dục Xà thật sự không nhịn được phẫn nộ nữa rồi, đùng đùng hai tiếng, nó triệt để mất đi các chân, chỉ có cái thân rắn trườn dài trên mặt đất…
Mà một đám khói màu hồng bùm một cái đã đem cả ba người bao trùm bên trong, gương mặt cả ba trở nên sung huyết, đỏ hơn cả máu…
Bát Cước Dục Xà nhân cơ hội khó được đó lê lết thân thể trọng thương, ý đồ bỏ trốn…
“Đi chết!”
Á Liên Nga hai mắt đỏ ngầu, trong thời gian ngắn nàng không biết mình bị Diễm Nguyệt Kỳ tính toán, thần trí cũng trở nên mơ hồ không rõ vì dâm khí nồng nặc…
Đem mọi tội lỗi quy hết lên đầu Bát Cước Dục Xà…
Dốc hết sức bình sinh ngăn cản Dục tính, Trường Cung xuất hiện trên tay, mũi tên bá đạo dùng toàn lực lượng ngưng tụ bắn mạnh mà ra…
Tiễn thủ của Á Liên Nga ngay cả Lạc Nam cũng không thể chiến thắng, Bát Cước Dục Xà đang bị trọng thương làm sao có thể trốn?
Mũi tên dễ dàng xuyên qua trái tim nó, trước khi chết đi, tên này không quên dùng ánh mắt oán độc nhất nhìn ba thân ảnh kia, thì thào trong miệng:
“Dục tính cả đời của bản xà, sẽ để các ngươi chết trong cực lạc…”
XOẸT…
Giải quyết Bát Cước Dục Xà xong xuôi, Á Liên Nga triệt để đánh mất thần trí, ý niệm vừa động… cơ thể trần truồng hoàn mỹ hiển hiện giữa không trung…
Nàng như một con mèo khát tình tìm được bạn tình hoàn mỹ, sử dụng Thuấn Di lao thẳng đến Lạc Nam…
Lạc Nam đang cố gắng dùng Diễm Tâm Đỉnh áp chế dục niệm, một nhuyễn ngọc ôn hương nhảy vào trong lòng, mùi thơm tự nhiên bát ngát của nữ nhân lập tức khiến hắn bùng nổ…
Chưa kịp định thần, ngọt thể trần trụi thành thục khác đã lao vào, chính là Diễm Nguyệt Kỳ…
Ngay cả nàng cũng động tình đến cực hạn như Á Liên Nga…
Hai đôi môi đỏ mộng kiều diễm tranh giành môi lưỡi của hắn, ngọc thể các nàng không ngừng ma sát lấy, theo bản năng của con cái, hai nữ tìm đến dương vật như cột trời kia xoa nắn kịch liệt…
“Grừ…”
Lạc Nam gầm lên một tiếng như dã thú, bằng ý chí còn lại sau cùng của mình, ôm hai vị Tiên Tử tiến vào Linh Giới Châu…
Chuyện kế tiếp, có lẽ sẽ phiên vân phúc vũ…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200