Lạc Nam buồn bực trở về Thanh Trà Sơn, suy nghĩ nửa ngày cũng không biết nên lựa chọn thế nào…
Lúc này Hương Trà sư tỷ ngáy ngủ từ trong động phủ đi ra, Lạc Nam vội vàng gọi nàng:
“Sư tỷ bảo bối, có chuyện cần ngươi cho ý kiến a.”
Hắn cảm thấy Hương Trà là người thần bí khó lường, ý kiến của nàng rất quan trọng, có thể lắng nghe.
Hương Trà rùng mình một cái, rợn cả tóc gáy nói: “Tiểu tử thúi ngươi đừng dùng giọng điệu ghê tởm đó, có rắm mau thả!”
Lạc Nam đem bâng khuâng của mình nói ra: “Tỷ thấy đó, đệ chưa biết nên chọn Đạo Thống nào.”
“Khanh khách.” Hương Trà nghe xong cười đến run rẩy cả người:
“Chỉ có trẻ con mới lựa chọn, người trưởng thành lấy hết.”
“Lấy hết?” Lạc Nam hai mắt tỏa sáng: “Có cách nào để lấy hết sao?”
“Đơn giản lắm, chính là trở thành người một nhà của cả ba Đạo Thống, khi đó ngươi liền có thể tu luyện cả ba loại thủ đoạn.” Hương Trà ngạo nghễ khoanh tay nói.
“Trở thành người một nhà?” Lạc Nam càng thêm hồ đồ rồi:
“Ta chỉ là tiểu đồng được mang về, sao có thể thành người nhà của bọn hắn rồi?”
“Làm con rể.” Hương Trà liếm liếm môi nói:
“Chỉ cần ngươi đem Đan Phỉ cưới, Cầm Dao Nhã cưới và Bùi Linh Hi cưới là được.”
“PHỐC!” Lạc Nam xém chút phun ra ngoài một ngụm, khóe miệng giật giật không ngừng.
Bùi Linh Hi chính là muội muội của Bùi Vũ a, cũng là một vị Thiếu Thần Nữ của Vực Thần Đạo Thống.
“Thế nào? Không làm được?” Hương Trà tủm tỉm nói:
“Ta thấy với thiên phú của ngươi, chỉ cần nỗ lực theo đuổi một chút nói không chừng có thể đánh động phương tâm của ba vị Thiếu Thần Nữ.”
Lạc Nam cực kỳ nghiêm túc đáp: “Đệ chỉ chú trọng tình cảm lẫn nhau, nếu đã yêu sẽ không để ý đến thân phận của đối phương, nếu đã ưa thích thì dù nàng chỉ là một cô thôn nữ bình thường đệ cũng sẽ theo đuổi, việc này không liên quan đến vấn đề thân phận.”
“Đệ sẽ không để lợi ích xen lẫn vào các mối quan hệ tình cảm của mình.”
Hắn đã qua lâu rồi thời điểm nhìn thấy mỹ nhân là sáng mắt… hiện tại Lạc Nam chỉ muốn mọi thứ thuận theo tự nhiên, nước chảy thành sông như cách mà hắn và Đông Hoa từng chút một bước đến gần nhau vậy.
Thậm chí lần đại hôn trước đó, hắn còn chưa chân chính động phòng với các nàng Tuyết Tuyền, Tần Lộng Ngọc, Lôi Tiên Nhi, Bất Viêm Sở Sở hay Tô Minh Châu… đêm đến chỉ ôm các nàng tâm sự, chậm rãi bồi dưỡng tình cảm chờ đến ngày chín muồi mà thôi.
Hương Trà thấy hắn biểu lộ nghiêm túc như vậy trong vấn đề nam nữ cũng là âm thầm tán thưởng, sau đó lại nhún nhún vai:
“Đó là cách duy nhất để ngươi có được truyền thừa của cả ba Đạo Thống.”
Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu, không thể phủ nhận lời của Hương Trà sư tỷ là đúng… nhưng hắn sẽ không tán gái vì lợi ích như vậy.
“Thôi được rồi, tạm thời đệ cũng không vội.” Hắn thay đổi chủ đề:
“Sư tỷ có nghe nói Vực Thần Đạo Thống có vị sư huynh nào tên Nhật Linh không?”
“Nhật Linh?” Hương Trà thoáng sửng sốt.
Lạc Nam gật đầu, liền đem chuyện vô tình gặp được vị sư huynh thần bí ở thác nước kể lại một lần.
“Có ý tứ a…” Hương Trà cười cười nhìn hắn:
“Ngươi không cần biết hắn là ai, chỉ cần biết hắn là người của Độ Đạo Môn, sẽ không hại ngươi là đủ.”
Thấy nàng lại ra vẻ, Lạc Nam âm thầm bĩu môi.
“Trong thời gian tới ta sẽ ra ngoài lịch luyện, tranh thủ gia tăng thực lực.” Hương Trà nói:
“Ngươi đã là đệ tử nồng cốt, quyền hạn đã lớn hơn, sắp tới cứ thoải mái hành động, gặp chuyện gì khó khăn cứ nhờ Đan Phỉ hoặc Cầm Dao Nhã hỗ trợ.”
Dặn dò xong, nàng đã xé rách không gian đi mất.
“Sư tỷ đi cũng tốt, toàn bộ Thanh Trà Sơn chỉ còn lại ta và Tiểu Phấn, thuận tiện cho việc tu luyện.” Lạc Nam vuốt vuốt cằm.
Trở về bên trong động phủ, cẩn thận tiến thêm một bước tiến vào Phá Đạo Lệnh.
Lạc Nam lấy ra đống lớn tài nguyên ném ra.
Đầu tiên là gia tăng tu vi bằng cách phục dụng Tiểu Đạo Đan và Thăng Hoa Đạo Đan kết hợp.
Túi da của hắn chỉ mất 3 viên Tiểu Đạo Đan cùng 3 viên Thăng Hoa Đạo Đan đã thuận lợi đột phá từ Đạo Cảnh Hậu Kỳ đến Đạo Cảnh Viên Mãn.
Nhưng bản thể lại mất đến 7 viên Tiểu Đạo Đan cùng 7 viên Thăng Hoa Đạo Đan mới đột phá từ Đạo Cảnh Trung Kỳ lên Đạo Cảnh Hậu Kỳ.
Chênh lệch thật sự là quá lớn…
Tiếp theo là 2 viên Thiên Đạo Ma Châu có thể gia tăng Ma Văn, Lạc Nam quyết định dành hết cho túi da, dù sao thì bản thể đã không thiếu số lượng đường văn.
Theo cuồn cuộn Thiên Ma Lực tinh khiết sôi trào tiến vào thể nội, Ma Văn tầng tầng lớp lớp sinh sôi khai mở.
Một vạn đường, hai vạn đường Ma Văn.
Hai viên Thiên Đạo Ma Châu giúp túi da ngưng ra được hai vạn đường Ma Văn, xứng đáng cái giá 6000 Điểm Cống Hiến.
Đến lượt Du Ma Hồn Thuỷ lại càng đơn giản, bởi vì Linh Hồn chỉ có một dùng chung cho cả bản thể và túi da, vì vậy hắn không hề phân chia, trực tiếp luyện hóa.
Du Ma Hồn Thuỷ như dòng nước đen chảy vào cơ thể, Linh Hồn của Lạc Nam lập tức phát sinh biến hóa…
Từ trạng thái trong suốt của linh hồn, một phần linh hồn dần dần chuyển sang màu đen âm trầm, sau đó toàn bộ linh hồn đều hóa thành màu đen, dáng vẻ vô cùng quỷ dị như một hồn ma trong bóng tối.
Đây chính là Ma Hồn, vừa tăng cường khả năng phòng ngự, vừa gia tăng lực công kích của Linh Hồn…
Lạc Nam có thể kích hoạt trạng thái Ma Hồn bất cứ lúc nào, còn ở trạng thái bình thường thì Linh Hồn của hắn vẫn luôn luôn trong suốt.
Nhờ có Du Ma Hồn Thuỷ, Hồn Tu của Lạc Nam cũng đạt đến Hồn Đạo Cảnh Viên Mãn.
Bản thể đã có Phật Cốt, túi da cũng không nên thua kém, Lạc Nam đem Độc Huyết Ma Cốt đúc cho túi da.
Quá trình này không có chút đau đớn nào, bởi vì hắn đã trở về bản thể rồi.
Lạc Nam như một kẻ đang luyện chế khôi lỗi, đem Độc Huyết Ma Cốt thay thế cho khung xương nguyên bản của túi da, khiến nó càng trở nên cường đại.
Hỗn Thế Chiến Thân kết hợp Độc Huyết Ma Cốt, cũng rất đáng để chờ mong.
Tài nguyên cuối cùng là Tán Thân Đàm, Lạc Nam xách theo túi da của mình nhảy xuống ngâm mình.
Cảm giác từng luồng từng luồng lực lượng trong dòng nước cuồng bạo đem cơ thể của bản thân phân tán mà ra, sau đó cũng chính những lực lượng dồi dào ấy đem cơ thể phục hồi chữa trị, tăng cường toàn diện.
Đây chính là cách mà Tán Thân Đàm hoạt động.
Bất quá Lạc Nam cảm thấy tốc độ luyện thể như thế vẫn còn khá chậm, thế là hắn điều động Dẫn Đạo Luyện Khí Pháp…
Triệu hoán ra hai vị cự nhân khổng lồ, cầm lấy Quy Tắc Chi Lực hóa thành búa tạ, hung hăng đập xuống bản thể và cả túi da như hai thanh binh khí.
Khổ luyện…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240