Sau khi thương nghị đại sự và kế hoạch tác chiến sắp tới, ba vị Thiên Yêu Đế là Phượng Nghi, Thiên Hồ và Thanh Loan cũng cáo từ trở về, các nàng còn rất nhiều việc cần phải thu xếp để triệt để dung nhập vào Liên Quân Nghịch Long.
Trải qua một phen đại chiến căng thẳng, sau khi trò chuyện với Lạc Nam chán chê, chúng nữ cũng lần lượt tập trung bế quan bắt đầu khôi phục.
Không chỉ lực lượng hao tổn hay một ít vết thương, chiến đấu cũng khiến tinh thần của tu sĩ trở nên suy nhược.
Có hai mỹ nhân ngư là Linh Lung và U Quỳnh dùng tiếng ca phụ trợ, tin tưởng rất nhanh các nàng sẽ có thể phục hồi trạng thái toàn thịnh.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại sảnh Bá Vũ Điện chỉ còn lại Lạc Nam và Tiểu Tinh đang lười biếng nằm ở một góc.
Lạc Nam ngồi trên bảo tọa bắt đầu suy tư.
Mặc dù sự kiện lần này có quá nhiều thứ ngoài ý muốn phát sinh nhưng suy cho cùng mục đích của hắn là Tam Muội Chân Hỏa đã thành công đoạt được, tu vi gia tăng sau nhiều tháng ngày giậm chân tại chỗ, chiến lực càng có sự biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Từ lần trước sau khi chuyển hóa tất cả lực lượng từ Tôn Lực thành Đế Lực, hiện tại Đế Diễm của Lạc Nam trở thành đại đỉnh thứ hai sở hữu Thiên Đế Lực sau Độc Đỉnh.
Tại đan điền của hắn lúc này, kích thước của Diễm Tâm Đỉnh đã áp đảo các đại đỉnh còn lại, ngay cả Long Lực Đỉnh và Độc Đỉnh cũng vô pháp sánh bằng.
Diễm Tâm Đỉnh vốn luôn là đại đỉnh sở hữu nhiều loại Dị Thuộc Tính nhất, hiện tại lại có thêm Vĩnh Hằng Thuộc Tính như Tam Muội Chân Hỏa gia nhập… Lạc Nam đã có thể tự tin vỗ ngực khẳng định Đế Diễm của hắn là lực lượng mạnh nhất vũ trụ này, ngay cả Nghịch Long Lực cũng kém hơn một bậc.
Và đương nhiên, Đế Diễm cũng đã hoàn toàn xứng đáng với tên gọi của nó… là Đế Vương bên trong Hỏa Diễm.
Trừ khi vũ trụ này còn tồn tại loại Vĩnh Hằng Chi Hỏa nào khác vượt qua cả Tam Muội Chân Hỏa, bằng không Đế Diễm chính là vô địch.
Ngay cả Kim Ô Thánh Hỏa, Niết Bàn Thánh Hỏa, Tịch Diệt Thánh Viêm hay thậm chí là Bất Tử Thánh Hỏa cũng phải run rẩy khi Đế Diễm xuất hiện.
Chỉ có điều lòng Lạc Nam vẫn còn chút bâng khuâng…
“Ê giấy, Tam Muội Chân Hỏa hiện tại thế nào rồi?”
Hắn hướng về trang giấy hoàng kim trong đan điền truyền đi ý niệm.
Chỉ là trang giấy vẫn trơ trơ như cũ không thèm để ý đến hắn.
Lạc Nam giận đến nghiến răng, bèn hạ lệnh cho Thiên Mộc Đỉnh đem trang giấy hút vào.
Sau đó hắn lại triệu hồi Thiên Mộc Đỉnh ra cầm trên tay, muốn lót nó xuống dưới mông của mình.
VỤT!
Trang giấy đột ngột dịch chuyển biến mất khỏi Thiên Mộc Đỉnh trước khi Lạc Nam kịp thời ngồi xuống, trở về bên trong đan điền của hắn.
“Hừ, rõ ràng ngươi vẫn luôn nghe hiểu lời ta nói!” Lạc Nam cười lạnh:
“Không trả lời ta, lão tử tiếp tục đem ngươi lót đít, thậm chí ném vào hố phân, ta nói được làm được!”
Dường như nhận ra quyết tâm của Lạc Nam, trang giấy thoáng nhẹ run.
“Lạc Nam ngươi là tên khốn khiếp, bổn Muội không muốn liên thủ đám người Thái Thượng đánh ngươi, ngươi lại phối hợp với…”
Từ trang giấy vang lên âm thanh nghiến răng phẫn hận của một tiểu cô nương nãi thanh nãi khí, chỉ là Lạc Nam chưa kịp nghe hết câu đã im bặt mà dừng, trang giấy tiếp tục trở về trạng thái tĩnh lặng.
“Là tiếng mắng chửi của Tam Muội Chân Hỏa!” Lạc Nam thở phào một hơi nhẹ nhõm, trong lòng trở nên thoải mái không ít.
Mặc dù Tam Muội Chân Hỏa cho đám Thái Thượng Đan Đế và vài tên trưởng lão Đan Thần Tháp mượn lực lượng để đối phó hắn, nhưng Lạc Nam cũng phân biệt cực kỳ rõ ràng.
Hắn và Tam Muội Chân Hỏa chỉ là đứng ở lập trường khác nhau, thực chất không hề có thù hận hay xung đột.
Cho nên việc tiếp tay cho trang giấy hoàng kim cưỡng ép thu phục Tam Muội Chân Hỏa làm hắn bâng khuâng, lo lắng trang giấy hoàng kim sẽ xóa đi linh tính của nó.
Hiện tại xem ra Tam Muội Chân Hỏa vẫn còn an toàn, không bị xóa mất linh tính…
Chắc là trang giấy hoàng kim chỉ mượn sức mạnh của Tam Muội Chân Hỏa mà thôi, Lạc Nam không còn bâng khuâng nữa.
Dù sao thì dù cho hắn không tiếp tay, trang giấy hoàng kim cũng thừa sức bắt giữ Tam Muội Chân Hỏa bằng thủ đoạn nghịch thiên của nó.
“Tiểu Tinh, ngươi coi chừng nhà… ta đi nơi này một chút!”
Lạc Nam hướng Tinh Không Long Mã căn dặn nó trông coi Bá Vũ Điện, thân ảnh của hắn thì biến mất tại chỗ.
“GÂU!”
Tiểu Tinh vô thức ngoan ngoãn sủa lên, chợt nhớ ra mình không phải chó, nó liền xấu hổ xém chút độn thổ.
Liếc mắt nhìn xung quanh không có ai phát hiện, Tiểu Tinh âm thầm cảm thấy may mắn.
“NgaO!”
Tiểu Tinh ngửa đầu lên trời gầm rống chứng tỏ uy nghi của một tôn Long Mã.
Nó không phải chó giữ nhà.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240