“Hai vị tiền bối?”
Sắc mặt Lưu Vinh biến đổi hẳn, Tam Thánh tông xuống dốc nhiều năm, tổng đàn dời đến nơi tây nam hẻo lánh, bình thường rất ít xảy ra xung đột với thế lực lớn, sao có thể có hai vị Hóa Thần tìm tới cửa?
“Bản tông gần đây có trêu chọc thế lực nào hay không? Hoặc là đệ tử nào đó tu vi tăng vọt? Hoặc là vị sư đệ sư muội nào đó đột nhiên chết bất đắc kỳ tử?”
Lưu Vinh khẩn trương hỏi, hắn lo lắng mình bị đồng môn và môn hạ đệ tử liên lụy.
“Chúng ta gần đây cùng Thiên Ngô sơn Ngô gia đang tranh đoạt một mỏ quặng ma thạch cỡ trung, không có đệ tử tu vi tăng vọt, cũng không có sư đệ sư muội đột nhiên chết bất đắc kỳ tử.”
“Thiên Ngô sơn Ngô gia? Không đúng nha! Gia tộc này chỉ năm vị Nguyên Anh, chẳng lẽ là bọn họ tìm được chỗ dựa? Mà thôi, đi gặp một lần đi! Cùng lắm thì bồi thường một khoản tài nguyên tu tiên.”
Lưu Vinh thở dài nói, đứng dậy đi ra ngoài.
Phòng nghị sự, Diệp Hải Đường và Phương Mộc ngồi ở trên ghế, vẻ mặt lạnh nhạt. Bọn họ đã lần lượt tiến vào Hóa Thần kỳ, nhưng bọn họ vừa mới xuất quan, liền biết một tin tức xấu, Phi Điệp cốc bị diệt, Hắc Giao đàm treo thưởng ngàn vạn ma thạch truy bắt bọn họ.
Ma thạch là tiền ma tộc giao dịch, ẩn chứa ma khí tinh thuần.
Bọn họ trái lại không sợ Triệu gia, chỉ là bọn họ tiến vào Hóa Thần kỳ không bao lâu, tạm thời không muốn trêu chọc Triệu gia, tính thu phục một thế lực, thu thập tài nguyên tu tiên cho bọn họ, đẩy nhanh tốc độ tu luyện.
Không qua bao lâu, một thiếu phụ váy vàng dáng người thướt tha cùng một ông lão áo bào đen dáng người mập mạp đi đến, cúi người hành lễ, trăm miệng một lời:
“Vãn bối Dương Vân (Lưu Vinh) bái kiến hai vị tiền bối.”
“Chúng ta nghe nói Tam Thánh tông các ngươi ở thánh giới có chỗ dựa, thật sự có chuyện như vậy sao?”
Diệp Hải Đường mở miệng hỏi, thánh giới nàng nói là ma giới, ma tộc xưng hô Ma giới là thánh giới, tự xưng thánh tộc.
“Đúng vậy, không biết có chỗ nào phiền toái hai vị tiền bối?”
Lưu Vinh thật cẩn thận hỏi.
“Các ngươi không mạo phạm chúng ta, nói rõ đi! Chúng ta tính làm cung phụng của Tam Thánh tông các ngươi, các ngươi thu thập tài nguyên tu tiên cho chúng ta, chúng ta chống lưng cho ngươi, có ý kiến hay không?”
Diệp Hải Đường đi thẳng vào vấn đề nói.
Lưu Vinh và Dương Ngọc ngây người, bọn họ không ngờ có loại chuyện tốt này.
“Sao? Các ngươi không đáp ứng? Cảm thấy chúng ta không xứng?”
Sắc mặt Phương Mộc lạnh lùng.
Lưu Vinh và Dương Ngọc bị dọa nhảy dựng, vội vàng nói không dám, liên tục đáp ứng.
“Tốt, bắt đầu từ hôm nay, chúng ta chính là cung phụng của Tam Thánh tông các ngươi, nhưng các ngươi đối ngoại tuyên bố có một vị cung phụng Hóa Thần kỳ là được, nói là trưởng lão Tam Thánh tông các ngươi cũng được. Tóm lại, chúng ta chống lưng cho ngươi, dẹp yên các thế lực đui mù kia, thế lực có Hóa Thần chống lưng thì đừng trêu chọc, có vấn đề hay không.”
Diệp Hải Đường chậm rãi nói, giọng điệu trầm trọng.
“Không thành vấn đề, không thành vấn đề.”
Lưu Vinh lập tức đáp ứng, hắn nào dám từ chối, nếu từ chối, nói không chừng chính là ngày Tam Thánh tông diệt môn.
… Bạn đang đọc truyện Vương Trường Sinh – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensextv.com/vuong-truong-sinh-quyen-7/
Huyền Dương giới, hải vực Thanh Ly.
Hàn Trường Thắng xuất thân Hồ Lô đảo Hàn gia, Hàn gia là thế lực lớn cầm cờ đi trước của Thanh Ly hải vực, tu sĩ Hợp Thể đã có nhiều tới mười lăm người, lấy luyện đan thuật nổi tiếng Thanh Ly hải vực.
Huyền Yến đảo ở góc tây bắc Thanh Ly hải vực, là một trong hơn mười vạn hòn đảo Hàn gia khống chế.
Hàn Trường Thắng tu đạo ngàn năm, trước mắt là Hóa Thần trung kỳ, phụ trách trông coi Huyền Yến đảo.
Hàn gia tổng cộng có ba mươi sáu tòa Phi Linh đài, phân bố ở ba mươi sáu hòn đảo, Huyền Yến đảo chỉ là một trong số đó.
Hàn Trường Thắng ngồi xếp bằng ở phụ cận Phi Linh đài, hai mắt nhắm nghiền, đôi tay kết ấn, quanh thân trải rộng điểm sáng màu lam nhạt.
Phi Linh đài kịch liệt chớp lên, sáng lên linh quang loá mắt.
Hàn Trường Thắng tựa như đã phát hiện cái gì, điểm sáng màu lam quanh thân giải tán, hắn mở đôi mắt.
Hắn đứng dậy, bay về phía Phi Linh đài, kinh ngạc phát hiện, bên trên có một thanh niên áo màu bạc dáng người cao ngất cùng một thiếu nữ váy vàng ngũ quan thanh tú, bọn họ sắc mặt tái nhợt, một bộ dáng pháp lực tiêu hao quá độ, hai người chính là Vương Mạnh Bân cùng Kim Vũ.
Vương Mạnh Bân đã tìm đọc không ít điển tịch, cố ý ở Vạn Cầm sơn mạch phi thăng linh giới, như vậy tỷ lệ đáp ở Huyền Linh đại lục nhỏ một chút, không cần lo lắng đụng tới tu sĩ Thanh Vân môn.
“Hai người đồng thời phi thăng? Cái này lại hiếm thấy.”
Hàn Trường Thắng kinh ngạc nói, hắn lấy ra hai cái vỏ sò linh quang lập lòe, ném cho bọn họ, ra hiệu bọn họ dán ở mi tâm.
Kim Vũ mang linh bối (bối: Sò) dán ở mi tâm, lông mày lá liễu nhíu chặt, một lát sau, nàng gật gật đầu với Vương Mạnh Bân.
Thần thức Vương Mạnh Bân tiến vào linh bối, một dòng tin tức ùa vào trong đầu.
“Thanh Ly hải vực, Hồ Lô đảo Hàn gia?”
Vương Mạnh Bân thở phào nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần không phải ở Huyền Linh đại lục là được.
“Tại hạ Hàn Trường Thắng, ra mắt hai vị đạo hữu.”
Hàn Trường Thắng ôm quyền nói, trên mặt đầy ý cười.
Hàn gia luôn hấp thu dòng máu tươi mới, đặc biệt tu sĩ từ hạ giới phi thăng, hai tu sĩ Hóa Thần trung kỳ xuất hiện ở Huyền Yến đảo hắn trông coi, đây là một công lớn.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100