Nghịch Nam Long hóa chim to như tòa nhà Keangnam, công chúa Thanh Nga hưng phấn tột độ, cơ thể mảnh mai nhún nhảy điên cuồng trên chim rồng. Bầu ngực tròn căng lắc lư kịch liệt.
Tây Vương Mẫu tận mắt chứng kiến cảnh tượng ấy, nước dâm từ trong lồn túa ra ướt đẫm cả quần.
Bà thèm được thay con ngồi lên chim của Nghịch Nam Long. Chuyện đó vạn lần cũng không nên nghĩ đến, nhưng lúc này đạo hạnh triệu năm của bà không giúp ích gì được, trong lòng chỉ còn khao khát nhục dục nam nữ.
Nghịch Nam Long là nam, bà là nữ, hai cơ thể có thể kết hợp lại thành một. Đơn giản như vậy thôi.
Thanh Nga công chúa uốn éo như thế nào, cơ thể bà cũng uốn éo như vậy. Miệng rên rỉ, tay lần sờ xuống dưới ngay chỗ bướm để thủ dâm. Vừa thủ dâm vừa nghĩ đến Nghịch Nam Long.
Đây là bà đã phản bội trong tư tưởng với Ngọc Hoàng. Khoảng cách giữa phản bội tư tưởng với phản bội thể xác rất gần, chỉ cần có mồi lửa thì duyên sẽ bén.
Nghịch Nam Long địt công chúa Thanh Nga rất bạo liệt. Thân rồng liên tiếp giáng những cú thúc tan vàng vỡ đá vào lồn công chúa. Công chúa Thanh Nga sướng khoái quá đỗi, tâm thần như hóa điên.
Nhưng Nghịch Nam Long không muốn địt nàng mãi trong thân xác Rồng, bởi nếu vậy thì bệnh của nàng không thể chữa khỏi được. Sau khi đã đẩy nàng lên đến cực điểm khoái lạc, chàng lắc người, hóa thành chàng trai tuấn tú như cũ.
Chàng vòng tay ôm lấy cơ thể mảnh mai, nõn nà của Thanh Nga công chúa. Bên trong lồn nàng, con chim vẫn giữ nguyên kích thước khổng lồ. Thanh Nga công chúa ngã vào lòng Nghịch Nam Long, không hề có biểu hiện khó chịu.
Bàn tay của chàng vuốt dọc theo cơ thể nàng. Nàng cầm tay chàng đặt lên ngực, ra hiệu cho chàng hành hạ nàng. Chàng dùng tay mạnh bóp bầu ngực của nàng, nàng bảo chàng bóp mạnh hơn nữa. Lần này thì chàng ra sức khiến cho bầu vú trắng tinh của nàng in hằn dấu tay đỏ lòm. Nàng thở ra một hơi thật mãn nguyện.
Nỗi ám ảnh mà con rồng đỏ để lại trên người nàng đã bị phá, nàng không còn cảm thấy ghê tởm đàn ông nữa, ngược lại nàng trở nên thèm khát mùi nam nhân bám trên cơ thể cường tráng của chàng. Nàng cứ vục mặt vào ngực chàng mà hít hà mãi không rời ra được.
Công chúa Thanh Nga nhắm mắt lại, gương mặt theo độ đậm mùi của các bộ phận trên người Nghịch Nam Long mà lần mò xuống dưới cho đến khi chạm được vào chim chàng. Nàng hít hà nó với vẻ đê mê rồi bất thần mở cái miệng thanh tao như hoa đào hé nở, mút chim cho chàng.
Tây Vương Mẫu chứng kiến cảnh tượng ấy, cơ thể bị kích động quá đỗi, đạt cực khoái tức thì. Thánh thủy tuôn trào xuống nhân gian làm cả một vùng rộng lớn bị lụt lội, người chết vô số.
Công chúa Thanh Nga mê mải mút chim cho Nghịch Nam Long. Những lọn tóc của nàng vương trên sống mũi, chân tóc chạm tới tận eo càng làm tăng thêm vẻ lả lơi, quyến rũ. Tinh dịch của Nghịch Nam Long đã dồn lên tới đầu buồi, sẵn sàng bắn tóe vào miệng nàng.
Đúng lúc ấy trong đầu Nghịch Nam Long như có tiếng nổ, mặt mũi chàng tối sầm, trước mắt hiện lên một con rồng toàn thân đỏ rực tựa như vừa bay lên từ biển máu, con rồng ấy nhìn chàng với vẻ giận dữ pha lẫn khinh thường:
– Nghịch Nam Long, tên tiểu tử kia. Mày là hậu duệ của tao mà sao lại dám đụng vào sủng vật của tao?
Nghịch Nam Long sửng sốt, liền đáp:
– Ngươi là…
Con rồng kia hừ lạnh:
– Hỗn xược. Ngươi xưng hô với trưởng bối đồng tộc vô lễ như vậy à?
– Xin tiền bối tha cho tội bất kính. Xin hỏi quý tính đại danh của tiền bối là gì, đặng xưng hô cho chuẩn mực.
– Ta là Tây Xích Long, một trong năm con rồng đỏ còn đang tại thế. Ta là con trai thứ hai của Tổ Rồng. Tổ Rồng là rồng đầu tiên, cao quý nhất, từ đó mới đẻ ra những con rồng khác và phân nhánh. Cha ta có năm người con, người con út là Nghịch Thiên Đế đã chết, còn lại bốn người con trấn bốn phương Đông Tây Nam Bắc. Ta ở phía Tây nên gọi là Tây Xích Long. Tằng tổ phụ của ngươi là Nam Xích Long, đẻ ra tổ phụ ngươi là Kinh Dương Vương, Kinh Dương Vương đẻ ra cha ngươi là Lạc Long Quân. Ngươi thuộc dòng chính của mạch rồng, cũng là một tiểu nhân vật trong họ rồi đấy.
Nghịch Nam Long bây giờ mới biết gốc gác sâu xa của mình, trong lòng bỗng có chút hưng phấn.
Chàng cúi đầu nói:
– Ra là tằng thúc phụ Tây Xích Long. Sao cụ lại biết rõ về cháu như vậy?
– Chuyện ấy đơn giản thôi. Lúc ngươi hóa hình thành rồng, dòng chảy huyết mạch thiêng liêng của dòng giống chúng ta đã được kích hoạt, thông tin đã được truyền đi khắp nơi. Tất cả các con rồng đều biết ngươi là ai và hậu quả ngươi gây ra là gì. Sự ra đời của Nghịch Nam Long ngươi đã dẫn đến cái chết của cháu nội ta.
Nghịch Nam Long cả kinh:
– Cháu vẫn biết cùng với sự ra đời của Thanh Long, một con rồng nào đó đã chết, không ngờ lại là cháu nội của cụ.
– Đó không phải lỗi của ngươi, mà là lỗi của kẻ đã đặt ra quy tắc Cửu Long. Nghịch Nam Long, ta đã gieo tư tình lên người Thanh Nga công chúa để chuẩn bị cho kế hoạch đánh chiếm Thiên Đình sau này, sao ngươi dám phá kế hoạch của ta?
Nghịch Nam Long càng nghe càng thất kinh:
– Kế hoạch đánh chiếm Thiên Đình là sao ạ? Xin cụ nói rõ.
…
Còn tiếp…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84