Từ cách xa mười cây số, đã thấy dòng người đông nghìn nghịt. Đảo Kim Sa không phải nhỏ mà xung quanh đảo thấy xếp vòng nọ vòng kia, tổng cộng đến cả vài chục vòng. Nghịch Nam Long đang định hạ cánh để vào đảo thì có đạo sĩ xếp cuối hàng gọi giật giọng:
– Tiểu ca đi đâu đấy?
Nghịch Nam Long vội nói:
– Ta muốn tìm gặp Thông Thiên giáo chủ.
– Thế thì xếp hàng đi, chờ đến lượt.
Nghịch Nam Long giật mình hỏi:
– Tất cả những người này đều chờ gặp Thông Thiên giáo chủ à?
– Chứ tiểu ca nghĩ chúng ta đang làm gì? Chờ phát đồ ăn chắc?
– Đông thế này, phải chờ bao lâu mới đến lượt?
– Nhanh thì một năm, chậm thì hai năm.
– Tiên sinh nói đùa rồi.
– Đùa đâu mà đùa, nhìn kỹ xem. Không chỉ ở trên không mà còn dưới mặt nước nữa.
Nghịch Nam Long mở to mắt ra nhìn. Quả thật chìm bên dưới mặt nước còn cả vài chục vòng nữa, đội hình không phải người mà toàn các loài sinh vật biển. Cá, tôm, hải cẩu, ba ba, rùa biển, bạch tuộc, cá mập… Những sinh vật biển này nhờ cơ duyên mà bắt đầu bước vào giai đoạn hóa hình thành người giống như Bạch Cốt Tinh, nhưng đây là một quá trình lâu dài và phức tạp. Phần lớn chưa hóa hình được trọn vẹn mà mới được nửa thân, thành thử hình thù rất dị dạng.
Hỏi đạo sĩ mới biết chúng đến đảo Kim Sa để nhờ Thông Thiên giáo chủ giúp đỡ, hòng vượt qua cửa ải đang cản bước chúng. Thông Thiên giáo chủ được hâm mộ còn hơn cả ngôi sao nhạc rốc, quái vật từ khắp nơi đổ về mong ngóng được ông ta nhón tay cứu giúp.
– Thế còn tiên sinh thì sao?
– Ta đã hóa hình xong rồi nhưng pháp lực mãi không tiến triển nên muốn cầu xin Thông Thiên giáo chủ chỉ cho con đường sáng.
Nghịch Nam Long hoảng hồn hỏi:
– Xin hỏi chân thân của tiên sinh là con gì?
Đạo sĩ kiêu hãnh nói:
– Con cóc.
– Thật hân hạnh, Cóc tiên sinh. Không biết ở đây có ai sinh ra đã là người không?
– Khả năng cao là mỗi tiểu ca mà thôi.
– Ta thấy lạc lõng quá.
Nghịch Nam Long nghĩ thầm đợi một đến hai năm thì hỏng việc mất, đang tính chuyển hướng sang Tây phương cầu cứu Quan Thế Âm Bồ Tát, thì từ phía đảo bay đến một tiểu đồng mặt mũi sáng sủa. Tốc độ bay của tiểu đồng rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến nơi.
Tiểu đồng đến trước mặt Nghịch Nam Long, vòng tay cung kính nói:
– Sư phụ ta là Thông Thiên giáo chủ có lời mời vị đại ca đây vào đảo gặp mặt.
Nghịch Nam Long nhìn những ánh mắt đầy vẻ ghen tị quanh mình, cảm thấy phá hàng như thế này không phải là việc làm của bậc chính nhân quân tử, liền bảo:
– Thôi, để ta từ từ xếp hàng.
Tiểu đồng nói một cách kiên quyết:
– Sư phụ đã có lời mời, mong đại ca đừng từ chối làm sư phụ ta mất mặt.
Nghịch Nam Long không biết làm thế nào, đành ngượng ngùng cúi đầu bay theo tiểu đồng vượt qua muôn vạn người để lên đảo.
Hai người đến thẳng chính điện nằm ở giữa đảo. Chính điện giản dị đơn sơ, xem chừng Thông Thiên giáo chủ là người dễ tính không coi trọng vật chất.
Thông Thiên giáo chủ tóc dài, râu dài nhưng lại đen nhánh, nhìn mãi không thấy sợi bạc nào. Ngoại hình của ông ta không có vẻ tiên phong đạo cốt như các Đại Tiên, Thánh Nhân khác mà nhìn rất trẻ trung vui tính.
Thông Thiên giáo chủ vẫy tay gọi Nghịch Nam Long lại gần, hỏi:
– Ngươi tên gì?
Nghịch Nam Long cung kính đáp:
– Tại hạ tên Nghịch Nam Long, bái kiến chân nhân.
– Ta cảm nhận được từ ngươi một hơi thở rất quen thuộc, nay hỏi ra mới biết tên. Hóa ra ngươi là Nghịch Nam Long, ngươi có liên hệ như thế nào với Nghịch Thiên Đế?
– Không có quan hệ nào cả. Nhưng nếu nói nguồn gốc sâu xa thì Nghịch Thiên Đế gốc rồng, tại hạ cũng gốc rồng.
– Vậy thì đúng rồi. Ai đã đặt tên cho ngươi?
– Là sư phụ của tại hạ, Bồ Đề Tổ Sư.
– Ra là Bồ Đề Tổ Sư, người ta rất kính ngưỡng. Ông ta cũng giống ta, nhìn được từ ngươi yếu tố phản nghịch.
– Phản nghịch cái gì ạ?
– Phản trời, nghịch đất. Phản nghịch tạo hóa.
Nghịch Nam Long thất kinh nói:
– Tại hạ làm gì đủ bản lĩnh như thế?
– Là ngươi chưa hiểu chính mình mà thôi. Ngươi đã nghe tên Nghịch Thiên Đế chứng tỏ là người thạo tin, nhưng ngươi biết gì về Nghịch Thiên Đế?
– Theo chỗ tại hạ nghe được, năm xưa Nghịch Thiên Đế náo loạn thiên giới không ai đương cự nổi, cuối cùng phải nhờ đến Hồng Quân Lão Tổ mới thu thập được hắn.
Thông Thiên giáo chủ cười lớn:
– Nhầm rồi, sư phụ ta không đánh được hắn đâu.
Nghịch Nam Long sửng sốt hỏi:
– Vậy sự thật là sao?
Thông Thiên giáo chủ rỉ tai chàng chẳng khác gì đứa trẻ con đang kể chuyện bí mật cho bạn nghe:
– Năm xưa sư phụ ta giao chiến với Nghịch Thiên Đế suốt mười năm, càng đánh càng rơi vào thế hạ phong. Ba người sư huynh của ta thấy sư phụ thua đến nơi, liền vây công Tổ Rồng, bắt sống ông ta, dọa rằng nếu Nghịch Thiên Đế không đầu hàng thì sẽ giết cha của hắn, xóa sổ loài rồng khỏi dương thế. Nghịch Thiên Đế thấy cha mình bị bức hại, không cứu được, liền buông tay đầu hàng. Sư phụ ta nhờ thế mới giết được hắn.
– Có chuyện ấy thật sao?
– Lại chả. Giữ bí mật nhé.
Thông Thiên giáo chủ nháy mắt với Nghịch Nam Long, cả cười.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76