Ngọc Đỉnh chân nhân chết rồi, hồn kiếm đã giao cho Dương Tiễn, tứ kiếm bị phá, Tuyệt Tiên kiếm biến mất, chỉ còn lại ba thanh kiếm không thể tạo nên Mắt Trời nữa, màu đen biến mất, da trời trở lại như cũ, nhưng uy áp lên ngực Nghịch Nam Long vẫn còn đó.
Chàng nhìn sang Xích Tinh Tử, người này cũng vừa mới thổ huyết, xem ra sức cùng lực kiệt, là mắt xích yếu nhất trong ba người còn sống. Ngón tay vừa chỉ, liền bắn ra một đòn Tam Sát Tiên nhằm thẳng vào ngực của vị Đại Tiên, quyết tâm giết sớm cho đỡ cảnh đêm dài lắm mộng.
Xích Tinh Tử tung ra một cái chuông để đỡ, Tam Sát Tiên lập tức xuyên thủng cái chuông, tiếp tục tiến lên, thế không sao cản nổi.
Hai vị Đại Tiên có mặt gần đó là Hoàng Long chân nhân và Từ Hàng đạo nhân thấy huynh đệ đồng môn gặp nguy biến, vội lao đến hỗ trợ. Hoàng Long chân nhân đến trước, kéo Xích Tinh Tử sang một bên, tránh được đòn Tam Sát Tiên trong đường tơ kẽ tóc. Còn chưa kịp thả lỏng, Nghịch Nam Long đã giơ mười đầu ngón tay, bắn ra cùng lúc mười đòn Tam Sát Tiên, mỗi đòn chỉ mỏng bằng sợi tóc nhưng đủ sức giết cả bậc Đại Tiên.
Uy lực của mười đòn ấy thật kinh dị. Từ Hàng chân nhân vung kiếm báu ra đón đánh, lập tức bị đòn Tam Sát Tiên chặt gãy làm đôi, bàn tay tê bại. Hoàng Long chân nhân thấy tia sét còn cách xa vậy, chớp mắt một cái đã ở trước ngực, luống cuống không kịp lấy pháp bảo ra ngăn chặn, tưởng chết đến nơi thì Xích Tinh Tử đã lấy thân mình đỡ nhát kiếm ấy. Tam Sát Tiên xuyên thủng ngực Xích Tinh Tử, giết ông ta ngay tại đương trường.
Xích Tinh Tử chết rồi, hồn Lục Tiên kiếm tức thì bắn từ người ông ta sang chủ nhân mới là Nghịch Nam Long.
Hóa ra Tru Tiên Tứ Kiếm là thần vật cực kỳ hiếm có trên thế gian, chỉ có thể sở hữu bằng hai cách, một là được truyền thừa như Dương Tiễn, hai là giết người đoạt bảo như Nghịch Nam Long.
Tru Tiên Tứ Kiếm là đồ hiếu sát, ngưỡng mộ sức mạnh, không có lòng nhân từ cũng như sự trung thành. Chúng thèm máu và hồn người chết. Người nào bị chúng giết đi sẽ vĩnh viễn trở thành một phần của cây kiếm, không thể tái nhập luân hồi, giết càng nhiều người uy lực càng mạnh. Người cầm kiếm nếu đủ sức khỏe và pháp lực thì khống chế được cây kiếm, nếu không đủ thì bị chúng khống chế ngược lại, trở thành nô lệ của cây kiếm. Muốn cầm kiếm này, cấp thấp nhất cũng phải là Đại Tiên, nhưng ngay cả Đại Tiên cũng có người yếu kẻ mạnh, người yếu mà cầm cây kiếm này lợi ích đâu chẳng thấy, chỉ rước họa vào thân.
Trước đây bốn cây kiếm này thuộc về bốn vị tiên bên Triệt giáo. Tiên nhân bên Xiển giáo giết người đoạt bảo, nay lại bị Nghịch Nam Long cướp lại, quá trình đổi chủ được viết nên bằng máu của kẻ thua cuộc.
Nghịch Nam Long nhận hồn Lục Tiên kiếm, cảm thấy một luồng sát khí khủng khiếp đang tìm cách đầu độc trí óc mình, vô cùng hoảng sợ, nhưng đồng thời cũng không dám từ bỏ. Với lại từ bỏ thì ném cái hồn kiếm này cho ai được? Lúc ấy lại nhìn sang Quảng Thành Tử và Đạo Hạnh Thiên Tôn, ý muốn cướp nốt kiếm của hai người này.
Quảng Thành Tử biết thế thua, liền thu Tru Tiên kiếm về, lắc một cái đã thấy biến mất không còn bóng dáng. Đây là phép Độn Thiên, lấy theo tên của phép Độn Thổ nhưng cao thâm hơn vô số lần. Người dùng phép này có thể trốn trong trời mà bỏ chạy, đối phương không nhìn thấy được.
Đạo Hạnh Thiên Tôn cũng vội vàng thu lại Hãm Tiên kiếm, muốn theo chân Quảng Thành Tử bỏ trốn, nhưng Nghịch Nam Long nhanh hơn, từ những ngón tay bắn ra liên tiếp mười lăm đạo Tam Sát Tiên chặn hết đường thoát, lại ném ra cây búa Lôi Đình Phủ mang theo sấm sét nhì nhịt trên thân. Vốn cây búa này có thể tạo ra sét mang theo uy lực mạnh hơn sét của Nghịch Nam Long rất nhiều, nhưng nó có một điểm yếu là tự thân không tạo ra được sét mà phải mượn lực thiên địa. Lúc Tru Tiên Tứ Kiếm hiện thế nó không cạnh tranh lại được nên không thể phát sinh sấm sét. Bây giờ tứ kiếm đã tan, uy áp đã mất, lại có thể dùng búa gọi sét được bình thường.
Lôi Đình Phủ hóa lớn, kích thước gấp trăm lần bình thường, dẫn đạo một cột sét to bằng vài cái cột nhà từ trên trời giáng xuống đầu Đạo Hạnh Thiên Tôn. Đạo Hạnh Thiên Tôn bị chặn đường thoát, trốn không được né không xong, chỉ có thể giương mắt chờ chết.
Tưởng sắp thành công đến nơi, thì từ xa một tia sét mỏng manh bắn đến, cắt tia sét của Nghịch Nam Long làm đôi. Tia sét gãy ấy trúng đòn, chẳng khác gì bọt nước, lập tức tan biến.
Nghịch Nam Long vừa kinh vừa sợ, vội quay mặt ra xem ai, thật ngạc nhiên, người vừa chặn đòn đánh của chàng chính là Thông Thiên giáo chủ.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84