“Ngươi ổn chứ?”
Bên trên đường di chuyển, Lạc Nam quay sang Na Tra hỏi thăm…
Hắn phát hiện sau khi tiểu tử này được mình cứu, Điểm Hảo Cảm của Na Tra dành cho hắn đã từ 65 lên đến tận 80…
Na Tra là người trọng nghĩa khí, hắn hiểu nếu không có Lạc Nam cứu thì mình chết là cái chắc trong tay Nhị Lang Thần.
Cộng thêm mặc dù khi đó đã trọng thương rất nặng, nhưng một tia lý trí của Na Tra vẫn còn…
Trong cơn mê mang, hắn vẫn mơ hồ nhìn thấy Tiểu Tinh liều mạng vì cứu mình, sau đó là Lạc Nam nghiền nát Nhị Lang Thần một cách triệt để.
Mặc dù với tính cách của Na Tra sẽ không nói ra lời khách khí, nhưng trong lòng thật sự vô cùng cảm động.
80 Điểm Hảo Cảm đủ để trong hầu hết các trường hợp… Na Tra sẽ đứng về phía Lạc Nam.
Tuy nhiên, Lạc Nam hiểu nếu phải chọn giữa mình và Thiên Đình, Na Tra vẫn vô cùng khó xử.
Dù sao thì Thiên Đình là thế lực từ nhỏ đến lớn bồi dưỡng hắn, phụ thân hắn còn là Thiên Đế của Thiên Đình, tình nghĩa vẫn còn đó.
Lạc Nam thậm chí đoán ra, nếu cưỡng ép bắt Na Tra phải đứng về phía mình và chống lại Thiên Đình trong lúc này, Na Tra chắc chắn sẽ chọn cái chết để đền đáp ân cứu mạng.
Bị Nhị Lang Thần trọng thương cả thân thể và linh hồn, nhờ có Bất Tử Dược Thủy và Tẩy Hồn Thủy của Lạc Nam chữa trị, tình huống của Na Tra đã tạm thời ổn thỏa.
Nhưng các kiện Pháp Bảo của hắn đều đã hư hỏng nặng nề khi đã cố gắng ngăn cản Dị Linh Tháp trấn áp, không thể ra trận được nữa.
Điều này khiến chiến lực của Na Tra tổn hao trầm trọng, nên Lạc Nam mới hỏi hắn có ổn không, liệu còn khả năng tranh chấp trong Thiếu Đế Chi Chiến hay không…
“Ta không ngại!” Na Tra hít sâu một hơi đáp: “Dù kết quả thế nào, chiến trường đặc sắc như thế này không thể bỏ qua được!”
“Ta có kiến nghị dành cho ngươi!” Lạc Nam lắc đầu, nghiêm túc nói: “Trận chiến sắp tới này sẽ quy tụ rất nhiều quái vật, không thể diễn ra trong một sớm một chiều được…”
“Với tình cảnh của ngươi có tiến đến cũng chỉ để xem mà thôi, thay vào đó… ta có việc khác cho ngươi đi làm!”
“Việc gì?” Vì mang ơn Lạc Nam, Na Tra sẽ không từ chối đề nghị của hắn.
Lạc Nam cười cười không đáp, hướng về Hệ Thống nói ra:
“Thiên Cơ Bảng, ta muốn tìm một Truyền Thừa mạnh nhất, thích hợp nhất với Na Tra có ở Tiên Ma Mộ Địa!”
“Keng, tiến hành dò xét sẽ tiêu hao 100 tỷ Điểm Danh Vọng?” Hệ Thống thông báo.
“Chấp nhận!” Lạc Nam nhẹ gật đầu.
Rất nhanh, một khối ngọc bội đã xuất hiện trong tay hắn.
Đem ngọc bội ném cho Na Tra, Lạc Nam phất tay nói: “Đi thôi! Nếu về kịp… ngươi có thể tiến xa hơn trong cuộc chơi lần này!”
Na Tra tiếp nhận Ngọc Bội, đem ý niệm truyền vào bên trong, nhất thời toàn thân chấn động…
“Ngươi…” Ánh mắt hắn phức tạp nhìn lấy Lạc Nam, bên trong đồng tử xuất hiện từng trận cảm động.
Hắn hiểu, truyền thừa này quan trọng như thế nào đối với bản thân mình, đây quả thật là một cái bánh ngon từ trên trời rơi xuống, Lạc Nam vậy mà không ngần ngại đem cho hắn.
Giờ phút này, Na Tra cảm tưởng mình có thể vì tên nam nhân ở trước mặt này đi chết.
“Ngươi không phải nữ nhân, đừng đem ánh mắt đó nhìn ta!” Lạc Nam ra vẻ ghét bỏ, sắc mặt giận dữ nói.
“Hắc hắc!” Na Tra vuốt mũi cười khì khì.
Nam nhân không cần nói nhảm quá nhiều, Na Tra hướng Lạc Nam khom người bái thật sâu, sau đó hóa thành ngọn lửa cấp tốc biến mất…
Na Tra có quyết tâm, có lòng dạ, có nghĩa khí và cả sự liều lĩnh không sợ chết.
Lạc Nam thưởng thức hắn, nên không tiếc tay đầu tư…
Hắn đầu tư cho đại tướng dưới trướng mình trong tương lai!
Nhìn theo bóng lưng Na Tra khuất xa dần, Lạc Nam lẩm bẩm: “Đừng để ta thất vọng a…”
NGAO!
Tinh Không Long Mã quay sang Lạc Nam gầm lên, ý hỏi vì sao không lên đường truy bắt Ma Vật cuối cùng bên trong Mộ Địa.
Lạc Nam lắc đầu giải thích: “Ma Vật đã hóa thành nhân loại, liên tục di chuyển chứ không ở yên một chỗ, tạm thời không có thời gian đi tìm nó…”
So với Ma Vật chạy lung tung, hắn còn mục tiêu khác quan trọng hơn phải làm.
Phạm Chí của Thiên Địa Hội!
Vì hạnh phúc của Chi Tiên, phải đá đít con hàng này.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-7/
Thời gian dần trôi, trong vài ngày gần đây số trận chiến diễn ra đếm được trên đầu ngón tay…
Nhưng tất cả mọi người đều biết, đây chẳng qua chỉ là sự yên bình tạm thời trước giông bão.
Khi ở bất kỳ ngõ ngách nào của Tiên Ma Mộ Địa cũng có thể thấy được có bóng dáng thí sinh điên cuồng chạy về trung tâm của Tiên Ma Mộ Địa…
Nơi Phá Đỉnh Đội đóng quân…
Các phương Đế Tử hùng mạnh đang tập hợp lực lượng của mình cho một cuộc tranh đấu sau cùng.
Tại một thế giới sụp đổ, trên đỉnh hoang sơn, một tên nam tử thân khoác Long Bào, đầu mọc Long Giác, người tỏa Long Uy quét ngang bốn phương tám hướng…
Chính là Long Ngạo Thế của Chân Long Tộc, nhân vật đang đứng thứ 6 trên Sinh Mệnh Bảng tại thời điểm này.
Đứng sau lưng hắn, năm tên thanh niên diện mạo lãnh liệt, khí thế như hồng cung kính đứng thẳng.
Bọn hắn phân biệt là Đế Tử của Mộc Long Tộc, Đế Tử của Kim Long Tộc, Đế Tử của Phong Long Tộc, Đế Tử của Ám Long Tộc và Đế Tử của Địa Long Tộc.
Trước lệnh hiệu triệu của Long Ngạo Thế, toàn bộ Đế Tử còn sót lại của Long Tộc đã tụ họp mà về, tôn Long Ngạo Thế làm thủ lĩnh, chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng.
Mục tiêu duy nhất, trợ giúp Long Ngạo Thế leo càng cao càng tốt trên Thiếu Đế Bảng.
Có thể thấy, Long Tộc cực kỳ dã tâm…
“Lôi Long đâu và Hỏa Long đâu?” Quét mắt nhìn đám thuộc hạ, Long Ngạo Thế cau mày hỏi.
Năm tên Long Đế Tử liếc mắt nhìn nhau, Kim Long Đế Tử bước ra chắp tay đáp:
“Thưa Ngạo Thế đại ca, Hỏa Long hấp tấp kiêu ngạo nên đã bị Phá Đỉnh Đội vây công, hai vị Hỏa Long Đế Tử đều bị tước sạch Điểm Sinh Mệnh, mất tư cách tiếp tục thi đấu!”
“Thế còn Lôi Long?” Long Ngạo Thế hừ lạnh: “Lôi Long có tận ba tên Đế Tử, bọn hắn đâu hết rồi?”
Ám Long Đế Tử bất đắc dĩ nói: “Nghe đồn bọn hắn đụng độ Lạc Nam, chết hai thoát một!”
“Lạc Nam!?” Long Ngạo Thế ánh mắt trở nên sắt lạnh, giọng điệu âm trầm:
“Nếu đụng phải Lạc Nam, khó thể trách bọn hắn…”
“Trong trận chiến này, các ngươi cẩn trọng cái tên Lạc Nam cho ta!”
Nghe Long Ngạo Thế căn dặn, năm vị Long Đế Tử trong lòng hoảng hốt.
Lạc Nam rốt cuộc là thần thánh phương nào? Xếp hạng 11 có thể khiến Long Ngạo Thế xem trọng như thế sao?
Phải biết rằng ở trong mắt bọn hắn, Long Ngạo Thế chính là thần!
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-7/
“Hạng 11… Mộng Chi Tiên xem trọng kẻ này không phải là không có nguyên nhân a…”
Bước ra từ động phủ cổ xưa, một tên thanh niên diện mạo điềm tĩnh, ung dung nhẹ nhàng, híp mắt nhìn lấy bảng xếp hạng hiện trên Sinh Mệnh Bài trong tay.
Nhìn thấy Lạc Nam vậy mà trên mình tận năm hạng, Phạm Chí sắc mặt trở nên trịnh trọng.
Những cái tên trong top 18 đều là nhân vật có máu mặt, ngay cả những kẻ sừng sỏ như Ngưu Ma Vương cũng bị rơi khỏi top này, Lạc Nam có thể xếp thứ 11 tuyệt đối không phải nhờ may mắn.
Đã đến giai đoạn này, may mắn là thứ khó thể tồn tại, chỉ có những người sở hữu thực lực chân chính mới có thể leo cao.
Lạc Nam chắc chắn có bản lĩnh.
Phạm Chí làm người vô cùng cẩn thận, hắn biết sắp tới kiểu gì Lạc Nam cũng sẽ nhắm vào mình.
Hắn là Đế Tử của Thiên Địa Hội, sau lưng có trưởng bối chống đỡ và ủng hộ.
Mục đích của hắn không phải là đánh bại Lạc Nam, mà là giữ vững thứ hạng xếp trên Mộng Chi Tiên, để đủ tư cách xứng đôi với nàng.
Nghĩ đến đây, Phạm Chí cười lạnh: “Ngươi đã muốn chiến với hắn, ta cho ngươi được toại nguyện!”
Từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một tấm Lệnh Bài, Phạm Chí đem Lệnh Bài bóp nát.
Không lâu sau, theo một cơn cuồng phong đen kịch có hình dạng đám mây nghiền nát không gian kéo đến.
Từ bên trên đám mây, một thân ảnh chậm rãi bước xuống.
Đây là một con khỉ toàn thân lông lá đen kịch, thể hình lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn, dáng cao hai mét, khoác lấy Chiến Giáp kiên cường, diện mục uy nghiêm lẫm liệt, trên vai vác một thanh Ma Côn như cột chống trời.
Đôi mắt của nó chỉ có một màu đen, thâm thúy như bóng đêm vô tận, loáng thoáng nhìn thấy Ma Đế thét gào bên trong.
Chính là đệ nhất Đế Tử ở thế hệ này của Thiên Địa Hội – Thông Túy Viên Hầu – Viên Hồng Ma.
Sáu ngàn năm trước, hắn chỉ bại vào tay Tản Viên của Cổ Việt Tộc.
Sáu ngàn năm sau, quá nhiều cái tên yêu nghiệt mới mẻ xuất hiện như Quỷ Đỏ, Lạc Kỳ Nam, Lâm Tích… khiến thứ hạng của Viên Hồng Ma hiện tại không quá cao, chỉ đứng thứ 8.
Nhưng nếu ngươi vì vậy mà xem nhẹ hắn, chắc chắn ngươi phải hối hận.
Viên Hồng Ma vẫn được tôn là cột chống trời ở thế hệ trẻ tuổi dưới Đế tại Thiên Địa Hội vào thời điểm này.
Tuyệt đối không phải hư danh.
“Tìm ta có chuyện?” Viên Hồng Ma nhướng đôi mày rậm, đôi mắt đen kịch nhìn lấy Phạm Chí.
Mặc dù là một con khỉ, nhưng tâm tính của Viên Hồng Ma lão luyện trầm ổn như một đại tướng thống lĩnh sa trường, vô cùng nghiêm túc, không có sự lóc chóc nhảy nhót.
Bởi vì sư phụ của Viên Hồng Ma ở Thiên Địa Hội từng nợ lão tổ của Phạm Gia một lần ân tình, mà ân tình đó lại được tính vào thế hệ tiểu bối.
Viên Hồng Ma sẽ thay sư phụ mình trả nợ cho Phạm Chí…
Phạm Chí biết tính cách của Viên Hồng Ma không thích dây dưa lòng vòng, gật đầu nói thẳng:
“Ta cần ngươi ngăn cản Lạc Nam bằng mọi giá nếu hắn muốn gây sự với ta!”
Viên Hồng Ma không nói tiếng nào, gật đầu: “Được!”
Nói xong, Viên Hồng Ma nhắm hai mắt đứng ở một bên.
Chưa dừng lại ở đó, Phạm Chí lại lấy ra hai khối Lệnh Bài khác, tiến hành bóp nát.
Vẫn là rất nhanh, không gian trước mặt xuất hiện từng luồng Trận Văn huyền ảo chuyển động, Trận Văn hóa thành một cái Tiểu Truyền Tống Trận.
Từ bên trong Truyền Tống Trận, một tên thanh niên diện mạo anh tuấn, phong độ nhẹ nhàng, thân mặc y sam màu trắng bước ra.
Khác với vẻ ngoài bặm trợn của Viên Hồng Ma, thanh niên này nhìn bề ngoài giống như một thư sinh, tay trói gà không chặt.
Nhưng nếu kẻ nào bị vẻ ngoài của hắn đánh lừa mà xem nhẹ, chắc chắn sẽ ăn phải quả đắng đầy đau đớn.
Linh Trần, đệ nhất Chiến Trận Sư trong thế hệ tiểu bối ở Thiên Địa Hội, đệ đệ của Thiên Trận Đế – Linh Khê.
“Phạm Chí!” Linh Trần mỉm cười ung dung.
Đều là Đế Tử của Thiên Địa Hội, bọn hắn có Lệnh Bài liên lạc với nhau khi cần.
Phạm Chí nhìn thấy chỉ có một mình Linh Trần xuất hiện, trong mắt xuất hiện vẻ thất vọng.
Bởi vì hắn còn liên hệ với cả Mộng Chi Tiên, nhưng nàng đã không đến.
Gác lại tâm tình, Phạm Chí cười cười nhìn Linh Trần nói:
“Chiến Trận Sư muốn phát huy tối đa sức mạnh cần có đồng minh tạo cơ hội và khoảng trống để bố trí Trận Pháp!”
“Ngươi cứ nói thẳng!” Linh Trần nhẹ gật đầu.
“Ta muốn cùng ngươi hợp tác, chúng ta đều có cùng xuất thân, nếu như cả ba thành công tiến vào vòng cuối cùng sẽ là vinh hạnh to lớn cho Thiên Địa Hội!” Phạm Chí lời nói tràn ngập tự tin:
“Có ta và Viên Hồng Ma chiến ở phía trước, ngươi chỉ cần đứng ở hậu cần hỗ trợ, chúng ta tuyệt đối có thể quét ngang chiến trường!”
Linh Trần híp mắt lại lắc đầu: “Đừng quên ta hiện tại không chỉ là một Chiến Trận Sư, sau khi luyện hóa Huyết Mạch Thần Thú Tỳ Hưu, chiến lực của ta đã rất khá!”
Huyết mạch thần thú Tỳ Hưu là của tỷ tỷ Linh Khê mang về cho hắn…
Linh Trần cực kỳ ưa thích loại Huyết Mạch này, cũng hứa sẽ không để tỷ tỷ phải thất vọng, quyết tâm leo càng cao càng tốt…
“Nhưng ngươi xui xẻo gặp Bạch Y Nhân nên hiện tại chỉ xếp hạng thứ 18, lúc nào cũng có khả năng bị đào thải!” Phạm Chí nhấn mạnh:
“Những thế lực khác chắc chắn cũng đã tụ họp phe cánh, nếu chúng ta đơn độc hành động, khả năng cao sẽ dễ thành con mồi trong mắt bọn chúng!”
Linh Trần suy nghĩ giây lát, liếc sang Viên Hồng Ma vẫn đang nhắm mắt định thần.
Nếu chỉ có một mình Phạm Chí, hắn sẽ từ chối…
Nhưng có Viên Hồng Ma gia nhập là một khái niệm hoàn toàn khác.
Linh Trần thừa hiểu Viên Hồng Ma khủng bố như thế nào.
Có đồng minh như Viên Hồng Ma, việc hợp tác đối với hắn chỉ có lợi mà không hại.
Cuối cùng, Linh Trần gật đầu: “Được, ta đồng ý!”
“Ngươi sẽ hài lòng vì quyết định này!” Phạm Chí đắc thắng mỉm cười…
Hắn chẳng cần quan tâm Linh Trần vì ai mà hợp tác, hắn chỉ cần có thêm đồng minh đáng tin cậy…
Chặn đứng thế tiến hùng hùng hổ hổ của Lạc Nam là đủ rồi.
Thiên Địa Hội có tận 3 thành viên lọt vào top 18 vào thời điểm này, dẫn đầu về số lượng thiên tài so với tất cả các thế lực còn lại.
Đó chỉ là khi bọn hắn hành động đơn lẻ…
Một khi liên thủ, sức mạnh đại tăng!
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258