“Cái gì thế này… Lạc Kỳ Nam ngoài Kim Ô Thánh Hỏa còn sở hữu Chân Long Lực?”
Nhìn thấy Tiểu Kỳ Nam một cái Thánh Hỏa Chân Long Trảo đem Dã Tòng đánh bay, máu tươi phun trào, toàn bộ chiến trường lập tức cả kinh.
Chúng nữ Tử Yên, Mộng Chi Tiên lại đưa mắt nhìn đến Lạc Nam, phát hiện ngay cả hắn cũng đầy mặt kinh ngạc.
Hiển nhiên ngay cả Lạc Nam cũng không ngờ… Lạc Kỳ Nam có thể đem khả năng của Chân Long phát huy đến mức tối ưu như thế.
Thậm chí, ngay cả Long Văn là thứ mà Lạc Nam chưa luyện ra, Lạc Kỳ Nam cũng đã sở hữu rồi.
“Nhất định là Tuế Nguyệt hỗ trợ, bồi dưỡng chiến lực của tiểu bảo bối một cách toàn vẹn…” Lạc Nam âm thầm vui vẻ.
Với nội tình của Tuế Nguyệt Nữ Đế, cung cấp tài nguyên và điều kiện tốt nhất để Lạc Kỳ Nam đào sâu khả năng của Chân Long hơn cũng là chuyện thường tình, không có gì khó hiểu.
Bằng vào sự kết hợp giữa Kim Ô Thánh Hỏa và Chân Long Trảo, lại thêm Long Văn gia trì, sức mạnh mà Kỳ Nam phát ra đã xuyên phá lớp Cường Hóa của Dã Tòng.
Hắn chật vật đứng dậy, một bên cánh tay be bét máu.
Cường Hóa vận chuyển, muốn khôi phục lại vết thương… nhưng mà ngay lập tức, Dã Tòng sắc mặt đột biến.
Bởi vì hắn nhìn thấy vết thương trên tay mình giống như là một thước phim quay chậm, mỗi một tế bào chữa trị cũng diễn ra ung dung thong thả đến cực điểm, chậm rãi vô cùng.
“Thời Gian?” Dã Tòng nhờ vậy kịp thời nhận ra mình đang bị quỹ tích thời gian của Lạc Kỳ Nam ảnh hưởng.
Đang muốn nghĩ cách thoát ra, Lạc Kỳ Nam đã như sao xẹt xuất hiện trước mặt hắn.
Không phải tốc độ của Lạc Kỳ Nam nhanh, mà là do chính Dã Tòng đã bị làm chậm.
“Thánh Hỏa Chân Long Quyền!”
Nắm tay trắng như phấn siết chặt, một cái quyền kình xanh biếc được 20 đường Long Văn uốn lượn bên trên hình thành.
Lạc Kỳ Nam toàn lực tung quyền, nhắm ngay bụng của Dã Tòng nện tới.
Thời Gian chi lực khóa chặt Dã Tòng, đem tốc độ của hắn làm chậm vô số lần, gần như định trụ tại một chỗ.
Cử tưởng Dã Tòng sẽ bại khi ăn phải một quyền này, nhưng lại một lần nữa hắn chứng minh thân phận Đế Tử Cổ Việt Tộc không thể xem thường.
“Thần Thông – Bất Khả Cản Phá!”
ẦM!
Từ tận cùng cơ thể, một luồng Đế Lực cuồng nộ mang theo sức mạnh không thể ngăn cản sôi trào dâng lên, lan khắp toàn bộ ngõ ngách và cả cơ thể của Dã Tòng.
RĂNG RẮC…
Trước loại sức mạnh này, Thời Gian chi lực đang khống chế thân thể hắn hóa thành từng mảnh, triệt để vô hiệu nghiệm.
Dã Tòng lấy lại tự do, nhìn thấy quyền kình của Lạc Kỳ Nam đã đến, khả năng Cường Hóa toàn thân dồn vào cánh tay phải, xương cốt và da thịt như hóa thành thiết giáp.
Đón đỡ trực diện…
ẦM!
Va chạm mãnh liệt, dư ba quét ngang bốn phía chiến trường, cả Lạc Kỳ Nam và Dã Tòng đều liên tục lùi bước giữa không gian, cánh tay đôi bên tê dại.
Lạc Kỳ Nam híp mắt, nàng nhận thấy khả năng điều khiển Thời Gian bình thường của mình trở nên vô hiệu với Dã Tòng rồi, ngay cả dùng Không Gian vây nhốt hắn cũng không được.
Thần Thông Bất Khả Cản Phá đã trợ giúp chủ nhân của mình loại bỏ và miễn nhiễm với mọi loại thủ đoạn tiêu cực mà đối thủ mang đến cho mình, khiến chủ nhân thật sự trở nên không thể cản phá trong một khoảng thời gian nhất định.
Biết thời gian Bất Khả Cản Phá của mình không dài, Dã Tòng điên cuồng lao đến Lạc Kỳ Nam, muốn nhanh chóng phân ra thắng bại.
Bởi vì một khi Bất Khả Cản Phá mất đi công hiệu, kẻ bại trận chắc chắn sẽ là Dã Tòng hắn.
Nhờ có trạng thái Bất Khả Cản Phá, Lạc Kỳ Nam bị mất đi ưu thế về mặt Thời Gian và Không Gian, chỉ có thể dùng Kim Ô Thánh Hỏa và Chân Long Chiến Thân đối kháng.
Như một cỗ xe tăng, Dã Tòng liều lĩnh công kích Lạc Kỳ Nam một cách cuồng loạn như muốn đồng quy vu tận.
“Bất Khả Cản Phá đúng không? Để ta xem thử… ngươi còn có thể tồn tại hay không…” Lạc Kỳ Nam trong mắt xuất hiện vẻ nghiêm nghị, môi niệm chú ngữ:
“Tuế Nguyệt Thoi Đưa… Như Toa Như Mộng…”
Trong ánh mắt khó tin của tất cả mọi người, Thời Gian của toàn bộ Chiến Đài với phạm vi trăm vạn dặm không thể kiểm soát, cấp tốc trôi nhanh.
Trước loại ảnh hưởng trên quy mô lớn của Thời Gian Chi Lực, thời gian mà Bất Khả Cản Phá của Dã Tòng có thể tồn tại cũng đi đến hồi kết.
“Làm sao có thể? Ta vẫn bị Thời Gian ảnh hưởng?” Dã Tòng không dám tin gầm lên.
“Đó là bởi vì… Thời Gian đã không chỉ nhắm vào cá nhân ngươi, mà là hoàn cảnh xung quanh bị Thời Gian thay đổi triệt để, kéo theo vạn vật nằm trong phạm vi đều bị ảnh hưởng…” Lạc Nam hít sâu một hơi nói:
“Trước khả năng chấp chưởng Thời Gian cao cấp như vậy, Bất Khả Cản Phá cũng triệt để bó tay!”
Nói dễ hiểu chính là, trước đó Lạc Kỳ Nam chỉ dùng Thời Gian Chi Lực nhắm vào một mình Dã Tòng để làm chậm hắn, cho nên bị Bất Khả Cản Phá hóa giải.
Nhưng hiện giờ, Thời Gian Chi Lực của Lạc Kỳ Nam không hề nhắm vào Dã Tòng, mà thay đổi toàn bộ quỹ tích thời gian của Chiến Đài, đẩy nhanh tốc độ thời gian trôi, buộc Dã Tòng ở bên trong phạm vi cũng bị ảnh hưởng, Bất Khả Cản Phá đến lúc hết công dụng.
Đừng nói là Dã Tòng kinh dị, tất cả người đang có mặt cũng đang hãi hùng, bởi vì bọn hắn cũng cảm giác được mình bị Thời Gian của Lạc Kỳ Nam ảnh hưởng, làm tuổi thọ trôi qua cực nhanh trong khoảnh khắc.
Giống như thời gian thực chỉ trôi qua một giây, nhưng ngươi đã mất một canh giờ tuổi thọ vậy.
Phải biết rằng, để thay đổi thời gian trong một phạm vi nhỏ hay trên một cá nhân đã cực kỳ khó khăn, tu sĩ sở hữu Thời Gian Linh Căn cũng hiếm ai làm được.
Vậy mà, Lạc Kỳ Nam trực tiếp làm điều này trên phạm vi trăm vạn dặm Chiến Đài lại chẳng tốn bao nhiêu sức.
Đây là sự kinh khủng của Thời Không Thánh Thể.
Không còn Bất Khả Cản Phá, Dã Tòng dễ dàng trở thành con rối trong tay Lạc Kỳ Nam, nàng dùng Thời Gian Chi Lực làm chậm hắn, đông cứng hắn, khiến Dã Tòng hoàn toàn bất lực.
Rốt cuộc, chơi đùa chán… Lạc Kỳ Nam một quyền đem Dã Tòng đánh vào lỗ hổng không gian, truyền ra khỏi phạm vi Chiến Đài.
Chiến thắng thuyết phục…
Đánh bại đối thủ cường đại, Lạc Kỳ Nam dương dương đắc ý nhìn đến Lạc Nam, như muốn hỏi baba có thấy nữ nhi của ngươi lợi hại?
Lạc Nam nở nụ cười tán thưởng, hướng về nữ nhi nâng lên ngón tay cái:
“Lợi hại!”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258