“Thua… ta vậy mà thua…”
Nhị Lang Thần ngơ ngác lắc đầu, như một kẻ điên loạn, ánh mắt không còn lý trí.
Kẻ kiêu ngạo như hắn thà chết oanh oanh liệt liệt, cũng không muốn thân bại danh liệt, trở thành chuột chạy qua đường như lúc này.
Tất cả đã muộn… khi chuyện Ma Kích lộ ra ánh sáng, tất cả thật sự đã muộn…
Những gì Nhị Lang Thần còn lại lúc này chính là sự căm hận đối với Lạc Nam.
Cả đời hắn chưa từng hận một người đến mức như vậy.
Dồn nén toàn bộ sự phẫn nộ vào trong ánh mắt, Nhị Lang Thần trong lòng điên cuồng gầm rú:
“Ngươi mau xuất hiện cho ta! Mau giúp ta tiêu diệt Lạc Nam! Mau giúp ta lấy lại tất cả!”
“Ngươi chẳng phải lợi hại lắm sao? Chẳng phải khoác lác giỏi lắm sao?”
“Mau lên tiếng! Mau lên tiếng!”
Đáp lại Nhị Lang Thần là sự im lặng đến đáng sợ…
“Ta cầu xin ngươi, ta van cầu ngươi, chỉ cần có thể tiêu diệt Lạc Nam, muốn ta làm chó ta cũng làm…” Nhị Lang Thần triệt để phát điên.
Chỉ cần giết Lạc Nam, hắn bằng lòng dâng hiến cả linh hồn cho quỷ dữ…
Đáng tiếc, cánh tay kia dường như đã tan biến…
“Ngươi có thể lên đường…” Lạc Nam tay cầm Lạc Hồng Kiếm nâng lên, kề vào cổ Nhị Lang Thần.
“Không…” Nhị Lang Thần oán độc rống lên: “Cho ta được chết toại nguyện, cho ta được chết nhắm mắt… ngươi vì sao biết được mọi chuyện? Ngươi ghi hình ta vào lúc nào? Rõ ràng Âm Dương Nhãn của ta không hề phát hiện điều gì bất thường trong lúc hành động!”
“Không nói cho ngươi…” Lạc Nam ngoài mặt ra vẻ trêu tức, trong lòng lại âm thầm cảm thấy may mắn.
Phải cảm tạ bản tính vốn cẩn thận của hắn…
Lần trước thăm dò hang động, phát hiện Ma Kích biến mất, Chiếu Ảnh Kính lại bị kẻ thần bí lưu lại thủ đoạn đánh vỡ.
Lạc Nam thật sự bị dọa cho khiếp vía một phen.
Nhưng điều này lại càng khiến hắn không cảm thấy an lòng.
Thử nghĩ mà xem, bí ẩn xảy ra dưới lòng Nam Vực ở Tiên Ma Vực.
Mà Tiên Ma Vực hiện tại chính là căn cứ trọng điểm của hắn, là nơi có Làng Nhất Thế, là nơi có những nữ nhân quan trọng, còn là nơi có Vạn Yêu Thánh Địa… cốt nhục của hắn đang ở đó.
Lạc Nam lúc đầu định bỏ qua chuyện của Ma Kích, nhưng càng nghĩ hắn lại càng bất an nếu không điều tra rõ ràng mọi chuyện…
Chẳng may Ma Kích vẫn còn ẩn nấp ở Tiên Ma Vực và lén lút gây hại cho người thân của hắn thì sao? Tồn tại thần bí phá nát Chiếu Ảnh Kính kia là gì?
Suy đi nghĩ lại, Lạc Nam đành phải dùng đến Truyền Âm Ngọc liên hệ với Côn Lôn Nữ Hoàng…
Để tiết kiệm thời gian, nhờ nàng chấp nhận tiêu hao, thi triển Kim Khẩu Ngọc Ngôn mang theo Cuồng Khí Lãnh Nhân đến thẳng Tiên Ma Vực.
Có Tiểu Hồng Nhi ra mặt làm nũng, Cuồng Khí Lão Nhân hoàn tất sửa chữa Chiếu Ảnh Kính trong vòng một nốt nhạc.
Lạc Nam cùng Côn Lôn Nữ Hoàng đích thân điều tra lại hiện trường Ma Kích.
Phát hiện những chuyện mà Nhị Lang Thần đã làm, đem toàn bộ cảnh tượng thu giữ.
Tất cả diễn ra trong vòng chưa đầy một ngày ngắn ngủi…
Chỉ đáng tiếc, Chiếu Ảnh Kính chỉ ghi lại được hình ảnh đến lúc Ma Kính thoát khỏi Phong Ấn, cảnh tượng tiếp theo giường như bị một cổ lực lượng cao thâm thần bí nào đó che đậy quá khứ, khiến Chiếu Ảnh Kính hoàn toàn mất đi tác dụng.
Tuy nhiên bấy nhiêu đó cũng đã đủ bằng chứng để Nhị Lang Thần rơi vào thảm cảnh như lúc này.
Về phần tung tích của Ma Kích và nhân vật thần bí phá nát Chiếu Ảnh Kính, Lạc Nam tạm thời không biết…
Nhưng lúc này, hắn tin rằng mình sẽ biết… manh mối ở ngay trước mặt.
Hồn Lực cuồn cuộn tiến ra, Lạc Nam đem Linh Hồn truyền vào trong não Nhị Lang Thần.
Sưu Hồn!
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-7/
Ngay tại thời điểm mà Lạc Nam muốn sưu hồn Nhị Lang Thần để khám phá bí mật sau khi Ma Kích được giải phóng, một âm thanh oán độc rít gào đã vang lên phía sau hắn:
“Lạc Nam, ta chờ giây phút này để tiễn ngươi đi chết!”
Hồng Hài Đế Tử sắc mặt vặn vẹo, đôi mắt đỏ ngầu nhìn lấy Nhị Lang ca ca của mình như chó chết bị Lạc Nam giẫm ở dưới chân.
Không có dây dưa dài dòng, hắn tung ra con ác chủ bài mạnh nhất của mình…
Hồng Hài trong tay xuất hiện một cái bình Hồ Lô trong suốt như thủy tinh, ở bên trong đó có một tia hỏa diễm đang lấp lóe.
Nhìn qua không có bất kỳ nguy hiểm nào, nhưng lại khiến Hỏa Thần Tướng đang ở hiện trường phải run rẩy toàn thân, phải trở về bên trong Diễm Tâm Đỉnh của Lạc Nam lẫn tránh.
Dị Thuộc Tính sẽ sinh ra cảm giác e ngại khi gặp phải cùng loại thuộc tính có đẳng cấp cao hơn.
Hoả Thần Tướng được tạo thành từ nhiều loại Dị Hỏa mạnh mẽ, dù là Hỏa Kiếp của Tiên Đế cũng chưa thể làm nó phải e ngại như vậy.
Vĩnh Hằng Thuộc Tính…
Tia hỏa diễm kia chắc chắn là một phần lực lượng được lấy từ Vĩnh Hằng Thuộc Tính – Tam Muội Chân Hỏa.
Hồng Hài mở nắp bình Hồ Lô, miệng bình hướng về phía Lạc Nam, miệng niệm khẩu quyết.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Lửa tam muội vừa mới xuất hiện, uy thế của nó lập tức giống như đế vương của lửa, không riêng gì Hỏa Thần Tướng của Lạc Nam, mà các Dị Hỏa bên trong Dị Linh Tháp của Nhị Lang Thần cũng đang run lên vì kinh sợ.
Ngọn lửa bao phủ thiên địa, không nhắm đến không gian, cũng bỏ qua các loại Dị Thuộc Tính khác.
Nó chỉ phân ra ba hướng, lao vọt về Lạc Nam, Tiểu Tinh và Na Tra.
Tam Muội Chân Hỏa được mệnh danh là ngọn lửa không thể dập tắt, chỉ cần trong lòng ngươi có cảm xúc, có thất tình lục dục… ngươi chắc chắn sẽ bị đốt đến khi nào tan biến thì thôi.
Bình Hồ Lô trong tay Hồng Hài là một pháp bảo cấp cao, nó có thể định hướng cho tia lửa Tam Muội nhắm ngay kẻ thù cần thiêu đốt.
Đây là tia lửa Tam Muội chân chính, mặc dù chỉ là một chút lực lượng đến từ Tam Muội Chân Hỏa, nhưng dù sao cũng là Vĩnh Hằng Thuộc Tính hàng thật giá thật.
Tuyệt đối không phải loại Tiên Hỏa lần trước Hồng Hài lấy ra tại Vạn Yêu Thánh Địa có thể so sánh.
Nhìn thấy phản ứng từ các loại Dị Hỏa là có thể hiểu được.
Tình cảnh này lập tức khiến toàn trường biến sắc, không ai nghĩ đến Hồng Hài đột ngột lấy ra đồ chơi cao cấp đến như vậy.
Đừng nói là Lạc Nam, ngay cả Thiên Đế đối diện với Vĩnh Hằng Thuộc Tính cũng phải nhượng bộ lui binh.
Trong tình thế nguy cấp, Lạc Nam nghiến răng nghiến lợi…
Hắn đành vứt bỏ Nhị Lang Thần trong tay xuống đất, hạ lệnh cho Bá Đỉnh bên trong đan điền.
ONG ONG ONG!
Ba tiếng gầm thét vang lên, Bá Đỉnh phân tách thành ba tôn Đại Đỉnh hoàn toàn khác biệt.
Mỗi một tôn Đại Đỉnh là do vài cái Đỉnh thuộc tính dung hợp mà thành.
Kinh Văn Bất Hủ kích hoạt bên trên thân đỉnh, Lạc Nam tay cầm một Đỉnh, hai Đỉnh khác ném mạnh về phía Na Tra và Tiểu Tinh.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Trong ánh mắt muốn lòi ra của Hồng Hài, Tam Muội Chân Hỏa phân thành ba hướng của hắn bị ba tôn Đại Đỉnh kỳ bí điên cuồng hút vào bên trong.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Chấn động dữ dội, ba tôn Đại Đỉnh lắc lư kịch liệt, ra sức thôn nạp biển lửa…
Tam Muội Chân Hỏa như có được linh tính, nó hung hăng cùng ba tôn Đại Đỉnh đối kháng.
Hỏa diễm lan tràn, ngọn lửa Tam Muội phẫn nộ, phạm vi thiêu đốt của nó ngày càng mở rộng, muốn tràn đầy chỗ Na Tra vẫn còn suy yếu.
Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc, Phỏng Thiên Kính xuất hiện trong tay, ý niệm vừa động đã đem nó hóa thành Tù Không Bát.
ẦM!
Hắn đem Tù Không Bát ném ra, bao trùm lấy cả ba Đại Đỉnh và biển lửa Tam Muội Chân Hỏa vào bên trong, cô lập với tất cả mọi thứ bên ngoài.
Tại bên trong Tù Không Bát, ba tôn Đại Đỉnh lúc này kết hợp thành Bá Đỉnh, uy lực tăng mạnh lên cấp số nhân, dùng tư thái bá đạo trấn áp tia lửa Tam Muội, hung hăng nhốt nó vào trong Bá Đỉnh.
“Hừ!” Rốt cuộc rảnh tay, Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, muốn truy sát Hồng Hài, nhưng phát hiện tiểu tử này đã khôn lanh dùng Phù Chú chạy trốn.
“HAHAHAHA, Lạc Nam… ta có chết cũng không để ngươi toại nguyện!”
Mà ở một bên, Nhị Lang Thần trong mắt hiện lên sự điên cuồng vô tận.
Hắn kích hoạt ý niệm, ra hiệu cho kiện Pháp Bảo quý trọng nhất của mình Tự Bạo.
ĐÙNG!
Dị Linh Tháp toàn diện nổ tung.
“AAAAA”
Hàng loạt tiếng rống không cam lòng vang lên, một nửa số lượng Thiên Địa Dị Vật ở bên trong Dị Linh Tháp bị ảnh hưởng, bản thể bạo tạc…
Tầng tầng không gian băng liệt thành hư vô, hàng loạt ngôi sao và hành tinh trong phạm vi triệu dặm hóa thành tro bụi…
Toàn bộ Tiên Ma Mộ Địa như lắc lư một thoáng…
Vụ nổ khủng bố không cách nào có thể hình dung, dư ba điên cuồng quét ngang vạn vật, các tôn Thần Tướng đang vây quanh bị chấn thành hư vô.
Ngay cả Mộc Thần Tướng nổi danh về khả năng phòng ngự cũng tan biến trong một nốt nhạc.
Có thể thấy sự khủng bố khi Dị Linh Tháp tự bạo là như thế nào…
Khói bụi, hỏa diễm, lôi đình, đại điện, hắc ám, quang minh, cuồng phong… các loại lực lượng như hóa thành một quả bom nguyên tử nhấn chìm tất cả.
“Kinh Văn Bất Hủ!”
Lạc Nam kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân, hình xăm lan tràn khắp cơ thể, thi triển tốc độ đến cực hạn, di chuyển trong vụ nổ khủng bố như chốn không người.
Hắn xé rách không gian, đem Tiểu Tinh và Na Tra ném thẳng vào trong, để bọn hắn đến nơi an toàn không bị vụ nổ ảnh hưởng.
“GÂU GÂU GÂU… chủ nhân…” Hao Thiên Khuyển không được ai quan tâm, nó tê tâm liệt phế nhìn lấy Nhị Lang Thần ở phía xa sủa lên những câu tuyệt vọng.
Vụ nổ quét qua, tan biến thành hư vô…
Mà cùng lúc đó, Linh Giới Châu đã vô thanh vô tức rời khỏi cơ thể Lạc Nam, trợ giúp chủ nhân của mình thu nạp sạch sẽ những Dị Thuộc Tính vẫn còn sót lại sau cú nổ kinh thiên động địa của Dị Linh Tháp.
Cũng chẳng biết số lượng bao nhiêu, thời gian thật sự quá mức gấp gáp…
“Chết!” Lạc Nam sắc mặt lạnh như băng lao đến vị trí của Nhị Lang Thần.
Bởi vì Nhị Lang Thần cũng là một Thể Tu, vụ nổ uy lực mặc dù ngập trời, nhưng hắn vẫn còn một tia hơi thở.
Ngay tại lúc Lạc Nam tiếp cận, Nhị Lang Thần đột nhiên nhìn lấy hắn nở một nụ cười quỷ quyệt.
Sau đó…
BÙM!
Từ cơ thể cho đến cả linh hồn, Nhị Lang Thần tự bạo…
Thân thể hóa thành máu tươi tung bay đầy trời, thẩm thấu xuống mặt đất…
Lạc Nam vừa kịp lao đến, bắt lấy một thứ còn sót lại vào trong tay.
Con mắt hắc bạch hòa lẫn vào nhau.
Âm Dương Nhãn của Nhị Lang Thần.
Chỉ có Âm Dương Nhãn còn sót lại sau hai vụ nổ liên tiếp.
Một vụ Dị Linh Tháp tự bạo… một vụ là Nhị Lang Thần tàn nhẫn tự bạo chính mạng sống của mình.
Không kịp suy nghĩ nhiều, Lạc Nam cất giữ Âm Dương Nhãn, xác định toàn bộ Điểm Sinh Mệnh của Nhị Lang Thần đã thuộc về mình, tên của hắn cũng biến mất trên Sinh Mệnh Bảng.
Sinh Mệnh Bài của Nhị Lang Thần đã nát, chứng tỏ hắn thật sự chết rồi!
Đúng lúc này, Bá Đỉnh cũng thành công hàng phục một tia Tam Muội Chân Hỏa.
Tù Không Bát cùng Bá Đỉnh trở về bên cạnh chủ nhân.
“Khốn kiếp, vậy mà bỏ sót tên Hồng Hài!” Lạc Nam nghiến chặt răng, trong lòng thầm mắng một tiếng.
Thi triển thân pháp rời khỏi hiện trường…
Có Vạn Cổ Bất Hủ Thân, Nhị Lang Thần dù muốn đồng quy vu tận với Lạc Nam cũng không đủ tư cách.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258