Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 92

Lạc Nam cảm nhận được mình và Huyết Thánh Nữ như lưu tinh băng qua vũ trụ mênh mông rộng lớn.

Vô số hành tinh lướt qua thân thể hai người, băng cắt không gian nhanh đến mức áp lực nặng nề, hắn chỉ có thể quan sát chứ không thể lên tiếng.

Không biết qua bao lâu sau, mãi đến nơi tận cùng của vũ trụ, nơi không còn bất cứ một hành tinh nào xung quanh, chỉ còn lại một hòn đảo nhỏ dần dần lớn lên trong tầm mắt.

Hòn đảo lơ lửng giữa vũ trụ, trên đảo cũng không có bất cứ thứ gì đặc sắc, chỉ có một ngọn tiểu sơn và một động phủ đang đóng chặt ở dưới chân núi.

“Lên đảo đi! Giáo Chủ có chuyện muốn gặp ngươi…” Huyết Thánh Nữ nhìn hắn.

Lạc Nam xém chút nhảy dựng, liên tưởng đến Vạn Huyết Giáo hắn càng ngày càng bất an, không muốn đặt chân lên đảo chút nào.

Hắn vô pháp ngờ được mình sẽ phải gặp mặt Tu La Giáo Chủ, một trong những nhân vật khủng bố sớm đến như vậy.

Nhưng đã đến tận đây, có muốn lùi cũng không lùi được nữa rồi… thay vì sợ hãi lo lắng khiến Huyết Thánh Nữ xem thường, chi bằng liều một phen.

Hít sâu một hơi, Lạc Nam thả người bay khỏi huyết độn, ung dung bước lên hòn đảo nhỏ.

Thấy hắn đã lên đảo, Huyết Thánh Nữ ánh mắt hiện qua một tia phức tạp, thân ảnh chậm rãi biến mất.

Lạc Nam không cảm nhận được bất cứ thứ gì, hòn đảo này không có Nguyên Khí, xung quanh không có sự sống, mang đến cảm giác hiu quạnh và cô đơn đến tột cùng.

Điều này khác xa so với tưởng tượng của hắn, cứ nghĩ rằng nhân vật quyền thế ngập trời như Tu La Giáo Chủ phải ở đình đài lầu các, đại điện hùng vĩ uy nghiêm hoặc kém nhất cũng là trang viên thanh nhã.

Nào ngờ trước mặt chỉ là một cái động phủ, chẳng lẽ đây là sở thích đặc biệt?

“Hòn đảo này là nơi duy nhất nằm ngoài quy tắc Tu La Giáo, cũng không bị khí linh của Tu La Giáo giám sát, chỉ có giáo chủ mới được phép ở, ngươi đừng xem nhẹ…”

Một thanh âm mềm mại nhu hòa truyền vào trong tai.

Lạc Nam âm thầm rùng mình, thanh âm từ trong động phủ truyền ra.

Trong trẻo như nước, ôn hòa như sương… hoàn toàn không có dáng vẻ cao cao tại thượng, quyền lực ngập trời, duy ngã độc tôn của một vị Tu La Giáo Chủ khét tiếng.

Lời nói không mang theo chút khoảng cách nào, chủ động giải thích cho hắn hoàn cảnh nơi này, vô thức làm hắn sinh ra sự thân cận.

Lạc Nam âm thầm giật mình, cắn lấy đầu lưỡi để bản thân tỉnh táo lại, không ngờ chỉ là một câu nói lại khiến tâm cảnh của mình sinh ra dao động phải suy nghĩ nhiều đến như vậy, quá mức đáng gờm.

Liên tưởng đến việc Tu La Giáo Chủ từng quân lâm Tu La Thánh Chiến, đem Linh Hồn của Huyết Hàn Lệ phong ấn vào quan tài, bắt cóc nữ nhi của Vạn Huyết Giáo Chủ, dạy dỗ và bồi dưỡng lên một vị Huyết Thánh Nữ thiên phú hàng đầu… không thể nào chỉ vì một câu nói ôn hòa của nàng mà sinh ra dao động được, nhất định phải cẩn thận.

“Tiểu tử Lạc Nam, tham kiến giáo chủ!”

Bước đến ngoài động phủ, Lạc Nam chắp tay với thái độ chuẩn mực, không kiêu ngạo cũng không nịnh nọt.

KẼO KẸT…

Cửa động phủ bằng đá mở ra, một lối vào xuất hiện.

“Vào đi!” Thanh âm tiếp tục truyền đến, như có ma lực thần kỳ khiến ngươi phải nghe theo.

Lạc Nam cũng không muốn phản kháng, hắn muốn xem thử rốt cuộc là chuyện gì, lấy bình tĩnh bước vào hang động.

KẼO KẸT…

Động phủ đóng lại, triệt để cô lập với bên ngoài.

Nơi này không quá rộng cũng không quá chật hẹp, không gian ước chừng chưa đến trăm mét vuông, là một động phủ đúng nghĩa.

Bốn bề xung quanh là vách đá sạch sẽ nhẳn nhụi, ngoại trừ một đầm nước nhỏ trong veo như mắt mèo ở giữa trung tâm, chỉ còn lại chiếc giường đá nằm ở trong góc.

Dưới ánh đèn lung linh mờ ảo treo trên tường, ngăn cách giường đá với Lạc Nam là một tấm rèm bằng lụa mỏng.

Xuyên qua rèm, một bóng dáng ma quỷ uyển chuyển như rắn nước đang nằm chống tay trên giường.

Lạc Nam lập tức cúi thấp đầu, nhắm chặt hai mắt để che giấu sự kinh diễm.

Chỉ mới thấy một cái bóng, nhịp tim của hắn đã vô thức đập nhanh, trong lòng khẳng định đây tuyệt đối là một vị hồng nhan họa thủy, tuyệt thế yêu cơ.

Đổi lại là nam nhân bình thường có lẽ đã điên cuồng lao đến xé toang cửa rèm, làm ra hành vi cầm thú không ức chế nổi.

Cũng may Lạc Nam đã sớm từ vườn hoa lăn lộn đi ra, vì vậy sau khoảnh khắc bất ngờ đầu tiên, hắn liền mở ra đôi mắt hoàn toàn trong suốt và thanh tịnh, không chút tạp chất, trầm thấp nói:

“Tiểu tử đã đến!”

Người bên trong dường như cũng hài lòng với biểu hiện của hắn, vẫn là giọng điệu mềm mại như nước đầu nguồn, trong veo không một hại bụi cất lên:

“Lấy ra Bất Tử Thụ, bảo khố của Tu La Giáo tùy ngươi lựa chọn bất kỳ vật phẩm nào, thậm chí mười loại!”

Lạc Nam biến sắc, sống lưng ngay lập tức lạnh buốt như hàn băng thẩm thấu mà vào.

Những ký ức mà hắn vẫn luôn tự lừa dối bản thân bất chợt hiện lên.

Vài chục năm về trước, lần đầu tiên khi chấp hành nhiệm vụ của Tu La Giáo, hắn và Thủy Triều Tịch phải nằm vùng bên trong Trảm Thiên Môn chờ mệnh lệnh tiếp theo mà hành động.

Khi đó Lạc Nam nhập vai Trầm Ưng – Thiếu Chủ của Trảm Thiên Môn, còn Thủy Triều Tịch gia nhập với tư cách một vị trưởng lão, ý đồ trở thành hai trong số những người được giao phó bố trí Thôn Sinh Luyện Huyết Trận để Trảm Thiên Môn luyện hóa sinh mạng của 30 vạn sinh linh tạo ra nguyên liệu rèn đúc Chí Tôn Pháp Tướng.

Lạc Nam và Thủy Triều Tịch đều đã thành công, tác động vào Thôn Sinh Luyện Huyết Trận vào thời khắc mấu chốt làm tất cả cao tầng của Trảm Thiên Môn trọng thương.

Huyết Thánh Nữ xuất hiện vào thời khắc quan trọng nhất, chẳng ai ngờ nàng cũng nhập vai thành Ngũ Hộ Pháp của Trảm Thiên Môn từ rất lâu rồi.

Mọi chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như trước đó Lạc Nam không sử dụng Bất Tử Dịch Thủy để trị thương cho Ngũ Hộ Pháp nhằm thuận lợi nhập vào vai diễn nằm vùng của mình.

Đến khi hắn biết Huyết Thánh Nữ là Ngũ Hộ Pháp thì mọi chuyện đã muộn, nàng đã biết trong tay hắn có Bất Tử Dịch Thủy.

Lạc Nam tự trấn an mình rằng Bất Tử Dịch Thủy không đủ hấp dẫn Huyết Thánh Nữ, xuyên suốt thời gian qua nàng cũng không tìm đến hắn đòi hỏi thứ này.

Nhưng hắn đã lầm…

Ngày hôm nay, đích thân Tu La Giáo Chủ đã tìm hắn đòi lấy Bất Tử Dịch Thủy, hay nói đúng hơn là nguồn gốc của Bất Tử Dịch Thủy là Bất Tử Thụ.

Xem ra Huyết Thánh Nữ đã đem bí mật của hắn báo với Tu La Giáo Chủ.

Trong lòng dâng lên sóng to gió lớn, Lạc Nam ngoài mặt ra vẻ cười khổ:

“Tiểu tử may mắn đạt được vài bình Bất Tử Dịch Thủy từ di tích cổ mà thôi, nào vinh hạnh có được Bất Tử Thụ trong truyền thuyết?”

“Không cần nói nhảm.” Tu La Giáo Chủ vẫn truyền ra giọng nói trong veo lại khiến nội tâm Lạc Nam siết chặt:

“Trước khi gặp ngươi, bổn tọa đương nhiên đã có đáp án… như ta đã nói, nơi này không bị quy tắc Tu La Giáo ảnh hưởng.”

Lạc Nam rùng mình, không bị quy tắc ảnh hưởng có nghĩa là giáo chủ được quyền làm thịt hắn dù hắn không phạm sai lầm? Đây là lý do hắn bị gọi đến?

Uy hiếp, trần trụi uy hiếp, không nhắc đến giết chóc hay trừng phạt nhưng lại hiệu quả vô cùng.

Lạc Nam ngoài mặt không biểu tình, trong đầu luân phiên vô vàn suy nghĩ, bằng bất cứ giá nào cũng không thể giao ra Bất Tử Thụ.

Nó là căn cơ quan trọng bậc nhất, tuyệt đối không thể mất.

Có Bất Tử Thụ, hắn mới can đảm liên tục sử dụng các loại Bí Thuật, các loại Thần Thông, các loại thủ đoạn tăng tiến sức mạnh liều mạng trong chiến đấu mà không sợ phản phệ đến chết, một khi mất đi Bất Tử Thụ… chiến lực của hắn sẽ bị hạn chế hơn một nửa, thậm chí là hơn, vô vàn thủ đoạn không dám thi triển vì chẳng còn gì để trị liệu.

Có Bất Tử Thụ, an toàn của nữ nhân và người thân của hắn sẽ luôn được đảm bảo, chỉ cần còn sót lại một hơi thở đều sẽ cứu được trở về, mất đi Bất Tử Thụ… thứ gì sẽ cứu các nàng nếu gặp chuyện?

Có Bất Tử Thụ, hắn có thể chinh chiến thiên hạ, quân đội dưới tay không khác nào như hổ mọc thêm cánh, sẵn sàng phục hồi trong chiến đấu và cho địch nhân một kích chí mạng, mất đi Bất Tử Thụ liền mất đi ưu thế khổng lồ này.

Nhưng… phải làm sao để Tu La Giáo Chủ buông tha ý đồ với Bất Tử Thụ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237

Thể loại