“Mau cứu ta!”
Cảm nhận được nguy hiểm chí mạng từ phía Yên Thê, Thổ Toái Chí Tôn hoảng hốt hét lớn.
“Mau dừng tay!” Viêm Kình thấy vậy thi triển thân pháp lao vọt đến, hàng nghìn đường Viêm Mạch đã nổi cộm lên trên cánh tay, thô bạo tung ra một quyền.
ĐÙNG!
Nguyên Văn ngạnh kháng Viêm Mạch, Yên Thê cùng Viêm Kình bật ngược trở về.
Bất quá Yên Thê chỉ lùi lại ba bước chân, Viêm Kình lại lùi hàng chục bước.
Ánh mắt của nàng hờ hững, đồng tử của Viêm Kình lại co rụt lại đầy ngưng trọng.
Bởi vì số lượng Viêm Mạch của hắn không nhiều bằng Nguyên Văn của nàng.
Viêm Kình vốn không phải đệ nhất cường giả của Viêm Ngục Tộc, đáng tiếc tộc trưởng là Viêm Hoành đã chết nên hắn mới buộc lên chức thay thế mà thôi.
Thổ Toái Chí Tôn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm vì mình được cứu thì ở trên không trung, thân ảnh của Lê Sa chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện.
Thân là người của Đông Hoa Cung, các nàng đương nhiên không muốn nhìn tỷ muội của mình bị lấy đông hiếp ít.
Sức mạnh của Đông Di Tộc được Lê Sa vận dụng đến mức tối đa, Vạn Thú Chi Lực thét gào, làn da khỏe khoắn như sữa bò của nàng nổi lên vô số hình xăm mãnh thú, Hơi Thở Nguyên Thủy phát động.
Động tác như sư tử vồ mồi, Lê Sa từ trên không duỗi ra đôi tay vồ xuống đầy cuồng dã.
Thổ Toái Chí Tôn cắn răng vung chưởng đón đỡ.
PHỐC!
Thủ chưởng nát bấy, đôi tay của bà ta bị Lê Sa nghiền nát thành thịt vụn, Thổ Toái Chí Tôn sắc mặt trắng bệch.
Mắt thấy Lê Sa tiếp tục tấn công, Vạn Ứng Thiên rốt cuộc không nhịn được nữa rồi.
Hàng nghìn Linh Hồn Chí Tôn bên trong cơ thể dung hợp, phát động một thức Vạn Kiếm Hồn hình thành hàng vạn thanh Kiếm Hồn nhắm đến Lê Sa toàn lực bắn phá.
Lê Sa biểu lộ ngưng trọng, đôi tay như sãi cánh chim ưng vươn dài mãnh liệt lao vọt lên không trung né tránh, nàng có phong cách chiến đấu cuồng dã và mạnh mẽ nhưng điểm yếu của nàng chính là linh hồn, nếu trúng phải một chiêu như thế của Vạn Ứng Thiên, dù không chết cũng phải trọng thương.
Nhưng mà nhân thủ của Lạc Nam đâu chỉ có từng đó.
Khi Vạn Ứng Thiên tham chiến, Bồ Ma Thụ lặng yên không một tiếng động từ đầu đến giờ đã chậm rãi bước ra.
ẦM!
Lão rơi xuống mặt đất, biến thành một gốc đại thụ đen kịch phóng thích ma khí trùng thiên, vô số tàn cây bao phủ cuồn cuộn Chí Tôn Ma Lực tung hoành ngang dọc, dễ dàng đập nát tất cả Kiếm Hồn do Vạn Ứng Thiên thi triển.
Bồ Ma Thụ vừa triển lộ bản thể, khoảng trống bên trong chiến trường liền bị thu hẹp rất nhiều vì kích thước cực đại của cổ thụ, tán cây che thiên, rể cây lan tràn khắp đại địa, thân cây như cột chống trời.
Chưa dừng lại ở đó, Bồ Ma Thụ lợi dụng ưu thế khổng lồ duỗi ra hàng vạn nhánh cây, rể cây… hình thành một lồng giam đâm thủng cả bầu trời, vây nhốt Vạn Ứng Thiên vào bên trong đó.
Vạn Ứng Thiên không dám xem thường hung thụ viễn cổ như Bồ Ma Thụ, phóng thích toàn bộ Linh Hồn mang theo bên người đối kháng.
Vạn Ứng Thiên rất lợi hại nhưng Bồ Ma Thụ cũng là lão quái vật thành tinh, không còn bị lời nguyền từ Mê Linh Sâm Lâm hạn chế tự do hành động, việc ngăn chặn Vạn Ứng Thiên đối với lão quá mức dễ dàng.
Bồ Ma Thụ đem linh hồn của bản thân ẩn giấu vào tận cùng lõi cây, Hồn Lực của Vạn Ứng Thiên muốn xuyên vào cần phải phá tan tầng tầng lớp lớp phòng ngực, điều này vô cùng khó nhằn đối với hắn.
Tuyết Mộng đảo đôi mắt đẹp nhìn quanh toàn trường…
Nàng nhìn thấy Kiếm Hoàng giận bị Triệu Dũng áp chế, Huyết Thương Thiên khó lòng đánh bại Nhàn Phong, Khai Thế Quân bị Hải Long Chí Tôn và Hải Long Lão Tổ vây công, Lưu Thái dần lâm vào thế yếu trước Đàm Tùng, Viêm Kình không phải đối thủ của Yên Thê, Vạn Ứng Thiên bị Bồ Ma Thụ vây khốn và Thổ Toái Chí Tôn sắp trở thành con mồi của Lê Sa…
Mắt đẹp nhìn sang Lạc Nam nhẹ giọng nói: “Cung chủ, trận này xong rồi sao?”
Nhân số và cả chiến lực phe mình đều áp đảo đối phương, Tuyết Mộng không nghĩ ra lý do sẽ thất bại.
“Không đơn giản như vậy…” Lạc Nam nở nụ cười:
“Kịch hay chỉ vừa mới bắt đầu, nàng chuẩn bị xuất thủ đi!”
Tuyết Mộng hơi nhíu mày, ngay cả Cốt Nữ chưa ra tay cũng nghi hoặc nhìn sang hắn.
Bên phía địch nhân chỉ còn 50 tên Tử Sĩ cấp Thánh Đế mà thôi, có thể làm nên trò trống gì?
“Chết!”
Lê Sa đằng đằng sát khí đánh bay Thổ Toái Chí Tôn, chiến lực của Đông Di Tộc khiến Thổ Toái Chí Tôn vô pháp chống lại.
Mắt thấy Lê Sa sắp đem bà ta tiêu diệt…
Dị biến đột ngột phát sinh.
Thổ Toái Chí Tôn nở nụ cười khát máu, từ trong lồng ngực bỗng nhiên ném ra một kiện Không Gian Pháp Bảo.
ĐÙNG!
Không Gian Pháp Bảo nổ ra, thân ảnh Thổ Hành Tông Chủ – Thổ Cuồng Hào bá đạo xuất hiện.
Trong lòng bàn tay hắn, Kim Tự Đại Ấn mãnh liệt xoay tròn, sức mạnh của một vị Ngũ Cảnh Chí Tôn bùng nổ không chút giữ lại, hung hăng trấn vào lồng ngực Lê Sa.
“Gia Tốc Tổ Phù!”
Tuyết Mộng biến mất tại chỗ.
Băng Vĩnh Cửu hình thành một tấm Vĩnh Cửu Băng Thuẫn xoay tròn, thân ảnh nhanh như tia chớp hiện ra trước mặt Lê Sa, nâng lên Vĩnh Cửu Băng Thuẫn ngăn cản đại ấn.
ĐÙNG!
Lực phản chấn cực mạnh khiến cả Lê Sa và Tuyết Mộng liên tục lùi bước.
“Lại là ngươi!” Thổ Cuồng Hào hừ một tiếng, lần trước đã từng giao thủ với Tuyết Mộng, hắn biết nàng không dễ xơi.
“Đó là Thổ Hành Tông Chủ?”
Sự gia nhập của một vị Ngũ Cảnh Chí Tôn liền khiến sắc mặt toàn trường biến đổi lớn, không ai ngờ được Thổ Cuồng Hào vậy mà đích thân hàng lâm, từ đầu đến cuối vẫn ẩn nấp ở trong Không Gian Pháp Bảo được Thổ Toái Chí Tôn mang theo bên mình.
Nếu không phải có Lạc Nam nhắc nhở Tuyết Mộng chú ý hành động, sợ rằng Lê Sa đã thê thảm.
Áp lực Thổ Cuồng Hào mang đến là quá lớn, Tuyết Mộng liền phối hợp với Tuyết Linh Phân Thân của nàng, triệu hoán cả Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng và Phong Lôi Pháp Tướng nghênh chiến, trong tay thống ngự Chí Bảo – Tuyết Mộng Cung nghiêm túc chiến đấu, chỉ hai địch một mới cầm cự được.
“Khà khà khà, đã như thế… chúng ta cũng không tiếp tục ẩn giấu làm gì.” Huyết Thương Thiên nở nụ cười quái dị.
Chỉ thấy hắn ném ra một tòa Địa Ngục Máu, từ bên trong đó… Ngục Chủ của Huyết Kiếm Ngục là Huyết Thương Hải hàng lâm, tu vi Tứ Cảnh Chí Tôn như huyết hải nghiền ép dữ dội.
“Ta cũng có ác chủ bài!” Kiếm Hoàng giận nhếch mép đầy lạnh lùng, Nhẫn Trữ Vật trong tay lóe lên.
Tộc trưởng Kiếm Phách Tộc – Kiếm Hoàng Hưng ánh mắt sắc bén, sát khí kinh hồn, áp bách cuồn cuộn của Tứ Cảnh Chí Tôn và hai nghìn tầng Kiếm Vực quét ngang bốn phương tám hướng.
Trong nháy mắt, bên phía địch nhân đã gia tăng thêm ba vị cường giả Chí Tôn khủng bố, thân phận cực cao.
Tông chủ Thổ Hành Tông, Ngục Chủ Huyết Kiếm Ngục, Tộc Trưởng Kiếm Phách Tộc.
Hiển nhiên bọn hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho lần hành động này, chẳng qua vẫn luôn ẩn giấu chờ đợi thời cơ mà thôi.
“Mấy tên khốn này… che giấu thật sâu a.” Khai Thế Quân đang vô cùng chật vật cũng nở nụ cười.
Khai Tinh Kiếm Phái của hắn chỉ có một mình hắn là Chí Tôn, nội tình không sánh bằng Huyết Kiếm Ngục hay Kiếm Phách Tộc, vì vậy cũng không có chuẩn bị hậu thủ, bất quá hiện tại đồng bọn có viện quân mạnh mẽ, hắn nhịn không được cảm thấy vui mừng.
Viêm Kình, Lưu Thái cũng nhao nhao nở nụ cười, cục diện lần này xem như nghịch chuyển.
Chỉ là, nụ cười trên mặt bọn hắn không kéo dài được bao lâu.
Lạc Nam án binh bất động từ đầu đến cuối bước ra, xuất hiện ở giữa trung tâm chiến trường, giang tay cười dài:
“Tiểu Vũ Kết Giới!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong nháy mắt một luồng kết giới khổng lồ bao trùm thiên địa, tác động mọi ngõ ngách dưới vòm trời của Tàn Hoa Trận và Vạn Hoa Trận.
Lạc Nam đem Bất Hủ Kinh Văn dung hợp vào Tiểu Vũ Kết Giới, bên ngoài chính là Tàn Hoa Trận và Vạn Hoa Trận bao vây, không có bất kỳ một ngõ ngách nào để có thể thoát khốn.
Ở trong Tiểu Vũ Kết Giới, chúng sinh bình đẳng…
Người ở đây không có ai cường đại đến mức nghiền nát được Tiểu Vũ Kết Giới của hắn như tộc trưởng của Chân Long Hoàng Tộc đã từng chạm trán.
“Không xong!” Thổ Cuồng Hào phản ứng rất nhanh, thất thanh quát lớn:
“Mau tấn công hắn, không để hắn thành công!”
Một khi Tiểu Vũ Kết Giới tác động, vậy thì ưu thế về mặt tu vi của bọn hắn sẽ lập tức biến mất, đến lúc đó tất cả đều là Thánh Đế Tối Đỉnh, ai thắng ai bại thật sự khó mà nói trước.
Nghe thấy tiếng thét của Thổ Cuồng Hào, Thổ Toái Chí Tôn ở khoảng cách gần, vừa mới khôi phục thương thế liền lao thẳng đến Lạc Nam tấn công, không để hắn bố trí hoàn tất Tiểu Vũ Kết Giới.
Đáng tiếc Cốt Nữ đã lặng lẽ hiện ra phía trước.
Hư ảnh Hắc Diệt Cốt Xà rít gào trên đỉnh đầu nàng, Hắc Ám Suy Vong hội tụ thành một chiêu Hóa Cốt Xà Chưởng vỗ ra.
XÀ!
Thổ Liệt Chí Tôn không phải đối thủ như diều đứt dây bay ngược, lại bị Hắc Ám Suy Vong thẩm thấu vào thể nội khiến bà ta bị suy yếu thê thảm gần như hóa thành một cổ thây khô.
Lạc Nam nhếch miệng cười: “Sân khấu của ta chính thức mở màng!”
Tiểu Vũ Kết Giới lập xuống thành công, lần này thiết lập phạm vi toàn chiến trường nên hắn mất khá nhiều thời gian để thi triển.
Chỉ trong nháy mắt, bất kể là Ngũ Cảnh Chí Tôn, Tứ Cảnh Chí Tôn hay Nhất Cảnh Chí Tôn, tu vi của tất cả cường giả đồng loạt hạ xuống Thánh Đế tối đỉnh.
Lạc Nam đảo mắt nhìn qua những kẻ thù của mình, nhếch môi cười tủm tỉm:
“Đã đến lúc thử nghiệm chiến lực mới rồi!”
“Cuồng vọng!” Sắc mặt Huyết Thương Hải lạnh lẽo, âm trầm nói:
“Thần Thông này của ngươi tuy rằng phiền toái, nhưng ngay cả đồng minh của ngươi cũng đã bị tác động, là một con dao hai lưỡi, đừng vội mừng.”
“Nói không sai…” Lạc Nam nhẹ gật đầu, bởi vì lúc này ngay cả đám người Triệu Dũng, Đàm Tùng, Tuyết Mộng hay Yên Thê đều đã bị suy yếu xuống dưới Chí Tôn.
Tiểu Vũ Kết Giới không phân biệt địch ta, tất cả Chí Tôn cường giả đều sẽ bị áp chế.
Bất quá…
“Ai thèm quan tâm?” Lạc Nam thân ảnh biến mất tại chỗ.
Một lần nữa xuất hiện, hắn đã ở trước mặt của Huyết Thương Thiên, nở nụ cười lãnh khốc:
“Lão già ngươi nhảy nhót lâu lắm rồi đó! Nhân vật quần chúng thì không nên sống dai như vậy.”
“Không thể!” Huyết Thương Thiên tóc gáy dựng thẳng, ký ức lần trước bị Lạc Nam chém đến bỏ chạy vẫn còn ám ảnh nội tâm của lão.
Sắc mặt Huyết Thương Thiên trở nên dữ tợn, quyết tâm vượt qua bóng ma trong lòng, cường ngạnh chống lại Lạc Nam.
Tu vi Thánh Đế tối đỉnh bùng nổ, Huyết Thương Kiếm rít gào, sau lưng triệu hoán thêm cả Chí Tôn Pháp Tướng – Huyết Ngục Chấp Pháp của mình.
“Tiểu súc sinh, lần trước bị ngươi bất ngờ ra tay, lần này lão phu sẽ lấy lại cả vốn lẫn lãi.”
Huyết Thương Thiên kết hợp Huyết Ngục Chấp Pháp rống giận, toàn bộ sức mạnh hội tụ vào Huyết Thương Kiếm, Địa Ngục Máu sau lưng rung động dữ dội, tuôn trào vô vàn máu huyết vào cơ thể lão.
Tung ra một kiếm mạnh nhất bên dưới Chí Tôn trong khả năng có thể!
Đối mặt với sự điên cuồng của Huyết Thương Thiên, đáy mắt Lạc Nam hiện lên mãnh liệt hưng phấn.
KENG!
Lạc Hồng Kiếm ngân vang, Chư Thần Hoàng Hôn phủ xuống, Bá Vực, Sát Thế, Kiếm Thế và Chiến Thế cùng lúc bạo phát.
Bên trên lưỡi kiếm đỏ hồng, Bỉ Ngạn Hoa với Độc Văn, Ma Văn, Nguyên Văn, Phật Văn cùng nhau nở rộ.
250 hành tinh cuồn cuộn bạo phát, sức mạnh gia tăng chưa từng có.
Quan trọng nhất, hắn đã là Thánh Hoàng!
Lạc Nam gầm lên, Lạc Hồng Kiếm mang theo từng ấy sức mạnh trảm diệt, không xuất động bất kỳ Kiếm Kỹ nào, thô bạo là một kiếm.
Rắc…
Trong ánh mắt bất khả tư nghị của Huyết Thương Thiên, thanh kiếm gắn bó với cả cuộc đời hắn là Huyết Thương Kiếm gãy thành hai mảnh.
Biển máu hòa cùng kiếm khí hóa thành cặn bã trước uy thế như hồng của địch nhân.
Lạc Hồng trảm xuống, Chí Tôn Pháp Tướng – Huyết Ngục Chấp Pháp xẻ đôi…
“Ta…” Huyết Thương Thiên trợn tròn mắt, gương mặt vặn vẹo muốn nói thêm điều gì có vẻ không dám tin.
PHỐC!
Một cột máu bắn lên tận trời, cơ thể và linh hồn của hắn hóa thành hai mảnh, không gian sau lưng để lại vết nứt sâu thẳm đến đáng sợ.
Phó Ngục Chủ của Huyết Kiếm Ngục chính thức vẫn lạc…
“Nhị đệ!?” Ngục chủ Huyết Thương Hải ngửa đầu nộ hống:
“Tiểu súc sinh, ta muốn bằm thây ngươi thành vạn đoạn!”
Hắn hóa thành một đoàn Huyết Độn như điên cuồng lao thẳng đến Lạc Nam, lưỡi kiếm trong tay vậy mà đang ra sức hút lấy máu huyết của Huyết Thương Thiên vừa chết đi để gia tăng sức mạnh.
Biển máu ngập trời, hư ảnh một tòa Địa Ngục đỏ thẳm hiện ra, hàng nghìn tầng Kiếm Vực hội tụ vào nhất Kiếm.
Huyết Thương Hải gần như đánh mất lý trí khi đệ đệ chết thảm, chỉ hận không thể ngay lập tức chém giết Lạc Nam thành hai mảnh.
“Ở dưới Chí Tôn, ta chính là vô địch!” Lạc Nam hờ hững lên tiếng.
Lạc Hồng Kiếm cảm nhận được sự kiêu ngạo của baba, hưng phấn rung động ầm ầm, đã sẵn sàng tung ra đòn hủy diệt.
Không để tiểu nữ nhi thất vọng, ánh mắt Lạc Nam khóa chặt Huyết Thương Hải:
“Định Hồn!”
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn tác động, Huyết Thương Hải rõ ràng dừng lại trong thoáng chốc.
Nhưng ý chí của một cường giả như hắn lại cường đại đến đáng sợ, chỉ mới dừng lại chưa đầy nửa hơi thở đã tiếp tục tấn công, sắc mặt vặn vẹo tung ra một kiếm kinh thiên động địa.
Lạc Nam cũng chỉ cần từng ấy thời khắc…
Bát Môn Độn Giáp mở ra!
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Hàng vạn đường kiếm cùng lúc chém xuống, kiếm sau mạnh gấp đôi kiếm trước, kiếm sau chồng chất lên kiếm trước.
Lạc Hồng Kiếm cuồng mãnh không xem ai ra gì, kiếm khí đỏ rực trùng thiên, tầng tầng lớp lớp hủy diệt tất cả.
Không có bất cứ cơ hội nào cho Huyết Thương Hải.
Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển nghiền ép dữ dội, biển máu chia đôi, Huyết Ngục sụp đổ, kiếm trong tay Huyết Thương Hải mãnh liệt ngạnh kháng Lạc Hồng Kiếm, hai tay run rẩy, toàn thân liên tục bị đẩy lui, sắc mặt tái nhợt.
Cảm thấy vẫn còn thiếu một chút, Lạc Nam thu kiếm trở về lấy đà, toàn diện trảm ra, 250 hành tinh cùng Oanh Thiên Tổ Phù bùng nổ.
“Hải Lộ Nhất Kiếm!”
Nhất kiếm kinh nhân đủ để trảm ra một con đường ở giữa đại hải vô tận.
PHỐC!
Lại là một cột máu phóng lên tận trời, Huyết Thương Hải thân thể chia năm xẻ bảy.
Kiếm khí Lạc Hồng thật lâu không tiêu tan… quanh quẩn giữa đất trời…
Đoạt Hồn của Lạc Nam vẫn luôn hoạt động hết công suất, thoải mái đem Linh Hồn Chí Tôn của Huyết Thương Thiên và Huyết Thương Hải thu vào.
Hắn vác Lạc Hồng Kiếm trên vai, đảo mắt nhìn toàn trường một vòng, dưới chân là hai bộ thi thể của hai vị Chí Tôn hàng đầu Huyết Kiếm Ngục.
“ỰC…”
Toàn trường hãi hùng nuốt một ngụm nước bọt, bất kể là đồng minh hay địch nhân, tất cả đều khiếp sợ trước những gì đang xảy ra.
Hai vị Chí Tôn, tuy rằng tu vi bị áp chế xuống Thánh Đế tối đỉnh thì nội tình và chiến lực cũng mạnh hơn Thánh Đế tối đỉnh bình thường rất nhiều.
Ấy thế mà trước một tiểu tử vừa đột phá Thánh Hoàng, bọn họ ngay cả cơ hội sống sót cũng không có.
Chúng nữ mắt đẹp lóe dị sắc, chẳng trách nam nhân này bình tĩnh từ đầu đến cuối ngay cả khi những cường giả bên phía đối phương xuất hiện.
Mọi thứ nằm trong lòng bàn tay hắn cả rồi…
Lạc Nam biểu lộ hững hờ, không có gì bất ngờ cả.
Lần trước khi chưa đột phá Thánh Hoàng, hắn đã để Huyết Thương Thiên thành công bỏ chạy.
Lần này hắn đã là Thánh Hoàng, lại trong tình huống có chuẩn bị sẵn sàng, Huyết Thương Thiên và Huyết Thương Hải chết dưới tay hắn có gì đáng kinh ngạc đâu chứ?
“Không thể như vậy được!”
Thổ Cuồng Hào không còn chút dáng vẻ cao cao tại thượng nào như thời điểm vừa xuất hiện.
Bởi hắn nhận ra với trạng thái bị áp chế tu vi hiện nay của mình, sợ rằng hắn cũng sẽ trở thành linh hồn dưới lưỡi kiếm của Lạc Nam mà thôi.
Trong mắt hiện lên vẻ quyết đoán, Thổ Cuồng Hào ngửa đầu rống giận:
“Tự bạo Chí Bảo phá tan kết giới áp chế! Đây là cách duy nhất để lật ngược thế cờ!”
Nói xong, không hề đau lòng hay hối tiếc, xuất ra hai kiện Chí Bảo của Thổ Hành Tông mãnh liệt kích nổ.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237