Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 67

“Tin nóng nhất trong năm: Thùy Chi Lollipop bị bắt vì hại chết cha nuôi ông Đỗ Hạnh trên giường…”

“Thùy Chi Lollipop nhận tội đã ngộ sát cha nuôi trên giường…”

“Thùy Chi Lollipop: Sát thủ trên giường…”

“Mối quan hệ cha và con gái nuôi trong giới showbiz thật sự là “nuôi kiểng mà không ăn”…”

“Người tình đội lốt con gái nuôi – Chiêu cũ mà vẫn nhiều người dùng.”

“Ông Đỗ Hạnh chết vì uống thuốc… phục vụ con gái nuôi”

Suốt mấy ngày liên tục, hàng trăm dòng tít giật gân bôi đỏ hết các mặt báo. Nỗi nhục nhã đã không thể chịu đựng nổi… Tên tuổi Thùy Chi từ chín tầng mây bị lôi xuống chà đạp trong một vũng lầy nhơ bẩn tận cùng.

Đám tang ông Đỗ Hạnh được tổ chức một cách lặng lẽ… Khách viếng cũng thưa thớt vài người. Thời gian ông còn sống, chỉ cần bị cảm mạo ho hen cũng có vô số người thăm hỏi. Vậy mà khi ông chết đi… với một nguyên nhân ô nhục nhất của đàn ông, họ chỉ mãi bàn tán xôn xao, không mấy người còn nhớ đến ông. Đám tang chỉ diễn ra hai ngày, rồi hai anh em Thụy Vân lặng lẽ chôn cất cha. Ông được chôn tại một miếng đất mát mẻ triền đồi Bảo Lộc, kế bên mộ vợ ông đã yên nghỉ chờ đợi suốt mười năm. Kể ra cũng yên bình cho một thời oanh oanh liệt liệt.

Lollipop bị tẩy chay. Cổ phiếu Elite rớt không phanh… Nhà đầu tư càng bán tháo bỏ chạy… Cũng đúng là cơ hội tuyệt vời cho những người đầu cơ âm mưu như Việt Nga – Tổng giám đốc Cty Thời trang Blue Jeans. Dù Nguyệt Nhi, con gái bà đã dặn dò thật kỹ… Không được mua cổ phiếu Elite vào lúc này. Nhưng thấy món lợi quá lớn trước mắt, Việt Nga lén sai sử người thu mua hàng loạt… Bà đắc ý cảm thấy cái ghế Chủ tịch Elite đang ngày càng gần mình.

Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: http://truyensex68.com/thuy-chi/

– Sao anh nói mình ghét phim Ấn độ ?! – Thùy Vân càu nhàu muốn giành lại cái remote TV.

– Hay mà… Xem cái này đi…

Ông Hải nói, giấu luôn cái remote xuống dưới nệm ghế, vừa vỗ về an ủi vợ. Kênh truyền hình này có lẽ là duy nhất không đưa tin về chuyện ông Đỗ Hạnh và Thùy Chi. Ông Hải vừa đau lòng cho cái chết của bạn, vừa nhục nhã đến mức không muốn bước ra khỏi nhà. Dù ông xem như mình chưa sinh ra đứa con gái này, nhưng còn Thùy Vân… Vợ ông đã đột quỵ một lần. Những sợi dây thần kinh yếu ớt của bà sẽ không chịu đựng nổi cú sốc kinh khủng này.

Cả tuần nay, ông Hải giành vợ đi chợ, vì sợ bà nghe người ta bàn tán… Cả tuần nay, ông dật thật sớm để đón đầu người giao báo và vứt bỏ sạch sẽ các bài báo đưa tin… Cả tuần nay, ông ngồi im chịu đựng những bộ phim Ấn độ nhảm nhí nhạt nhẽo… Cả tuần nay, ông lén lút cầu nguyện cho tội lỗi của Thùy Chi dù ông không có chút đức tin tôn giáo… Ông lại cầu nguyện cho người bạn mình, mong ông ta siêu thoát và tha thứ. Ông Hải âm thầm chịu đựng, chống đỡ… chỉ có một tuần mái tóc ông đã bạc trắng phờ phạc.

Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: http://truyensex68.com/thuy-chi/

Trong văn phòng của ông Đỗ Hạnh – Chủ tịch Tập đoàn Elite.

Đỗ Thụy đăm chiêu ngồi trên ghế sofa, xung quanh là ba người đàn ông đang lần lượt báo cáo.

– Trước khi cuộc họp Cổ đông diễn ra. Chúng ta phải công bố bản di chúc được lập 6 tháng trước của ông Đỗ Hạnh…. – Ông Hà Châu, Luật sư riêng của ông Đỗ Hạnh nói.

– Di chúc công bố thì anh mới có đủ quyền đại diện cho số cổ phần đứng tên ông Đỗ Hạnh, kịp thời bảo đảm duy trì vị trí Chủ tịch. Nhưng theo pháp luật quy định, khi công bố di chúc phải có mặt đầy đủ những người được nhắc đến trong bản di chúc… Trong khi đó… Thùy Chi lại…

Đỗ Thụy day day trán, xua tay cho ông ta ngưng lại. Anh quay sang người thanh niên trẻ bên cạnh. Người này lại chính là Minh Kha. Sử dụng Minh Kha là yêu cầu duy nhất của Thùy Chi, trước khi nàng ký bản khai nhận tội. Nàng muốn một người nàng có thể hoàn toàn tin tưởng tham gia cuộc điều tra minh oan cho mình.

– Điều tra bên cảnh sát và pháp y thế nào ?!

Minh Kha lật sổ tay, chậm chậm sắp xếp lại suy nghĩ, nói:

– Ông Đỗ Hạnh chết vì tim ngừng đập bất ngờ… Gây nên bởi tiền sử bệnh tim lâu năm lại sử dụng liều thuốc kích thích gây ảo giác cực mạnh có tên Astronaut và hoạt động tình dục thiếu kiểm soát…

Minh Kha trầm ngâm một chút, rồi nói tiếp:

– Theo như cơ quan điều tra khám nghiệm trên cơ thể Thùy Chi… Trong nước tiểu của Thùy Chi cũng tồn tại thuốc Astronaut… Tìm thấy ADN từ nước bọt của ông Đỗ Hạnh trên một số bộ phận cơ thể như: ngực, âm hộ… Đặc biệt, trong âm hộ cô ấy còn tìm thấy mẫu tinh dịch của ông Đỗ Hạnh… Bên cảnh sát đang lập hồ sơ truy tố tội ngộ sát đối với nàng.

Đỗ Thụy nhíu mày mâu thuẫn. Vậy thì đã rõ, Thùy Chi dù vô ý thức vẫn gián tiếp gây nên cái chết của cha anh.

– Chưa hết… – Minh Kha thấy được vẻ mặt của Thụy, lo lắng nói nhanh. – Có rất nhiều nghi vấn…

– Nghi vấn gì ?! – Thụy hỏi.

– Thứ nhất, phía cảnh sát phát hiện dấu vết dịch âm đạo của Thùy Chi trên tấm thảm da cừu trong phòng ông Đỗ Hạnh… Nghi vấn có quan hệ tình dục diễn ra trên đó.

– Thứ hai, theo bệnh án của bác sĩ riêng, với tiền sử bệnh tim nặng của ông Hạnh khi uống vào Astronaut có thể lập tức gây chết lâm sàn… Không có đủ thời gian quan hệ tình dục một cách chủ động.

– Thứ ba… – Minh Kha hơi ngượng mặt đỏ lên. – Cơ thể Thùy Chi còn có biểu hiện bị xâm phạm đường hậu môn… Ah hem…

Ba người đàn ông trong phòng há hốc sững sờ. Đỗ Thụy nét mặt đen lại. Minh Kha xua xua tay.

– Tôi đang nói chuyện khoa học, không phân tích về sở thích tình dục của người khác… Đừng nói là người bệnh tim như ông Đỗ Hạnh… Đàn ông lớn tuổi như ông ấy… Dù muốn cũng khó có thể thành công… đi vào một bộ phận có cơ vồng hẹp như vậy… Vì không đủ cương cứng.

– Thứ tư cũng là cuối cùng… Trong kẽ răng Thùy Chi thu được một mẫu ADN… Không phải của ông Đỗ Hạnh…

Đỗ Thụy giật mình đứng phắt dậy… Ánh mắt anh lóe lên lạnh lẽo. Sau cùng cũng bắt một đầu mối nhỏ… Dù chưa chắc đi đến đâu, nhưng đó là tia sáng báo hiệu cuối đường hầm.

– Nhưng không có nghi can, khó có thể truy ra… – Đỗ Thụy lại nhăn trán nói.

– Ừ… – Minh Kha gật gật đầu, suy ngẫm.

Đỗ Thụy không muốn nói rằng anh đã đoán được người làm chuyện đó với Thùy Chi là ai… Chiều hôm đó camera ngoài cổng quay được cảnh Đỗ Vân mở cửa cho Tuấn Nguyên và Nguyệt Nhi. Nhưng Đỗ Vân dù sao đi nữa cũng là em ruột của Thụy, là con trai của ông Đỗ Hạnh… Đỗ Thụy đã xóa đi đoạn video và không khai báo với cảnh sát về sự xuất hiện nhân tố khác vì muốn tự mình điều tra thật rõ. Bây giờ chỉ cần đối chiếu trùng khớp ADN tìm thấy trong miệng Thùy Chi và một trong hai thằng con trai… Nhưng vai trò của Nguyệt Nhi là gì ?! Chỉ đơn giản là đi theo xem sao ?!

– Còn có một điều… tôi nghĩ rất quan trọng, nhưng cần có thời gian chứng minh lý luận của mình… – Minh Kha chợt nhớ ra nói. – Astronaut là thuốc kích thích gây ảo giác, bị cấm trên hầu hết các quốc gia vì nó từng gây ra vô số vụ hiếp dâm… Mà nạn nhân sau đó không nhớ gì…

– Điển hình là vụ một công tử nhà giàu ở Hong Kong… bỏ thuốc các cô người mẫu để hãm hiếp quay video… rồi upload lên một group bệnh hoạn trên mạng… Những đoạn video đó tràn lan khắp nơi, sau khi nghiên cứu vài đoạn video đó trên mạng… Tôi có thể kết luận… Thùy Chi trong trạng thái say thuốc luôn bị ảo giác không nhìn thấy và ghi nhớ những điều xảy ra xung quanh mình… cũng chính vì ảo giác đó… Nàng có thể tự thủ dâm hoặc đáp ứng một cách cuồng nhiệt nếu được người khác động chạm vào cơ thể…

– Nhưng sẽ không chủ động lao vào một người đàn ông nằm bất động chết lâm sàn như ông Đỗ Hạnh… – Minh Kha nhấn mạnh.

Cả gian phòng im phăng phắc. Chỉ có Đỗ Thụy là tim đập nhanh dồn dập. Anh dường như đã nắm được vai trò của Nguyệt Nhi trong kế hoạch này… Anh chợt rùng mình. Một đứa con gái tuổi đôi mươi lại dám làm một chuyện vu oan giá họa kinh khủng như vậy.

– Điều đó cộng với những phát hiện về tấm thảm da cừu, ADN người lạ… có thể kết luận Thùy Chi bị hãm hiếp rồi đưa lên giường… Lấy ADN trong nước bọt cạo từ nướu răng bôi lên ngực và ngoài âm hộ nàng… Hung thủ bằng cách nào đó lại lấy tinh dịch của ông Đỗ Hạnh bôi vào âm hộ nàng… Thùy Chi không hề liên quan đến cái chết của ông Đỗ Hạnh, bất kể trực tiếp hay gián tiếp.

Đỗ Thụy gật đầu hít sâu một hơi, nói:

– Hôm nay đủ rồi… Cảm ơn mọi người… Tôi cần suy nghĩ một chút.

Minh Kha và ông Hà Châu đứng lên đi ra ngoài. Nhưng người đàn ông nãy giờ chưa nói gì, vẫn ngồi yên trên ghế. Đỗ Thụy gật đầu, ra hiệu ông ta có thể nói.

– Cổ phiếu Elite đang được 18 nguồn thu mua khác nhau điên cuồng gom góp… Hiện nay tính đến 10h00 sáng hôm nay, 18 nguồn này tổng cộng nắm 23,78% cổ phần của Elite. Ít hơn số cổ phần đứng tên ông Đỗ Hạnh chỉ mong manh 3,7%.

– Có điều tra được 18 nguồn này là của những kẻ nào không ?!

– Bề ngoài là đơn lẻ rời rạc… Nhưng truy sâu vào trong… Tìm thấy 18 nguồn thu mua đều ít nhiều có liên quan đến bà Việt Nga, Tổng Giám đốc Cty Thời trang Blue Jeans.

– Việt Nga… Blue Jeans… – Thụy nhíu mày, anh là người ngoài ngành không có ấn tượng gì đối với hai cái tên này.

– Cũng có một chút thù hằn sâu xa… Năm ngoái ông Đỗ Hạnh ra lệnh cho Nico đánh gãy chân Lâm Minh Thông con trai lớn của bà Việt Nga… Bà ta có ba người con… Hai trai một gái… Anh là Minh Thông, con gái giữa là Nguyệt Nhi và con trai út là…

– Khoan đã… – Thụy ngắt ngang. – Anh nói con gái bà ta là Nguyệt Nhi ?!

– Vâng, Nguyệt Nhi cũng khá nổi tiếng… Là diễn viên trẻ triển vọng gì gì đó… Tôi còn nghe nói, cô ta rất giỏi mưu lược… Từng giúp mẹ nhiều dàn trận thu gom rất nhiều doanh nghiệp nhỏ với giá rẻ mạt…

– Vậy đủ rồi… Cảm ơn anh…

Ông Giám đốc Tài chính vừa đứng lên, Đỗ Thụy chợt nói:

– Nhờ anh gọi ông Hà Châu vào đây giúp tôi…

Hai phút sau, ông Hà Châu bước vào phòng. Đỗ Thụy bước ra khóa cửa cẩn thận rồi ngồi xuống bên cạnh ông. Thụy châm trà cho ông Châu thái độ khiêm tốn khác hẳn phong cách bề trên như khi nãy.

– Chú Châu đã theo cha con lâu lắm rồi nhỉ ?! – Đẩy tách trà đến trước mặt ông, Thụy hỏi lơ đễnh.

– Hai mươi hai năm… – Ông Hà Châu ngây người, nhớ lại. – Tôi gặp ông Hạnh ngay trước ngày cậu thôi nôi một ngày… Ông còn mời tôi đến dự tiệc thôi nôi của cậu… Nhà cậu lúc đó còn chưa… chưa như bây giờ… Bữa tiệc thôi nôi mà chỉ có mỗi một con gà luộc và một miếng heo quay nhỏ. Haizz… lúc đó ai cũng khó khăn… Tôi còn nhớ mùi vị heo quay hôm đó ngon như thế nào…

Đỗ Thụy điệu bộ kiên nhẫn, vỗ vỗ tay ông Hà Châu cảm khái cho một thời mà chính anh ta chẳng nhớ gì.

– Chú Châu… Con biết mình yêu cầu cái này là thái quá… Con biết yêu cầu của con không đúng quy định của pháp luật… – Ánh mắt Đỗ Thụy sáng quắc nhìn ông chờ mong. – Nhưng con cần biết trước nội dung cụ thể của bản di chúc !

Ông Hà Châu nhíu chặt hàng lông mày ra vẻ khó xử.

– Nhưng… Di chúc phải được công bố có đầy đủ mọi người… Con biết mà… Ta thật sự là… – Ông Hà Châu áy náy.

– Haizz… Con chỉ muốn biết tỷ lệ thừa kế cổ phần Elite của Đỗ Vân là bao nhiêu ?! – Đỗ Thụy thở dài. – Chú chắc cũng biết tin, một thế lực khác đang thu gom cổ phiếu Elite… Khoảng cách còn rất nhỏ… để hai anh em con đồng lòng mới có thể giữ lại vị trí Chủ tịch mà cha con đã tranh đấu cả đời…

Ông Châu day day trán một lúc rồi thở dài nói:

– Đỗ Vân là 45%, con là 50%… Thùy Chi là 5%…

Đỗ Thụy hơi nhíu mày trầm ngâm. Ông Hà Châu lại lẩm nhẩm tính toán rồi nói tiếp:

– Nhưng Thùy Chi được giao quyền giám hộ kiểm soát mua bán cổ phần của cả hai anh em cho đến lúc hai đứa 30 tuổi…

Như thấy vẻ mặt khó hiểu nghi ngờ của Đỗ Thụy, ông Hà Châu giải thích:

– Hai đứa con đi biền biệt nhiều năm không về… Lại không chịu học quản lý thương mại để nối nghiệp cha… Ông Đỗ Hạnh lo mình không sống được bao lâu… Nên đã dốc hết sức để đào tạo Thùy Chi quản lý cơ ngơi này để chờ hai đứa trở về… 5% cổ phần của Thùy Chi vừa là yếu tố tình cảm, vừa có thể xem là động lực để con bé có thể tâm huyết quản lý cơ nghiệp của cha con…

– Khi hai đứa vừa về, cha con đã rất vui… Ông gọi điện báo ta rằng đã lập một bản di chúc mới… Nhưng ta chưa nhận được thì ông đã mất, mà bản di chúc kia cũng không tìm được.

Đỗ Thụy gật gật đầu, day day đầu suy ngẫm một lúc. Chợt hỏi:

– Quyền giám hộ kiểm soát mua bán cụ thể có quyền hạn ra sao ?!

– Dĩ nhiên là… hai anh em muốn bán cổ phần của mình đều phải có sự đồng ý của Thùy Chi. Dù là sang tên cho nhau, nếu không được nàng chấp thuận cũng không được…

– Vậy… nếu… con chết đi… lại chưa có con… cổ phần của con sẽ thuộc về Đỗ Vân chứ ?! – Đỗ Thụy đang hỏi một câu mà hai vị trí nhân vật trong câu hỏi đã được hoán đổi.

– Không… Pháp luật quy định… cổ phần vẫn sẽ thuộc quyền quản lý của Thùy Chi… Con bé được quyền quản lý, mua bán, thậm chí khai thác thay mặt người đã chết… Lúc đó sẽ không khác gì quyền sở hữu… Vì thế… Đừng chết trước 30 tuổi.

Ông Hà Châu thở dài cảm khái, nhưng ánh mắt ông lại tinh tường không ngừng quan sát vẻ mặt mâu thuẫn thay đổi liên tục của Đỗ Thụy. “Con trai, đây là một thử thách cuối cùng của cha con… Vượt qua được hay không là do con” – Ông Hà Châu nghĩ thầm trong đầu.

– Vậy…

Đỗ Thụy ấp úng một chút, nhìn ông Hà Châu hơi đắn đo. Hít sâu một hơi anh ta nói:

– Con muốn biết làm thế nào để… truất quyền thừa kế của Thùy Chi…

Ông Hà Châu nhíu mày, ánh mắt hơi ảm đạm thất vọng, nhưng giọng ông vẫn ôn tồn nói:

– Thùy Chi đã nhận tội và đang đối mặt với truy tố tội danh ngộ sát – Điều 98 Bộ Luật hình sự phạt tù từ 6 tháng đến 5 năm… – Ông ngưng một chút.

– Nhưng nếu liên kết được tội danh cô ấy với Điều 643, Bộ luật dân sự… có hành vi… xâm phạm sức khỏe của người để lại di sản… Tòa có thể đưa ra phán quyết truất quyền thừa kế của cô ấy…

– Khi đó, 5% thừa hưởng của Thùy Chi sẽ chia đều cho hai anh em…

Đỗ Thụy mím môi nín lặng. Bên tai anh ta không còn âm thanh nào nữa… Năm phần trăm của Thùy Chi quá nhỏ bé. Anh ta đang quan tâm đến khoản kế thừa lớn hơn gấp nhiều lần.

Mãi suy nghĩ, Đỗ Thụy cũng không để ý rằng ông Hà Châu lặng lẽ đứng lên đi ra ngoài. Và khi ông bước ra khỏi cánh cửa đó, mọi chuyện sẽ tiến triển theo một chiều hướng hoàn toàn mới.

Thể loại