Sáu tháng sau,
Chiếc Lexus xanh ngọc chậm chậm lăn bánh qua cổng căn biệt thự. Thùy Chi bước xuống, hơi ngạc nhiên nhìn thấy chiếc Roll Royce đậu ngay ngắn trong garage xe. Giờ này lẽ ra cha nuôi chưa về… Nàng sải chân bước vào nhà.
– Thùy Chi…
Vừa bước chân ngang qua phòng khách, Thùy Chi nghe tiếng ông gọi giật lại. Ông Đỗ Hạnh đang ngồi giữa hai thanh niên cao lớn khá điển trai.
– Lại đây cha giới thiệu… – Ông Đỗ Hạnh đứng lên, giọng vui vẻ.
Hai người thanh niên không ai bảo ai cũng đứng lên. Ánh mắt sáng rỡ nhìn chằm chằm vào Thùy Chi. Hôm nay nàng mặc một chiếc váy thùng cổ rộng kéo ngang vai, phần mép váy ngắn cao nhưng kết hợp với đôi ủng đen qua đầu gối chỉ lộ ra một ít của hai phần đùi thon nhỏ trắng muốt.
Nhìn nàng thật sành điệu, xinh đẹp đến ngạt thở.
– Đây là hai anh của con… Anh Thụy lớn hơn con ba tuổi…
Ông Hạnh chỉ tay vào người con trai cao lớn bên trái với khuôn mặt góc cạnh nam tính. Anh ta có nét giống hao hao như ông khi còn trẻ.
– Còn đây là anh Vân lớn hơn con một tuổi.
Ông ta giới thiệu người thanh niên bên phải. Vân có vần tráng cao, mái tóc bóng mượt, càng đẹp trai hơn anh mình. Nhưng anh ta có lẽ giống mẹ nhiều hơn giống cha.
– You’re so beautiful… and familiar… You are… ?! – Vân mỉm cười bước đến đưa tay về phía Thùy Chi.
– Nói tiếng Việt đi… Mày lèm bèm quá… – Thụy cau có khó chịu với em trai.
– Chào hai anh ! Em là Thùy Chi… – Thùy Chi mỉm cười thật tươi làm hai người thanh niên đối diện phải đỏ mặt ngơ ngẩn.
– Em nó cũng ở đây mà… Từ từ làm quen đi… – Cha nuôi cười tủm tỉm.
– Em chào hai anh… Em mới đi làm về hơi mệt. Xin phép cha, xin phép hai anh. – Thùy Chi khẽ cúi đầu chào, đi lên phòng.
“Oh my god… She’s the girl on the billboard, right outside the airport’s gate… so… beautiful…”
“Shut up… You’re scaring her with your dirty mind.”
Thùy Chi không biết rằng sau lưng nàng, cha nuôi đang cười tủm tỉm. Ông đang âm thầm thực hiện một trò chơi được giao hẹn trước giữa ba cha con… Trong đó, Thùy Chi là mục tiêu, cũng là giám khảo… Ông sẽ không để nàng biết quy định của trò chơi này, cũng như Thùy Vân năm xưa. Giữa Thụy và Vân, người chiếm được trái tim Thùy Chi sẽ thừa kế tất cả số cổ phần tập đoàn Elite. Ông Hạnh nét mặt phấn khích, cảm thấy mình như được trở lại quá khứ của mình. Trong trò chơi năm xưa, ông là kẻ thua cuộc. Nhưng giờ đây giữa hai đứa con trai ông, dù kết quả thế nào ông vẫn là người chiến thắng.
Sáng Chủ Nhật, hai ngày sau.
Nắng tháng 11 chói chang oi bức. Thùy Chi vươn người làm vài động tác nhẹ nhàng bên mép hồ bơi. Cơ thể tuyệt đẹp và làn da trắng ngần của nàng phơi bày gần trọn vẹn chỉ được che đậy bởi bốn mảnh tam giác nhỏ bé. Mẫu bikini Lollipop này dù rất yêu thích nhưng Thùy Chi chỉ dám mặc một lần chụp mẫu… Sau đó do chính cha nuôi đã gạt những tấm hình ra khỏi bộ sưu tập áo tắm Lollipop. Ông nói nó không phù hợp với hình ảnh trong sáng của Thùy Chi.
Nhưng đó là bên ngoài, giờ đây nàng đang ở nhà mình… Từ sau lần thông suốt tâm sự với cha nuôi, nàng thấy mình sống rất thoải mái. Không còn chút gò bó ngột ngạt… Căn nhà cũng trở nên ấm áp gần gũi hơn bao giờ hết. Thùy Chi mở rộng hai chân cúi người xuống, chạm nhẹ hai ngón chân. Nhìn ngược ra sau, chợt hai gò má nàng đỏ ửng vì phát hiện một ánh mắt sững sờ đang nhìn vào giữa cặp mông căng tròn và bờ mu u lên mủm mỉm dưới vải mỏng của mình. Ánh mắt nóng bỏng của Thụy như biến thành một bàn tay vô hình mân mê vùng da thịt giữa hai chân làm cả người Thùy Chi nhộn nhạo. Nàng đứng thẳng người lên, cúi gằm mặt như muốn giấu đi gương mặt ửng đỏ xinh đẹp. Chậm rãi bước chân xuống hồ. Nước hồ mát rượi thật tuyệt vời…
Trước đây, Thùy Chi từng đi bơi khá nhiều với Thủy ở hồ bơi công cộng. Nhưng càng lớn, càng trổ mã, nàng bắt đầu khó chịu trước nhiều ánh mắt tò mò soi mói của đàn ông. Thế là chấm dứt duyên nợ với một môn thể thao nàng yêu thích.
Hồ bơi ở nhà cha nuôi rất đẹp, nước trong vắt vì ít sử dụng vẫn được vệ sinh định kỳ mỗi tuần. Thùy Chi từng ngắm nghía muốn xuống bơi mấy lần, nhưng ngại ngùng mãi mới dẹp bỏ được…. Nàng bắt đầu bơi thường xuyên từ sáu tháng trước. Có tiếng bước chân ngập ngừng vang lên sau lưng, Thùy Chi hít một hơi thật sâu lặn sát xuống đáy hồ. Như một nàng tiên cá, cơ thể nõn nà của Thùy Chi uốn lượn nhẹ nhàng lướt đi… Làn nước xao động phía trước… Nàng thấy được nửa thân dưới vạm vỡ của Thụy, cả vùng eo bụng cơ bắp nổi cuộn chữ V với vùng lông đen xoắn nổi trên cạp quần. Thùy Chi suýt sặc nước, trồi lên gấp suýt va vào người anh.
– Ah… Anh Thụy… – Nàng đỏ ửng ngượng chín cả người.
– Xin lỗi… Anh làm phiền em sao ?! – Thụy mỉm cười tủm tỉm, ánh mắt không kềm chế được phải nhìn lướt qua ngực nàng.
– Dạ… Không sao… Em… – Thùy Chi hơi trùng người thấp xuống nước giấu đi hai bầu vú căng tròn trước ánh mắt anh.
– Em bơi rất giỏi nha… Chắc tập luyện thường xuyên phải không ?!
– Dạ không… Do trời nóng quá ạ…
Thùy Chi lau lau gương mặt nóng sốt của mình. Không hiểu sao nàng cảm thấy giữa các giọt nước lấm tấm có cả mồ hôi của nàng.
– Ừ… Trời nóng thật…
Hai người gác tay lên thành hồ, thả mình trong nước chuyện trò vui vẻ… Hai chân Thụy máy động vô tình động chạm vào đùi Thùy Chi, nàng cũng không phản đối. Không biết từ lúc nào, Thùy Chi đã tự tắt hết mọi cảnh báo đề phòng trước anh ta. Thụy rất đẹp trai, khuôn mặt góc cạnh lãng tử mạnh mẽ như Hào Phong vậy. Trong ánh mắt và khóe môi mỉm cười của anh mang đậm nét của ông Đỗ Hạnh. Thùy Chi chợt nghĩ không biết ngày xưa ba nàng đã dùng chiêu thức gì để lấy được trái tim mẹ nàng trước một tình địch điển trai như vậy.
Cuộc nói chuyện không biết đã đi đến đâu… Thùy Chi chỉ biết rằng hơi thở ấm áp của Thụy dần tiến sát vào nàng. Nàng thấy cả người mình cứng đờ… Lẽ ra nàng nên lùi lại hoặc quay mặt đi… Nhưng nàng cứ nhìn chăm chăm vào đôi môi của Thụy, đang từ từ tiến đến. Thùy Chi nhắm mắt lại, không từ chối nụ hôn nhẹ nhàng của Thụy, cũng không đáp trả anh. Nàng cứ để mặt cảm giác ấm áp lan tỏa trên môi từ từ thấm vào làm trái tim nàng rung động. Có thể là cơ thể nàng ngâm nước nên hơi lạnh… cũng có thể là trái tim của nàng đã trống vắng quá lâu… cảm xúc ấm áp đê mê trên đôi môi chợt tăng lên gấp bội… Thùy Chi hé môi, chậm để chiếc lưỡi nhỏ nhắn đỏ hồng của mình chào đón anh.
Chợt làn nước lại xao động, Thùy Chi giật bắn người đẩy Thụy ra. Nàng đỏ mặt khi thấy Vân đã xuất hiện bên kia hồ từ lúc nào.
– Oh… Am I interrupting you guys ?! So sorry…
Vân nói xin lỗi, nhưng nét mặt lạnh tanh không có chút thành ý. Ánh mắt hắn không ngừng nhìn vào giữa hai bầu vú trắng nõn phập phồng giữa làn nước của Thùy Chi.
Bầu không khí trở nên gượng gạo… Thùy Chi bỏ mặt hai anh em nhìn chằm chằm vào nhau như hổ rình mồi, nàng lặng lẽ lui về góc hồ. Một lúc sau, Thùy Chi chợt bơi về phía cầu thang lên xuống…
– Em không bơi nữa sao ?! – Vân lên tiếng hỏi.
– Em khát nước… Chắc cũng lên luôn thôi… – Thùy Chi nhoẻn miệng cười, nói.
– Để anh lấy nước cho em…
Lần này là Thụy lên tiếng. Anh không chờ Thùy Chi trả lời, cũng không chờ Vân tranh giành… Nhẹ nhàng nhúng người bước lên thành hồ. Chờ anh trai vừa đi khuất, Vân liền rẽ nước bơi về phía Thùy Chi.
Không hiểu sao đối diện với ánh mắt của Vân, Thùy Chi thấy cả người không thoải mái như với Thụy. Ánh mắt hắn có gì đó ranh ma kì lạ mà không bao giờ nàng thấy nơi cha nuôi… Hắn đến gần, Thùy Chi thoáng rùng mình, lùi lại… Giờ đây nàng thấy mình cứ như một con chuột run rẩy trước ánh mắt mắt của một con cú săn đêm.
– Làm gì vậy ?! Anh có ăn thịt em đâu ?! – Vân tươi cười dừng lại.
– Em… có sao đâu…
Thùy Chi quay người áp vào thành hồ bơi tránh cơ thể mình phơi bày trước mắt Vân. Hắn lại vòng tay đặt hai bên thành hồ, vây nàng chặt cứng.
– Em có vẻ thích anh Thụy hơn anh nhỉ ?! Anh buồn đấy…
– Đâu có… Hai anh ai cũng… cũng dễ thương như nhau mà… – Thùy Chi cúi mặt nói nhỏ.
– Thật vậy sao ?! Em lại càng dễ thương hơn em biết không ?! – Vân nói nhỏ bên tai nàng.
Hai gò má nàng nóng rang lên cảm nhận một khối to lớn cưng cứng đang cọ vào khe mông nàng. Thấy Thùy Chi im thin thít không phản ứng, Vân đắc ý áp sát hơn.
– Anh Thụy… nghe tên đã thấy yếu… không mạnh mẽ bằng anh đâu… – Hắn vòng tay ghì nhẹ vòng eo Thùy Chi.
Thùy Chi đỏ mặt muốn vùng người ra nhưng lại càng làm cặp mông nàng đè chặt lên đũng quần hắn. Nàng rùng mình cảm nhận được một khối u đang bành trướng cứng ngắt nóng hổi… Thùy Chi cũng không ngờ Vân chỉ lớn hơn nàng một tuổi lại dùng phương thức này để tiếp cận nàng. Hắn cho rằng nàng cũng giống như những người phụ nữ Anh quốc phóng khoáng buông thả sao ?! Bàn tay của Vân đặt quanh vòng eo Thùy Chi chậm chậm tiến lên cao, bợ đỡ mân mê hai bầu vú mềm mại của nàng…
– Anh làm gì vậy ?! Bỏ tôi ra…
Tiếng gắt gỏng giận dữ của Thùy Chi vừa vang lên thì cả người nàng nhẹ bẫng…
– Mẹ… Mày làm cái chó gì hả ?!
Thụy gầm lên túm lấy Vân đánh túi bụi. Vân liền trả đòn cũng nhanh không kém dù không to con bằng anh. Nước văng tung tóe cả hồ bơi dậy sóng. Thùy Chi thản thốt sợ hãi. Nàng không bao giờ nghĩ mình lại trở thành nguyên nhân để hai anh em tranh chấp còn ra tay bạo lực với nhau…
– Dừng lại… Dừng lại đi… – Thùy Chi hét lên lanh lảnh.
Thụy đẩy ngã thằng em, hậm hực lùi người về phía Thùy Chi. Nàng mím môi nhìn qua hai anh em, rồi dứt khoát rời khỏi hồ bơi.
Nhìn theo dáng người tuyệt đẹp yểu điệu của Thùy Chi cho đến lúc khuất sau cánh cửa. Thụy quay sang Vân còn hậm hực hỏi:
– Tại sao mày làm trò lố đó hả ?!
– Hừ, đó là cách của tôi… – Vân nhếch mép cười. – Anh chinh phục Thùy Chi bằng lời nói… Tôi chinh phục bằng… dụng cụ đàn ông… của mình… Miễn ai đến đích trước là thắng thôi… Đúng không ?!
Thụy nghiến răng bước lên khỏi hồ, anh chợt quay lại nói:
– Tao mặc kệ mày dùng cách nào ?! Nhưng nếu mày dùng chiêu trò bẩn thiểu để kéo nàng lên giường… Không cần cha, tao sẽ dần mày nhừ xương…
Đợi anh trai đi khuất, Vân đập mạnh tay nước bắn tung tóe. Ánh mắt hắn âm lãnh bất thường:
– Dù không có trò chơi này thì con bé đó cũng không thoát khỏi tay tao…
Từ trên ban công, ông Đỗ Hạnh nhếch mép cười xòa. Ông đã quan sát tất cả mọi chuyện xảy ra bên dưới hồ bơi. Thùy Chi có thể sợ Thụy và Vân hiềm khích thù hằn nhau, nhưng ông không sợ… Ông là trẻ mồ côi từ nhỏ, không hề biết mùi vị tình anh em ruột thịt như thế nào ?! Đối với ông, định nghĩa gần nhất với tình anh em là cảm giác giữa ông và Hải ba Thùy Chi năm xưa. Rồi sao chứ ?! Cũng vì tình yêu mà tranh chấp, mà giành giật… Đàn ông muốn trưởng thành là phải sẵn sàng tranh đấu cho thứ mình muốn có. Không phải chờ người khác thương hại, nhường nhịn cho mình. Thụy và Vân dù trong trò chơi này không chiếm được trái tim của Thùy Chi cũng không sao ?! Biểu hiện của con bé cũng cho ông thấy được quyết định của mình là đúng đắn.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79