Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 32

Bước chân vào trường quay rộng thênh thang, cao vài chục mét… Bên trong như một thế giới khác, rõ ràng là trong nhà… lại hiện lên trước mắt
quan cảnh một khu chợ điển hình của Sài Gòn Chợ Lớn. Từ gian hàng, chữ viết bảng giá, thịt cá treo móc khắp nơi, đến cả sàn bên dưới cũng lầy lội nhơ nhớp y như thật. Chưa đến giờ quay, diễn viên quần chúng đứng ngồi đông nghìn nhịt khắp nơi. Vì tính chất của bộ phim, rất nhiều diễn viên quần chúng xăm trổ đầy mình, quần áo xộc xệch, có người áo cũng chẳng buồn mặc… Ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào hai cô gái vừa bước vào.

– Wah… Trời ơi… Chi ơi…

Con Thủy líu ríu đi theo Thùy Chi, vừa há hốc sung sướng đến run rẩy. Năn nỉ mãi, con Thủy mới được Thùy Chi dẫn vào trường quay chiều nay. Để được đặc cách này, Thùy Chi phải gọi điện xin phép John Trần. Nhưng nàng vẫn phải căn dặn con Thủy không biết bao nhiêu lần.

– Phải giữ im lặng tuyệt đối… Đi sau lưng bồ… Không đụng chạm vào trang thiết bị… Đặc biệt không xin chữ ký… – Vừa thấy Thùy Chi nhìn mình, con Thủy liền lặp lại những lời nàng căn dặn như một cái máy.

– Hi hi… Đúng rồi đó…

– Wah… Tuấn Minh kìa…. Ah… Còn Đại Nghĩa nữa… Trời ơi…

Vừa thấy hình bóng vài người nổi tiếng, ngay lập tức con Thủy quên bén đi lời Thùy Chi, nhảy cẩn lên…

– Suỵt….

– Biết rồi… Phải giữ im lặng tuyệt đối… Đi sau lưng bồ… Không xin chữ ký… – Con Thủy tiu nghỉu.

Đang mãi dặn dò bạn, một người thanh niên bước đến bên cạnh mà Thùy Chi vẫn không hay biết.

– Hi em… Em mới tới hả?! – Minh Kha khoát chiếc blouse trắng, gọng kính cận sáng thật điển trai.

– À… Dạ… Em mới tới… – Thùy Chi trả lời, vẫn bước đi tiếp với Thủy.

Minh Kha dường như rất thoải mái, không quan tâm nhiều, cứ lẽo đẽo theo sau hai người con gái.

– Anh diễn viên đóng vai bác sĩ này mới hả?! Sao mình không biết mặt… – Thủy hỏi nhỏ.

– Anh ấy không phải diễn viên, là bác sĩ thật đấy… – Thùy Chi cười tủm tỉm. – Nếu bồ muốn có thể xin chữ ký anh ấy…

– Không phải diễn viên thì xin chữ ký làm gì… – Con Thủy mặt hơi đỏ, lí nhí. – Mà xin được số điện thoại thì cũng tốt…

– Hi hi… Để mình giới thiệu cho nha…

Thùy Chi dừng lại, chờ Minh Kha bước đến.

– Anh Kha… Đây là Xuân Thủy, bạn thân của em… Anh có thể cho cô ấy số điện thoại không?!

– Trời ơi… Con nhỏ này… – Thủy mắc cỡ đến mặt mũi đỏ bừng lên.

– Ah… Chào… Chào Thủy… Số điện thoại của anh hả?! Được chứ… – Minh Kha hơi ngượng trước đề nghị bất ngờ của Thùy Chi.

“Thùy Chi”

Một tiếng gọi từ phía sau. Thùy Chi quay lại nhận ra ông trợ lý hớt hãi chạy đến.

– Em đến sớm… May quá… May quá… Vào hóa trang ngay… Sắp đến cảnh quay của em… Mười lăm phút… Mười lăm phút thôi…

– Sao vậy ạ?! Không phải hôm nay cảnh em đóng là 17h30 sao?!

Thùy Chi ngơ ngác. Hôm nay vì dẫn con Thủy đi tham quan nàng đã đi sớm hơn dự kiến 1 tiếng đồng hồ.

– Haizz… Nguyệt Nhi cô ta dở chứng đau bụng… Nhiều người còn đang chờ… Phải đưa em lên trước thôi… Em vào phòng hóa trang ngay đi…

– Vâng….

Thùy Chi chợt nhìn qua Minh Kha. Anh ta như đoán ra ý nàng, liền nói nhanh:

– Anh còn phải đi chuẩn bị dụng cụ sơ cứu cho cảnh quay tối nay… Anh đi trước nhé…

Nhìn Minh Kha đi như chạy trốn, Thùy Chi vừa thấy buồn cười lại vừa áy náy với Thủy…

– Bồ vô phòng hóa trang với mình chút nhé…- Thùy Chi hỏi.

– Thôi… Để mình đi vòng vòng đi… Vô đó nhìn bồ không, chán thấy mồ…

Con Thủy cũng không quan tâm nhiều, chỉ mong thoát khỏi ánh mắt giám sát của Thùy Chi càng sớm càng tốt.

– Nhớ…

– Rồi… Phải giữ im lặng tuyệt đối… Không đụng chạm vào trang thiết bị… Đặc biệt không xin chữ ký… – Con Thủy vừa lặp lại vừa xá dài với Thùy Chi.

Nhìn Thùy Chi và ông trợ lý đi khuất, Thủy mừng rơn dáo dác nhìn quanh. Nó rõ ràng nghe người đàn ông đó nói đến Nguyệt Nhi… Là Nguyệt Nhi đó… Thần tượng của Thủy. Nếu gặp được cô ấy thì hay biết mấy. Mình sẽ xin chữ ký… Không, không cho xin chữ ký thì chụp chung một tấm hình không được sao?! Nghĩ đến mình khoe tấm hình với đám bạn, Thủy đã thấy sung sướng lâng lâng.

– Đi đâu vậy em gái…

Thủy men theo dãy buồng quây kín đáo, từ xa có vài tiếng trêu chọc. Cô mặc kệ đám đàn ông xăm trổ đứng ngồi dầy đặc khắp nơi. Đây là trường quay phim, an ninh chắc không có vấn đề gì. Đột nhiên, Thủy nhìn thấy một bóng dáng yểu điệu xa xa. Mái tóc cô ta đen bóng đến mức Thủy cảm thấy như mình có thể thấy hình phản chiếu của mình trên đó. Cô ta đang nhăn nhó cáu gắt với một người thanh niên. Khi cô ta xoay người, Thủy liền nhận ra đó là Nguyệt Nhi. Thủy hồi hộp bước lại gần…

– Em không muốn đóng cảnh đó… Đám ghê tởm đó sẽ đụng chạm khắp người em… – Nguyệt Nhi uất ức muốn khóc với Tuấn Nguyên.

– Vậy anh phải làm sao chứ?! Cảnh hãm hiếp Hạ Vi lúc em nhận vai là đã biết mà… John Trần khó tính lắm… Anh không can thiệp gì được đâu…

– Không… Em không đóng… – Nguyệt Nhi ngồi thụp xuống, bưng mặt gắt gỏng.

– Haizz… Anh…

Tuấn Nguyên đang định an ủi, chợt hắn dừng bặt lại. Hắn nhìn thấy Thủy lấp ló bên ngoài, liền cau có hỏi:

– Cô là ai?! Làm gì ở đây?!

Thủy giật thót mình, ấp úng mặt đỏ bừng. Nguyệt Nhi cũng nhìn lên Thủy bằng một ánh mắt lạnh lùng.

– Em… Em là bạn của Thùy Chi… Xuân Thủy. Em chỉ… chỉ muốn xin chữ ký chị Nguyệt Nhi… À không… Không được xin chữ ký… Có thể… Có thể…

Con Thủy ấp úng nói loạn cả lên. Hai người này nhìn nó như một sinh vật ngoài trái đất không nói rõ tiếng người.

– Xin lỗi… Không làm phiền anh chị… – Thủy mắt đỏ hoe ươn ướt quay người đi.

Đột nhiên, như nghĩ ra chuyện gì, hai mắt lóe sáng lập lòe, Nguyệt Nhi lên tiếng hỏi:

– Khoan đã… Em là bạn của Thùy Chi?!

– Dạ… Dạ phải… Em là bạn thân của Thùy Chi. – Con Thủy mừng rỡ quay lại. – Hôm nay, em năn nỉ lắm Thùy Chi mới chịu dắt em vô đây đó.

– À… Vậy thì chị sơ ý rồi… Thùy Chi chắc đang hóa trang cho cảnh tới… – Nguyệt Nhi bước đến khoát tay Thủy một cách thân thiện.

– Thôi chị đang rảnh… Hai chị em mình vô đây trò chuyện chút đi… Được không?!

– Dạ, được chứ… Em mong còn không được… Hi hi…

Nguyệt Nhi nháy mắt với Tuấn Nguyên, rồi dắt Thủy vào gian phòng thay đồ bên cạnh. Tuấn Nguyên nhíu mày không hiểu nổi Nguyệt Nhi đang làm gì. Con bé kia nhan sắc tầm thường, dáng người cũng không có gì đặc sắc, chỉ được mỗi làn da trắng nõn… Nguyệt Nhi bình thường chảnh chẹ kiêu căng, sao tự nhiên lại hiền dịu thân thiện như vậy?! Hắn lắc đầu, rút điếu thuốc đặt lên môi, mồi lửa.

– Wah, nhiều đồ quá vậy?! – Con Thủy xuýt xoa nhìn gian phòng.

– Ừa…. Em thích mặc thử không?! – Nguyệt Nhi lấy luôn bộ váy ngắn treo sẵn trên giá đưa cho Thủy.

– Em được thử sao?!

– Có gì đâu mà ngại… Chị với Thùy Chi thân như chị em vậy đó…

Nguyệt Nhi đưa Thủy vào sau rèm, miệng cười tủm tỉm.

– Chị hiền như vậy mà… em nhờ Thùy Chi xin chữ ký chị… Nó cứ dứt khoát không chịu…

Con Thủy vừa làu bàu, vừa cởi bộ đồ thể dục ra treo lên móc.

– Ha ha… Chữ ký mà để làm gì… Lát em thay xong, chị em mình dùng máy em chụp vài kiểu hình…. Được không?!

– Dạ được… Hi hi… Em vui quá…

Thủy bước ra khỏi tấm rèm thay đồ, mặt hơi ngượng nhìn Nguyệt Nhi. Chiếc váy hơi rộng với nó, đặc biệt là phần ngực và mông. Dĩ nhiên là vậy rồi… Vì chiếc váy này được may cho Hạ Vi với số đo của Nguyệt Nhi.

– Đẹp lắm nha… Không sao… Ngồi xuống đây đi…

Nguyệt Nhi kéo con Thủy ngồi xuống bàn trang điểm. Tháo bỏ kẹp tóc để mái tóc dài xổ tung ra… Lấy lược vừa chải đầu cho Thủy vừa nói:

– Chị có một việc nhờ Thủy… Không biết em có sẵn lòng giúp chị không?!

– Dạ được… Việc gì ạ?! – Con Thủy hồi hộp.

– Chị hôm nay không được khỏe… Tới tháng đó… Chị tính nhờ em đóng giúp chị một cảnh thôi… Cũng đơn giản lắm…

– Em…?! – Con Thủy há hốc mở tròn hai mắt nhìn Nguyệt Nhi qua gương. – Em làm sao đóng được… Trời ơi… Nghe chị nói mà em đã xấu hổ muốn chết.

– Cảnh này dễ lắm… Không có thoại… Chỉ có hơi mệt chút thôi…

– Em không sợ mệt đâu… Nhưng em sợ làm hư phim của chị đó…

– Yên tâm… Có gì chị chịu trách nhiệm hết cho em… Vậy được rồi nha… để chị thu xếp cho em…

Thể loại