Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 14

Khách sạn Century hoành tráng sang trọng chễm chệ trên đại lộ lớn nhất thành phố. Nhưng trong mắt Thùy Chi giờ phút này, nơi đây là địa ngục kinh tởm nhất thế gian. Bước chân vào sảnh chính, gã phục vụ mở cửa tươi cười, Thùy Chi cũng rùng mình như trông thấy ác quỷ. Dù đã một lần làm chuyện đánh đổi thân xác nhưng đó là lựa chọn của nàng, không phải là chuyện ép buộc như bây giờ. Nàng còn không biết mình có kềm nén được cơn giận dữ của mình khi đối mặt với gã đàn ông khốn nạn đó hay không ? Nàng siết chặt túi xách, trong đó bên cạnh những cái bao cao su mẹ đưa, là một con dao sáng loáng lạnh lẽo.

Đứng trước cửa phòng 2015, Thùy Chi thấy cơ thể mình bắt đầu run rẩy như có ngàn ngàn con sâu bọ lổm ngổm bò trên da thịt. Nàng hít sâu một hơi, gõ cửa. Sau vài giây, tiếng bước chân lộp cộp vang lên từ bên trong làm tim nàng đập thật nhanh.

– A… Thùy Chi ?! Sao lại…

Người đàn ông mở cửa bật thốt ngạc nhiên khi nhìn thấy Thùy Chi. Nàng mím môi, không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đã từng quen thuộc thân thiết trước mặt.

– Sao… con… lại ở đây ?

Gã Minh hơi lúng túng với cách xưng hô quen thuộc của mình. Gã đến nhà ông Hải thường xuyên vì mê luyến sắc đẹp của Thùy Vân. Gã từng bồng bế Thùy Chi từ lúc con bé còn rất nhỏ. Con bé càng lớn càng trổ mã xinh đẹp đến không ngờ. Gã từng lén nhìn Thùy Chi đi học về trong bộ áo dài trắng tinh khôi mà mơ ước. Nhưng gã đã tự hiểu không có khả năng dùng chuyện này để ép Thùy Vân cho phép con bé ngủ với mình. Tính tình quật cường như Thùy Vân, thà hy sinh thân thể mình trăm lần cũng không bao giờ chấp nhận cho gã chạm đến ngón tay con gái mình. Nhưng lần này, gã thấy mình như mua giải khuyến khích, lại vớ phải độc đắc. Tim gã Minh đập thình thịch nhìn theo tấm lưng mỹ miều của Thùy Chi bước vào phòng.

Bên trong phòng, một người đàn ông mập mạp đầu hói bóng nhẵn ngồi trên sofa, há hốc nhìn chằm chằm Thùy Chi. Đôi mắt gã lóe sáng không giấu được vẻ thèm thuồng nhìn ngắm từ đầu xuống chân khắp người nàng. Cửa phòng vừa đóng, Thùy Chi liền buông lời lạnh lùng:

– Tôi muốn xem tờ quyết định…

– Ấy ấy… Vội vàng gì chứ… Đây là chú Phúc, sếp của chú… – Gã Minh tươi cười, ngồi xuống sofa.

– Giới thiệu không cần thiết… Tôi muốn xem tờ quyết định… – Thùy Chi lạnh lùng.

– Mẹ con đâu ?! Sao con lại tới đây ?

Gã Minh thong thả mở lon nước rót ra ba cái ly. Đưa sang cho gã sếp, lại đặt xuống cạnh bàn như dành cho Thùy Chi. Người đàn ông tên Phúc không lên tiếng nói gì, như đã thỏa thuận giao tất cả mọi chuyện cho gã Minh thương lượng.

– Tôi thay mặt mẹ… và ông đừng gọi tôi là con… Tôi không có một người chú như ông. – Thùy Chi nói, không né tránh ánh mắt soi mói của gã Minh và gã Phúc.

– Ha ha… Được… hai anh sẽ gọi là em nha… Vậy càng thân thiết hơn. – Gã Minh cười toe toét, nháy nháy mắt đắc ý với đàn anh.

– Tôi muốn xem tờ quyết định. – Thùy Chi chẳng buồn đáp lời, lạnh lùng nhắc lại.

– Đây… Mình có cả đêm… làm gì nôn nóng vậy ? Ha ha…

Gã Minh lấy trong cặp da ra một tập hồ sơ mỏng, rút ra một tờ giấy có mộc đỏ đưa lên. Thùy Chi toan cầm lấy, thì gã rụt lại.

– Ấy ấy… Đọc thôi cô bé…

Thùy Chi mím môi, nheo mắt đọc thật kỹ. Nội dung không khác nàng tưởng tượng là mấy. Dấu mộc đỏ cũng rõ ràng từng nét. Thấy Thùy Chi đọc đi đọc lại mấy lần, gã Minh có vẻ mất kiên nhẫn, đem tờ quyết định nhét vào cặp.

– Bây giờ… ?! – Gã hỏi, hai mắt sáng rực nhìn Thùy Chi.

Thùy Chi nghiến răng căm ghét ánh mắt đó. Nếu không phải phụ nữ sức yếu tay mềm, có lẽ nàng đã nhảy vào móc lấy cặp mắt trân tráo của gã.

– Tôi sẽ thay mẹ, đáp ứng yêu cầu của hai ông… – Thùy Chi rút xấp bao cao su trong túi, ném lên bàn. – Nhưng nếu sau đó hai ông không giữ lời hứa…

– Không có… Không có đâu… – Gã Phúc háo hức không ngăn được buột miệng nói.

Thùy Chi mím môi, bắt đầu cởi quần áo. Đôi mắt nàng vô hồn nhìn thẳng vào bức tường trước mặt. Đầu óc trống rỗng không nghĩ đến bất cứ điều gì. Những ngón tay trắng muốt của nàng hoạt động như một cơ cấu máy móc lập trình sẵn, không nhanh không chậm cởi từng món quần áo ra khỏi người. Nàng như một chiếc máy tính hoạt động trên RAM ảo, tách rời khỏi bộ nhớ ROM. Nếu John Trần chứng kiến ánh mắt của Thùy Chi lúc này, chắc cũng phải trầm trồ khen ngợi. Đầu óc con người không lúc nào là không suy nghĩ. Ngay cả trong lúc ngủ thì những suy nghĩ đó biến thành những giấc mơ. Chỉ khác biệt về thời điểm, mà có giấc mơ nhớ được, có cái không để lại chút ấn tượng gì. Thùy Chi vì không muốn nhớ đến chuyện dơ bẩn sắp xảy ra trên cơ thể mình, nàng lại vô tình đẩy tâm thức của mình vào một trạng thái không tưởng.

Hai gã đàn ông mau chóng cởi quần áo, ánh mắt thèm thuồng nhìn ngắm từng mảng da thịt trắng hồng tuyệt đẹp lộ ra trên cơ thể Thùy Chi. Khi mảnh vải cuối cùng rơi xuống, cơ thể nàng hoàn toàn trần truồng phơi bày trước mắt. Gã Minh và Phúc đều muốn nghẹn thở cổ họng khô cháy. Hai gã tim đập thình thịch, không tin được vào mắt mình. Trên đời lại có một cơ thể phụ nữ hoàn mỹ đến nhường này. Từ đôi vú tròn trịa mơn mởn, hai nhụy hoa đỏ hồng xinh đẹp cho đến vùng mu mủm mỉm hồng hào phơn phớt lông tơ. Tuyệt đẹp. Dương vật hai gã dựng đứng lên muốn nổ tung tại chỗ. Ngay cả gã Phúc đã ngoài năm mươi cũng thấy mình hừng hực cương cứng hơn cả thời trai trẻ lần đầu được ôm ấp cơ thể con gái.

Gã Minh ôm ngang người, gã Phúc nâng phần chân, bế bổng cơ thể mềm mại vô hồn của Thùy Chi, đặt lên giường. Nàng nhắm chặt hai mắt như gạt bỏ tất cả giác quan của cơ thể. Thân thể nàng giờ đây như một túi da mềm mại không hơn không kém.

Thùy Chi lõa lồ nằm im thin thít giữa hai gã đàn ông trần truồng giữa căn phòng khách sạn. Hai cái dương vật đỏ bầm gác lên cặp đùi thon dài trắng muốt của nàng, nặng trĩu. Gã Phúc run run đặt tay lên bầu vú no tròn của nàng, mân mê nhẹ nhẹ. Một cảm giác co giãn tuyệt vời, làm gã run rẩy sung sướng. Gã vùi mặt vào ngực nàng, chà sát mặt lên làn da mịn màng mát rượi của nàng. Miệng gã há hốc, le lưỡi ra liếm quanh quanh hai chiếc núm đỏ hồng xinh đẹp của Thùy Chi. Gã Minh nằm bên cạnh thèm thuồng nuốt nước miếng ừng ực, nhưng đàn anh chưa cho phép, gã cũng không dám lao vào.

Gã chỉ lén vuốt ve làn da bụng mềm mại, rồi lướt nhẹ mân mê vùng mu hồng hào phơn phớt lông tơ của nàng. Ánh mắt gã không rời được cái núm đỏ hồng ươn ướt của Thùy Chi… Gã không kềm được, cúi xuống, cũng không ngại nước miếng của đàn anh, le lưỡi liếm nhẹ một cái. Thấy Phúc không có ý kiến gì, bàn tay đang vò nắn bầu vú này cũng rụt lại như đồng ý cho gã tham gia cùng. Gã Minh sung sướng, vùi mặt xuống.

Cơ thể Thùy Chi khẽ run nhẹ, cảm giác nhột nhạt ray rứt từ hai đầu vú lại làm nàng tỉnh lại từ tiềm thức. Đôi mắt nàng đỏ hoe nhìn xuống ngực đang nặng trĩu của mình. Hai cái đầu, một tóc nhẵn nhụi một bù xù, không ngừng rung động bú mút say mê hai bầu vú mơn mởn căng tròn của nàng. Thùy Chi nhắm chặt hai mắt, một dòng nước mắt chảy dài xuống gối. Nàng không muốn đón nhận cảm xúc nhục nhã này, nhưng từng xúc quan trong cơ thể vẫn không ngừng truyền về trí não. Thùy Chi dù sao cũng là một cô gái vừa biết qua mùi đàn ông, cơ thể nàng cực kì nhạy cảm. Hai bầu vú tròn trịa tuyệt đẹp của nàng luôn được Hào Phong nâng niu chăm sóc nhẹ nhàng, giờ phút lại chịu dày vò ngấu nghiến cùng lúc bởi hai gã đàn ông.

Bên dưới hạ thể nàng, hai bàn tay từ hai hướng cùng vuốt ve mơn trớn vùng da thịt nóng ẩm giữa hai chân. Một bàn tay miếc nhẹ dọc mép môi đỏ mọng của Thùy Chi, tìm đến mẩu thịt nhỏ xíu ẩm ướt của nàng, day day thật mạnh. Một bàn tay khác luồn sâu xuống dưới, ngón tay lách vào hai mép âm hộ nàng, đi sâu vào. Thùy Chi cắn chặt hàm răng muốn bật máu, nhưng điều này đã vượt quá sức chịu đựng của nàng.

– Ưm…

Mặt Thùy Chi đỏ ửng. Nàng thấy xấu hổ với chính bản thân. Trong hoàn cảnh ê chề nhục nhã này, nàng vẫn không ngăn cảm xúc bản năng của mình. Hai đầu vú nàng ray rứt săng cứng trong hai cái miệng không ngừng nhóp nhép thèm khát. Âm hộ nàng sũng ướt dưới hai bàn tay đàn ông không ngừng chọc phá đùa giỡn. Dù ngàn lần không muốn, nhưng Thùy Chi vẫn không thể ngăn được cơ thể nàng vô thức vặn vẹo ưỡn cong lên.

– Ưmmm… – Tiếng rên rỉ không thể kềm nén của Thùy Chi làm hai gã đàn ông phấn khích muốn điên lên.

– Ha ha… Ngoan đi… Hai anh sẽ làm cho em sung sướng đến chết đi sống lại… – Gã Minh lồm cồm ngồi dậy, cười toe toét.

Lời nói của gã làm Thùy Chi muốn cắn lưỡi chết ngay lập tức để không phải chịu đựng sự ô nhục này. Nàng vừa rên rỉ sung sướng dưới những khích thích của hai gã đàn ông nàng căm ghét nhất trên thế gian. Nàng không phải là đang bị cưỡng ép sao ?! Nàng đang tình nguyện làm chuyện xấu hổ này sao ?! Thùy Chi nấc khẽ không ngăn được dòng nước mắt nhục nhã. Hai chân nàng bị mở rộng hai bên. Nơi thầm kín nhất của nàng đang phơi bày trước ánh mắt thèm thuồng của gã Minh. Hơi thở hừng hực của gã phả vào làm nàng rùng mình. Chợt một vật trơn nhẫy luồn vào giữa hai mép âm hộ ẩm ướt của nàng, liếm thẳng một đường mạnh mẽ lên trên.

– Ưmmm…

Thùy Chi che miệng vẫn không ngăn được tiếng rên lớn. Gã Minh không ngậm lấy âm hộ nàng, chỉ le lưỡi liếm láp liên tục. Nàng thấy mình như đang bị hai con chó becgiê cưỡng hiếp. Con bên trên không ngừng bú mút làm hai núm vú nàng ửng đỏ ray rứt. Con bên dưới lưỡi dài khôn tả, chọc ngoáy liếm láp vào âm hộ nàng mà không hề để mõm chạm vào. Thùy Chi bưng kín mặt, cảm giác nhục nhã ê chề gần như biến mất, chỉ còn lại một cảm giác hừng hực khao khát. Lần đầu tiên nàng làm chuyện này cùng lúc với hai người đàn ông, lại là những kẻ nàng căm ghét nhất. Nếu hai gã không phải là kẻ thù của nàng, mà là Hào Phong và… John Trần, thì tốt biết bao…
– Em ngon quá Chi ơi… Em còn ngon hơn mẹ em nhiều…

Gã Minh lau miệng, thích chí buột miệng nói một câu. Câu nói của gã như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào trí óc mơ màng của Thùy Chi, nàng vùng người nhỏm dậy. Ngay cả gã Phúc bên cạnh cũng bất ngờ dừng sững. Thùy Chi thấy mình như một ngọn núi lửa chứa đầy nham thạch nóng chảy sắp bùng nổ bất cứ lúc nào.

– Gì chứ ?! Đó là anh khen em mà… – Gã Minh rùng mình khi bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo như kẻ sát nhân của nàng.

– Haizz… Mày bớt nói lung tung đi… Làm em gái mất vui thấy không ?! – Gã Phúc càu nhàu.

Gã lấn Minh sang bên cạnh, quỳ gối giữa hai chân mở rộng của Thùy Chi. Gã cầm dương vật căng cứng, xé chiếc bao cao su chồng vào, ánh mắt thèm thuồng dán chặt vào hai mép âm hộ đỏ hồng mọng nước của nàng. Gã chậm chậm nhích người tới, đầu dương vật to lớn chèn căng cửa mình Thùy Chi. Nàng nhắm chặt hai mắt kềm nén.

– Ah… Của em chặt quá… Như còn zin vậy… – Gã Phúc hít hà sung sướng cảm nhận sự chật chội bên trong người nàng.

– Ha ha… Sướng quá hả anh ?! – Gã Minh xuýt xoa hâm mộ nuốt nước miếng liên tục. – Chả bù với mẹ nó… Hàng họ lỏng lẻo… Nhưng được cái rên rỉ nghe phê lắm…

– AAA… KHỐN NẠN…

Thùy Chi hét lên, co chân tống thẳng vào giữa ngực gã Phúc. Gã bật ngữa ngã lăn xuống giường, ngơ ngác.

– Con nhỏ này… Mày điên hả ?! – Gã Minh vùng dậy, lao xuống đỡ cấp trên.

– PHẢI… TAO ĐIÊN… Tao điên đây… – Thùy Chi đứng bật dậy, hét lên đến lạc giọng.

Cơn giận dữ ngút trời của Thùy Chi cuối cùng đã bùng nổ. Mười tám năm hiền lành chân chất… Mười tám năm không tranh giành, to tiếng với bạn bè… Thêm vào sự uất nghẹn của mẹ, nỗi oan ức của ba và cả sự tủi nhục của bản thân nàng… Tất cả. Tất cả như dồn nén lại như một quả bom nguyên tử… Khi đã bùng nổ thì tan xác cả kẻ thù lẫn chính bản thân mình. Thùy Chi lao người qua chiếc túi rút ra một con dao. Đôi mắt nàng đỏ hoe hằn lên những mạch máu ngoằn ngoèo như không còn nhân tính. Trước ánh mắt sững sờ hoảng loạn của hai gã đàn ông, Thùy Chi nghiến răng căm hận cực điểm nhìn chằm chằm gã Minh. Hai hàm răng nàng nghiến vào nhau ken két, gầm lên:

– TAO GIẾT MÀY… THẰNG CHÓ… – Nàng lao đến hừng hực như một ngọn núi lửa phun trào.

“Phập… Phập… Phập” – Tơ trắng ruột gối bay tứ tung trong phòng.

– Mày điên rồi… Dừng lạiiiii…

Gã Minh hét lên nắm chặt cái gối rách bươm che trước người, lùi lại đến sofa. Gã Phúc mặt tái nhợt nép sát cửa phòng, sẵn sàng tháo chạy bất cứ lúc nào. Thùy Chi thở hồn hộc, bàn tay cầm dao run rẩy. Những nhát dao không trúng đích kia không nguội bớt cơn giận dữ điên cuồng của nàng. Đôi mắt nàng vẫn đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào gã Minh, vào chiếc cổ căng phồng mạch máu của gã như đang xác định đích đến của những nhát đâm kế tiếp. Nàng bước đến, hai chân run rẩy… như đang dồn nén hết sức lực còn lại trong cơ thể.

– Mày tưởng mày làm gì được tao hả ?! Con đĩ nhỏ ?!

Gã Minh rút trong cặp ra tờ quyết định, cầm lên trước mặt. Ánh mắt gã như thách thức, hai tay nhẹ nhẹ kéo căng tờ giấy như sẵn sàng xé nát trước mặt Thùy Chi.

– Không có thứ này… – Gã Minh nhếch mép cười. – Tao cũng chẳng sợ gì mày với con dao cùn kia…

– Nhưng tao muốn mày phải đau đớn… nuối tiếc nhìn tao xé nát cơ hội đoàn tụ của gia đình mày…

Thể loại