Vì không muốn rêu rao thu hút phiền phức, Lạc Nam quyết định ẩn giấu thân phận.
Hắn khoác Vô Tức Áo Choàng, đeo Mặt Nạ Thiên Diện, không tiết lộ bất kỳ khí tức nào ra ngoài, tiến đến Loạn Cổ Chiến Trường.
Ngay cả Tiểu Tinh cũng hóa thành một con thú nhỏ chui vào trong áo choàng ẩn núp.
Hết cách rồi, Tinh Không Long Mã hình dạng quá mức nổi bật, rất dễ gây nên sự chú ý của người khác…
Cảm thấy bản thân đã không còn kẽ hở nào, Lạc Nam lúc này mới hài lòng tiếp cận Loạn Cổ Chiến Trường, nơi các Tiên Tôn đang ra vào tấp nập…
“Tại nơi này… có khả năng đụng độ người của Ma giới…” Lạc Nam nhìn lối vào Loạn Cổ Chiến Trường như đường xuống địa ngục nhếch miệng lẩm bẩm.
Đứng trước lối vào chiến trường viễn cổ, Lạc Nam và vô số tu sĩ xung quanh nhỏ bé đến mức đáng thương.
Đảo mắt đánh giá một vòng, người có thể đến được nơi đây hầu hết đều là Tiên Tôn cấp bậc cường giả.
Đa số là thiên tài của một thế lực mạnh mẽ kết thành tổ đội lịch lãm rèn luyện, một số khác là tán tu liên hợp, rất ít ai có đủ can đảm một mình tiến vào Loạn Cổ Chiến Trường…
Bất quá mặc dù kết thành đội ngũ, nhưng thực lực cá nhân của mỗi một tu sĩ ở đây đều không hề kém cỏi, khí thế mạnh mẽ vô cùng…
Thậm chí Lạc Nam cảm giác được một vài Đại Đỉnh trong Đan Điền của mình nhẹ rung, chứng tỏ tại nơi đây có những nhân vật sở hữu Thiên Địa Dị Vật…
Bất quá đã là đồ vật của người ta thì Lạc Nam cũng không ngấp nghé hay để bụng, chẳng để ý lắm.
“Tiên Đan đây, Pháp Bảo đây… Cổ Vật đây… giá cả phải chăng đây…”
“Công Pháp đây… Vũ Kỹ lợi hại thất truyền từ thời thượng cổ đây… kính mời ghé qua!”
Bên tai vang lên thanh âm rao hàng nhộn nhịp, bởi vì Loạn Cổ Chiến Trường mỗi một ngày đều là kẻ đến người đi vô cùng náo nhiệt, tu sĩ ra vào không hề ít, vì lẽ đó hàng loạt quầy hàng cũng được trưng bày bán ở ven đường.
Lạc Nam âm thầm cảm thấy thú vị, không vội tiến vào Loạn Cổ Chiến Trường, ngược lại hạ xuống bên cạnh các quầy hàng để tìm mua đồ tốt.
Mặc dù mấy tên gian thương này buôn bán lộn xộn, hàng hóa cũng trôi nổi năm bè bảy mảng, nhưng nếu chỉ cần có ánh mắt độc đáo và vận khí tốt, biết đâu có thể thu hoạch không tồi.
Quầy hàng đầu tiên Lạc Nam ghé qua là của một tiểu lão đầu hình thể nhỏ xíu, làn da ngăm đen cực kỳ xấu xí, bất quá điều khiến Lạc Nam kinh dị chính là tiểu lão đầu này lại nhìn không ra tu vi, một thân thực lực thâm bất khả trắc.
“Quả nhiên dám mở quầy hàng buôn bán ở một nơi ngư long hỗn tạp như thế này phải có chút bản lĩnh!” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ, tiến sát đến.
Sở dĩ hắn ghé qua quầy hàng này là bởi vì nơi đây khá vắng khách so với các quầy khác, ít gây chú ý hơn.
Tiểu lão đầu chứng kiến có khách nhân đến cũng chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, không hề niềm nở như trong tưởng tượng, chắc có lẽ chính vì thái độ bán hàng không tốt nên chẳng có một vị khách nào.
“Tiểu tử, cứ xem hàng thoải mái!” Tiểu lão đầu thong thả nói một câu, nhắm hờ hai mắt, một bộ ngươi cứ tùy tiện không cần để ý đến lão già ta.
Lạc Nam âm thầm giật bắn mình, trong lòng như có mênh mông đại hải gào thét mà qua.
Phải biết hắn đang mặc Vô Tức Áo Choàng và Mặt Nạ Thiên Diện, vậy mà tiểu lão đầu này chỉ liếc nhìn qua đã nhận ra hắn là một “Tiểu tử”
“Lão đầu này là Tiên Đế sao?”
Lạc Nam ở trong lòng thầm chửi má nó.
Bất quá ngoài mặt hắn vẫn ra vẻ điềm tĩnh gật đầu, quan sát đống vật phẩm được lão già bài bán.
Từ Pháp Bảo, Tiên Đan, kỳ hoa dị thảo cho đến những vật không rõ nguồn gốc, đẳng cấp cũng đủ loại thành phần, quả thật đa dạng đến cực điểm…
Rất nhanh, Lạc Nam phát hiện trong quầy hàng của tiểu lão đầu cũng có bán Yêu Đan của Tinh Không Thú… thậm chí cả các loại cấm Đan được luyện chế từ Yêu Đan của Tinh Không Thú nữa kìa.
Nghĩ đến đây, hắn cười cười hỏi: “Vị tiền bối này, ngươi có thu mua yêu đan của Tinh Không Thú hay không?”
“Ngươi có bao nhiêu?” Tiểu lão đầu không mở mắt, chỉ nhàn hạt hỏi lại.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm lẩm bẩm: “Ước chừng có vạn, kém nhất cũng là Vương Cấp!”
“Không tồi, cứ xem hàng của lão phu trước đã… nếu cần thứ gì có thể trao đổi!” Tiểu lão đầu bình tĩnh nói, dường như hàng vạn Yêu Đan của Tinh Không Thú chẳng thể lọt nổi mắt hắn.
Lạc Nam biết lần này mình gặp dân chơi thứ thiệt rồi, hắn cũng không già mồm bắt đầu quan sát hàng trưng bày của tiểu lão đầu.
Rất nhanh, Lạc Nam phát hiện ba viên Yên Tôn Đan, một viên là của Yêu Tôn Sơ Kỳ, hai viên còn lại của Yêu Tôn Trung Kỳ…
Không chút do dự, hắn thu ba viên Yêu Tôn Đan vào tay, tiếp tục ngắm nghía…
“Cái này là…” Lạc Nam ánh mắt đăm đăm nhìn vào một vật.
Chỉ thấy đó là một cục gạch màu đen kịch được ném bên trong gốc hết sức tùy tiện, bốn phía bằng phẳng, góc cạnh rõ ràng, điều đáng nói chính là bên trên cục gạch vậy mà có thiết kế tay cầm bằng đá liền khối hết sức vừa vặn…
Lạc Nam khóe miệng co giật, thứ này không giống với đồ dùng để xây nhà, ngược lại giống như vật chuyên dụng để đập đầu người khác.
Với ánh mắt của một Khí Vương như hắn, nhận ra chỗ bất phàm của thứ đồ này…
“Tiền bối, Cục Gạch này giá cả thế nào?” Lạc Nam lên tiếng hỏi thăm.
Tiểu lão đầu lúc này mới nhàn nhạt mở mắt, thản nhiên nói:
“Tất cả Yêu Đan Tinh Không Thú của ngươi bù theo một mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm, ba viên Yêu Tôn Đan vừa rồi ngươi lấy xem như lão phu khuyến mãi cho ngươi!”
“Cái gì vậy tiền bối… đắt quá vậy?” Lạc Nam sắc mặt khó coi nói.
Lần trước Mộng gia giao dịch với Liễu Tú Quyên đưa đến cho hắn hai cái mỏ Tiên Thạch, sau đó ở Kiêu Hoành Giới được Dịch gia bồi thường thêm hai cái.
Tài sản của Lạc Nam lâu nay tổng cộng chỉ có bốn mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm…
Trong đó một mỏ hắn đã giao cho Thục Phi tam nữ cất giữ để tỷ muội các nàng làm tài nguyên tu luyện, một mỏ khác chôn dưới gốc cây Bất Tử Thụ, một mỏ gửi về Việt Long Tinh.
Còn một Mỏ để ở bên người phòng thân, nếu lúc này mang ra giao dịch… chẳng phải nghèo rớt mồng tơi rồi?
Chưa kể còn phải giao toàn bộ Yêu Đan Tinh Không Thú, đây cũng là một khối tài sản nha.
“Thế nào? Không có tiền thì biến… đừng làm phiền lão phu, tiền ít đòi hít đồ thơm à?” Tiểu lão đầu khinh bỉ bĩu môi, phất tay xua đuổi Lạc Nam, ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường.
Lạc Nam nghiến răng nghiến lợi, xém chút không nhịn được đấm hắn.
“Công tử… Cục gạch kia rất đáng giá, nếu ngươi không thích dùng Tiên Thạch để đổi thì có thể thương lượng lại với hắn!” Kim Nhi lên tiếng nói.
Lạc Nam nghe vậy hít sâu một hơi, nhìn tiểu lão đầu nói: “Mỏ tiên thạch ta không có, dùng thứ khác trao đổi được không?”
Kim Nhi đã chính miệng khen cục gạch kia nói rõ lai lịch của nó không hề đơn giản, bản thân Lạc Nam cũng nhận ra mặc dù nó không phải Pháp Bảo hoàn chỉnh mà chỉ là một khối nguyên liệu đơn tẻ…
Bất quá bên trong Khí Đạo Thiên Thư giường như có loáng thoáng nhắc qua về loại đá này, nếu thật sự là nó… như vậy giá có cao một chút cũng không hề quá đáng.
Tiểu lão đầu vuốt cằm, nhìn Lạc Nam gật đầu ra vẻ nói: “Nể tình ngươi cũng là người biết hàng, có thể thay một cái mỏ Tiên Thạch bằng một loại hàng Đế Cấp Hạ Phẩm nào đó!”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, đối với người khác thì Đế Cấp có thể quý hơn mỏ Tiên Thạch, nhưng đối với hắn thì chưa chắc, điều kiện của tiểu lão đầu có thể xem xét…
Vội vàng mở ra Vòng Quay Danh Vọng.
Muốn đạt được hàng Đế Cấp ngay lúc này, chỉ có Vòng Quay Danh Vọng chính là chỗ thuận tiện nhất.
Dù sao thì Điểm Danh Vọng hiện tại khá nhiều, Lạc Nam không ngại tiêu xài một phen…
Rất nhanh, sáu cái ô quen thuộc lại một lần nữa hiện lên.
Ô thứ nhất, Điểm Danh Vọng ngẫu nhiên trừ hoặc cộng.
Ô thứ hai, ngẫu nhiên thêm lượt hoặc mất lượt.
Ô thứ ba, phù chú Tôn Cấp Tỏa Thế Phù.
Ô thứ tư, Đào Hoa Dược Thủy.
Ô thứ năm, Đế Cấp Hạ Phẩm Kiếm Pháp – Tịch Tà Kiếm Phổ.
Ô thứ sáu, Đế Cấp Thượng Phẩm Thuật Nguyền Rủa – Đinh Đầu Thất Tiễn Thư.
“Quay hết cho ta, mục tiêu là Tịch Tà Kiếm Phổ với Đinh Đầu Thất Tiễn Thư!” Lạc Nam nhìn sáu cái ô, không chút do dự hạ lệnh nói.
“Keng, tiêu hao 1 tỷ Điểm Danh Vọng, đạt được Tỏa Thế Phù!”
“Keng, tiêu hao 2 Tỷ Điểm Danh Vọng, quay vào ô mất một lượt quay!”
“Keng, tiêu hao 4 tỷ Điểm Danh Vọng, Điểm Danh Vọng ngẫu nhiên trừ 5 tỷ!”
“Keng, tiêu hao 8 tỷ Điểm Danh Vọng, nhận được Tịch Tà Kiếm Phổ!”
“Keng, tiêu tao 16 tỷ Điểm Danh Vọng, nhận được Đào Hoa Dược Thủy!”
“Keng, tiêu hao 32 Tỷ Điểm Danh Vọng, nhận được Đinh Đầu Thất Tiễn Thư!”
Lạc Nam trái tim đau muốn chết, quả nhiên không có nữ nhân ôm ấp bên cạnh vận khí lúc nào cũng xui xẻo đến cực điểm.
Chẳng những phải đến lượt quay cuối cùng mới nhận được con hàng Đế Cấp Thượng Phẩm… còn quay vào ô mất lượt với bị trừ ngẫu nhiên 5 tỷ Điểm.
Nhìn số Điểm Danh Vọng của mình nay chỉ còn hơn 300 một chút, Lạc Nam khóc không ra nước mắt a.
Bất quá đã được Tịch Tà Kiếm Phổ, hắn cũng không do dự lấy ra ngoài…
KENG!
Một luồng Kiếm ý thao thiên dâng đến tận trời, mang theo khí lãng cuồn cuộn xuyên thấu hư không, Tịch Tà Kiếm Phổ mang theo Đế uy cường liệt xuất hiện trong tay Lạc Nam.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ lối vào Loạn Cổ Chiến Trường trở nên chấn động, vô số ánh mắt nóng bỏng nhìn về Tịch Tà Kiếm Phổ, hận không thể lao lên cướp đoạt.
Lạc Nam cũng chẳng bận tâm, một tay bắt lấy Cục Gạch màu đen, một tay giao Tịch Tà Kiếm Phổ với toàn bộ Yêu Đan của Tinh Không Thú giao cho tiểu lão đầu.
Đối với biểu hiện nồng nhiệt của đám người Lạc Nam chỉ âm thầm buồn cười, nếu bọn hắn biết Tịch Tà Kiếm Phổ là Kiếm Pháp chỉ dành cho Thái giám tu luyện, không biết cảm tưởng như thế nào, có còn ham muốn hay không…
“Không tồi, mặc dù là hàng cho Thái giám nhưng xác thực là Đế Cấp Hạ Phẩm, đổi cho ngươi!” Tiểu lão đầu vuốt râu nói: “Ba viên Yêu Tôn Đan kia vẫn như cũ là hàng khuyến mãi, ngươi cứ lấy dùng!”
“Đa tạ tiền bối!” Lạc Nam gật đầu, không chút do dự thu Cục Gạch vào bên trong.
Đình Manh Manh có đồ chơi mới rồi…
“Khoan đã!”
Đúng lúc này, có tiếng nói thanh lãnh chát chúa vang lên.
Một thân ảnh lướt đi như quỷ mị tiến đến, tóc dài một nửa cài lấy trâm ngọc, một nửa tiêu sái tung bay, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện bên cạnh quầy hàng mở miệng:
“Kiếm Pháp vừa nãy kia… ta muốn mua lại!”
Lạc Nam đưa mắt quan sát kẻ vừa xuất hiện này, trong lòng thầm chửi má nó.
Chỉ thấy đây là một tên nam tử nhưng môi lại tô son đỏ ửng, má đánh một lớp phấn dày, cơ thể thon dài cao thẳng uyển chuyển, thân mặc bộ váy màu hồng phấn, trên người còn có hương thơm nhàn nhạt nữ tính, móng tay móng chân đều được sơn phớt chau chuốt tỉ mỉ, yêu tà đến cực điểm.
Nói là nam… hắn đích thị là nam nhân, nhưng nếu nói hắn là nữ nhân cũng không sai chỗ nào.
Rõ ràng là một vị thái giám hàng thật giá thật.
Hơn nữa, từ trên người kẻ này Lạc Nam cảm giác được khí tức âm dương vô cùng nồng nặc, hắn như một tổ hợp giữa nam và nữ vậy.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Có thanh âm đùng đùng vang lên, tinh không bỗng nhiên chấn động, hai hàng người chỉnh tề nhanh chóng lao vụt đến, một hàng gồm 10 nam nhân anh tuấn, một hàng còn lại gồm 10 nữ nhân xinh đẹp… toàn bộ đều là Tiên Tôn.
20 nam nữ Tiên Tôn nhanh chóng xếp thành đoàn đứng sau lưng tên thái giám áo hồng kia, cúi thấp đầu, cuồng nhiệt đồng thanh hô:
“Âm Dương Dung Hòa – Vạn Vật Sinh Sôi – Đế Nữ Thiên Thu Vô Kỳ!”
“Âm Dương Dung Hòa – Vạn Vật Sinh Sôi – Đế Nữ Thiên Thu Vô Kỳ!”
Tiếng hét của bọn hắn vang vọng cả một vùng trời, so với Lạc Nam vừa rồi lấy ra Đế Cấp càng thêm náo động…
“Ta… ta nhận ra rồi!” Có người đứng ở gần có kiến thức nhìn thấy cảnh này, điên cuồng quát lên:
“Âm Dương Thánh Giáo, bọn hắn là người của Âm Dương Thánh Giáo!”
“Cái gì?”
Toàn trường nghe xong nhất thời động dung…
Bởi vì Âm Dương Thánh Giáo chính là một cái Địa Đế Cấp Thế Lực, dù là ở Đại Tiên Giới cũng là uy danh hiển hách, cao cao tại thượng, địa vị khủng bố vô cùng.
Không ngờ hôm nay ngay cả nhân vật của Âm Dương Thánh Giáo cũng xuất hiện rồi, chắc hẳn muốn tiến vào Loạn Cổ Chiến Trường rèn luyện một phen.
Nghe lời của đám người, sắc mặt Lạc Nam hơi có chút âm trầm… bởi vì ở trong mộng sau khi uống vào Luân Hồi Tửu của Tiêu Dao Tiên Đế, Âm Dương Thánh Giáo cường giả có vây công hắn và chúng nữ, muốn bắt giữ Tô Mị vì nàng sở hữu Cửu Âm Thiên Thể.
Bất quá Lạc Nam cũng hiểu đó chỉ là mộng ảo, hắn không thể lấy hận thù trong mộng của mình để đổ lên đầu người ở thế giới thật được…
“Thế nào? Muốn mua Tịch Tà Kiếm Phổ sao?” Tiểu Lão Đầu mặc kệ Lạc Nam đang nghĩ gì, hắn cười tủm tỉm nhìn Âm Dương Thánh Giáo hỏi.
“Không sai, Kiếm Pháp vừa rồi Bổn Đế Nữ muốn!” Tên thái giám thanh lãnh nói, rõ ràng là hình dạng nam nhân lại tự xưng Đế Nữ, khiến đám người ở xung quanh nén cảm giác buồn nôn.
“Tịch Tà Kiếm Phổ quả thật rất thích hợp với người của Âm Dương Thánh Giáo tu luyện, cái giá là hai mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm hoặc hai quyển Đế Cấp Hạ Phẩm!” Tiểu Lão Đầu mặt tươi như hoa.
“Thành giao! Ta dùng hai Mỏ Tiên Thạch…” Tên thái giám không chút do dự nửa phần, một chiếc nhẫn Trữ Vật đã ném cho tiểu lão đầu.
“Haha, đa tạ quý khách!” Tiểu lão đầu khoái trá một tay giao hàng, một tay nhận tiền, kiếm lời một vố lớn.
Lạc Nam khóe miệng co giật nhìn lấy cảnh tượng này… bất quá nếu đã giao dịch thỏa thuận từ trước, hắn cũng không tiếc nuối làm gì.
“Âm Dương Dung Hòa – Vạn Vật Sinh Sôi – Đế Nữ Thiên Thu Vô Kỳ…”
Theo đoàn người gầm thét tiếp tục la lên, tên Thái giám nghênh ngang lướt qua Lạc Nam, tiến vào bên trong Loạn Cổ Chiến Trường.
Mãi đến khi tất cả bọn hắn đều khuất dạng, âm thanh huyên náo mới bình ổn trở lại…
“Người kia rốt cuộc là ai? Rõ ràng bán nam bán nữ lại được 20 vị Tiên Tôn hộ tống!” Có người lên tiếng thắc mắc hỏi.
“Suỵt!” Người bên cạnh vội vàng chặn miệng hắn quát lạnh: “Muốn chết sao? Hắn chính là truyền nhân của Âm Dương Thánh Giáo, nhân vật xếp hạng thứ 69 trên Thiếu Đế Bảng đó!”
“Hạng 69 trên Thiếu Đế Bảng?” Một người khác kinh dị hô lên:
“Ta nhớ ra rồi, thì ra là hắn…”
“Con ruột của hai vị Địa Đế Âm Dương Thánh Giáo, tuổi chưa đến hai vạn, dù không rõ nam nữ nhưng thực lực kinh khủng vô cùng, bối cảnh lại lớn đến dọa người!”
“Vậy sao? Tên của hắn là gì?” Có người tò mò hỏi.
Đám người hít sâu một hơi, kiêng kỵ nói:
“Hoa Tam Nhất!”
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300