Bạch Nguyệt Tộc…
Bên trong một gian mật thất nội bất xuất ngoại bất nhập, ba thân ảnh với diện mục âm trầm chắp tay mà đứng.
Ba kẻ này không ai khác chính là Bạch Nguyệt Dương, Bạch Nguyệt Vật và đại trưởng lão Bạch Nguyệt Tộc – Bạch Nguyệt Liệt.
Trước mặt ba người bọn hắn là một tòa tế đàn trang nghiêm thần thánh, ở giữa hạch tâm tế đàn là một con mắt màu trắng đen le lói cực kỳ quỷ dị, khí tức thần bí từ nó tỏa ra khiến ba người Bạch Nguyệt Dương dù là Hồn Vương cũng phải run lẩy bẩy.
“Sự mạnh mẽ của Bồng Lai Tiên Đảo vượt quá dự kiến của tất cả chúng ta, Bạch Nguyệt Tộc lần này đã tổn thất thảm trọng, chuyện như vậy buộc phải trình báo lên chủ nhân!”
Bạch Nguyệt Dương hít sâu một hơi, sắc mặt có chút tái nhợt nói.
“Phụ thân… liệu chủ nhân có tức giận hay không?” Bạch Nguyệt Vật có chút run rẩy trong giọng nói, một bên cánh tay còn phủ đầy băng giá đang chậm rãi tiêu tan, đây chính là Băng Thần Tướng gây ra cho hắn.
Nghe câu hỏi của Bạch Nguyệt Vật, Bạch Nguyệt Dương cùng Bạch Nguyệt Liệt hai mặt nhìn nhau, cuối cùng trầm giọng nói ra:
“Chủ nhân tính cách trầm ổn và bình tĩnh, chuyện lần này ở trong mắt chúng ta là đại sự… nhưng ở trong mắt hắn chỉ là trò chơi trẻ con mà thôi, chỉ bất quá phải nhờ đến chủ nhân hỗ trợ, chúng ta cảm thấy tràn đầy hổ thẹn!”
Bạch Nguyệt Vật nghe vậy gật đầu, nghĩ đến thực lực, địa vị và thân phận của chủ nhân… dù một kẻ ngông cuồng tự phụ như hắn cũng phải biểu hiện sự kính sợ từ tận đáy lòng.
“Không sao, lần này mặc dù Bạch Nguyệt Tộc chúng ta thất bại, nhưng đổi lại đạt được tin tức về một đám Thiên Địa Dị Vật trong tay Bồng Lai Tiên Đảo, chủ nhân sẽ không trách tội, ngược lại còn tán thưởng nếu đại sự thành công!” Bạch Nguyệt Dương tự tin nói ra.
“Đúng vậy!” Bạch Nguyệt Liệt gật đầu tán thành:
“Bạch Nguyệt Tộc chúng ta được chủ nhân thu nhận chính là vinh hạnh, mục đích chính là làm tổ chức tình báo, cung cấp thông tin về các loại tài nguyên hiếm có ở Trung Tiên Giới đến người, Bồng Lai Tiên Đảo chẳng những có nhiều Thiên Địa Dị Vật… còn sở hữu kỳ vật như Tẩy Hồn Thủy, tin chắc chủ nhân sẽ có hứng thú!”
“Nếu vậy thì liên hệ chủ nhân đi!” Bạch Nguyệt Vật ánh mắt lấp lóe, trong lòng tràn đầy hưng phấn.
Từ khi được sinh ra đến nay, số lần hắn gặp được chủ nhân đếm trên đầu ngón tay, nhưng mỗi một lần đều là thật sâu bị tin phục.
Phong thái của vị chiến thần vô địch kia hắn không thể nào quên được.
Âu Dương Thương Lan mặc dù lợi hại đấy, nhưng nếu mang ra so sánh với chủ nhân… ha hả, như đom đóm với ánh trăng mà thôi.
Trong toàn bộ Bạch Nguyệt Tộc, tất cả thành viên đều biết sau lưng bọn hắn có một chủ nhân thần bí chống lưng, tuy nhiên người biết được thân phận thật sự của vị chủ nhân này chỉ có Tộc Trưởng, Thiếu Chủ và Đại Trưởng Lão.
Có thể thấy tin tức về vị chủ nhân này cơ mật đến mức độ nào.
Thậm chí một khi thân phận của vị này truyền ra, chẳng những Trung Tiên Giới… mà ngay cả Đại Tiên Giới cũng phải kịch chấn một phen.
“Để lão phu ra ngoài canh gác!”
Nghĩ đến tầm hệ trọng về bí mật của chủ nhân, Bạch Nguyệt Liệt cuối cùng cắn răng quyết định.
Mặc dù nơi đây là mật thất tối cao của Bạch Nguyệt Tộc, ngay cả con côn trùng tiến vào cũng sẽ bị phát hiện, tuy nhiên bí mật về thân phận của chủ nhân ảnh hưởng quá lớn, Bạch Nguyệt Liệt vẫn lựa chọn ra ngoài canh gác cho an tâm, về phần trao đổi với chủ nhân chỉ cần phụ tử Bạch Nguyệt Dương là được.
“Đại trưởng lão vất vả rồi!” Bạch Nguyệt Dương cũng không từ chối, hắn hiểu Bạch Nguyệt Liệt lo xa là chuyện tốt.
Nhìn thấy bóng lưng Bạch Nguyệt Liệt khuất dần sau cửa mật thất đóng kín… phụ tử Bạch Nguyệt Dương nghiêm nghị nhìn nhau.
Cả hai bước đến bên cạnh tế đàn, một mặt hết sức thành khẩn…
Bẹp bẹp…
Trong nháy mắt, Bạch Nguyệt Dương cùng Bạch Nguyệt Vật đồng thời quỳ xuống, sắc mặt thành khẩn dị thường.
Nếu có người ở đây chứng kiến cảnh tượng này nhất định sẽ trợn mắt há hốc mồm.
Bạch Nguyệt Tộc là Vương giới cực kỳ nổi danh, ở Trung Tiên Giới cũng là danh vọng hiển hách, rất nhiều Vương giới nghe tên đã sợ mất mật.
Vậy mà giờ đây, tộc trưởng và thiếu chủ cùng nhau quỳ xuống không chút do dự, một chút tôn nghiêm cũng không có.
Sẽ là nhân vật thần thánh phương nào khiến bọn hắn có biểu hiện như vậy?
Bạch Nguyệt Dương với Bạch Nguyệt Liệt đồng thời lấy ra hai thanh Chủy Thủ cắm mạnh vào cổ tay mình.
Trong khoảnh khắc, máu tươi bị con mắt ở giữa tế đàn toàn bộ hút vào.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tế đàn chuyển động, con mắt uy nghiêm cao cao tại thượng trở nên nhấp nháy…
“Hiến dâng Linh Hồn của kẻ bề tôi, mong chủ nhân nghe thấy!”
Bạch Nguyệt Dương thành kính hô to, âm thanh vang vọng khắp mật thất.
“Hiến dâng Linh Hồn của kẻ bề tôi, mong chủ nhân nghe thấy!”
Bạch Nguyệt Vật đầu cúi rạp xuống đất, cao giọng kinh hô.
Sau đó, Linh Hồn bổn nguyên của bọn hắn tiến vào bên trong con mắt, thành khẩn ngâm tụng…
ONG ONG ONG ONG…
Tế đàn chuyển động càng thêm cường liệt, một cổ lực lượng chí cao lan tỏa mà ra, trực tiếp bao trùm đôi phụ tử Bạch Nguyệt Dương vào bên trong, ngăn cản mọi động tĩnh bên ngoài.
Thông thường, tu sĩ ở Trung Tiên Giới muốn liên hệ với người ở Đại Tiên Giới có rất nhiều cách thức, đơn giản nhất chính là sử dụng Truyền Âm Ngọc cấp cao như Lạc Nam và Mộng Chi Tiên vậy.
Nhưng cách thức càng đơn giản sẽ càng dễ bị người hữu tâm theo dõi, thậm chí một số cường giả thần thông quảng đại có thể cưỡng ép thăm dò, bói toán ra tất cả nội dung.
Mà biện pháp liên hệ thông qua Tế Đàn, dùng chính máu huyết và Linh Hồn Bổn Nguyên để kêu gọi như thế này là cực kỳ bí mật.
Người nghe và người gọi dường như chẳng có chút dính líu gì đến nhau, dù Tiên Đế muốn thăm dò cũng rất khó nắm bắt.
Theo Linh Hồn Bổn Nguyên của Bạch Nguyệt Dương và Bạch Nguyệt Vật không ngừng tiến vào…
Con mắt ở giữa Tế Đàn lay động ngày càng dữ dội, cuối cùng mang theo tâm tình hờ hững khai mở một cách toàn diện.
Từ bên trong đó, một giọng nói không chút cảm tình, lại cao cao tại thượng như đứng trên hết thảy chúng sinh, có khí phách không thể kháng cự cất lên:
“Bạch Nguyệt Tộc?!”
“Chủ nhân!”
Bạch Nguyệt Liệt và Bạch Nguyệt Dương đầu cúi rạp xuống đất, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn con mắt ở giữa Tế Đàn một chút.
Bọn hắn hiểu rằng lúc này đây, chủ nhân khủng bố ở Đại Tiên Giới kia đang chứng kiến toàn bộ động tĩnh của bọn hắn.
“Các ngươi cả gan dám liên hệ bổn Quân? Mau phát ngôn!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-5/
Tiên Ma Vực…
Tọa lạc ngay ranh giới giữa Tiên và Ma, Tiên Ma Vực là nơi hỗn tạp đến cùng cực…
Nơi đây vô số vực sâu vạn trượng không nhìn thấy đáy, Ma Khí và Tiên Khí song song tồn tại giữa thiên địa, là nơi mà cả Tiên Tu và Ma Tu hoạt động một cách bất chấp quy luật.
Đương nhiên… Tiên Ma Vực ngư long hỗn tạp đến mức độ này, cũng trở thành một trong các chiến trường khốc liệt nhất giữa hai thế lực không đội trời chung.
Săn Ma Điện.
Tru Tiên Điện.
Tiên Ma Vực chính là một trong các bãi săn lớn của cường giả hai đại thế lực, đầu người ở nơi này được treo giá như hàng hóa, Săn Ma Điện săn giết Ma Tu, mà Tru Tiên Điện hận không thể tru diệt toàn bộ Tiên Tu trong thiên hạ.
Bên trong một vực sâu vạn trượng, thân ảnh một tên nam tử thân mặc Bạch Sắc Chiến Giáp, đầu đội Tử Kim Quang, lưng mang Áo Choàng tung bay, dáng vẻ vĩ ngạn, diện mục lãnh liệt, tóc dài tùy ý xõa tung, có một loại phong thái khó thể diễn tả.
Mà điểm đặc biệt nhất chính là con mắt ở giữa vầng trán của hắn.
Một con mắt hắc bạch phân minh nằm dọc mà xuống, nếu nhìn thẳng vào trong ngươi sẽ lập tức bị uy thế của nó chấn nhiếp đến tinh thần run rẩy, nếu định lực yếu kém chỉ sợ sẽ lập tức mất đi khả năng chiến đấu.
Con mắt ẩn chứa một loại bễ nghễ thiên hạ, phách tuyệt thương sinh… không xem thiên hạ anh hào ra gì.
Chỉ xét riêng về vẻ bề ngoài, chỉ sợ Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn ở trước mặt con mắt này rất khó có thể so sánh.
Trên tay phải của nam tử, một thanh Vũ Khí thon dài hữu lực vừa như Đao lại vừa như Kích cắm xuống mặt đất, sát khí cường liệt trên thân vẫn chưa tiêu tan, đem bốn phía không gian xung quanh chấn đến run rẩy.
Bên cạnh nam tử, một con Hắc Cẩu lười biếng mà nằm, toàn thân đen tuyền còn phủ đầy máu, tứ chi tráng kiện linh hoạt, diện mục lạnh lùng pha lẫn dữ tợn, như vạn yêu chi vương, cực kỳ bất phàm.
Nếu chỉ bấy nhiêu đó thì chưa có gì đáng nói, cùng lắm bề ngoài của một người một thú này uy phong lẫm liệt mà thôi, chẳng có gì khiến người khác phải kinh sợ nếu dưới chân bọn hắn lúc này đây không phải là núi thi biển máu, vô số thân ảnh nằm la liệt thê thảm, oán khí chọc thủng bầu trời, Ma Lực còn quanh quẩn, sắc mặt vặn vẹo pha lẫn hoảng sợ cho thấy trước khi chết bọn hắn đã trải qua những chuyện khó tin và kinh khủng.
Không sai, một người một thú vừa trải qua một trận chiến, mà đối thủ của bọn hắn là hàng ngàn Ma Tu cường giả, kẻ yếu nhất chết đi cũng là Ma Vương Giả…
Lúc này đây, nam tử như cảm nhận được điều gì chân mày có chút giật giật, ba con mắt trên mặt đồng loạt nhắm chặt, phất tay một cái.
Một lớp kết giới nhanh chóng bao trùm, ngăn cản tất cả mọi dò xét đến từ bên ngoài.
GÂU GÂU GÂU…
Con Hắc Cẩu dưới chân hắn biết chủ nhân có đại sự, toàn thân xù lông, diện mục dữ tợn đứng bật dậy, ánh mắt như điện quét ngang bốn phương tám hướng, một chút động tĩnh cũng không thoát khỏi cảm ứng của nó.
Nam tử cực kỳ hài lòng với biểu hiện của Hắc Cẩu, tập trung tinh thần…
Ánh mắt của hắn lúc này đã khóa chặt lấy phụ tử Bạch Nguyệt Dương đang ở cách xa vô tận không gian.
“Mau phát ngôn!”
Nam tử trầm thấp lên tiếng, âm thanh này không xuất hiện ở hiện tại… mà là thông qua một loại bí pháp xuyên thấu tầng tầng không gian, truyền đến tận cùng nơi Tế Đàn thần thánh.
“Mong chủ nhân thứ tội… Bạch Nguyệt lần này sơ suất!”
Bạch Nguyệt Dương run lẩy bẩy, đem toàn bộ mọi chuyện xảy ra từ đầu đến cuối thuật lại một lần.
Bạch Nguyệt Vật quỳ ở một bên thành kính, từ đầu đến cuối chưa từng dám ngẩng cao đầu.
Nam tử nghe xong mọi chuyện diễn ra, không có biểu hiện quá lớn nhẹ nhàng mở miệng một tiếng:
“Thật vô dụng…”
“Chủ nhân thứ tội!” Bạch Nguyệt Dương cùng Bạch Nguyệt Vật nhất thời hoảng sợ, đầu đập xuống đất như giã tỏi.
Bọn hắn hiểu chủ nhân của mình là nhân vật bực nào, chọc đến hắn… ngay cả Tiên Tôn cũng bị vượt cấp tiêu diệt một cách đơn giản, mà bối cảnh sau lưng càng là cao đến dọa người.
Yêu nghiệt trên Thiếu Đế Bảng…
Đây chính là chủ nhân của bọn hắn…
“Ta đã hiểu! Cứ tiếp tục thoải mái mà chiến đi… sẽ có thế lực âm thầm hỗ trợ các ngươi, mục tiêu lần này chủ yếu là Thiên Địa Dị Vật và Tẩy Hồn Thủy, nếu vẫn thất bại… các ngươi tự hiểu chứ?”
Cuối cùng, nam tử thản nhiên nói một câu…
“Đa tạ chủ nhân! Nếu vẫn thất bại… Bạch Nguyệt Tộc không xứng đáng để tồn tại nữa!” Bạch Nguyệt Dương vừa mừng vừa sợ, cắn răng nói lời quyết tuyệt.
“Đừng để bổn Quân thất vọng!” Nam tử nhếch miệng, ba con mắt mở ra…
Toàn bộ không gian trở về tĩnh lặng… chỉ còn lại vô số thi thể đang nằm, thân ảnh của nam tử và Hắc Cẩu chẳng biết từ bao giờ đã biến mất dạng.
“Hạo Thiên! Phụ trách quản lý ở Hải Vực Tinh là nhà nào?”
Bên trong hư không, nam tử nhìn xuống con Hắc Cẩu dưới chân mình nhẹ nhàng cất giọng hỏi.
Với thân phận của hắn, thật sự không nhớ nổi các gia tộc ở Trung Tiên Giới kia.
Hắc Cẩu nghe gọi, chỉ mất một thoáng để đầu óc vận chuyển, gầm gừ nói ra: “Bẩm chủ nhân! Là Đồ gia…”
“Bí mật liên hệ Đồ gia! Hỏi bọn chúng có dám chơi lớn một trận hay không…”
Nam tử ánh mắt híp lại, bên trong là một tia cao cao tại thượng như đã nắm mọi thứ trong tay, lời nói quyết định vận mệnh của một gia tộc cất lên:
“Thành công… Đồ gia trở thành nhân tố dưới trướng của Bổn Quân, đảm bảm lập tức trở thành Tôn Cấp Thế Lực và sở hữu tài nguyên để phát triển nhảy vọt trong vòng trăm năm, thất bại… tự bọn chúng lãnh nạn!”
“GÂU GÂU!” Hắc Cẩu ánh mắt lóe lên một tia sát phạt quả quyết: “Chủ nhân yên tâm! Đồ gia chắc chắn không phải loại ngu xuẩn!”
“Bọn hắn sẽ tự hiểu phải làm thế nào…”
Nam tử gật đầu, ba con mắt tiếp tục nhắm lại, mọi chuyện kế tiếp đã không dính dáng gì đến hắn.
Thành công thì có một mớ Thiên Địa Dị Vật, thất bại cũng chỉ mất đi vài con chó trung thành mà thôi.
Không có gì đáng giá để tâm lắm…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300