Vô số thanh âm nghị luận được bầy quạ đen truyền về, Lạc Nam lại là chân mày nhíu chặt.
Người ở đây đa số là thanh thiếu niên đến dự Nhập Lễ Hội với tham vọng gia nhập Đế Cấp Thế Lực, chủ đề bọn hắn bàn tán cũng xoay quanh vấn đề này, muốn nghe ngóng tình huống Tuế Nguyệt Cung thật là không đúng chỗ.
Cũng khó trách… qua thông tin tức mà Thiên Địa Hội cung cấp lần trước trong buổi Đấu Giá, Tuế Nguyệt Nữ Đế từng lấy sức một mình đại chiến các đại tộc cao cao tại thượng, những đại tộc này có ai là không đến từ Đế Thiên Giới?
Kiêu Hoành Giới mặc dù không tệ, nhưng nó chỉ là Đế Đại Giới… khoảng cách Đế Thiên Giới kém hơn không ít lần.
Muốn nghe ngóng tường tận tin tức của Tuế Nguyệt Cung, chỉ sợ phải đến Đại Tiên Giới cấp cao Đế Thiên Giới a.
Hơn thế nữa, tầng thứ hai Long Tiên Thánh Điển – Đồng Tâm Đồng Ý khiến hắn và đám vợ cảm ứng được nhau khi không tách biệt quá xa.
Lúc này đây hắn chẳng cảm ứng được các nàng, nói rõ vị trí của Kiều Hoành Giới còn cách biệt vị trí chúng nữ quá mức xa xôi.
“Chàng đừng nản lòng, Tuế Nguyệt Cung gây ra động tĩnh lớn như vậy, chắc hẳn Kiều Hoành Giới cũng sẽ có thông tin, chỉ là người ở nơi này chưa đủ tư cách nắm giữ mà thôi!” Thanh âm an ủi của Hỏa Nhi với Quang Nhi vang lên.
Các nàng cũng cùng chúng nữ Hậu Cung phân biệt đã lâu, là tỷ muội thân thiết không cảm thấy nhớ mới là chuyện lạ.
Hai nàng may mắn không phải cùng Lạc Nam chia lìa, vì thế rất đồng cảm với những tỷ muội khác.
Trước khi đi, Liễu Ngọc Thanh và chúng nữ cũng đã tỷ mỉ căn dặn Hỏa Nhi và Quang Nhi chiếu cố Lạc Nam cho tốt, cũng đừng ngăn cản hắn thu thêm nữ nhân.
Lạc Nam muốn tìm tung tích của chúng nữ, Hỏa Nhi với Quang Nhi đương nhiên cũng muốn.
Lạc Nam thoáng suy tư, liên tục nghe ngóng thêm vài ngày vẫn chưa có thu hoạch nào đáng nói, cuối cùng chỉ đành cười khổ:
“Trường hợp bất đắc dĩ, trực tiếp tìm Mộng gia vậy!”
Hắn… không muốn tay trắng mà về.
“Mau cút ra cho bổn công tử!”
Đúng lúc này, mặt đất như bị chấn động, một thanh âm ngông cuồng vang lên.
Chỉ thấy từ đằng xa xa, một tên thanh niên thân mặc kim bào lấp lánh, dưới thân cưỡi lấy Độc Giác Yêu Thú hung hăng lao vọt đến, nghiền nát mọi thứ trên đường đi, lấy tư thái ngang ngược muốn tiến vào Đế Đô.
Lạc Nam cùng Hoài Niệm vừa lúc đứng trên đường chạy của hắn.
Khí tức Đại Vương nghiền ép ra bốn phía, thanh niên với Độc Giác Thú chẳng xem ai ra gì.
Lạc Nam với Hoài Niệm lập tức vận dụng thân pháp, tốc độ khủng bố lao vọt lên không, thành công né tránh Độc Giác Thú đâm tới.
“Hừ, là tên Điền Quang của Tôn Cấp Thế Lực Điền gia, thật là đáng ghét!”
Đám người nhao nhao nghiến răng nghiến lợi, ngay cả Hoài Niệm sắc mặt cũng không dễ nhìn nói:
“Điền gia là gia tộc phụ thuộc của Hoành Quốc, Điền Quang là thiên tài Điền gia thế hệ này, khả năng gia nhập Hoành Quốc của hắn đã là chắc chắn, vì thế mới dám ngông cuồng như vậy!”
Lạc Nam im lặng không đáp, ở bất kỳ đâu cũng có loại người như Điền Quang, hắn đã sớm thành thói quen, cũng chẳng bận tâm làm gì.
Bất quá Lạc Nam muốn lặng như có kẻ chẳng muốn ngừng.
Chỉ thấy Độc Giác Thú tưởng đã chạy đi đột nhiên hung hăng quay lại, Điền Quang kỵ trên lưng nó, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Lạc Nam với Hoài Niệm hưng phấn quát:
“Hai tên tiểu tử, thân pháp các ngươi vừa thi triển là gì? Bổn thiếu gia có hứng thú!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensex68.com/con-duong-ba-chu-quyen-5/
Huyễn Quang Vô Cực của Lạc Nam vốn là tầng thứ nhất của Đế Cấp Thân Pháp Thiên Hạ Vô Cực… dù chỉ là Vương Cấp Cực Phẩm, nhưng động tác nhẹ nhàng, tốc độ nhanh chóng, thân hóa ánh sáng không gây nên bất kỳ tiếng động nào, dung dung tiêu sái.
Mà Kiếp Lôi Truy Phong của Hoài Niệm được Lạc Nam nhận định không thua kém Huyễn Quang Vô Cực, khi thi triển dưới chân có Kiếp Lôi chớp động, hư không như bị giẫm đạp, có được khí thế oai dũng phi phàm.
Hai loại Thân Pháp này cho dù so với Tôn Cấp Thân Pháp cũng có thể cạnh tranh một phen.
Mà bất kể là tại Tu Chân Giới hay Tu Tiên Giới, thì Thân Pháp cũng là hàng hiếm có so với Công Pháp cũng như Vũ Kỹ, một thế lực Tôn Cấp có được Tôn Cấp Công Pháp… nhưng chưa chắc có được Vương Cấp Công Pháp lợi hại.
Điển hình như Điền gia của Điền Quang, điểm yếu từ trước đến nay của bọn hắn là thiếu khuyết thân pháp lợi hại trong chiến đấu, dẫn đến tốc độ có phần kém hơn đối thủ, khi phi hành cũng chỉ dùng Pháp Bảo hoặc Kỵ Thú để gia tăng tốc độ.
Con Độc Giác Thú dưới thân Điền Quang chính là minh chứng cho điều đó.
Cũng bởi vì thế, mà vừa rồi khi Điền Quang vô tình nhìn thấy Lạc Nam với Hoài Niệm thi triển thân pháp, hắn lập tức sinh lòng tham lam.
Chỉ cần đạt được hai loại Thân Pháp này, nội tình của Điền gia sẽ tăng cao một bậc, mà chiến lực và tốc độ của Điền Quang hắn sẽ như hổ mọc thêm cánh.
Điền Quang có thể tu đến Đại Vương đương nhiên không phải thằng ngốc, nếu là tình huống bình thường khi chưa dò hỏi lai lịch của người khác đã tỏa ý thèm muốn đồ của người ta, rất có thể sẽ gặp phải nhân vật có bối cảnh lớn… chết thế nào cũng không biết, chỉ sợ Điền gia cũng không gánh được hắn.
Nhưng lúc này đây, Điền Quang không hề cố kỵ cái gì…
Bởi vì nhìn thấy Hoài Niệm và Lạc Nam tiến vào Kiêu Hoành Đế Đô trong thời điểm này, chứng tỏ bọn hắn đến tham dự Nhập Đế Hội, mong muốn trở thành đệ tử của ba cái Đế Cấp Thế Lực.
Nói như vậy, bối cảnh sau lưng hai người sẽ không đạt đến Đế Cấp…
Điền Quang hắn sắp trở thành đệ tử của Hoành Quốc, lại có Gia Tộc sau lưng làm chỗ dựa, thân phận và địa vị cao cấp hơn hai kẻ trước mắt không biết bao nhiêu lần, còn cố kỵ cái gì nữa chứ?
Trực tiếp nói ra mục đích, hai quyển Thân Pháp này hắn muốn, giao ra thì tốt, không muốn giao cũng phải giao.
“Ngươi muốn thân pháp của ta?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, cười nhạt hỏi lại một tiếng.
“Không sai!” Điền Quang dứt khoát gật đầu thừa nhận, như sợ Lạc Nam và Hoài Niệm không biết thân phận của mình, hắn đem ra nói luôn:
“Bổn công tử là đệ nhất thiên tài Điền gia, phụ thân hiện đảm nhiệm chức vụ trưởng lão bên trong Hoành Quốc, chỉ cần hai ngươi đồng ý giao ra Thân Pháp, sau này nếu có vào Hoành Quốc ta sẽ bảo kê!”
Lạc Nam gương mặt bình tĩnh diện vô biểu tình, nhưng Hoài Niệm đứng bên cạnh sắc mặt đã biến ảo thất thường, lâm vào do dự.
Hoài Niệm vốn xuất thân từ Hoài gia, một Thiên Vương Gia Tộc lánh đời ở Kiêu Hoành Giới này… tọa lạc bên trong rừng sâu, nơi mà lần đầu hắn nhìn thấy Lạc Nam.
Hoài Gia tự biết thực lực của mình yếu kém, nếu tranh đấu ở Kiêu Hoành Giới sẽ chẳng có ăn, vì thế mới lựa chọn ẩn thế.
Bất quá, Hoài gia cũng có được niềm kiêu ngạo của bọn hắn… đó chính là Thân Pháp Kiếp Lôi Truy Phong.
Kiếp Lôi Truy Phong có thể nói là bảo vật trấn tộc của Hoài gia, ở trong cùng cấp khó có Thân Pháp nào sánh bằng, cực kỳ quý giá.
Bất quá… nếu có thể giao ra Thân Pháp này để đạt được mối quan hệ với Điền gia, gia tăng cơ hội gia nhập Đế Cấp Thế Lực, Hoài Niệm bắt đầu cảm thấy do dự.
Mục đích của hắn vốn là gia nhập Hoành Quốc hoặc Kiều Tông, lúc này có Điền Quang ngỏ ý, nhất thời trong lòng đã lung lay.
Ở Tu Tiên Giới này, quan hệ nhân mạch hết sức quan trọng.
Chỉ cần hắn kết giao được với Điền Quang, như vậy khả năng gia nhập Hoành Quốc đã gia tăng đến mấy phần.
Bối cảnh Hoài gia của hắn không thể sánh với Điền gia, nếu lúc này không giao ra Thân Pháp… như vậy đã đắc tội với Điền Quang, chỉ sợ không có quả ngon để ăn, ngay cả cơ hội gia nhập Đế Cấp chỉ sợ cũng mất.
Lạc Nam đem một màn này nhìn ở trong mắt, trong lòng cũng là hiểu ra.
Đây là nỗi bi ai của người có bối cảnh nhỏ, đứng trước một kẻ có thực lực và quyền thế hơn ngươi về mọi mặt, mọi thứ trở nên thật sự bất đắc dĩ.
Hoài Niệm không sai, Điền Quang cũng không sai… cái sai duy nhất chính là quy tắc mạnh được yếu thua của thế giới này.
Lạc Nam cũng không lên tiếng xen vào quyết định của Hoài Niệm, hai người vừa mới gặp nhau… thân thích còn chưa đến mức, huống hồ một Vương giả như hắn góp ý chưa chắc được Hoài Niệm tiếp nhận.
Thấy Hoài Niệm đã có dấu hiệu động tâm, Điền Quang hài lòng nhếch miệng, tiếp tục tung ra mồi câu:
“Như vậy đi, nhìn ngươi có tu vi Đại Vương không tồi chút nào, chỉ cần dâng lên Thân Pháp, Điền Quang ta sẽ thu ngươi làm tiểu đệ, cho ngươi theo ta tham dự Khảo Hạch, gia nhập Hoành Quốc là chuyện chắc chắn!”
“Ta đồng ý!” Hoài Niệm gật mạnh đầu.
Nói xong đã hạ người rơi xuống bên cạnh Điền Quang, trong tay xuất hiện một bản Sách đưa cho Điền Quang.
Chỉ cần thành công gia nhập Hoành Quốc trở thành một đệ tử, Hoài Niệm tin chắc những tổn thất ngày hôm nay sẽ lấy lại cả vốn lẫn lãi, vô số Công Pháp… Vũ Kỹ lợi hại trong Hoành Quốc đang chờ đợi hắn, thậm chí là cả truyền thừa của Kiêu Hoành Đại Đế.
Càng nghĩ, Hoành Niệm càng cảm thấy quyết định của mình là đúng đắn, sắc mặt cũng nhẹ nhõm hơn không ít.
“HAHAHA, tốt… tốt!” Điền Phong cất tiếng cười sảng khoái, nhìn thấy trên Bìa Sách ghi dòng chữ Vương Cấp Cực Phẩm Thân Pháp – Kiếp Lôi Truy Phong mà hưng phấn vô cùng, cả người đắc ý.
Lúc này mới quay sang Hoài Niệm tán dương nói: “Không tệ… không tệ chút nào, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ngày sau ngươi chính là tiểu đệ của Điền Quang ta!”
“Đa tạ công tử!” Hoài Niệm sắc mặt vui vẻ, lúc này cũng chẳng cần tìm thêm đồng minh làm gì.
Có Điền Quang bảo kê, bên trong Khảo Hạch ai dám làm gì hắn?
Lạc Nam nhìn một màn này trong lòng thở dài, Điền Quang ngay cả tiên của Hoài Niệm cũng không thèm hỏi, rõ ràng chẳng thật long xem hắn như tiểu đệ, cùng lắm chỉ là một con chó săn mà thôi.
Mà chó săn… cần gì có tên?
Chỉ sợ Hoài Niệm chủ động báo ra danh tính, Điền Quang cũng không thèm để ý ấy chứ.
Mà lúc này, ánh mắt của Điền Quang cũng hướng lên Lạc Nam cười tủm tỉm nói:
“Đến lượt ngươi, đãi ngộ cũng giống như hắn!”
“Ngươi đã có Kiếp Lôi Truy Phong, cần gì thêm Thân Pháp của ta?” Lạc Nam có chút nhíu mày.
“Hừ, thiên tài xứng đáng tu nhiều Thân Pháp!” Điền Quang cười gằn: “Ta nhìn ngươi cực kỳ lạ mặt, chắc hẳn không có tiếng tăm gì, có ta nâng đỡ… tương lai của ngươi sẽ như diều gặp gió!”
“Không có hứng thú!” Lạc Nam nhàn nhạt đáp một tiếng, quay người muốn đi.
“Công tử, kẻ này tên Lạc Nam… ta vô tình gặp hắn trên đường đi, nghe nói vào nơi này hỏi thăm tin tức, cũng không phải tham gia Nhập Đế Hội!” Hoài Niệm lập tức xu nịnh nói.
“Thì ra là thế!” Điền Quang cười nhạt, thân thể kỵ lấy Độc Giác Thú xuất hiện trước mặt Lạc Nam, ánh mắt của kẻ bề trên nhìn xuống:
“Không vào Nhập Đế Hội cũng được, để lại Thân Pháp rồi rời đi, bao nhiêu Tiên Thạch cứ báo!”
Lạc Nam dừng lại, lạnh lùng nhìn lấy Điền Quang.
“Có kịch hay để nhìn!” Vô số người nhất thời háo hức.
Điền Quang lúc vào Đế Đô tạo nên động tĩnh khá lớn, người ở đây ai cũng là cường giả… làm sao không chú ý được chứ?
Vô số luồng Thần Thức đang quét về nơi này, chờ đợi phản ứng của Lạc Nam.
“Hừ, tên ngu xuẩn này lại gây rối!” Bên trên một tòa Tửu Lâu phồn hoa trong Đế Đô, một tên nam tử áo đen không hài lòng hừ một tiếng.
Chỉ thấy hắn thân mặc Hắc Bào có thêu lấy Giao Long, đầu mang vương miện, diện mục lẫm liệt, một thân khí thế Hoàng Tộc cực kỳ tôn quý.
Hắn chính là Thái Tử của Hoành Quốc – Hoành Kiệt.
Hoành Kiệt là Thái Tử của Hoành Quốc, hắn đương nhiên nhận ra Điền Quang là ai.
Đây chính là nhi tử của Điền Lực, một vị trưởng lão tu vi Địa Tôn của Hoành Quốc.
Hoành Kiệt hiện tại làm Thái Tử, tương lai muốn đăng cơ Đế vị cần có các tôn Trưởng Lão tán thành, vì lẽ đó thường ngày cũng khá nể mặt Điền Lực.
Điền Quang là con trai của Điền Lực, nể mặt phụ thân của hắn… để hắn gây sự một chút cũng chẳng ảnh hưởng gì…
Nghĩ đến đây, Hoành Kiệt tiếp tục nhâm nhi Tiên Tửu…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300