Sau khi Tiểu Đình mặc đồ xong, nàng cầm điện thoại di động mà nàng đã “vứt bỏ” cả đêm. Nàng bật nó lên và ngây ngẩn cả người. Tôi chắc rằng lúc này nàng đã nhìn thấy những cuộc gọi nhỡ của tôi.
Nàng sững sờ hồi lâu với cái điện thoại trên tay, sắc mặt không ngừng thay đổi, cuối cùng nàng đặt điện thoại lên tủ đầu giường. Thấy lúc đó nàng không gọi lại cho tôi, tôi biết nàng không có ý định tha thứ cho tôi.
Sau khi cất điện thoại xong, Tiểu Đình bắt đầu thu dọn giường của chúng tôi. Thông thường, nàng chỉ cần trải đều chăn bông và cái gối thường dễ dàng được di chuyển. Gối đầu của tôi ở bên ngoài giường, còn gối đầu của nàng ở bên trong, dựa theo bình thường, nàng không có khả năng phát hiện quà dưới gối. Chỉ là có lẽ do trùng hợp, hoặc cũng có thể là ý trời, hôm nay đột nhiên tâm huyết dâng trào nàng sửa sang lại gối đầu theo ý thích, chỉ là nàng vừa cầm lấy gối đầu của mình liền phát hiện hộp quà dưới gối. Trong mắt nàng thoáng hiện lên một tia nghi hoặc, nàng không thu dọn gối đầu, chỉ mới dọn giường, cho nên hộp quà này nàng vừa mới phát hiện cũng không kỳ quái, đồng thời nàng không cách nào xác định hộp quà này đã được đặt từ khi nào.
Tiểu Đình đang suy nghĩ, khuôn mặt vốn nghi hoặc đột nhiên cả kinh, dường như nàng đã nghĩ ra điều gì và tay nàng đang cầm hộp quà bắt đầu hơi run lên. Vào lúc này nàng không để ý đến thẹn thùng, nhanh chóng đi đến phòng ngủ của ba chồng. Lúc này, ông đã mặc đồ xong đang ngồi trên giường đợi, ông muốn đợi nàng đi làm rồi mới rời khỏi phòng ngủ. Chỉ không ngờ lúc này đột nhiên nàng xông vào, làm cho ông ngây ngốc không biết lý do.
“Bố, hộp quà này…” Tiểu Đình không xác định được hộp quà này rốt cuộc là tôi đặt hay là cha đặt. Tuy rằng nội tâm nàng cho rằng tám chín phần mười là tôi đặt, nhưng nàng vẫn muốn xác định, vạn nhất là ba chồng tặng nàng thì sao? Giờ phút này nàng không có bất kỳ thẹn thùng nào, nội tâm lo lắng sau khi nàng xông vào phòng ngủ của ba chồng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, chỉ là trong lúc đó đột nhiên nàng không biết hỏi như thế nào.
“Whoa, hộp quà thật đẹp, ai tặng cho con vậy? Sao tối hôm qua cha không thấy con lấy ra?” Cha tỏ vẻ ngạc nhiên, thay vì nhìn nàng chăm chú, ông lại dán mắt vào hộp quà, có vẻ như sợ ánh mắt của mình lộ ra sơ hở. Nhìn ông đang “diễn kịch”, cảm giác ông không đi làm tài tử đống phim cũng thật đáng tiếc.
“Không phải, sáng nay đột nhiên con phát hiện nó dưới gối của con.”
“Sáng nay? Sáng hôm qua con không phát hiện nó sao? Nó xuất hiện ở dưới gối của con khi nào vậy?” Cha tiếp tục làm bộ nghi hoặc hỏi Tiểu Đình.
“Không phải mỗi ngày con thu dọn gối đầu, sáng hôm qua con không có động qua, căn bản không phát hiện cái hộp quà này, hơn nữa cái hộp này nhỏ gọn như vậy, cho dù gối ở trên con cũng không cảm giác được.” Dường như Tiểu Đình nghĩ đến điều gì đó, trên mặt nàng lộ ra vui mừng, khuôn mặt vốn tiền tụy trong nháy mắt tỏa sáng bừng rực rỡ lên.
“A… Xem ra chắc Kim Thành không có quên sinh nhật của con, mà bí mật mua quà cho con trước khi đi, sau đó đặt ở dưới gối của con để cho con tự mình phát hiện, muốn cho con một bất ngờ. Hẳn là con đã hiểu lầm nó…” Đột nhiên cha mỉm cười và tiếp thu suy nghĩ của Tiểu Đình, theo tâm tư nàng bộc lộ ra.
“Ừm, có vẻ như là như vậy…” Rốt cục cũng xác định được món quà này là do chồng mình lưu lại, trái tim vốn đã hoàn toàn tan nát ban đầu của Tiểu Đình đã được chữa lành hoàn toàn và điều duy nhất còn lại là cảm xúc tràn đầy. Lúc này, cơ thể kích động của nàng bắt đầu khẽ run, vừa trải qua nỗi thất vọng và đau đớn, sáng sớm hôm nay đột nhiên phát hiện chồng lưu lại kinh hỉ cho mình, những thăng trầm nàng phải chịu đựng về mặt tâm lý có thể tưởng tượng được.
Tiểu Đình nóng lòng chạy về phòng ngủ của chúng tôi, sau đó đóng cửa phòng và mở hộp quà kia ra. Trong quá trình mở hộp quà tay nàng không ngừng run. Đối với nàng mà nói, món quà là cái gì không quan trọng, miễn là chồng nàng có tâm tư này là tốt rồi.
Hộp quà được mở ra, một cái vòng tay mã não nằm yên lặng trong hộp quà, đó chính là cái vòng tay mã não hơn vạn tệ mà Tiểu Đình nhìn trúng ngày đó, nhìn cái vòng tay mã não này, nàng không tự chủ được nữa, cầm lắc tay ngồi chồm hổm trên mặt đất và bắt đầu khóc nức nở, trong tiếng khóc có bi thương và tràn đầy cảm động.
Thì ra đó là cái vòng tay mà tôi định tặng cho Tiểu Đình. Chuyện gì vậy? Tôi trầm ngâm suy nghĩ, thì ra ngày hôm đó không chỉ có tôi để ý đến biểu hiện của nàng trong cửa hàng trang sức, hóa ra cha cũng phát hiện ra nàng đặc biệt thích cái vòng tay này. Kể từ lúc nàng tan sở tối hôm qua, tôi sẽ từ từ thuận theo nguyên nhân và hậu quả của sự việc.
Cha luôn nhớ đến sinh nhật của Tiểu Đình và cũng phát hiện nàng thích cái lắc tay này, nhưng điều mà ông không biết là: Tôi cũng phát hiện cái lắc tay này, tình cờ, âm nghịch dương thuận ông lén mua cái lắc tay này chuẩn bị tặng cho nàng làm quà sinh nhật. Sáng nay cha đã lấy nó ra khỏi ngăn kéo, có nghĩa là ông đã mua cái vòng tay ngày hôm qua hoặc có thể trước đó nữa, chỉ chờ ngày sinh nhật Tiểu Đình để tặng nó cho nàng. Chỉ là chuyện xảy ra ngoài ý muốn, có lẽ ông định tặng cái vòng cho nàng trên bàn ăn nhưng do sơ suất nên tôi đã quên sinh nhật của nàng, kết quả là nàng rất thương tâm không thôi, cha biết tôi đã quên. Nhìn vẻ mặt buồn bã của con dâu, nhất thời ông từ bỏ ý định đưa cái vòng cho nàng. Thử tưởng tượng, chồng quên sinh nhật vợ, vợ đau lòng không thôi, ba chồng lấy ra quà sinh nhật khiến cho con dâu vui mừng không thôi lúc này liệu có bị nghi ngờ là trộm tình không? Hành vi tranh giành con dâu với con trai?
Ở trên bàn ăn, tôi nhận thấy sự do dự của cha trong giây lát, nhưng tôi không biết ông đang nghĩ cái gì lúc đó và tôi cũng không để ý. Xem ra ông suy nghĩ có nên lấy cái vòng ra và đưa nó cho Tiểu Đình hay không. Chỉ là ông không suy nghĩ quá lâu, liền hạ quyết tâm, cuối cùng không tặng cho nàng cái vòng vào ngày sinh nhật của nàng. Trải qua một đêm đại chiến tình dục, dục vọng qua đi, bởi vì mâu thuẫn này của chúng tôi mà ông lâm vào suy nghĩ sâu xa, ông quyết định giúp sửa chữa mối quan hệ giữa con trai và con dâu. Chỉ là dùng biện pháp gì, ông ở trên giường suy nghĩ một hồi, nảy ra ý định lén đặt vòng tay ở dưới gối đầu nàng, chờ sau khi nàng phát hiện ra, ông chỉ cần không thừa nhận, lại thêm vào kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của ông, nhất định Tiểu Đình sẽ cho rằng là tôi tặng vòng tay cho nàng, để cho nàng có một cái sinh nhật đặc thù kinh hỉ, sau đại bi là vui sướng mới có thể càng thêm khắc sâu hơn.
Sau khi Tiểu Đình khóc một hồi, như nhớ ra điều gì, nàng nhìn tấm ảnh cưới trên tường, sau đó mím môi không biết suy nghĩ cái gì, hẳn là lại suy nghĩ làm thế nào gọi điện thoại cho tôi giải thích chuyện tối hôm qua, suy nghĩ một hồi, nàng gọi cho tôi. Sau khi cúp máy, nàng cầm cái vòng trên mặt với niềm vui và hạnh phúc, nét mệt mỏi trên mặt đã biến mất từ lâu. Cuối cùng, nàng nhìn đồng hồ, đã gần đến giờ làm việc, nàng đeo cái vòng vào, sau đó xoay qua xoay lại cổ tay nhìn cái vòng hết lần này đến lần khác, yêu thích trong mắt không thể diễn tả. Cuối cùng, nàng bước ra khỏi nhà đi làm, trong nhà lâm vào cảnh yên tĩnh.
Sau khi Tiểu Đình rời đi, cha lê thân thể mệt mỏi đi ra phòng khách, sau đó đứng ở phòng khách, biểu tình trên mặt không ngừng biến hóa. Lễ vật mình mua, cuối cùng đem thành quả nhường cho con trai mình. Ban đầu, ông muốn dùng cái vòng này để lấy lòng con dâu, đồng thời cũng đại biểu cho sự cống hiến và lòng biết ơn của ông dành cho nàng, nhưng mục tiêu cuối cùng đã không đạt được ngược lại còn thành toàn cho con trai mình. Trên mặt ông lộ rõ vẻ thất vọng, nhưng khi ông vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy hình ảnh gia đình trên tường. Trong hình, tôi, cha tôi, Tiểu Đình và Hạo Hạo là một bức chân dung gia đình bốn người của chúng tôi. Ông say sưa nhìn hình, cảm xúc thất vọng từ từ thay đổi, cuối cùng chuyển thành ấm áp và hạnh phúc, trên mặt ông xuất hiện một nụ cười ngọt ngào. Đúng vậy, mặc kệ như thế nào, chỉ cần một nhà hòa thuận, con trai và con dâu yêu thương và cháu trai Hạo Hạo đang lớn lên khỏe mạnh, mình làm cha còn đòi hỏi gì hơn đây?
Trong khi tôi đang xem đoạn video giám sát và suy nghĩ, điện thoại di động của tôi lại đổ chuông, tôi nghĩ là Tiểu Đình gọi, nhưng khi tôi nhìn vào số điện thoại, thì ra là cha gọi tới. Nhìn cuộc gọi của cha, tôi do dự rồi mới nhấc máy, cố gắng làm cho tâm trạng của mình bình tĩnh và ổn định.
“Con dậy chưa Kim Thành?” Sau khi bắt máy, giọng nói của cha có vẻ rất bình thường, nhưng không cách nào che giấu được sự mệt mỏi trong giọng nói.
“Con dậy rồi, đang chuẩn bị đi làm.” Tôi trả lời cha với một giọng điệu bình thường.
“Hôm qua là sinh nhật của Tiểu Đình, sao con không gọi cho nàng? Làm nàng thương tâm thật lâu.” Sau khi chào hỏi đơn giản một tiếng, cha trực tiếp đi thẳng vào vấn đề trách móc tôi, tuy là trách móc nhưng giọng điệu của ông cũng không nghiêm khắc.
“Con quá bận rộn trong thời gian này đến nỗi đã quên mất ngày tháng. Con rất bận trong thời gian này đến nỗi không biết hôm nay là ngày thứ mấy trong tuần!”
“Bố biết con bận, nhưng gia đình là trên hết công việc đứng sau. Tiểu Đình có gọi điện cho con không?” Cha không giận tôi, nhưng trong giọng nói lộ ra một tia khẩn trương lương tâm cắn rứt. Dù sao đêm qua ông đã có một trận chiến tình dục với nàng nên ngữ khí luôn mang theo vẽ chột dạ.
“Đúng vậy, Tiểu Đình đã gọi cho con, nàng nói dưới gối có lễ vật, nói là con đã tạo cho nàng một kinh hỉ bất ngờ, cái này…” Mặc dù tôi đã hiểu rõ tường tận của sự việc qua giám sát, nhưng tôi vẫn giả vờ nghi hoặc bối rối hỏi cha.
“Con đừng ngạc nhiên, bố đã đặt món quà đó. Bố đã mua nó. Với tư cách là một người trưởng bối, bố chuẩn bị tặng con dâu vào ngày sinh nhật của nàng làm quà sinh nhật, dù sao nàng vẫn rất hiền lành đức độ, chiếu cố cho gia đình này, nhất là đối với bố vô cùng hiếu thuận, hơn nữa trong khoảng thời gian bố bị bệnh chăm sóc cho bố. Lúc con kết hôn, bố không cho các con lễ vật gì đàng hoàng, lúc này coi như bố bồi thường cho nàng đi, chỉ là ngày hôm qua con quên sinh nhật nàng, bố không dám lấy quà ra, nếu lấy ra, Tiểu Đình sẽ oán giận con càng nhiều hơn. Vả lại, trước đây con đã cho tiền bố, bố luôn để dành, nó thuộc về con. Mặc dù mua món quà kia rất đắt, nhưng cũng coi như là con mua, chẳng qua bố giúp con chạy vặt mà thôi, sau này con đừng có sơ suất nữa.” Cha đang nói chuyện với tôi ở đầu bên kia, mặc dù những lời này của ông không nhất định chân thật toàn bộ, nhưng có một điểm chính là, đối với Tiểu Đình cảm kích và quan tâm quả thật là tồn tại, đồng thời còn có áy náy với tôi.
“Con cảm ơn bố đã giúp con ngăn chuyện này lại. Khi con nhớ tới thì đã quá muộn và con vẫn đang nghĩ cách để chuộc lỗi.”
“Không cần chuộc lỗi, chỉ cần Tiểu Đình đeo nó, món quà đó là một cái vòng tay mã não, loại đắt tiền. Bố tin rằng nàng sẽ cảm động, không những nàng không giận mà thậm chí còn hạnh phúc hơn. Chỉ cần hai người vui vẻ là bố hài lòng. Bố có tặng quà hay không không quan trọng, quan trọng nhất là món quà đó là của con thì nàng mới để ý nhất. Được rồi, nhanh đi ăn và làm việc đi, đừng làm quá sức…” Cha giải thích mọi chuyện cho tôi và chuẩn bị cúp máy, có lẽ cũng sợ nói nhiều tất mất, bại lộ sự tình của hai người.
“Dạ, được rồi, bố… bố cũng chú ý sức khỏe, tạm biệt…” Cúp điện thoại, trong lòng tôi có nhiều cảm xúc lẫn lộn, vừa cảm động vừa vui mừng. Tôi nghĩ về giấc mộng sáng nay, tôi mơ thấy cha và Tiểu Đình mặc váy cưới kết làm vợ chồng, bây giờ cha mượn hoa hiến Phật, trong lòng tôi rốt cục cũng yên tâm. Mặc dù điều này chỉ là một vấn đề nhỏ, nhưng đối với tôi, nó phản ảnh rất nhiều vấn đề.
Đầu tiên, mặc dù cha rất mê luyến cơ thể của Tiểu Đình, rất yêu nàng và làm tình với nàng đủ loại tư thế, cũng rất điên cuồng, nhưng cuối cùng ông đã không chọn cách cướp trái tim của nàng. Trong lòng ông, tình dục so với đứa con trai này có vẻ không đáng kể, ông và nàng làm tình tuy rằng rất điên cuồng, nhưng đó là bản năng sinh vật nam tính, dục vọng một khi tăng lên cực hạn nam nhân thường sẽ trong quan tâm mất đi lý trí mà biểu hiện ra trạng thái khác với bình thường, nhưng sau khi ham muốn tình dục qua đi ông sẽ thanh tỉnh mà trở về tự nhiên. Có câu: Đàn ông không lưu manh, phát triển không bình thường, biểu hiện tình dục của cha không phải là bản năng bình thường của người đàn ông sao?
Hiện tại hai người đang ngoại tình, ông cũng chỉ thỏa mãn vụng tình và quan hệ tình dục, về phần tranh đoạt vợ cùng với đứa con trai này, còn có hôn lễ với nàng trong mộng, trong hiện thực tuyệt đối sẽ không phát sinh, nếu thật sự có thật, có lẽ ông tình nguyện lựa chọn cái chết, thị phi thế gian, luân thường đạo lý, thân bằng huyến thuộc không hiểu, nội tâm mặc cảm áy náy và tự trách, toàn bộ đè vào mình ông, ai có thể chịu được? Việc làm tình lén lút đã đem lại cho ông sự thỏa mãn tột độ rồi, nếu có một ngày mối quan hệ của họ ảnh hưởng đến quan hệ vợ chồng của chúng tôi, tôi tin rằng ông sẽ làm ra lựa chọn chính xác nhất. Hôm nay, ông đã tự tay trao cho Tiểu Đình cái vòng tay lấy danh nghĩa tôi chuyển cho nàng, để chuyện tốt này được chuyển đến trên người đứa con trai duy nhất. Tôi không cần phải nói thêm về những điều còn lại.
Như lời cha nói, tiền ông mua đồ cũng là tôi cho, hơn nữa ông đã hưởng thụ vợ của tôi: Tiểu Đình, tất cả những điều đó đủ để bù đắp những gì ông đã làm cho tôi, trong lòng tôi rất cảm kích cha. Không gì khác, nếu như không có ông làm những gì ông đã làm cho tôi, tôi sợ rằng nàng sẽ không tha thứ cho tôi trong một thời gian, tôi biết rõ sau khi nàng nổi tính lạnh lùng, mười ngày nửa tháng chiến tranh lạnh nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua, Tiểu Đình là một bạo lực lạnh lùng. Bạo lực lạnh càng thêm đáng sợ, có đôi khi chẳng thà cùng nàng cãi nhau ầm ĩ một lần cho thống khoái, mười ngày nửa tháng lạnh nhạt với tôi, làm cho tôi so với chết còn khó chịu hơn, nghĩ tới khoảng thời gian nàng lạnh nhạt với cha, kết quả đã tra tấn ông muốn tự sát để giải thoát.
Buông điện thoại xuống, tôi rửa mặt một chút rồi bắt đầu công việc của hôm nay, sự hối hận trong lòng cuối cùng cũng được bù đắp, trong lòng khó tránh khỏi có chút thả lỏng. Trải qua chuyện lần này, tình cảm của chúng tôi chẳng những không có hạ thấp, ngược lại còn nóng lên, tất cả đều là nhờ cha, chỉ là nghĩ đến cuộc giao tranh tình dục giữa hai người tối hôm qua, tôi có nên cảm kích ông hay không? Hay là…
Tư vị mâu thuẫn xung đột trong lòng không cách nào hình dung được, mặc dù tôi đã nói với bản thân mình không biết bao nhiêu lần tôi sẽ không nghĩ đến chuyện của hai người nữa, chỉ cần hai người không sinh ra tình yêu với nhau, chỉ cần nhìn thấy từng bước đột phá trong chuyện chăn gối của hai người, nỗi đau thống khổ trong lòng tôi không cách nào tránh khỏi…
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227