Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 127

Sau khi bước ra khỏi nhà, tôi mơ hồ nghe được tiếng khóc của Tiểu Đình, tuy rằng tiếng khóc của cô tương đối thê thảm, nhưng lúc này lại không ngăn cản được bước chân của tôi. Sau khi tôi bước ra khỏi nhà, nhìn lên bầu trời xanh và hít thở không khí trong lành. Lúc này tôi giống như một tù nhân, chưa bao giờ háo hức được tự do đến thế. Tôi ở trong chung cư đi, đi rất chậm, cứ vài bước tôi lại ngoái đầu nhìn xem cô có lẻn đi theo hay không.

Tôi tìm được một công ty luật, tham khảo ý kiến các thủ tục liên quan đến ly hôn và cuối cùng theo yêu cầu của tôi, luật sư đã soạn thảo cho tôi một thỏa thuận ly hôn. Kỳ thật cũng không có thỏa thuận gì đáng nói, bởi vì chúng tôi ly hôn không có nhiều thủ tục như vậy, cũng không liên quan đến việc phân chia tài sản. Tôi quyết định tịnh thân xuất gia, chỉ cần có đứa con nhỏ, để lại tất cả tài sản của mình cho hai người, tuy rằng là bên ngoại tình, người nên ra khỏi nhà là Tiểu Đình. Nếu để cho cô tịnh thân xuất gia, cũng chẳng khác nào bức cô vào tuyệt lộ, coi như cho một chút phí để cho cô thay tôi chiếu cố ông ta đi.

Tôi không muốn làm lớn chuyện hơn, để giữ lại một chút danh dự và nhân phẩm cuối cùng cho hai người. Về việc họ giải thích với cha mẹ vợ và dì Trương như thế nào sau khi tôi rời đi, đó là việc của họ, dù sao họ không có khả năng, giá cả nào cũng không có khả năng trả. Tôi không muốn nói chuyện với cha tôi, bởi vì tôi không biết phải dùng thái độ gì. Dù sao ông ta cũng là cha ruột của tôi, không có ông ta thì không có tôi, có ơn sinh thành và nuôi dạy, tôi không thể làm ra chuyện đại nghịch bất đạo, cho nên tốt hơn hết là đừng gặp ông ta.

Sở dĩ tôi muốn mang Hạo Hạo đi, nguyên nhân rất đơn giản, nếu như nó ở bên cạnh mẹ nó với ông nội nó, vạn nhất phát sinh chuyện ngoài ý muốn gì, bị nó biết được, hay thấy được cái gì, sẽ ảnh hưởng đến cả đời nó. Hơn nữa tôi quả thật cũng luyến tiếc nó, cho nên dắt nó theo, đó là yêu cầu duy nhất trong thỏa thuận ly hôn của tôi.

Bây giờ đã có thỏa thuận ly hôn, chỉ cần chúng tôi đến Cục nội vụ để hoàn thành các thủ tục là được. Tôi không muốn đơn phương đệ đơn kiện ly hôn vì điều đó sẽ ảnh hưởng quá lớn. Tốt hơn hết là tôi nên thỏa thuận ly hôn với Tiểu Đình. Đồng thời, cũng cần cô và tôi cùng nhau đón con về nhà.

Sau khi làm xong những việc này, tôi về nhà, ít nhất bây giờ vẫn là nhà của tôi. Trong mấy giờ tôi ra ngoài, Tiểu Đình đã gọi cho tôi không biết bao nhiêu lần, nhưng tôi không trả lời, cuối cùng, tôi đã tắt máy. Sau khi về đến nhà, tôi thấy cô đang ngồi trên ghế sô pha, tay còn nắm chặt điện thoại di động trông rất lo lắng, đôi mắt rất đỏ và sưng lên vì khóc quá nhiều.

Khi thấy tôi quay lại, Tiểu Đình lập tức lộ ra một tia cảm xúc kích động, sau đó cô lại uể oải ngồi sụp xuống, trông rất sợ hãi. Cô không biết tôi ra ngoài để làm gì, có lẽ cô đã nghĩ ra một khả năng nhưng cô không thể xác nhận, còn ôm một tia ảo tưởng cuối cùng.

“Lát nữa chúng ta ra ngoài mua chút đồ, rồi đi thăm dì Trương với cha mẹ vợ, tốt nhất bây giờ cô không nên nói cho họ biết chuyện tôi không có mất trí nhớ.” Sau khi tôi thay giày xong, đi về phòng ngủ, sau đó đưa lưng về phía Tiểu Đình nói ra những lời này. Tôi không lấy đơn ly hôn ra lập tức, mà trước tiên nhìn người xưa, ít nhất là cha mẹ vợ và dì Trương, bọn họ không sai, sự ra đi của tôi nhất định sẽ mang đến cho mấy người này tổn thương cực lớn.

Phía sau không có thanh âm của Tiểu Đình, tôi không biết nội tâm cô có đoán được cái gì hay không. Khi tôi trở lại phòng ngủ, tôi đặt đơn ly hôn vào túi của tôi, sau đó xoay người đi ra khỏi phòng, thấy cô vẫn còn ngồi trên ghế sô pha ngẩn người.

“Thay đồ đi, chúng ta đi thôi…” Tôi nói với cô đang bàng hoàng.

“À…” Tiểu Đình mang theo sợ hãi và kỳ vọng đáp lại một tiếng, sau đó bắt đầu mặc đồ, cô rất kích động suy nghĩ. Bây giờ tôi đến thăm cha mẹ vợ, có hai khả năng. Khả năng thứ nhất là tôi đi cảm tạ hai người và có cô ở bên cạnh, xem như là khởi đầu tha thứ, đây có lẽ là điều cô chờ mong nhất. Khả năng thứ hai, chính là tôi đi thăm hai vị lão nhân một lần cuối cùng và ly hôn với cô, sẽ không qua lại nữa, đây có lẽ là điều cô sợ nhất.

Tôi đi ở phía trước, Tiểu Đình nhu thuận đi theo phía sau tôi, ban đầu khi chúng tôi đi dạo phố cùng nhau, cô sẽ ôm ấp bên cạnh tôi và nắm tay tôi, cô vốn là người ân ái ngọt ngào, hiện tại lại trở thành một “người xa lạ” không thể dựa dẫm. Cô thực muốn nắm cánh tay của tôi như trước, nhưng cô không có dũng khí vào lúc này.

Lần này tôi gặp chuyện không may mặc dù tiêu rất nhiều tiền, nhưng trải qua nhiều năm làm việc đấu tranh, tôi vẫn tiết kiệm được rất nhiều tiền. Tôi cầm thẻ ngân hàng rút tiền ra, sau đó lái xe đưa cô đến phố thương mại. Đến phố thương mại, chúng tôi chọn đồ cho cha mẹ vợ và dì Trương, trong quá trình này tựa hồ như Tiểu Đình đã quên đi phiền não trong thời gian ngắn, chuyên tâm chọn đồ cho người già với tôi, dù sao mua sắm là thế mạnh của phụ nữ, hơn nữa quần áo của ông lão vốn cũng là cô đảm nhận.

Tiểu Đình và tôi đã nhanh chóng dẹp bỏ mọi rào cản tại thời điểm này và dành hết tâm trí vào việc mua sắm. Người ngoài xem chúng tôi là một đôi vợ chồng ngọt ngào, mà cô tựa hồ như cũng cho rằng chúng tôi hòa hoãn quan hệ. Nhưng tôi tự biết điều gì sắp xảy ra.

“Cô gọi điện cho dì Trương, nói với dì tôi muốn ăn sủi cảo do dì làm… một lát chúng ta sẽ qua…” Tôi vừa lái xe vừa nói với Tiểu Đình bên cạnh, trong cốp xe là quần áo và đồ dinh dưỡng. Lúc tôi bị bệnh, dì Trương vẫn tự tay gói sủi cảo cho tôi ăn, xách hộp cơm mang đến cho tôi. Tuy rằng dì xuất thân từ nông thôn, nhưng tay nghề không tệ, nhất là sủi cảo, tôi luôn cảm thấy trong sủi cảo dì có một loại hương vị đặc biệt, giống như khi tôi còn bé đã ăn sủi cảo do mẹ tôi làm, có lẽ loại hương vị đặc biệt này chính là hương vị của tình yêu.

Khi chúng tôi đến đảo Giang Tâm, dì Trương đã đợi chúng tôi từ xa trên bờ. Khi nhìn thấy chúng tôi, dì tiến đến và nắm tay tôi, như thể bà ấy đang lo bệnh của tôi vẫn chưa hoàn toàn khỏi.

“Đứa nhỏ này, muốn ăn sủi cảo của dì, con gọi điện thoại, dì đến nhà con gói cho, sức khỏe con chưa hoàn toàn hồi phục, chạy ra đây làm gì… Còn mua rất nhiều thứ… Ài…” Vừa lên bờ không thể thiếu một trận phàn nàn của dì Trương, nhưng ẩn hàm lại là sự quan tâm ngầm.

“Bố con đâu?” Sau khi tôi lên bờ không thấy bóng dáng của cha tôi, lần này mua sắm cũng mua rất nhiều đồ cho ông ta. Tôi sắp bỏ đi, không muốn làm phiền nữa, hưởng thụ thời gian cuối cùng bên gia đình.

“Ông ấy băm sủi cảo nhồi đấy…” Dì Trương vừa giúp tôi xách đồ vừa nói.

Đến giờ ăn, dì Trương liên tục gắp sủi cảo cho tôi, nhìn bộ dạng hiền lành của dì đối với tôi, mũi tôi không khỏi có chút cai cai, nếu nói tôi muốn rời đi, người tôi luyến tiếc có rất nhiều, nhưng luyến tiếc nhất phải thuộc về cha mẹ vợ và dì Trương.

“Nhóc, có chuyện gì vậy?” Bởi vì mũi bị chua, tôi lấy khăn giấy lau nước mũi, dì Trương không khỏi quan tâm hỏi.

“Không có gì, sủi cảo của dì vẫn ngon, rất nhiều tình thương… Haha…” Tôi lắc đầu cười cùng dì Trương, mà cha tôi và Tiểu Đình rất ít nói chuyện, chỉ cúi đầu ăn sủi cảo, ông ta ăn tương đối nhiều, ông ta luôn ăn được và rất háu ăn. Ngược lại, cô ăn rất chậm, nhai một cái sủi cảo muốn nửa ngày, đến giờ ăn cũng không có bao nhiêu, có lẽ lúc này cô không cảm nhận được hương vị của sủi cảo.

Chúng tôi không uống rượu, sau bữa ăn trưa ở nhà cha tôi, tôi đã sẵn sàng để đến nhà cha mẹ vợ vào buổi chiều. Dì Trương nghĩa sức khỏe của tôi tốt hơn một chút, đến đảo thăm hỏi cảm kích bọn họ, tựa hồ như không nghĩ nhiều. Dì với cha tôi đưa chúng tôi lên bờ, trước khi lên thuyền, mắt tôi đảo qua mặt dì Trương với ông ta, ông ta mất tự nhiên, còn dì thì luôn cười hiền hậu.

“Bảo trọng…” Tôi chỉ có thể nói những lời như vậy trong lòng, khi thuyền khởi động, khuôn mặt dì Trương và cha tôi dần dần biến mất trong tầm mắt của tôi, Tiểu Đình đứng ở bên cạnh tôi.

Sau khi lên bờ, chúng tôi lấy xe và lái thẳng đến nhà cha mẹ vợ, Hạo Hạo vẫn chưa tan học. Tôi đã gọi điện trước nói với ông bà tối nay chúng tôi sẽ đến, khi chúng tôi đến, cha mẹ vợ ở nhà bếp nấu ăn. Cha vợ pha trà uống với tôi, hai chúng tôi đàm luận một ít đề tài, vô luận là ở nhà cha tôi hay ở nhà cha vợ, tôi đều cẩn thận, không lộ ra một chút sơ hở. Tiểu Đình và mẹ vào phòng để thử quần áo, sau đó hai mẹ con nói thầm thì một số bí mật, về phần nói cái gì cũng không rõ lắm.

Đến tối, Hạo Hạo tan học về, một nhà bắt đầu ăn cơm. Trước đây, mỗi lần ở nhà cha mẹ vợ ăn cơm, đều không thể thiếu rượu, tôi vốn cũng muốn uống, dù sao sau này cũng không có cơ hội nữa. Chỉ vì sức khỏe và việc phải lái xe nên cha mẹ vợ không cho tôi uống, cuối cùng phải dùng trà thay rượu, tỏ lòng kính trọng với hai cụ và nói vài câu cảm ơn. Đó đều là những lời chân thành của tôi, từ lúc chúng tôi hẹn hò cho đến khi chúng tôi kết hôn, cha mẹ vợ đối xử với tôi rất tốt, đối đãi như con ruột của họ. Nhìn khuôn mặt già nua của hai ông bà, trái tim tôi một lần nữa nhói lại.

Cơm nước xong, tôi nói với cha mẹ vợ tôi muốn đưa Hạo Hạo về nhà ở vài ngày, bởi vì hiện tại tôi không có đi làm, có thời gian chăm sóc cho nó. Cha mẹ vợ cũng cho rằng nó ở bên cạnh tôi, sẽ giúp tôi khôi phục trí nhớ cho nên họ đồng ý cho tôi đưa nó đi. Trước khi ra khỏi nhà, tôi quay đầu lại nhìn hai ông bà, khi tôi đi rồi, dì Trương và cha mẹ vợ sẽ đau lòng và khổ sở như thế nào, chỉ là…

Sau khi bước ra khỏi căn hộ của cha mẹ vợ, tôi mang theo Tiểu Đình và Hạo Hạo đi ra khỏi chung cư. Khi ra khỏi nhà của ông bà một quãng đường dài, tôi nhìn lại tòa nhà và thấy phòng của họ, từ xa dường như tôi có thể thấy ông bà đang bận dọn phòng. Lúc này trong lòng tôi luyến tiếc và khổ sở tới đỉnh điểm. Tôi buông bàn tay nhỏ bé của Hạo Hạo ra, rồi từ từ quỳ xuống hướng về phía tòa nhà của cha mẹ vợ, “cụp cụp cụp…” Tôi dập đầu ba cái. Vốn dĩ tôi định quỳ lạy trước mặt ông bà để cảm ơn, nhưng sợ hai vị lão nhân gia suy nghĩ nhiều, tuy rằng ba cái dập đầu này lúc này hai vị lão nhân không cảm thụ được, nhưng đại biểu cho kính ý cao quý nhất trong lòng tôi.

Tiểu Đình ở bên cạnh tôi nhìn thấy tôi quỳ trên mặt đất và dập đầu, đương nhiên cô biết đối tượng tôi dập đầu cảm kích là ai. Tựa hồ như cô nghĩ tới một loại khả năng, càng lúc cô càng nhận ra những điều mình sợ hãi, hành động này của tôi cũng không phải cảm kích đơn giản như vậy, nó giống như là vĩnh biệt.

Tôi nghe phía sau có một thanh âm lảo đảo, tôi quay đầu lại nhìn, thấy Tiểu Đình thiếu chút nữa té ngã, lúc này hai chân cô đã nhũn ra, Hạo Hạo ở một bên sợ hãi hét lên.

Cuối cùng Tiểu Đình không hỏi cái gì, nàng chỉ một mình dẫn Hạo Hạo, tôi biết, một hồi sau khi về nhà, còn rất nhiều chuyện cần làm, có thể tôi sẽ bị tẩy lễ bởi những giọt nước mắt của nàng…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227

Thể loại