Truyện sex ở trang web truyensex68.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả các truyện sex 18+ ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi truy cập vào trang web chúng tôi để đọc truyện.

Phần 206

Khi Tiểu Đình xoay người, tôi thấy sắc mặt nàng đỏ bừng, nàng liếc mắt nhìn tôi một cái, giãy giụa vài cái di chuyển bước chân lên giường, lúc nàng lên giường, tôi nhìn ra một tia không cam lòng. Sau khi nằm trên giường, nàng ngửa mặt lên nhắm mắt lại, nhưng hô hấp không đều, không biết bởi vì động tình hay bởi vì khẩn trương.

Lúc này có lẽ ở trong lòng Tiểu Đình đang thắt chặt, muốn đi cách vách lại không biết mở miệng như thế nào, nàng đang chờ tôi chủ động mở miệng! Tuy rằng tôi đang chơi điện thoại di động, nhưng nội tâm lại không được bình tĩnh, tôi không biết nên lựa chọn như thế nào, có nên đồng ý để nàng qua phòng bên cạnh không? Tôi nên có thái độ nào?

Nghĩ rằng tình trạng của nàng sắp bình phục, tôi không biết phải làm thế nào để nàng kết thúc mối quan hệ với ba chồng, nếu dùng không đúng phương pháp, liệu có ảnh hưởng đến mối quan hệ của gia đình chúng tôi không. Nếu buổi sáng đã quyết định, còn không bằng thuận nước đẩy thuyền, nếu muốn chấm dứt quan hệ giữa hai người, vậy thì tối nay cũng không tệ, hãy từng bước nấu ếch trong nước ấm.

Nghĩ đến đây, tôi đặt điện thoại xuống, sau đó quay lại nhìn Tiểu Đình đang nhắm mắt lại, bộ ngực đầy đặn dồn dập lên xuống.

“Sao? Có chuyện gì vậy? Chồng…” Có lẽ Tiểu Đình nhận thấy bên người an tĩnh lại, mở mắt ra, kết quả nhìn thấy ánh mắt của tôi, trong mắt nàng hiện lên một tia bối rối, đứt quãng nói, ngữ khí chứa đựng sự căng thẳng.

“Bố đã về chưa?” Tôi nhìn nàng, ngữ khí bình thản hỏi, không có quanh co lòng vòng đi thẳng vào chủ đề.

“Về rồi…” Sau khi Tiểu Đình nghe câu hỏi của tôi, trong mắt hiện lên một tia thẹn thùng và bối rối, một lúc sau, gật đầu nhẹ giọng nói.

“Về khi nào?” Tôi vẫn nhìn chăm chú vào Tiểu Đình, cố gắng giữ cho giọng điệu của mình bình thản và bình thường.

“Hồi trưa…” Tiểu Đình ngẩng đầu nhìn tôi, phát hiện tôi đang chăm chú nhìn nàng, nàng lại nhìn qua chỗ khác, trả lời.

“Hai người đã làm chưa?” Khi hỏi về vấn đề này, mặc dù giọng điệu của tôi rất bình tĩnh, nhưng trái tim tôi không bình tĩnh, không biết tại sao tôi lại quan tâm đến vấn đề này.

“Không… không có…” Sau khi nghe câu hỏi này của tôi, Tiểu Đình vội vàng ngẩng đầu hai tay lắc lắc nói, trong khi lắc đầu và lắc tóc.

…”Bởi vì lần trước chồng đã nói, không cho em với cha làm ban ngày…” Thấy tôi không nói, Tiểu Đình nhanh chóng giải thích, kỳ thật nàng không biết tôi hỏi gì, sợ tôi giận nên vội vàng giải thích.

“Em sẽ luôn nghe lời anh chứ?” Nghe thái độ của Tiểu Đình, tôi nghĩ đến những thay đổi sẽ đến sớm, tôi không thể không hỏi.

“Đương nhiên rồi, chồng đã vì em mà hy sinh nhiều như vậy, đương nhiên em sẽ nghe lời chồng, chỉ cần anh đừng ruồng bỏ em nữa!” Sau khi nàng nghe những lời của tôi, Tiểu Đình dựa vào vai tôi nói.

Mặc dù tôi không nhìn thấy sắc mặt của Tiểu Đình, nhưng trong giọng nói mang theo kiên định không thể nghi ngờ. Nghe những lời này của nàng, trong lòng tôi nhẹ nhõm đi rất nhiều, nàng nghe lời tôi là tốt rồi, không lâu sau, nếu nàng đoạn tuyệt quan hệ với ba chồng thì mọi chuyện sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

“Cha đang ở phòng bên cạnh phải không?” Sau khi nghe nàng trả lời, trong lòng tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, lại có một tia rộng lượng và tôi hỏi những điểm giới hạn trong cuộc trò chuyện của chúng tôi vào lúc này.

Sau khi Tiểu Đình nghĩ đến lời nói của tôi, nàng không ngẩng đầu lên mà vùi mặt vào vai tôi, sau khi nghe những lời này của tôi, thân thể nàng đột ngột cứng đờ, an tĩnh hồi lâu, đầu nàng tựa vào vai tôi điểm vài cái.

Sau khi nhận được câu trả lời của Tiểu Đình, trong lòng tôi hiện lên một tia áp lực, nhưng tia áp lực này cũng chỉ thoáng qua.

Vừa rồi trong lòng tôi có chút ảo tưởng, đó là giống như lần trước, Tiểu Đình nửa chừng trở về, đuổi cha về tiểu đảo, nhưng hiện tại tia ảo tưởng này có thể bị cắt đứt, cho nên đêm nay…

“Đi đi…” Tôi định thần lại, mới phát hiện mình suy nghĩ miên man thật lâu. Tiểu Đình bên cạnh mặt vùi trên vai tôi, lẳng lặng chờ hồi lâu, thủy chung nàng không có ngẩng đầu lên, trong lòng chỉ sợ đã đảo lộn, không biết rốt cuộc tôi có thái độ nào, phảng phất như là một phạm nhân đang chờ phán quyết cuối cùng của thẩm phán.

Sau khi nghe tôi nói, thân thể Tiểu Đình lại cứng đờ, sau đó thật lâu không nói gì, cả căn phòng chìm vào im lặng.

“Chồng, em…” Dường như đã bình tĩnh lại một lúc lâu, cuối cùng Tiểu Đình cũng ngẩng đầu lên khỏi vai tôi, khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng, ánh mắt phiêu phù bất định. Tuy rằng mặt đối mặt với tôi, nhưng ánh mắt thủy chung lại không cách nào nhìn thẳng mặt tôi, cuối cùng chỉ nói ra mấy chữ như vậy.

“Đi đi…” Nhìn thấy bộ dáng của Tiểu Đình, tôi nói lại một lần nữa, cố gắng làm cho ngữ khí của mình cởi mở hơn.

“Chồng, em không làm được…” Tiểu Đình nhíu mày vài cái, dùng hai tay che mặt mình, lắc đầu nguầy nguậy nói. Tuy rằng nàng với ba chồng đã xảy ra nhiều lần, nhưng dù sao lần này là thời điểm tôi đang ở nhà, hơn nữa dưới tình huống tôi biết, như thế nào nàng cũng không cách nào bước tới một bước kia, có lẽ trong lòng nàng đã vô cùng chờ mong, nhưng nàng không thể mặt dày mà làm điều đó.

“Không sao, nếu không em chờ anh ngủ rồi đi cũng được…” Tôi đứng dậy và tắt đèn phòng, toàn bộ căn phòng chìm trong bóng tối.

Thay vì nói chuyện nữa, tôi nhắm mắt lại chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, nhưng liệu tôi có thể ngủ được không? Tâm trạng của tôi cũng vô cùng phức tạp, tuy rằng đã trải qua chuyện lần trước hai người ở cách vách trộm vui, nhưng cảm thụ lần đó làm cho tôi khắc cốt ghi tâm. Nếu như một lát nữa nàng thật sự đi cách vách, tôi có thể thản nhiên được không?

Tiểu Đình cũng biết tôi chưa ngủ, tôi làm như vậy bất quá là cho nàng một bậc thang để xuống, cả phòng chỉ có tiếng hít thở của chúng tôi, chỉ là tôi không tính là đương sự, cho nên dưới sự khống chế cực lực của tôi, hô hấp của tôi coi như ổn định. Nhưng nàng ở bên cạnh lại không bình tĩnh như vậy, hô hấp của nàng rất không đều, hơn nữa có mấy lần còn lén hít sâu một vài lần, nhìn ra được nàng đang hạ quyết tâm cho mình, nhưng nàng không dám đi, như thể đang không ngừng cổ võ cho mình.

Thời gian trôi qua từng phút, ngày nào tôi cũng đi làm về mệt mỏi, không chờ được Tiểu Đình lấy can đảm, cho nên tôi từ từ chìm vào giấc ngủ. Đang lúc tôi nửa tỉnh nửa mê sắp ngủ, tôi cảm giác được Tiểu Đình bên cạnh rốt cục cũng có động tĩnh.

Tôi không mở mắt ra để xem, tôi chỉ cảm thấy cái giường bên cạnh chuyển động, mặc dù Tiểu Đình đã ngồi dậy rất cẩn thận, nhưng tôi vẫn nhạy bén cảm nhận được.

Tiểu Đình bên cạnh ngồi dậy, lại rơi vào một khoảng thời gian dài bình tĩnh trở lại. Có lẽ lúc này nàng đang nhìn tôi trong bóng tối, quan sát biểu tình của tôi, cảm nhận được hơi thở của tôi, nàng cũng không xác định tôi có thật sự ngủ hay không, cho nên nàng đợi một hồi. Vừa mới ngồi dậy có thể làm kinh động tôi, như vậy phải đợi một thời gian dài im lặng, ít nhất có thể để cho tôi ngủ say lại.

Qua thật lâu sau, Tiểu Đình từ từ di chuyển, cuối cùng tôi cảm thấy nàng bước qua người tôi, bởi vì tôi có thể cảm nhận được hai bên người mặt giường lõm xuống, cuối cùng tôi nghe tiếng cọ xát dép lê trên mặt sàn, sau đó lại là thời gian dài yên tĩnh. Lúc này tôi nghe tiếng hít thở không đồng đều của nàng, trong tiếng hô hấp lộ ra vẻ căng thẳng, có lẽ ôm một tia hy vọng tôi đã ngủ thật sự, cho dù không có ngủ mê. Lúc này tình dục đã chiếm thượng phong, có một miếng thịt được đặt bên miệng một người đang đói, nhưng người đó không thể ăn, đó là điều đau đớn như thế nào.

Lại qua một lúc lâu sau, tôi nghe tiếng vặn tay nắm cửa, lại yên tĩnh một hồi, cuối cùng là âm thanh cửa phòng mở ra. Mỗi một quá trình đều có thời gian dài dừng lại và yên tĩnh, khi cửa phòng đóng lại, tôi nghe tiếng cửa được đóng lại, tôi mới mở mắt ra. Lúc này trong phòng vẫn tối đen, còn lưu lại mùi hương của Tiểu Đình, chỉ là bên cạnh lại không có bóng dáng nàng, lúc này nàng đã rời khỏi phòng đi qua phòng bên cạnh để nhảy vào vòng tay của ba chồng.

Bởi vì cửa phòng đóng, hơn nữa Tiểu Đình “thật cẩn thận”, tôi không nghe được tiếng bước chân của nàng ngoài cửa phòng, nhưng một lúc lâu sau, tôi nghe được tiếng mở cửa yếu ớt, sau đó lại nhẹ nhàng đóng lại, trong quá trình này cũng có dừng lại, nhưng mà tia dừng lại này lại có vẻ tương đối ngắn và nhanh, báo hiệu người điều khiển cửa phòng đã khẩn cấp không thể chờ đợi được nữa.

Mà lúc này tôi lại không có nửa tia buồn ngủ, hô hấp của tôi cũng không còn đều như trước nữa, cũng giống như Tiểu Đình, tôi hít vài hơi thật sâu để bình phục tâm tình mình…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227

Thể loại