Thầy nói câu này đột nhiên làm tôi tỉnh ngộ.
Phải rồi, nếu Thầy đã là người tình của Má Nuôi. Chẳng phải sẽ biết tung tích mẹ con Má sao? Phải rồi, phải rồi… tôi vẫn không tin 2 mẹ con họ đã bị hại. Chắc chắn đang sinh sống tại một nơi nào đó không ai hay biết.
Thấy gương mặt tôi trong một thoáng nghệt cả ra, Lee Phong Lưu lấy làm lạ lùng song vẫn nhếch môi hỏi:
“Ý cậu sao? Tôi tính giao cho cậu khoảng 10 cô để từ từ đưa vào trong nam. Lần trước bao nhiêu đứa xinh xắn cậu đều từ chối, chắc chê chúng nó chưa đủ độ chơi hả? Vậy nên lần này tôi đã tuyển quân mới. Cậu có thể hoàn toàn yên tâm.”
Tôi ngẫm nghĩ đấu tranh tư tưởng 1 chặp, nghĩ rằng cách tốt nhất trong tình huống này là vờ vịt kéo dài thời gian. Nếu tôi không chấp thuận e rằng mạng sống khó giữ, hơn nữa nếu chấp thuận cũng có thể từ đó tìm cách khai thác tin tức từ Lee Phong Lưu.
Tôi phải nhẫn nhịn, nhẫn nhịn vì Má!
Vậy nên Tắc Kè Bông này cười rất tỉnh: “Thầy chơi bạo quá, thật ra cỡ mấy em hôm trước cũng đủ phê pha rồi, đẹp hơn nữa e rằng hơi quá.”
Lee Phong Lưu thoáng bất ngờ: “Vậy tức là cậu đồng ý nhận giúp tôi mấy con bé này?”
Tôi đoán ý đồ của Lee Phong Lưu chính là hoàn thiện nốt tham vọng làm ông trùm khu đèn đỏ cả bắc và nam. Ngày trước gã từng dùng tiền và máu để thống nhất Hà Thành, bây giờ muốn dùng tiền và gái để đối phó miền nam.
Như vậy tham vọng của gã đã rõ, tôi sẽ trở thành viên đá lát đường sớm thôi.
Thế nhưng có đôi khi con người ta thấy chỗ chết vẫn cứ lao đầu vào.
“Được, vụ làm ăn này, tôi sẽ làm với Thầy.”
… Bạn đang đọc truyện Yêu nữ quầy bar 2 tại nguồn: http://truyensex68.com/yeu-nu-quay-bar-2/
Còn nhớ hôm đó là ngày mồng 10 tháng 1, khuya hôm đó tôi có cái hẹn party cùng Lee Phong Lưu và các người đẹp được sắp đặt theo tôi nam tiến.
Cả ngày bồn chồn rấm rứt không yên, vậy nên tôi quyết định phớt lờ mấy cuộc gọi không cần thiết của Hạnh Nhi. Cô nàng này thiếu tôi y như rằng không yên ổn, động chút chuyện lại nhảy dựng lên, luôn miệng kể lể. Đã thế, nàng còn là chúa phiền nhiễu vì luôn luôn thắc mắc trong mọi vấn đề.
Đến nay ngẫm lại mới hay, ngày hôm đó tôi đã bỏ lỡ mấy cuộc gọi quan trọng.
Lee Phong Lưu luôn đi trước tôi 1 bước. Tôi có thể cảm nhận thấy bản án gã dành cho tôi sẽ hạ xuống bất cứ lúc nào, cảm giác này thật là khó chịu.
Còn nhớ hôm trước, khi từ nhà Lee trở ra tôi được hết thảy các anh em thân cận của Tướng dàn hàng tiếp đón. Lão bạn chiến đấu thấy tôi vào hang cọp, lấy thời gian 1 buổi sáng vội vàng triệu tập đàn em dẫn người đến phục sẵn xung quanh nhà Lee Phong Lưu.
Tướng nói: “Lúc nào tao cũng sẵn sàng, chỉ cần mày có bất trắc gì, nằm vung của tao trong đó báo ra. Bọn tao sẽ làm hẳn 1 cuộc nổi dậy.”
Lão Tướng tinh mắt nhận ra thằng bạn chí cốt đang nặng trĩu tâm sự, bèn thở dài thườn thượt:
“Để tao đoán nhé, mày lại sắp vào nam.”
9 h tối, thời điểm còn khá sớm, quán bar của Thầy đã bắt đầu lên đèn.
Lee Phong Lưu đưa tôi vào phòng lớn ra mắt cả thảy 27 kẻ bề dưới rất đắc lực của gã. Trong số này có mười gái điếm chuẩn bị chuyển vào làm ăn trong Sài Gòn.
Chuyện gặp gỡ chào hỏi lẫn nhau tẻ nhạt chẳng có gì đáng nhắc. Có chăng là nhắc tới 3 verdet mới được truy phòng kỳ này.
Một trong những verdet ấy có quan hệ không tầm thường với tôi. Số trời trêu ngươi, đó chính là Búp Bê Hà Thành – Hạnh Nhi đấy.
Thầy dẫn tôi đến trước mặt Hạnh Nhi, làm điệu bộ thản nhiên chết người:
“Ồ, đây là cô bồ nhí của cậu phải không Tắc Kè Bông?”
Rồi gã lại nhìn toàn thảy đám đông nói: “Đây là người tình của học trò tôi! Từ đầu đến chân đều xuất sắc. Cô bé này là verdet mới nhất của miền bắc trong vòng 1 năm nay, vào sau nhưng rất sáng giá, ở trên giường đặc biệt lì đòn.” – Gã nói rồi khóe miệng khẽ nhếch lên như thể hết thảy đường đi nẻo bước trên người Búp Bê đều bị gã nhìn thấu.
Gương mặt Hạnh Nhi đầy bối rối. Chốc sau mới ngẫm nghĩ gì đó rồi cúi gằm mặt xuống, coi như là chưa từng thấy tôi vậy.
Hừ, lại còn bày đặt làm bộ làm tịch.
Lúc đó Tắc Kè Bông tôi chỉ cảm thấy đầu ù mắt hoa, bên tai nghe ù ù cạc cạc không rõ ràng. Miệng tôi đắng ngắt một trận chua xót nghĩ “thôi hỏng, thôi hỏng! Đây là người mình không ngờ đến nhất.”
Hạnh Nhi từ trước đến nay ở bên tôi vốn vô hại, không ngờ cũng chính là người bên cạnh Lee Phong Lưu. Việc đã đến nước này, cũng đành trách tôi quá chủ quan, đám gái miền bắc vốn không thể tin tưởng ai.
Thế rồi, tôi chợt ngẫm lại mọi sự đã qua. Còn nhớ lúc xưa Hạnh Nhi đến với tôi rất dễ dàng, chuyển về sống cùng tôi rất dễ dàng.
Có điều, sự thật là tôi và Hạnh Nhi vốn không hề yêu nhau!
Bởi vì bản chất của Hạnh Nhi giống như 1 con mèo – không nợ nần, không ràng buộc. Cô nàng tìm đến tôi vì tôi có thể giúp đỡ và cho nàng hơi ấm, nàng là người dễ dãi nhưng không hề tùy tiện vướng lưới tình.
Hạnh Nhi như 1 cô mèo nhỏ nhắn chỉ thích được chiều chuộng. Cô nàng có thể ngay lập tức đến bên bạn, dễ dàng để bạn vuốt ve. Thế nhưng, đổi lại cũng sẵn sàng ra đi vì thế gian còn muôn vàn người tốt hơn bạn.
“Mèo mã gà đồng” chính là như vậy.
Tuy nhiên, đã trải đời bao nhiêu năm, Tắc Kè Bông vốn rất sáng suốt không bao giờ nhìn mọi chuyện phiến diện.
Tôi để ý từng cử chỉ hành vi của Hạnh Nhi, cảm thấy nàng luống ca luống cuống không như bình thường, xem chừng buổi tối ngày hôm nay không chỉ mình Tắc Kè tôi ở thế bị động.
Ánh mắt nàng nhìn tôi đầy ai oán, như thế có một nỗi khổ không tên dằng xé cõi lòng. Đôi mắt ướt át đó khiến người ta không biết phải nói sao.
Chốc lát sau Lee Phong Lưu vỗ vai tôi, trịnh trọng tuyên bố:
“Hạnh Nhi từ nay chính thức đi theo Tắc Kè Bông. Như vậy số verdet đã từng qua tay học trò tôi đã vượt quá 5 rồi, nên nhớ trước đến nay không nhiều bố mì thành công như vậy đâu.”
Mọi người ai nấy vỗ tay ào ào, nâng ly chúc tụng.
Từ đây tin tức về verdet Hạnh Nhi nhanh chóng lan ra khắp mọi miền tổ quốc. Búp Bê Hà Thành nào phải cô điếm nổi tiếng lì đòn hôm nào nữa? Bây giờ đã trở thành gái gọi đài các rồi.
Nghệ danh của Búp Bê vẫn giữ nguyên – Hạnh Nhi.
Lee Phong Lưu cho nàng rất nhiều chỗ tốt, chẳng hạn như việc điểm thêm 4 chữ vàng “Búp Bê Tình Dục” lên danh hiệu verdet. 4 chữ vàng này đối với giới cave mà nói vô cùng đáng quý, chẳng khác nào 8 chữ vàng Hồ Chủ Tịch dành tặng phụ nữ Việt Nam.
Ôi, verdet! Lại là cái danh hiệu hấp dẫn đó.
Tôi nhớ Hạnh Nhi từng bảo rất ghét verdet từ bài học của Quỳnh La La, vậy mà hôm nay danh hiệu của Búp Bê càng có phần cao quý hơn.
Lòng người, lòng người là thứ không ai đo đếm được.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131