30 Phút sau, thấy gã ngủ say với vẻ an bình thư thái, cô kéo mền đắp cho gã, nhẹ nhàng nắm bàn tay ấm áp cũa gã, nghe hết câu “ta đứng trên đầu sóng ngọn gió, trụ cùng tháng năm xoay chuyển… ” Cô thiếp vào giấc ngủ.
Đi ăn nhậu với anh Duy và 2 thằng kiểm hóa xong, Hương còn thấy chán ghét khi thấy ánh mắt chúng nó hau háu nhìn cô. Thực ra do dáng cô hấp dẫn, da trắng mặt xinh, lại thêm sự mặn mà của con gái miền biển, chứ từ hôm bắt Tuấn đến nay, cô đi làm ăn mặc xinh nhưng kín đáo, không phô phang khêu gợi như trước nữa, cô chán mà chưa muốn khơi thêm các quan hệ nữa, sự thoát hiểm may mắn của cô vừa qua đã cảnh báo cô rất nhiều.
Hai là cô cảm thấy các quan hệ cũ cô có trong công việc cũng đủ rồi, nhớ lời Hạnh dặn, và tác phong hành sự của Hùng, phải biết đủ, biết chừa con đường lùi cho mình, nên giờ cô muốn tạm thời dừng lại, chỉ cần đào sâu, khoét rộng các quan hệ cũ, khéo léo cũng đủ để vươn lên. Ví dụ như Vinh, chơi và giữ quan hệ vừa phải với anh ta, sau này cần nhập hàng số lớn, hay đảo vốn ngân hàng nhanh, là anh ta giúp ngay. Thế nên anh ta mời cô đi qua đêm, cô đi, như cô đã nghĩ hồi trưa, với lại cô giờ tự do, không rang buộc vào ai, nên cô làm gì, cũng có gì đâu, miễn là đừng có quá trớn như với Tuấn.
Lô hàng này, linh tính thợ săn của cô ngửi thấy có vấn đề gì đó ở đây. Trước giờ chưa bao giờ công ty bị thế này, mà hôm nay hai thằng kiểm hóa còn nói lấp lửng lâu hay mau là tùy công ty. Nhưng cô và anh Duy hiểu, là tùy cô và anh. Phần anh Duy, phong bì phong da gì đó, anh đã chung đủ theo lệ rồi, như vậy còn cô?
Không lẽ chúng mày muốn tao chung thân cho chúng mày ah, thế giả sử tao chung thân đi, một lần rồi chúng mày bảo lần 2, lần 3… N+1 thì thế nào. Chúng mày thấy tao mới 23t, chúng mày nghĩ tao còn non ah.
Cô quý anh Duy vì anh Duy cũng biết ý chúng nó khi hồi chiều ngồi nhậu, sau đó chúng nó rủ đi tăng 2, anh Duy kéo cô về ngay. Quy luật song phẳng bọn tao đã làm rồi, còn nếu phát sinh ra thì bọn tao tính cách khác, cô hiểu ý anh Duy khi kéo cô về không cần tính toán. Lần trước đi chơi với hội Chen, là vì kết bạn, chơi không có âm mưu. Còn lần này không lẽ anh Duy không biết tụi nó muốn thịt lính anh. Nếu anh không biết anh làm giám đốc làm gì
Biện pháp rồi sẽ có, nhưng phải tìm hiểu nguyên nhân vì sao bị ách lại, phải khai thông nó, chứ giải quyết theo từng chuyến thì chả ra sao, tránh mùng 1 cũng kẹt hôm rằm. Giống như hắn làm cho cô vừa qua, gom sức đánh 1 phát dứt điểm trận chiến, không lôi thôi.
Lăn lộn trong ngành đã 2 năm, những trò con khỉ chơi nhau mà Tuấn dạy cô, trong đó có vụ mượn tay hải quan ách hàng giam vốn này, phá uy tín này, cô rành rồi. Vấn đề là ai làm? Và họ được gì? Và tại sao họ nhắm vào anh Duy? Vì công ty của anh. Đó là 3 câu hỏi mà cô, với vị trí thư ký điều hành, phải suy nghĩ và tham mưu cho anh.
Trong tài khoản cô hiện nay hơn 200 triệu, với tuổi cô như vậy là tốt rồi, cô cũng muốn nghe lời Hạnh, giàu thì bao nhiêu cho đũ, cô muốn năm nay còn nửa năm, cô chậm rãi nhìn lại mình, sống chậm lại, để điều chỉnh và học hỏi. Cô đã có bên cô một nguồn sức mạnh ngầm không ai biết, đó là đầu óc đáng sợ của hắn. Cô sẽ không bao giờ lộ hắn ra trong các quan hệ của cô, con bài tủ của cô dùng để lật lên lúc hết bài, quyết định thắng thua. Qua cách hắn cho cô gặp anh 4, cô mới thấy ra, trong các cuộc chơi lớn, không có sự khoe khoang hống hách, sặc sỡ lòe loẹt. Khi đến lúc cần lật bài đánh, hắn mới lật cho cô thấy thế lực sau lưng hắn. Còn lại nhìn vào như thằng khùng tưng tửng.
Hôm nay bị bài toán kiểm hóa hải quan, nên cô mới mạnh dạn gọi kiếm hắn, gọi khơi khơi măc công hắn hỏi có gì không? Cô không trả lời được. Có chuyện kiếm cũng hay, có lý do
Mà sao hắn không nghe máy?
Cô vừa tắm, vừa nghĩ như thế.
Cô nhớ lại là hắn và cô toàn là có việc cần mới ở bên nhau, còn không thì không bao giờ chũ động gọi vu vơ nói xàm như những thằng khác hay gọi tán tỉnh cô. Có lẽ hắn không muốn cô vì hắn thương vợ, và có Hồng và An nữa, nên bản năng đàn ông của hắn có chỗ phát tiết.
Cô không biết cô đã bị hắn tung hỏa mù. Thực ra hắn dùng Hồng và An như 1 đối trọng với cô, để cô không vênh váo với hắn về cái vụ nhan sắc của cô được.
Cô công nhận Ngọc, vợ hắn đẹp không kém gì ai, nhìn hắn lôi thôi vậy mà số hưởng, cô chợt bật cười.
Vợ đẹp, bồ xinhlàm tay 3, tiền vừa đủ, nghề nghiệp chuyên môn có, thế lực ngầm có, vậy đêm đó, hắn thở dài, nhìn xa xăm, là vì cái gì? Cái khe hở lộ ra từ lớp áo giáp cứng đó, dẫn đi đâu.
Cô muốn với hắn, cô phải khai phá lớp vỏ cứng đó, rồi đập tan nó, như hắn đang làm với cô
Hắn đã đập dần dần cái phòng ngự giới tính của cô, khiến cho hôm qua, dù Vinh cố hết sức, cũng không làm cô nóng lên được, còn hắn chỉ cần liếc nhìn cô, là cô gai cả người. Cô thở dài, hắn nguy hiểm cho mình quá, mà mình cần cái đầu của hắn, mình không dứt hắn được. Mà vì sao hắn biến mất vậy kìa. Thôi kệ nghỉ ngơi đã, hắn chết sao được, trước khi mình giết hắn… Và hắn giết mình trong khoái lạc. Mình vừa mắc cỡ, vửa tò mò trước những khoái lạc do hắn mang lại lúc nào cũng mới mẻ và hào hứng. Nhưng mình sợ nó, mình sợ nó vì mình không thể kìm chế khi có nó… Nghĩ đến đó, cô ươn ướt, rôi cô rang kềm giữ, cô lấy xe đi công viên chơi. Có gì mai tính.
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178